Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại châu Âu

[MINH HUỆ 18-09-2022]

Con xin kính chào Sư tôn!

Kính chào các đồng tu!

Mùa thu năm 2021, chúng tôi nhận được một tin tuyệt vời từ Hoa Kỳ vẫn mong chờ bao lâu: Shen Yun sẽ trở lại Châu Âu vào năm 2022! Khoảnh khắc tôi nhận được email, mọi tế bào trong thân thể đều dâng tràn niềm hạnh phúc. Cuộc sống lập tức quay lại “chế độ làm việc cho Shen Yun”. Trạng thái tu luyện của tôi cũng bước sang một giai đoạn mới.

Tôi muốn chia sẻ với các đồng tu về trải nghiệm của tôi khi vượt ma nạn trong quá trình chuẩn bị cho Shen Yun năm vừa qua dưới sự dẫn dắt của Đại Pháp.

Tháng 3 năm 2020, COVID lan rộng khắp thế giới. Do nhiều quốc gia bị phong tỏa, chuyến lưu diễn Châu Âu của Shen Yun đã bị hủy bỏ. Khi chúng tôi chuẩn bị cho chuyến lưu diễn của Shen Yun vào mùa thu năm 2021, nhiều thứ đã thay đổi: chi phí in làm thủ tục và vận chuyển tăng, nhiều công ty đối tác và rạp hát vẫn đóng cửa, hầu hết nhân viên của họ làm việc tại nhà. Vì toàn bộ hoạt động kinh doanh đều sụt giảm, nhiều nhân viên chỉ làm việc vài tiếng mỗi ngày, nên chúng tôi không thể nhanh chóng liên lạc được với rạp hát hay công ty quảng cáo, mà phải mất nhiều ngày mới nhận được phản hồi.

Ma nạn trường kỳ tan biến khi tôi tu Thiện

Cô A, một nhân viên kinh doanh của một công ty quảng cáo, là một trong những người khó liên lạc. Cô ấy là người dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ và không bao giờ nóng vội, nhưng lại khiến tôi đau đầu nhất. Công ty quảng cáo của cô A chiếm đến nửa thị trường quảng cáo ngoài trời của Đức, nên không thể không làm việc với công ty này để quảng cáo ngoài trời.

Từ năm 2017, khi bắt đầu tiếp xúc với công ty này, tôi đã trải qua nhiều điều éo le. Ban đầu, tôi nghĩ công ty quảng cáo sẽ trả lời cuộc gọi của khách hàng và nhiệt tình trả lời các câu hỏi. Nhưng trên thực tế, việc liên hệ với công ty quảng cáo độc quyền như thế này không phải là điều dễ dàng, chưa nói đến việc đàm phán giá.

Trong năm đầu, khi liên hệ với công ty này, tôi đã rất nhiều lần gọi điện và gửi email, nhưng không nhận được phản hồi. Cuối cùng, khi tôi nhận được email phản hồi thì đã lỡ thời gian quảng cáo cho năm đó. Năm tiếp theo, chúng tôi đã gặp được giám đốc kinh doanh và hai nhân viên kinh doanh, trong đó có cô A, người tỏ ra rất đồng cảm và hợp tác. Sau khi giảng chân tướng, chúng tôi thỏa thuận giá cả và bắt đầu hợp tác. Chúng tôi cũng mời cô ấy cùng gia đình đến xem Shen Yun.

Tuy nhiên, việc hợp tác không thuận buồm xuôi gió, và gặp nhiều trở ngại. Mười lần gọi thì chín lần điện thoại di động của cô A không liên lạc được. Điện thoại cố định của công ty luôn được kết nối với máy trả lời tự động. Gửi email thì không sao biết được khi nào cô ấy mới trả lời, có lúc tôi phải đợi nhiều ngày.

Cô A là nhân viên kinh doanh lâu năm, giàu kinh nghiệm, lại có rất nhiều ngày nghỉ phép hàng năm. Là một người mẹ của gia đình, cô luôn nghỉ lễ, và thường xuyên nghỉ trong các kỳ nghỉ của học sinh.

Công ty quảng cáo này là một tập đoàn lớn có cơ cấu phức tạp. Để làm được một việc thì cần phải theo nhiều quy trình. Một nút thắt trong khâu nào cũng làm chậm trễ mọi việc. Do đó, việc hợp tác của chúng tôi với công ty này đầy khó khăn và thay đổi. Chúng tôi đã lên kế hoạch quảng cáo trong một khoảng thời gian, nhưng lại bị bỏ lỡ khoảng thời gian quảng cáo tốt nhất vì một khâu nào đó không hoàn thiện. Sau vài năm hợp tác, tôi cảm thấy e ngại mỗi lần tiếp xúc với họ, giống như chơi trống trong một dàn nhạc mà lần nào cũng bỏ sót một vài nốt nhạc. Thậm chí một số học viên trong nhóm chúng tôi còn nghi ngờ cô A cố tình gây rắc rối, và họ đều bày tỏ mối quan ngại mỗi khi đề cập đến công ty này.

Năm 2022, chúng tôi đã lên lịch cho 48 buổi biểu diễn tại chín nhà hát ở tám thành phố ở Đức. Buổi biểu diễn đầu tiên tại thành phố Cologne đã được lên kế hoạch vào đầu tháng 1. Tính từ ngày ký hợp đồng thuê Nhà hát Cologne cho đến buổi biểu diễn đầu tiên chỉ có hai tháng. Thời điểm trước Giáng sinh, các công ty lớn quảng cáo rầm rộ, và chỉ còn lại một số điểm quảng cáo tốt. Chúng tôi cần nhanh chóng liên lạc với cô A để thương thảo về giá cả và lên kế hoạch quảng cáo. Tuy nhiên, như trước đây, cô ấy đều không trả lời điện thoại, và tin nhắn cũng không được trả lời ngay. Tôi phải làm sao đây? Tôi không thể đến văn phòng gặp cô ấy vì cô ấy thường làm việc ở nhà do ảnh hưởng của đại dịch. Ngoài việc gọi điện và viết email hết lần này đến lần khác, tôi không thể làm được gì, và thực sự không nghĩ ra biện pháp để hóa giải tình thế.

Một hôm, một suy nghĩ xuất hiện trong đầu tôi: khi Sư phụ giảng Pháp, Ngài thường bảo chúng ta phải quan tâm đến người khác hơn. Sư phụ giảng:

“nhưng khi xử lý vấn đề chư vị phải thiện với người khác, hết mực nghĩ cho người khác. Chư vị cứ chiểu theo Đại Pháp này mà làm.” (Giải đáp thắc mắc tại giảng Pháp ở Tế Nam, Chuyển Pháp Luân Pháp Giải)

Vậy, tôi có nên quan tâm đến cô A không? Ngay khi có niệm đầu này, một suy nghĩ khác lập tức xuất hiện: “Khách hàng là thượng đế. Nhân viên kinh doanh phải chăm sóc khách hàng của họ. Hàng năm chúng ta đều tạo cho công ty của họ rất nhiều lợi nhuận. Tại sao lại phải quan tâm đến cô ấy? Chẳng phải cô ấy cần quan tâm đến chúng ta sao?“ Một suy nghĩ khác nói: “Bất kể ở trong môi trường nào, người tu luyện đều nên tuân theo Đại Pháp và luôn quan tâm đến người khác.”

Cuối cùng, “phần tu luyện” của tôi đã thắng thế. Tôi tự nhắc nhở trước hết mình là người tu luyện, do vậy không thể hành xử theo lý của người thường. Nhưng mối quan hệ giữa nhân viên kinh doanh và tôi là quan hệ kinh doanh, mà chúng tôi là bên trả tiền cho quảng cáo. Vậy quan tâm đến cô ấy như thế nào? Hiểu hoàn cảnh của cô ấy và không phàn nàn sao? Nhưng làm thế nào nhỉ? Khi tôi thấu hiểu và khoan dung, liệu cô ấy có nhanh chóng phản hồi, cho chúng tôi mức giá ưu đãi và giữ chỗ quảng cáo cho Shen Yun không? Hiển nhiên là không! Đi theo chiều hướng này, suy nghĩ của tôi trở nên bế tắc.

Lúc này, tôi nhớ đến một câu trong Chuyển Pháp Luân. Sư phụ giảng:

“Đứng tại tầng, từ góc độ, trong cảnh giới tư tưởng của người thường, [thì] lý giải không được những điều chân chính [trong ấy]” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi ngộ ra nguyên nhân tôi mắc kẹt trong suy nghĩ của mình là vì tôi bị cảnh giới của người thường cản trở, không thể suy nghĩ từ quan điểm của một người tu luyện. Khoảnh khắc tôi ngộ ra điều này, suy nghĩ của tôi đã lập tức thay đổi. Tôi nghĩ: “Mọi sinh mệnh trên trái đất đều đến vì Pháp, và cô A không phải là ngoại lệ. Cô ấy đã đưa các con đi xem Shen Yun, và cô ấy có phản hồi rất tốt. Cô ấy cần phải hồi đáp sự từ bi của Đại Pháp sau khi được cứu, nhưng cô ấy có thể không biết cách thực hiện. Là một đệ tử Đại Pháp, tôi có thể giúp cô ấy nắm bắt cơ hội này để hồi báo Đại Pháp và hoàn thành sứ mệnh của mình. Mối quan hệ giữa chúng tôi không chỉ đơn giản là mối quan hệ giữa nhân viên kinh doanh và khách hàng. Cô ấy không phải là công cụ hay bước đệm để tôi hoàn thành nhiệm vụ của mình. Tất cả chúng ta đều được Đại Pháp cứu độ, nhưng tôi may mắn được trở thành một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp; Tôi muốn giúp cô ấy, hướng dẫn cô ấy làm những gì cô ấy nên làm cho Shen Yun, và hỗ trợ cô ấy hoàn thành sứ mệnh của mình.”

Những niệm đầu này xuất hiện trong đầu tôi nhanh như chớp, và chỉ trong vài giây, tôi đột nhiên biết mình phải làm gì. Tôi nhấc điện thoại và gọi vào số di động của cô A. Cô ấy không nghe máy, và sau một vài hồi chuông, nó chuyển sang chế độ trả lời tự động.

Một lúc sau, điện thoại của tôi đổ chuông, tôi thấy đó là cô A. Cô ấy chưa từng gọi lại cho tôi nhanh như vậy. Có vẻ mặt minh bạch của cô ấy hiểu được Thiện tâm của tôi.

Tôi tự nhắc bản thân phải dùng tâm thanh tịnh hướng dẫn cho sinh mệnh này để cô ấy có thể hoàn thành sứ mệnh. Tôi không nên phàn nàn, trách móc cô ấy, hay đưa những hứa hẹn về kinh doanh trong tương lai để gây áp lực cho cô ấy. Đây không phải là chỉ là chọn chiến lược đàm phán, mà điều tôi đang lựa chọn, với tư cách là một đệ tử Đại Pháp, là thông qua hành động của mình để chứng thực từ bi là sức mạnh tan chảy sắt thép.

Cô A giải thích về sự phức tạp của công ty và những khó khăn của bản thân. Cô ấy nói cô hiểu rõ sự chậm trễ mà công ty của họ đã gây ra cho chúng tôi. Lúc này, tâm tôi trở nên rất rõ ràng, và tôi biết những gì nên nói và những gì không nên nói. Tôi nói với cô ấy rằng tôi hiểu các công ty lớn có quy trình làm việc riêng của họ, và tôi cũng hiểu những khó khăn của cô ấy. Hãy bỏ qua những gì đã qua. Điều chúng ta cần làm là quyết định làm sao để triển khai công việc nhanh nhất. Cô ấy hiểu tôi không tìm cách trách móc cho cô ấy, hay phân định ai đúng ai sai — tôi chỉ muốn làm tốt mọi việc. Tình thế khó xử nhanh chóng biến mất, cô ấy liền chuyển sang cùng tôi tìm giải pháp thay vì giải thích khó khăn.

Từ hôm ấy, cô ấy đã thay đổi. Cả mấy tháng sau, cô ấy đều nhanh chóng trả lời cuộc gọi của tôi. Cô ấy cũng chủ động liên lạc với các công ty con dù tôi không cần thúc giục. Lần nào nghỉ phép, cô ấy đều báo trước cho tôi. Tôi cảm thấy cô ấy chân thành hợp tác và muốn giúp Shen Yun.

Trước khi đích thân trải nghiệm điều này, tôi không thể ngờ những khó khăn đã đeo bám tôi suốt bốn năm lại có thể vượt qua theo cách này.

Những cơ hội tu luyện mới đầy bất ngờ

Sau khi đại dịch bùng phát vào năm 2020, tôi nghĩ nó sẽ không kéo dài quá một năm. Tuy nhiên, sau một thời gian ngắn nới lỏng phong tỏa vào mùa hè năm 2021, Đức lại bắt đầu thắt chặt các biện pháp phòng chống đại dịch ngay đầu mùa thu, ngày càng có thêm nhiều hạn chế. Tháng 11 và 12, trước Giáng sinh, thường là khoảng thời gian cao điểm để mọi người mua vé. Chúng tôi mong đợi lượng mua vé tăng mạnh sau hơn một năm phong tỏa. Trái với mong đợi, tin xấu lại đến, số ca nhiễm tăng nhanh. Vào giữa tháng 12, chỉ ba tuần trước buổi biểu diễn ở Cologne, điểm dừng chân đầu tiên của chuyến lưu diễn ở Đức, Liên đoàn Thống đốc 16 bang của Đức đã quyết định giới hạn số lượng khán giả cho các buổi biểu diễn quy mô lớn. Nhà hát ở Cologne có sức chứa lớn nhất, 1.500 khán giả, nhưng chỉ cho phép 750 người xem do những hạn chế mới.

Trong mấy tháng tiếp theo, tình hình vẫn không được cải thiện. Dường như 16 bang đang cạnh tranh xem bang nào có lập trường vững vàng hơn trong việc hạn chế đại dịch, và không bang nào sẵn sàng nới lỏng phong tỏa. Mặc dù ​​các quốc gia khác ở Châu Âu đã lần lượt nới lỏng lệnh phong tỏa, các hạn chế đại dịch của Đức vẫn không thay đổi. Đối mặt với tình hình bán vé khó khăn, tôi cảm thấy áp lực vô cùng và không biết phải làm thế nào để đột phá.

Một hôm, tôi xem một video về thí nghiệm Vách đá Trực quan (Visual Cliff experiment). Trong thí nghiệm, một em bé dưới một tuổi được đặt trên bàn, giữa bàn là một tấm kính cường lực trong suốt. Bên dưới tấm kính trông như một vách núi, trên vách núi có một biển lửa. Em bé bò đến mép của vách đá ảo, nhìn xuống, thấy nguy hiểm thì ngẩng đầu lên do dự, nhìn lại thì thấy mẹ tươi cười đứng đối diện. Khi nhìn thấy nụ cười tươi và ánh mắt khích lệ của mẹ thì em bé không do dự mà bò về phía mẹ. Em bé, vốn là sợ hãi, đã vượt qua Vách đá Trực quan một cách dễ dàng.

Tôi nghĩ đây là một điểm hóa của Sư phụ. Sư phụ hẳn biết tâm tôi đang bất an, nên Ngài dùng thí nghiệm này để nhắc tôi rằng những khó khăn trên đời đều là giả tướng, tôi chỉ cần mạnh dạn tiến về phía trước mà không sợ hãi. Khuôn mặt tươi cười của Sư phụ xuất hiện trong tâm trí tôi, và tôi nhớ đến lời giảng của Sư phụ:

“Sư phụ vẫn luôn dõi theo chư vị, và luôn đợi tin tức tốt đẹp từ chư vị.” (Sư phụ gửi Pháp hội Âu châu, tổ chức tại Viên, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Tôi tự nhủ phải vững tâm, mọi khó khăn đều là giả tướng. Chỉ cần tiến bước về phía Sư phụ.

Từ khi bắt đầu chuẩn bị vào mùa thu năm 2021 đến khi kết thúc chuyến lưu diễn tại Đức của Shen Yun vào đầu tháng 6 năm 2022, trong suốt chín tháng này, chúng tôi đã trải qua vô số khó khăn. Có ngày, một chính quyền bang nào đó đột nhiên tuyên bố giới hạn số lượng khán giả, khiến khán giả không những không mua vé mà còn muốn đòi hoàn tiền; một ngày khác, một rạp hát thông báo sự cố kỹ thuật; ngày hôm sau, các hãng in báo tin không gửi được tài liệu của chúng tôi đi đúng hạn.

Điều tồi tệ nhất xảy ra vài ngày trước một buổi biểu diễn, công ty cung cấp đá khô đột nhiên thông báo: “Xin lỗi, chúng tôi không thể giao đá khô đến rạp đúng giờ. Hiện tại ở Đức, chúng tôi đang thiếu vật tư. Các bạn cần phải tự tìm giải pháp.” Tôi đã từng nói đùa với các đồng tu rằng trong suốt chín tháng qua, tôi liên tục phải mở các hộp bí mật, mỗi lần mở một hộp thì hiếm khi gặp điều bất ngờ mà toàn là cú sốc.

Thỉnh thoảng, khi có chuông điện thoại, tôi lại giật mình—tin tốt hay tin xấu đây? Khi quen dần, mỗi khi nghe tin xấu, tôi lại nghĩ “Mọi thứ chỉ là giả tướng. Vấn đề nào cũng có cách giải quyết. Nếu kế hoạch A không được, hãy chuyển sang kế hoạch B; nếu kế hoạch B cũng không được thì thực hiện kế hoạch C. Miễn là không bỏ cuộc thì luôn có phương án.” Các học viên khác và tôi tiếp tục động viên nhau, lần nào cũng là hữu kinh vô hiểm.

Nói là hữu kinh vô hiểm, nhưng chúng tôi như ngồi trên đống lửa. Mỗi ngày mở mắt ra đã gặp một đống khó khăn trước mặt, ngày nào tôi cũng phải vật lộn. Có thời gian, tôi không nghĩ mình lại có thể cười được nữa.

Một tình huống khiến tôi vô cùng lo lắng là việc cải tạo khoang diễn của dàn nhạc ở một nhà hát. Nhà hát ban đầu có một khoang diễn cho dàn nhạc, nhưng 15 năm nay đã không được sử dụng. Để cải thiện hiệu quả màn biểu diễn, chúng tôi đã nhiều lần đề nghị nhà hát mở khoang diễn của dàn nhạc và cải tạo theo yêu cầu của Shen Yun. Những người chủ cũ của rạp nghĩ điều đó không có lợi nên không đồng ý.

Năm 2021, nhà hát đã đổi chủ. Cuối cùng, chúng tôi thấy được hy vọng. Tổng giám đốc mới bổ nhiệm không từ chối yêu cầu của chúng tôi, nhưng cho rằng không đủ thời gian để cải tạo trước buổi biểu diễn. Không ngờ, ba tuần trước khi Shen Yun đến, mọi chuyện đột ngột thay đổi. Giám đốc nhà hát gọi cho tôi và nói có thể tiến hành cải tạo ngay lập tức, nhưng có một vấn đề: Trong 15 năm qua, sân khấu đã được cải tạo nhiều lần, nhiều lớp ray thép và ván đã được lắp đặt trên đó. Những kỹ thuật viên lâu năm không nhớ rõ kết cấu ban đầu của khoang diễn cho dàn nhạc. Do ban quản lý hiện tại mới tiếp quản nên không tìm được bản thiết kế ban đầu và cũng không thể cung cấp cho chúng tôi kích thước chính xác. Họ chỉ đảm bảo được việc mở lại khoang diễn cho dàn nhạc bị bỏ ngỏ và cố gắng khôi phục về nguyên trạng.

Dự án cải tạo bắt đầu. Bộ phận sản xuất của Shen Yun và bộ phận kỹ thuật địa phương của chúng tôi liên tục liên lạc với bộ phận kỹ thuật của nhà hát, liên tục kiểm tra các dữ liệu, và tất cả diễn ra trong quá trình lưu diễn từ thành phố này đến thành phố khác. Vì tôi đi cùng đoàn nên không ai có thể theo dõi được tiến độ việc cải tạo.

Chỉ còn chưa đầy ba tuần, gồm cả kỳ nghỉ lễ Phục sinh. Công nhân xây dựng không làm việc vào ngày lễ. Liệu dự án có hoàn thành đúng hạn không? Có đáp ứng được các yêu cầu biểu diễn của Shen Yun không?

Tâm tôi thấp thỏm, đầy lo lắng. Mỗi sáng thức dậy, suy nghĩ đầu tiên của tôi là “khoang diễn cho dàn nhạc thế nào rồi?” Ngay cả khi luyện công, tôi cũng không thể ngừng nghĩ về nó, học Pháp cũng không sao tập trung được. Vấn đề khoang diễn cho dàn nhạc đã trở thành một can nhiễu đối với tôi. Tôi nhận ra khoang diễn cho dàn nhạc không phải là can nhiễu, mà chính là tâm tôi sợ khó khăn, gian khổ—đó mới là can nhiễu thực sự.

Đúng lúc tôi thấy lo lắng nhất, một học viên đã gửi cho tôi một bài thơ trong cuốn Hồng Ngâm VI vừa đăng (Hiện chưa có bản dịch chính thức của Hồng Ngâm VI):

Độ nhân độ kỷ nan

Đại pháp đồ tu bất nan trọng Tọng phàm tâm xử xử lan
Thượng sĩ văn nan nhất tiếu giải
Trung sĩ ngộ quan bất thản nhiên
Hạ sĩ nhân tâm khứ bất hoàn
Đại pháp truyện thế bất phi phàm
Độ nhân độ kỷ viên mãn hoàn
Kỷ nhân năng hành kỷ nhân không đàm

Tạm dịch:

Độ người độ mình khó

Đệ tử Đại Pháp tu không khó
Tâm phàm nặng ngáng trở khắp nơi
Thượng sỹ gặp việc khó, cười một cái là giải được
Trung sỹ gặp quan, khó lòng thản nhiên
Hạ sỹ nhân tâm bỏ không nổi
Đại Pháp truyền ra thế gian không [triển hiện] phi phàm
Độ người độ mình viên mãn trở về
Bao nhiêu người có thể làm, bao nhiêu người chỉ nói suông

Đọc đến chỗ về thượng sỹ, trung sỹ và hạ sỹ, tôi chợt ngộ ra điểm yếu rất lớn trong tu luyện của mình. Khi gặp khó khăn, tôi thậm chí không sao cười được. Làm sao có thể “cười một cái là giải được” nhỉ. Nhìn từ tình trạng hiện tại của tôi, cảnh giới của thượng sỹ quá cao xa không thể với tới. Câu “Trung sỹ gặp quan, khó lòng thản nhiên” giống như tôi hơn.

Tôi tự nhìn lại bản thân: Tôi nằm giữa tầng của trung sỹ và hạ sỹ.

Tôi biết mặc dù mình đã làm rất nhiều việc với vai trò người điều phối hạng mục, nhưng nếu cảnh giới của tôi không đáp ứng được yêu cầu của Đại Pháp thì mọi thứ chỉ là “nói suông”.

Tôi không biết làm thế nào để đạt được trạng thái “Thượng sỹ gặp việc khó, cười một cái là giải được”, nhưng tôi biết trạng thái “khó lòng thản nhiên” là sai. Tôi không thản nhiên, vì tôi sợ khó và thiếu tinh thần trách nhiệm. Khi tâm tính của tôi không đạt tiêu chuẩn, khi gặp khó nạn, tôi không đủ trí huệ nên không thể đưa ra giải pháp thích đáng.

Sau khi dự án cải tạo khoang diễn cho dàn nhạc bắt đầu, các học viên của bộ phận sản xuất Shen Yun luôn copy tôi trong các email gửi cho bộ phận kỹ thuật nhà hát. Khi nhận được email, tôi thường chỉ mở ra nhưng không đọc kỹ. Lý do bề mặt là tôi không hiểu tí gì về kỹ thuật. Tôi cảm thấy các vấn đề kỹ thuật không liên quan gì đến tôi, mặc dù tôi biết sẽ rất tốt nếu hiểu được họ đang thảo luận về điều gì. Thật ra, tôi mơ hồ cảm giác rằng việc cải tạo khoang diễn cho dàn nhạc có thể sẽ không suôn sẻ vì sau khi nhà hát đổi chủ, nhóm quản lý đều mới, và các nhân viên đều được giao việc tạm thời. Sau vài lần làm việc với họ, dường như họ phối hợp với nhau không tốt lắm. Giám đốc điều hành nhà hát là một người mới, và thường ra quyết định khi chưa có đầy đủ thông tin. Tổng giám đốc lại sống ở một thành phố khác và không bao giờ có mặt tại đây. Đó là lý do tôi luôn lo lắng và cảm thấy bất lực.

Nhận ra tâm sợ khó khăn của mình, tôi quyết tâm vượt qua. Tôi học thuộc bài thơ “Độ nhân độ kỷ nan” và nhẩm lại mỗi khi có thời gian.

Tâm tôi trở nên bình thản hơn, và trong tiềm thức cũng không trốn tránh chủ đề cải tạo khoang diễn cho dàn nhạc nữa. Tôi tìm lại tất cả email về các thay đổi từ bộ phận kỹ thuật và cẩn thận đọc chúng. Trong một bức ảnh gần đây do nhà hát gửi, tôi nhận thấy một điểm bất hợp lý: Đó là khoang diễn cho dàn nhạc đã mở, sàn và lan can đã sẵn sàng, nhưng trên đỉnh khoang diễn cho dàn nhạc có 24 thanh ray thép thò ra khỏi sân khấu như cái giàn. Chúng đã được lắp khi sân khấu nhà hát được cải tạo, nhưng chưa được dỡ bỏ. Tôi xem lại ngày tháng. Kỳ nghỉ lễ Phục sinh sắp bắt đầu, và Shen Yun sẽ biểu diễn tại nhà hát này ngay khi kỳ nghỉ kết thúc. Lẽ nào nhà hát muốn để nguyên 24 thanh ray đó? Có thể làm gì đây?

Tôi nghĩ mình có nên liên lạc với tổng giám đốc không? Ông ấy không có mặt tại nhà hát, và trước tiên ông ấy phải kiểm tra với bộ phận kỹ thuật. Nếu kỹ thuật viên nói không có đủ thời gian thì tôi cũng không có cơ hội thay đổi quyết định của ông ấy. Tôi nhận ra trong trường hợp này, người quyết định thực sự không phải là tổng giám đốc mà là kỹ thuật viên phụ trách cải tạo khoang diễn cho dàn nhạc. Tôi hỏi số điện thoại của kỹ thuật viên từ tổng giám đốc. Khi tôi gọi điện, ông ấy nói sắp đến kỳ nghỉ lễ Phục sinh rồi nên không có thời gian để xử lý 24 thanh ray đó. Dự án đang có vấn đề, nhưng ông ấy bảo không có ai làm việc trong kỳ nghỉ. Tôi tự nhủ: “Mọi người nói gì không quan trọng, điều Sư phụ muốn mới thực sự quan trọng.” Tôi đề nghị ông ấy gọi ngay cho công ty xây dựng và giải thích rằng Shen Yun là biểu diễn cao cấp nổi tiếng thế giới, và việc hoàn thành khoang diễn cho dàn nhạc thực sự không thể coi nhẹ.

Ông ấy đồng ý gọi sau khi tôi nài nỉ. Tôi đặt điện thoại xuống và bắt đầu phát chính niệm. Một lúc sau, ông ấy gọi lại, nhưng tôi không nghe được. Ông ấy gọi đến bảy lần, nhưng tôi đều không thể nghe được. Rõ ràng là có can nhiễu đến việc này. Tôi nhìn thấy một đồng tu đang đứng gần đó, nên tôi đã nhờ điện thoại của anh ấy để gọi cho kỹ thuật viên nhà hát, cuối cùng đã vượt qua được can nhiễu. Anh ấy nói với tôi công ty xây dựng sẽ cố gắng dỡ bỏ 24 thanh ray và đảm bảo hoàn thành vào đêm trước buổi biểu diễn Shen Yun.

Sau lễ Phục sinh, khoang diễn cho dàn nhạc đã hoàn thành tươm tất để chào đón Shen Yun. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Trải nghiệm này một lần nữa khẳng định rằng Sư phụ luôn ở bên chúng ta. Miễn là chúng ta tín Sư tín Pháp và tuân theo Đại Pháp để tu luyện bản thân, chúng ta có thể vượt qua bất kỳ khó nạn nào.

Con xin cảm tạ Sư phụ đã chăm sóc, cảm ơn các đồng tu đã đồng hành trong suốt chặng đường dài.

Nếu có bất cứ điều gì không phù hợp, xin các đồng tu vui lòng từ bi chỉ chính.

(Bài viết được trình bày tại Pháp hội Châu Âu 2022)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/9/18/449773.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/22/203967.html

Đăng ngày 21-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share