Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở hải ngoại

[MINH HUỆ 27-01-2022] Gần đây, sau khi tôi xuất hiện một vài khổ nạn liên quan đến nghiệp bệnh, tôi nhận ra rằng chúng đều là một khảo nghiệm tâm tính – liệu rằng một học viên có thực sự tín Sư tín Pháp và có chính niệm kiên định hay không.

Sư phụ giảng:

“Về gốc rễ mà không kiên định vào Pháp, thì không còn gì để nói nữa.” (Tu vì ai, Tinh tấn yếu chỉ)

Đầu tháng 11 năm 2021, sau khi thu thập chữ ký thỉnh nguyện trong vài ngày, tôi thấy vô cùng mệt mỏi và tự hỏi tại sao. Tôi nhớ Sư phụ đã giảng: “Đầu dẫu bị chặt rớt xuống thì thân này vẫn ngồi đả toạ nơi đây.” (Phơi bày rõ, Tinh Tấn Yếu Chỉ). Khi một học viên đạt đến trạng thái như vậy, anh ấy đã thực sự vứt bỏ sinh tử và có một thể ngộ vững như bàn thạch về Pháp.

Khi hướng nội, tôi nhận ra rằng mình vẫn chưa vứt bỏ được sinh tử và vẫn lo lắng về vấn đề lão và bệnh. Tôi vẫn bị vướng trong cách suy nghĩ của người thường và không suy nghĩ như một đệ tử Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Chúng ta làm người luyện công chân chính, cần phải từ tầng rất cao mà xét vấn đề, không thể dùng quan điểm của người thường mà xét vấn đề. Khi chư vị cho rằng có bệnh, như thế có thể dẫn đến mắc bệnh.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi tự hỏi bản thân tại sao tôi lại lo lắng về cảm giác mệt mỏi thay vì coi nó như một việc tốt để thanh trừ nghiệp lực và gia cường công của mình. Tại sao tôi không thể nhìn nhận mình như một đệ tử Đại Pháp, đối đãi với tất cả mọi điều gặp phải như là hảo sự?

Sư phụ giảng:

“Các đệ tử Đại Pháp, sao là đệ tử Đại Pháp? Là sinh mệnh do Pháp vĩ đại nhất tạo nên vậy, là vững như bàn thạch, kim cương bền chắc không thể phá.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC năm 2003)

Pháp của Sư phụ ngay lập tức giúp tôi ngộ ra – Tôi là một đệ tử Đại Pháp, tôi là đệ tử của Sư phụ! Tôi đang tu luyện lên tới đỉnh của kim tự tháp. Ngay sau khi tôi có suy nghĩ này, sự khó chịu trên thân thể tôi đã biến mất.

Đầu tháng 12 năm 2021, cả gia đình tôi xuất hiện nghiệp bệnh. Ban đầu tôi không cảm giác thấy gì. Tôi nhắc nhở bản thân rằng mình sẽ ổn, nhưng sau đó chân của tôi có cảm giác nặng và sưng. Tình trạng tồi tệ hơn, và vai của tôi đau, mắt tôi đau và cảm giác như bị sưng tấy và mỏi.

Tôi nhớ lại điều Sư phụ đã giảng:

“Các đệ tử Đại Pháp chân chính đều có năng lượng, bản thân chính là người trừ nghiệp trừ khuẩn.” (Lý tính)

Tôi muốn đồng hóa với Pháp và trở thành đệ tử chân chính của Sư phụ! Sau khi liên tục nhẩm: “Tôi muốn đồng hóa với Đại Pháp và trừ nghiệp trừ khuẩn”, “cái bệnh” kia đã ngay lập tức biến mất. Tôi biết rằng Sư phụ đã chịu đựng nó cho tôi bởi vì tôi có chính niệm. Tôi biết mình sẽ ổn.

Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy kiệt sức. Miệng tôi khô và tôi đổ mồ hôi từ sáng đến đêm. Tôi nhớ Sư phụ đã giảng:

“Gốc của bệnh đã được dứt bỏ, chỉ còn chút dư khí đen kia để nó tự chạy xuất ra, để cho chư vị chịu một chút khó khăn, chịu một chút tội [khổ] ấy mà thôi; chư vị mà không chịu đựng một chút nào thì không thể được.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Khi không thể ngủ được, tôi liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” cho tới khi từng tế bào trong cơ thể tôi tràn đầy năng lượng tích cực và chống lại những thứ tiêu cực. Sau đó tôi phát chính niệm để giải thể tất cả những sinh mệnh và nhân tố tà ác đang bức hại bản thân. Tôi liên tục niệm: “Ta là một đệ tử Đại Pháp, ta chỉ nghe lời Sư phụ, ta không muốn bất cứ an bài nào khác.” Tôi cũng phát một niệm kiên định rằng cắt đứt mọi ràng buộc với cựu thế lực, và vô hiệu tất cả những ký kết nếu có mà tôi đã ký với cựu thế lực. Trong khi liên tục nhẩm điều này, tôi chìm vào giấc ngủ.

Tìm ra những chấp trước của bản thân

Khi tỉnh dậy, tôi gọi điện về Trung Quốc để giảng chân tướng. Tôi cũng thay đổi quan niệm của mình rằng gọi số điện thoại cố định sẽ dễ kết nối hơn. Tôi không thể để quan niệm người thường xen vào việc con người được nghe chân tướng. Kết quả là tôi đã có thể liên lạc được với vị trưởng công an ở một khu vực, bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật, và trưởng đồn cảnh sát khu vực đó bằng chính điện thoại di động của họ. Mặc dù thời gian họ dành để nghe tôi nói dài ngắn khác nhau, nhưng ít nhất họ đã nghe được tiếng nói của học viên và thông điệp về Pháp Luân Đại Pháp. Với những người cần gọi điện lại, tôi đưa số điện thoại cho một bạn đồng tu. Tôi rất hạnh phúc khi anh ấy sẵn sàng đồng ý liên hệ với họ. Khi chúng ta tập trung vào cứu người, chúng ta là một chỉnh thể.

Vào ngày 21 tháng 12 năm 2021, tôi đã lại có thể ra ngoài và thu thập chữ ký. Khi tôi đến điểm thu thập chữ ký, tôi vô cùng háo hức. Tôi cảm thấy như được tái sinh sau một khổ nạn khắc nghiệt! Đó là một ngày lạnh giá và chân tôi vẫn còn yếu, nhưng tôi biết tôi sẽ không sao bởi vì tôi đang bước đi trên con đường mà Sư phụ an bài – mang đến cho mọi người cơ hội bày tỏ quan điểm của họ bằng cách ký vào tờ thỉnh nguyện.

Cả gia đình tôi đã bình phục nhanh chóng, nhờ vào sự bảo hộ từ bi của Sư phụ. Tôi đã hướng nội để tìm nguyên nhân: Tại sao tôi lại gặp phải can nhiễu lớn như vậy?

Nguyên nhân đầu tiên đó là tôi có tâm phàn nàn, và tôi vẫn chưa loại bỏ chấp trước này. Khi mọi thứ không suôn sẻ, tôi bắt đầu kêu ca. Mặc dù đôi khi tôi không trực tiếp nói ra nhưng tư tưởng bất chính đã khởi tác dụng.

Một nguyên nhân quan trọng khác đó là tôi sẽ trở nên tự mãn sau khi tôi hoàn thành những việc nhất định. Khi tôi luyện các bài công pháp hay viết điều gì đó mà mọi người cho là hay, tôi sẽ cảm thấy hài lòng và liên tục nghĩ về nó. Đại Pháp đã tạo ra tôi và nếu tôi có làm gì đó liên quan tới Đại Pháp và được mọi người khen ngợi thì đó chẳng phải chính là nhờ từ bi của Sư phụ sao? Bây giờ khi nghĩ về nó, tôi thấy hành xử của tôi thật thê thảm và đáng cười.

Tôi liên tục phát chính niệm để loại bỏ những vật chất hủ bại này và bất cứ thứ gì không phù hợp với Đại Pháp. Sau đó những thứ này trở nên yếu dần, nhưng thi thoảng chúng lại nổi lên bề mặt. Sau đó tôi phát ra một niệm bảo trì tâm thanh tỉnh và thanh tịnh, và thanh trừ can nhiễu. Bên cạnh đó, tôi nghe nhạc luyện công của Pháp Luân Đại Pháp. Khi chủ ý thức của tôi được gia cường, những thứ này càng trở nên yếu dần.

Trong suốt khổ nạn nghiệp bệnh này, tôi liên tục nhẩm thuộc Pháp trong phòng học thuộc Pháp của hạng mục gọi điện thoại toàn cầu. Tôi biết rằng chỉ có Pháp mới có thể gia cường chính niệm của mình và cũng chỉ có Pháp mới có thể mang tôi ra khỏi trạng thái nghiệp bệnh.

Có một lần trước đây, tôi đã trải nghiệm trạng thái hoàn toàn đồng hóa với Pháp – Tôi cảm thấy giống như một mẩu mùn cưa rơi vào lò luyện – đột nhiên tất cả mọi tư tưởng người thường của tôi biến mất. Tôi biết rằng môi trường ngay chính của hạng mục gọi điện toàn cầu đã giúp tôi hòa tan trong Pháp, nhưng sự đề cao thực sự vẫn phụ thuộc vào tôi. Chỉ cần thông qua thường xuyên học Pháp, chính niệm đến từ Pháp, đào sâu gốc rễ của can nhiễu, và vứt bỏ chấp trước của bản thân, tôi mới có thể bước trên con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài cho tôi.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/27/437329.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/6/199086.html

Đăng ngày 16-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share