Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Bắc, Đài Loan

[MINH HUỆ 18-11-2022] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính, xin chào các bạn đồng tu!

Sư phụ giúp tôi thức tỉnh

Vào tháng 6 năm 2022, tôi xuất hiện các triệu chứng của virus Trung cộng [COVID]. Lúc đầu, tôi không để tâm đến chúng mà chỉ cho đó là biểu hiện của tiêu nghiệp thông thường. Tuy nhiên, đến ngày thứ ba thì thể lực của tôi đã suy kiệt do tôi bị sốt liên tục và hầu như không ăn uống được gì. Đêm hôm đó tim tôi bắt đầu đập rất nhanh, cảm giác hoang mang lo lắng bao trùm lấy tôi. Lần đầu tiên một niệm đầu tử vong xuất hiện: tôi có thể không qua khỏi!

Lúc tôi nhận ra tình trạng nguy cấp của mình thì dường như đã quá muộn! Tôi lê tấm thân yếu ớt của mình đi quanh phòng khách, cảm giác mệt mỏi khiến tôi chỉ muốn nhắm mắt lại và ngủ thiếp đi, nhưng tôi cũng biết rõ rằng chỉ cần tôi nhắm mắt lại thì có thể sẽ không bao giờ mở ra được nữa. Tôi cảm thấy có một thế lực vô hình đang nhìn chằm chằm vào tôi và cố gắng lôi tôi đi bất cứ lúc nào. Tôi khóc trong lo lắng, lần đầu tiên trong đời tôi cảm thấy sinh mệnh con người thật yếu nhược và không thể làm chủ chính mình. Chỉ sau đó tôi mới nhận ra rằng trạng thái tu luyện của mình tồi tệ như thế nào, đối với thân nhân không buông bỏ được, đối với sinh mệnh không buông bỏ được, và cả những thứ mà tôi có cũng không buông bỏ được, rất nhiều tâm chấp trước đồng loạt xuất hiện.

Nhưng sâu thẳm trong tâm tôi cũng biết rất rõ: Tôi không thể ra đi như thế này được, nếu tôi ra đi như vậy, tôi sẽ không có gì cả, không có thân người thì không thể tu luyện và mọi thứ sẽ kết thúc ở đây. Đối mặt với vô số suy nghĩ trong thống khổ, tôi đấu tranh không biết có nên cầu xin Sư phụ giúp đỡ hay không. Tôi biết trạng thái tu luyện của tôi quá kém và không tinh tấn, chỉ khi đối diện với sinh tử tôi mới tìm kiếm sự giúp đỡ của Sư phụ. Tôi tự hỏi bản thân mình: Tôi có còn tư cách để cầu xin Sư phụ giúp đỡ không? Tôi có còn xứng đáng được Sư phụ cứu không? Nhiều biểu hiện của sự không tinh tấn trong tu luyện hiện lên trong tâm trí tôi giống như một thước phim: “Hãy nhìn lại trạng thái của mình xem, mình chỉ giống như một người thường, mình có đang tu luyện không?”.

Với một cảm giác xấu hổ và hối hận, tôi đã khóc và cầu xin Sư phụ: “Sư phụ, xin hãy cứu con! Con không muốn chết! Con tu luyện chưa tốt nên con phải ở lại và chứng thực Pháp!” Ngay lập tức, nhịp tim của tôi bắt đầu chậm lại, cảm giác hoảng loạn và lo sợ cũng lắng xuống. Mặc dù cơ thể tôi vẫn còn yếu, nhưng ánh mắt của thế lực vô hình đang theo dõi tôi đã biến mất. Tôi mệt mỏi nằm xuống giường và ngủ thiếp đi. Khi tôi thức dậy vào ngày hôm sau, cơn sốt đã suy giảm, từ trong tâm tôi biết Sư phụ đã cứu tôi thoát khỏi quỷ môn quan.

Tham gia luyện công tập thể chiểu theo yêu cầu của Sư phụ

Sau bài học này, tôi quyết tâm tìm một điểm luyện công tập thể và luyện các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp với các đồng tu vào buổi sáng. Trước đây tôi luôn thích luyện công ở nhà, đồng thời tôi cũng tìm nhiều lý do biện minh cho việc này như công việc bận rộn, không sắp xếp được thời gian phù hợp, không có điểm luyện công nào gần nhà… Tóm lại là tôi không thích và không muốn tham gia luyện công tập thể theo yêu cầu của Sư phụ. Vì điều này mà tôi chưa thể tìm được một điểm luyện công gần nhà.

Thật kỳ lạ, ngay sau khi tôi hạ quyết tâm tham gia luyện công tập thể thì lại tìm được một điểm luyện công gần nhà. Vì vậy, tôi bắt đầu tham gia luyện công tập thể vào mỗi buổi sáng.

Việc tham gia các buổi luyện công tập thể vào sáng sớm giúp tôi liên tục kiểm nghiệm được trạng thái tu luyện của mình, ví như: tôi có thể kiên trì đi đến điểm luyện công vào mỗi buổi sáng sớm không? Tôi có thể tĩnh tâm luyện công hay không? Những suy nghĩ tạp niệm trong tư tưởng có can nhiễu tôi nhập định không? Tôi có sẵn sàng đối mặt với những khó chịu về thân thể, với thời tiết khắc nghiệt và sự xuất hiện của ruồi muỗi không?

Sư phụ giảng:

“Tuy nhiên, thông thường người ta có một ‘tính ỳ’, chư vị không thừa nhận cũng không được, là vì tư tưởng chư vị chưa thăng hoa tới chỗ đó. Ly khai khỏi hoàn cảnh luyện công tập thể thì dường như không có sự đốc thúc nữa, không có điều kiện nhân tố bên ngoài thúc đẩy chư vị tu luyện.” (Giảng Pháp tại Pháp hội các phụ đạo viên ở Trường Xuân [1998])

Với việc tiếp tục kiên trì luyện công buổi sáng, tôi cảm thấy ý chí của mình không ngừng được tăng cường, các phương diện tâm tính cũng được đề cao, bao gồm cả lực nhẫn nại, khả năng chịu khổ, chịu đựng và phó xuất.

Tôi từng nghĩ rằng tu tâm tính và luyện công là hai việc khác nhau, vì vậy tôi chưa bao giờ coi trọng việc luyện công. Sau khi thường xuyên tham gia luyện công tập thể buổi sáng, trạng thái học Pháp của tôi đã được cải thiện. Cùng là thông đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, nhưng trong mười năm qua tôi cảm giác mình thu hoạch được rất ít. Tôi thấy rất khó để ngộ ra tầng tầng Pháp lý mà Sư phụ giảng và cuối cùng chỉ học qua loa, chiếu lệ. Tôi thậm chí còn làm việc nhà trong khi học Pháp.

Sau khi tôi bắt đầu tham gia nhóm luyện công, tôi thấy rằng tôi có thể phân biệt được các tầng Pháp lý khác nhau, điều này đã giúp tôi có được những thể ngộ mới trong quá trình học Pháp. Một số đoạn Pháp tôi đã đọc nhiều lần trước đây, nhưng bây giờ xuất hiện trước mắt tôi như những đoạn Pháp hoàn toàn mới. Tôi tự hỏi: “Thật kỳ lạ, tại sao trước đây tôi chưa ngộ ra Pháp lý này?” Trạng thái tu luyện được cải thiện cũng tương phụ tương thành với trạng thái luyện công kiên định của tôi.

Sư phụ giảng:

“Pháp Luân Đại Pháp cũng là công pháp loại tính mệnh song tu; vậy yêu cầu có động tác để luyện. Một mặt động tác là để gia trì công năng; ‘gia trì’ là gì? Là dùng công lực lớn mạnh của chư vị để tăng sức mạnh cho công năng của chư vị; càng ngày càng mạnh; mặt khác là nơi thân thể chư vị cần diễn hoá ra rất nhiều thể sinh mệnh.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Đoạn Pháp trên của Sư phụ giúp tôi đột nhiên tỉnh ngộ. Sư phụ đã giảng quá rõ ràng, làm sao tôi có thể dùng quan niệm của mình để đối đãi với việc có nên luyện công hay không? Nếu không luyện công tốt, làm sao tôi có thể nói rằng tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp?

Tu khứ tâm coi thường và tâm tật đố

Tôi cũng nhận ra bản thân có tâm tật đố và coi thường các đồng tu. Những người tham gia hạng mục truyền thông phải không ngừng nâng cao kỹ năng chuyên môn. Đối với những đồng tu đề cao chậm, thiếu kỹ năng cạnh tranh trên thị trường và năng lực kém, trong tiềm thức tôi sẽ dùng những tiêu chuẩn và quan niệm của bản thân để phê bình họ. Tôi cho rằng họ thiếu động lực và trình độ để tham gia vào các hạng mục truyền thông. Tôi còn đổ lỗi cho họ là nguyên nhân làm chậm tiến độ hạng mục của chúng tôi và ảnh hưởng đến lực độ cứu người. Tôi không những không nguyện ý chủ động bổ sung cho họ mà tôi còn lạnh lùng chờ đợi họ vấp ngã và làm mọi chuyện rối tung lên.

Trạng thái này kéo dài trong một thời gian, cho đến một ngày tôi nhận ra – chẳng phải thái độ và quan niệm bất chính này của tôi hoàn toàn giống với cựu thế lực sao? Cựu thế lực không muốn thay đổi bản thân, chúng muốn đào thải những học viên mà chúng muốn. Mặc dù cựu thế lực ở mỗi tầng đều cho rằng chúng là chủ tể tối cao của vũ trụ, nhưng chúng không nhận ra rằng kỳ thực chúng đang bị cựu thế lực ở các tầng cao hơn thao túng và thanh trừ. Tôi cho rằng mình thật xuất sắc, có thái độ coi thường các học viên khác, trong hữu ý vô ý mà phối hợp với các học viên khác một cách tiêu cực, và thậm chí hy vọng mọi việc sẽ thất bại hoặc trở nên tồi tệ, chẳng phải đây là biểu hiện của cựu thế lực sao?

Ẩn giấu đằng sau tâm tật đố của tôi là tâm kiêu ngạo và tự cho mình là đúng. Tôi tự mãn về thành tích đạt được trong công việc và khả năng học tập vượt trội so với người khác, coi đó là bản sự của mình và là điều hiển nhiên có được mà hoàn toàn quên mất rằng năng lực và trí huệ của các đệ tử Đại Pháp là do Sư phụ ban cho, là để họ có thể trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Ngoài ra, chẳng phải suy nghĩ ảo tưởng này cũng là biểu hiện của vấn đề tự tâm sinh ma sao?

Do tôi đã không nhận ra tâm bất chính của mình trong một thời gian dài khiến cho tự ngã không ngừng bành trướng và tôi ngày càng thấy bất mãn với các học viên khác. Một thời gian dài, trong đầu tôi không ngừng chỉ trích điều này điều nọ, tôi nghiện xem các bài phân tích về các vấn đề thời sự ở Trung Quốc từ các phương tiện truyền thông, và cảm thấy bản thân ngày càng hiểu rõ hơn về mọi thứ.

Một ngày nọ, tôi bắt đầu cảm thấy rất khinh thường các đồng tu Trung Quốc trong các hạng mục truyền thông hải ngoại, tôi cho rằng những gì họ nghĩ, nói và làm đều là độc hại của văn hóa đảng. Điều này tiếp tục cho đến một ngày, tôi đưa ra một số nhận xét cá nhân về các từ và cụm từ mà Sư phụ sử dụng trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Lúc đó tôi nghĩ mình không sai vì nhận xét của mình là khách quan. Ngẫm lại, tôi thấy thật khủng khiếp khi tâm tật đố suýt chút nữa đã đẩy tôi đến bờ vực của sự hủy diệt. Sự việc tôi bị nhiễm virus Trung Cộng và suýt bị cựu thế lực lấy mạng cũng là do bản thân tự mình chuốc lấy!

Sau khi tôi phát hiện ra tâm tật đố mạnh mẽ của mình, tôi đã thêm một niệm nữa khi phát chính niệm: “Triệt để giải thể tất cả các vật chất và nhân tố tà ác cấu thành nên tâm tật đố trong trường không gian của tôi”. Khi tôi tiếp tục phát chính niệm, tâm tật đố bắt đầu suy yếu, mặc dù thỉnh thoảng nó vẫn xuất hiện, nhưng giờ đây tôi có thể phát hiện ra nó nhanh hơn và loại bỏ nó ngay lập tức. Theo thể ngộ của tôi, tâm chấp trước cũng là những linh thể ở các không gian khác, khi chủ ý thức của một người buông lơi thì các chấp trước sẽ nhân cơ hội khống chế tư tưởng của người đó, phóng đại các niệm đầu chấp trước và gia cường năng lượng cho chúng. Chỉ có bằng cách tăng cường chủ ý thức của chúng ta và kiên định ý chí chiến thắng những tư tưởng bất hảo thì Sư phụ mới có thể giúp chúng ta loại bỏ những chấp trước này.

Học thuộc Pháp và không ngừng hướng nội

Từ khi còn đi học, tôi đã không thích việc phải học thuộc lòng kiến thức, tôi chán ghét các môn học phải học thuộc như văn học Trung Quốc cổ đại, lịch sử hay các phương trình toán học, v.v. Mặc dù nhiều đồng tu đang học thuộc Pháp, nhưng tôi không cảm thấy cần phải làm như vậy và tôi không nghĩ mình có thể học thuộc lòng cuốn sách. Nhiều năm trước, tôi cũng đã cố gắng học nhưng rất nhanh phải bỏ cuộc, vì thế tôi không tin rằng mình sẽ thành công trong việc học thuộc Pháp.

Vào một ngày tháng 8 năm 2022, tôi lắng nghe chuyên mục về học thuộc Pháp trên phát thanh Minh Huệ. Bài chia sẻ của các đồng tu đã khiến tôi rất xúc động. Một học viên có khả năng học thuộc kém, anh ấy không thể học thuộc nhiều trang cùng một lúc như các học viên khác. Nhưng anh ấy vẫn không nản lòng và cố gắng học thuộc lòng hai đoạn Pháp mỗi ngày. Dù ngày hôm đó có bận rộn như thế nào, anh ấy vẫn dành thời gian để ghi nhớ dù chỉ một câu Pháp. Còn có một học viên khác học thuộc Pháp không theo trình tự, bất cứ khi nào anh ấy gặp mâu thuẫn hay vượt quan, anh ấy sẽ tìm đoạn Pháp có liên quan trong cuốn Chuyển Pháp Luân và học thuộc. Những học viên này đều nhận thấy việc kiên trì học thuộc Pháp đã giúp họ đề cao tâm tính rất nhanh.

Được truyền cảm hứng từ những chia sẻ của đồng tu, tôi quyết định bắt đầu học thuộc Pháp. Năng lực của việc nhẩm niệm Pháp quả thực rất mạnh mẽ, bởi vì chúng ta phải tập trung cao độ để ghi nhớ từng từ, từng câu khắc sâu vào tâm trí. Mặc dù hiệu quả của việc chuyên tâm thông đọc cũng rất tốt, nhưng tôi nhận thấy việc ghi nhớ Pháp lại ở một tầng thứ khác, cảm giác tuyệt vời thực sự không thể diễn tả được, như thể mọi tế bào trong cơ thể đều đang chấn động. Đôi khi cùng một đoạn Pháp nhưng tôi lại có lĩnh hội khác nhau khi học thuộc và khi thông đọc. Một từ hoặc cụm từ có thể triển hiện ra một tầng ý nghĩa mới khi chúng ta tập trung ghi nhớ Pháp.

Tùy theo việc học thuộc Pháp hàng ngày, tôi cũng cảm nhận được tâm tính của mình đề cao lên rất nhanh. Giống như là được an bài, tôi sẽ gặp những khảo nghiệm liên quan đến Pháp lý mà tôi đã thuộc lòng vào ngày hôm đó. Chỉ cần tôi nhớ lại đoạn Pháp đã học và buông bỏ chấp trước thì có thể vượt qua khảo nghiệm một cách nhanh chóng. Tựa như là ngồi trên hỏa tiễn, việc học thuộc Pháp đã giúp trạng thái tu luyện của tôi được tăng tốc theo cấp số nhân.

Trong quá trình đó, tôi thấy rằng việc học thuộc Pháp thực sự không khó như tôi vẫn tưởng tượng. Tôi càng học thuộc Pháp nhiều thì tốc độ học thuộc Pháp càng nhanh. Giờ đây, tôi học thuộc Pháp trong khi đi đến điểm luyện công vào mỗi sáng. Khi tôi nhẩm Pháp trong tâm, tôi cảm thấy như thể Sư phụ từ bi đang khích lệ tôi tiếp tục dũng mãnh tinh tấn, chủng cảm giác thần thánh đó thật khó có ngôn từ nào biểu đạt được.

Lời kết

Sư phụ giảng:

“Tu luyện là quá trình lâu dài, là quá trình lần lần vứt bỏ các tâm chấp trước của bản thân; nhưng chư vị cần phải tự mình đặt yêu cầu nghiêm khắc cho mình.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Mặc dù tôi đã tu luyện Đại Pháp trong nhiều năm, nhưng tôi lại chưa bao giờ hiểu được ý nghĩa thực sự của tu luyện là gì. Tôi đã bị tâm an dật thao túng, tôi đã buông lơi trong tu luyện, lẫn lộn với người thường, và thậm chí say sưa sống một cuộc sống thoải mái và thư thái. Việc xuất hiện tình trạng virus Trung Cộng năm nay là một bài học giáo huấn khiến tôi thức tỉnh. Khi lo lắng để đuổi kịp tiến trình Chính Pháp, tôi mới nhận ra bản thân đã bị bỏ lại phía sau rất xa. Từ giờ tôi phải thực sự nghiêm khắc yêu cầu bản thân, quyết không thể lại giải đãi và lười biếng trong tu luyện nữa.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi cứu độ!

(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội Đài Loan năm 2022)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/11/18/451881.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/22/204869.html

Đăng ngày 24-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share