Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-02-2023] Tôi muốn chia sẻ với các bạn đồng tu một trải nghiệm tu luyện diễn ra vào năm ngoái.

Cháu trai tôi năm nay 14 tuổi. Tôi đã chăm sóc cho cháu từ khi còn nhỏ. Tôi thường đưa cháu đi làm ba việc, như là đến các buổi học Pháp nhóm, phát chính niệm và ra ngoài giảng chân tướng. Chúng tôi thường đọc những bài chia sẻ của tiểu đệ tử trên Minh Huệ Net. Khi cháu lớn hơn, cháu đã chuyển đến sống với cha mẹ và ông bà ngoại của mình. Dần dần, cháu trai tôi đã xa rời Đại Pháp. Tôi thấy rằng cháu nghiện chơi điện tử và điện thoại mỗi khi đến thăm tôi vào những ngày lễ. Tôi cố gắng đề cập đến vấn đề này với con trai và con dâu tôi nhưng các con đều làm ngơ.

Vào cuối tháng 6, tôi có một giấc mơ. Tôi mơ mình đứng trên cao và có thể nhìn thấy một nhóm thiếu niên mới lớn trong độ tuổi 14 đến 15. Mỗi người đều có một vật hình tròn trên đỉnh đầu và hai tay đang bưng một chiếc hộp. Bên trong chiếc hộp chứa đựng hai thứ quý giá. Tôi thấy vật hình tròn rơi khỏi đỉnh đầu cháu trai tôi và hai thứ quý giá của cháu biến mất. Chủ ý thức của cháu đang tìm kiếm tôi từ xa trong khi chật vật vượt qua rất nhiều trở ngại.

Chiều hôm ấy, con dâu tôi gọi điện cho tôi, nói rằng cháu trai tôi nghiện chơi điện tử đến nỗi tiêu tốn 1.000 Nhân dân tệ (khoảng gần 3 triệu rưỡi Việt Nam đồng) để mua 5 chiếc điện thoại di động. Cháu chơi suốt cả ngày không ngừng nghỉ và còn thức trắng đêm chơi với bạn bè. Điểm số ở trường của cháu rơi rớt thảm hại. Thầy cô và cha mẹ cháu chỉ còn biết dùng roi vọt vì đã hết cách dạy dỗ cháu. Việc này khiến tinh thần mọi người rất căng thẳng. Điều đầu tiên con trai tôi sẽ làm sau khi tan sở về nhà là trách mắng con mình. Cháu trai tôi hình thành tâm oán hận đối với giáo viên, cha mẹ và ông bà ngoại. Sự căng thẳng khiến cho cháu tôi muốn bỏ nhà ra đi.

Cháu trai tôi đang trong độ tuổi dậy thì và trải qua rất nhiều cảm xúc mạnh mẽ, vì thế con dâu tôi đã gọi điện nhờ tôi giúp trông cháu vào kỳ nghỉ hè. Vì cháu tôi không đi học lúc ấy nên tôi có thể dành chút thời gian riêng tư với cháu. Tôi đọc hàng loạt bài viết trên Minh Huệ Net về những đệ tử Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi từng chơi điện tử trong quá khứ. Tôi cũng bắt đầu phát chính niệm để thanh trừ những nhân tố bất hảo.

Tôi phát hiện ra cháu trai tôi rất nóng nảy và cháu thực ra đang đề phòng. Tuy nhiên, cháu vẫn thường tâm sự hết mọi thứ với tôi. Mặc dù các giáo viên và vợ chồng con trai tôi đều thử nhiều cách khác nhau để ngăn cản cháu trai tôi chơi điện tử nhưng cháu vẫn lén chơi sau lưng họ. Đôi khi, tôi cũng nổi cáu và đánh đòn cháu vì dám cãi lời khi tôi yêu cầu cháu ngừng chơi điện tử. Sau đó tôi hối hận vì hành động của mình và xin lỗi cháu. Tôi đã thất bại trong việc hành xử theo Chân-Thiện-Nhẫn và tự hứa với bản thân sẽ không dùng đến roi vọt nữa.

Tôi nhẩm “Luận Ngữ” cho cháu nghe và cùng đọc Chuyển Pháp Luân với cháu mỗi khi chúng tôi có thời gian. Tôi cũng bật nhạc Phổ Độ và Tế Thế khi đến giờ đi ngủ. Thấy cháu mệt mỏi sau một ngày, tôi thường bảo cháu kê đầu nằm lên đùi tôi và dỗ cháu ngủ. Tôi hát bài Pháp Luân Đại Pháp Hảo hết lần này đến lần khác và nước mắt tôi lăn dài trên má, nhớ lại thời xưa khi tôi từng hát ru dỗ cháu ngủ. Tại sao một đứa trẻ tốt bụng và thiện lương như thế lại phải trải qua nhiều thống khổ đến vậy?! Khi cháu tôi tỉnh giấc, cháu nói: “Bà ơi, cháu ngủ ngon lắm. Cháu cảm thấy rất khoẻ.”

Một hôm, cháu trai tôi tỏ ý muốn tôi dạy 5 bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Sau 20 ngày, đột nhiên cháu nói: “Bà ơi, ngày mai cháu sẽ chơi điện tử một lần cuối rồi sẽ xóa phần mềm luôn.”

Hôm sau, cháu nói: “Bà ơi, cháu chỉ chơi lần này nữa thôi và thắng hay thua không quan trọng. Cháu sẽ không chơi nữa.” Cháu trai tôi xóa phần mềm ngay trước mặt tôi. Mặc dù cháu vẫn còn xem những đoạn video ngắn nhưng tạm thời tôi chọn cách im lặng không nói gì.

20 phút sau đó, cháu lại nói: “Bà ơi, cháu đã nghĩ đến chuyện này lâu lắm rồi. Cháu sẽ đưa điện thoại di động cho bà và không bao giờ xem video ngắn nữa.”

Hôm sau, tôi nói với cháu: “Hôm qua, bà có một giấc mơ và…”

Tôi chưa kịp nói hết câu thì cháu tôi đã ngắt lời nói: “Bà ơi, hôm qua cháu cũng có một giấc mơ. Cháu mơ thấy bà cháu mình đang ở đâu đó cùng nhau. Cháu thấy một cỗ máy, bên trong chứa toàn là búp bê. Cháu đập vỡ nó và lấy ra một tấm bảng gỗ hình chữ nhật có hình chạm trổ trên đó.”

Tôi nói: “Tuyệt đấy. Để bà kể cháu nghe về giấc mơ của bà nhé. Bà mơ thấy cháu còn là một đứa bé, giống một con búp bê. Cháu đang ở trong một khu vườn tươi tốt với rất nhiều cây xanh mọc khắp xung quanh. Bà hái một loại trái cây hơi trong suốt và chia phần với cháu. Cháu bắt đầu ăn. Khi còn một chút trái cây, cháu đã lấy nó bôi lên mặt. Thứ trái cây ấy nhanh chóng thẩm thấu vào da của cháu.”

Trạng thái của cháu trai tôi đã khá hơn sau ngày hôm đó. Trong vòng hai tháng, cháu tôi cao hơn và tăng thêm vài cân. Điểm số được cải thiện, thậm chí còn đạt điểm gần như tuyệt đối ở bài kiểm tra mỗi môn học. Hôm nọ, cháu tôi còn hai lần đạt điểm tuyệt đối. Tiếng cười xuất hiện trong nhà chúng tôi. Cuộc sống gia đình hòa thuận êm ấm trở lại.

Cháu trai tôi vô tình đâm cây tuốc nơ vít trúng mặt khi đang cố mở nắp một chai soda. Vết bầm tím dài khoảng 3cm, và trong vòng vài phút, cháu dùng một miếng băng gai dính cào lên mặt mình. Phần mặt bên phải của cháu sưng lên và vì nửa giờ đồng hồ nữa phải đi học nên cháu rất khó chịu.

Tôi bảo cháu nằm gối đầu lên đùi tôi và niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Hai bà cháu tôi cùng nhau niệm. Khi chúng tôi cảm thấy bình ổn và thoải mái trở lại, tôi để ý mặt của cháu không còn sưng nữa. Tôi nói: “Cháu có thể đi học rồi đấy. Mặt cháu hết sưng rồi.” Cháu tôi thở phào nhẹ nhõm và chạy đến trước gương.

“Bà ơi, mặt cháu hết sưng thật rồi. Thật tuyệt vời!” Cháu trai tôi chắp tay hợp thập (bày tỏ sự kính trọng), nhìn lên và lặp đi lặp lại: “Con xin cảm ơn Sư phụ!” Chúng tôi bắt taxi và đến trường vừa kịp giờ vào học.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/2/22/456992.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/3/10/207615.html

Đăng ngày 03-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share