Bài viết của học viên ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 07-07-2021] Tôi là một phụ nữ 77 tuổi sống trong một ngôi làng nông nghiệp. Tôi thấy thật quá may mắn khi có cơ hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong đời này. Việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã mang lại lợi ích về thân thể và tinh thần cho tôi. Gia đình tôi hòa thuận. Các con tôi cũng tin vào Đại Pháp. Chúng cư xử tốt và nhận được phúc báo là có công việc tốt. Cả gia đình chúng tôi sống hạnh phúc dưới hồng ân của Đại Pháp.
Tôi toàn tâm toàn ý tin vào bất cứ điều gì Sư phụ (Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) giảng và không bao giờ nghi ngờ Ngài. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì Sư phụ yêu cầu, và sẽ làm với toàn bộ nhiệt tâm của mình. Vì vậy, trong những năm qua dù có một số khó nạn, nhưng con đường tu luyện của tôi vẫn tương đối suôn sẻ.
Khi tôi còn nhỏ, nhà tôi nghèo lắm. Tôi chỉ được đi học hai năm, và sau đó tôi đã quên hết. Tôi đã dành toàn bộ sức lực để kiếm sống và nuôi dạy bốn đứa con sau khi kết hôn.
Mặc dù tôi chưa già, nhưng làm việc vất vả và áp lực tinh thần đã khiến tôi mắc đủ thứ bệnh như đau thần kinh tọa, hen suyễn, viêm thận, trầm cảm và lo lắng. Tôi rất yếu và cuối cùng không thể làm việc. Điều đó gây ra vấn đề lớn cho chồng và các con tôi. Tôi cảm thấy cuộc sống thật đau khổ và mệt mỏi. Nhưng vì thương con nhỏ, tôi đành phải nghiến răng tiếp tục.
Học thuộc Pháp
Năm 1996, tôi được giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp. Từ ngày biết đến Đại Pháp, tôi biết đây không phải là một môn khí công thông thường. Tôi không thể diễn đạt chính xác như thế nào, nhưng thẳm sâu trong tâm tôi biết điều đó; Đại Pháp đã thu hút tôi. Trong tâm tôi có một ý chí mạnh mẽ muốn học thuộc Pháp.
Lần đầu, tôi không thể đọc hết cuốn Chuyển Pháp Luân vì tôi chỉ biết vài chữ. Tôi cảm thấy buồn và lo lắng khi thấy người khác đọc Pháp trôi chảy. Nhận thấy nỗi buồn của tôi, các đồng tu tốt bụng đã an ủi và bảo tôi đừng lo lắng hay băn khoăn; chỉ cần tâm tôi kiên định, Sư phụ sẽ giúp tôi.
Tôi tập trung và chăm chú lắng nghe khi các đồng tu đọc Pháp. Từng câu nói đều in sâu vào tâm trí tôi. Sau đó, tôi chỉ vào từng dòng và đọc theo các đồng tu khi họ đọc. Không lâu sau, tôi nhận ra gần hết các chữ trong sách và có thể đọc toàn bộ cuốn sách tương đối trôi chảy. Khi gặp những chữ không biết, tôi nhờ các con dạy cho tôi. Chồng và các con tôi rất ngạc nhiên khi thấy tôi có thể đọc và học Đại Pháp. Tất cả đều ủng hộ tôi.
Trong khi không ngừng học Đại Pháp và luyện năm bài công pháp, sức khỏe của tôi được cải thiện nhanh chóng và tất cả bệnh tật của tôi đều biến mất. Tôi cũng học được nhiều điều mà tôi chưa từng biết và nhận ra Pháp là một sức mạnh vũ trụ để cứu độ chúng sinh. Tôi không còn cảm thấy ông trời bất công với mình nữa. Càng học Đại Pháp, tôi càng trân quý và thấy được sự vĩ đại của Pháp.
Gia đình sáu người của tôi sống bằng nghề nông và không có nguồn thu nhập nào khác. Các con tôi chưa lập gia đình và đều đang đi học trong những năm đầu tôi tu luyện Đại Pháp. Chi phí sinh hoạt của chúng tôi cao. Vợ chồng tôi trồng cây trên 30 mẫu đất. Quanh năm suốt tháng, chúng tôi hầu như không có thời gian rảnh. Nhưng chúng tôi đã không lơi là học Đại Pháp cho dù có bận rộn đến đâu. Chúng tôi đặt việc học Đại Pháp ở vị trí rất quan trọng. Hàng ngày sau khi về nhà, tôi sẽ học Pháp cho dù có mệt mỏi thế nào.
Sự kỳ diệu của việc học Pháp nhanh chóng làm tôi bớt mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả. Sức khỏe của tôi ngày càng tốt hơn, và cơ thể tôi trông trẻ ra. Hàng xóm xung quanh ghen tị nói: “Chăm nom nhiều đất thế mà cô không bị quá tải nhỉ. Cô càng ngày càng khỏe mạnh hơn.”
Tôi đã không lãng phí thời gian và chăm chỉ học Đại Pháp. Ngoài việc đọc Chuyển Pháp Luân, tôi cũng dành thời gian khi làm việc trên núi hoặc nấu ăn để học thuộc Pháp. Tôi sẽ nhanh chóng học thuộc các kinh văn mới của Sư phụ ngay sau khi chúng được công bố, bất kể tôi bận rộn đến đâu.
Tôi nhớ chúng tôi đang xây nhà khi tôi bắt đầu học thuộc Hồng Ngâm. Một tay tôi giúp chuẩn bị vật liệu xây dựng, tay kia viết Pháp lên tường, và sau đó học thuộc những gì tôi đã viết. Trong quãng thời gian đó, tôi đã học thuộc lòng nhiều bài thơ. Tôi đồng thời chú ý việc học Pháp và làm việc nhà.
Các bài chia sẻ về việc học thuộc Pháp của các đồng tu trên Tuần báo Minh Huệ đã truyền động lực cho tôi. Theo đó, tôi bắt đầu học thuộc Chuyển Pháp Luân. Tôi không bị cản trở bởi quan niệm mình già và có trí nhớ kém. Tôi biết Đại Pháp là toàn năng và Sư phụ sẽ giúp tôi. “Tu tại tự kỷ, công tại sư phụ”. (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân) Tôi đã rất khó để học thuộc, nhưng tôi không hề chùn bước. Tôi dùng toàn tâm để học, học thuộc lòng từng đoạn một.
Các con tôi không muốn tôi làm việc quá sức khi chúng đã lớn. Chúng tôi chỉ giữ lại hai mẫu đất và một vườn rau để sống. Vì vậy, chúng tôi đã có nhiều thời gian hơn để học Pháp và giảng chân tướng.
Chép sách Chuyển Pháp Luân
Tôi nghĩ nếu tôi có thể chép Pháp thì thật tốt. Khi tôi nói với một đồng tu, cô cũng thích ý tưởng đó. Vì vậy, chúng tôi bắt đầu chép Pháp vào ngày Tết Âm lịch năm ngoái.
Tôi thất học, và không giỏi viết. Nhưng tôi không có ý định từ bỏ. Tôi tin rằng với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi hoàn toàn có thể chép Pháp. Vậy nên, tôi đã dành tất cả thời gian rảnh vào buổi sáng của mình để chép Pháp. Tôi tránh việc đến thăm người khác, và cố gắng hết sức để không dính dáng đến chuyện của người thường. Tôi sẽ đề nghị những người đến thăm tôi rời đi ngay sau khi xong việc.
Tôi đã dành toàn bộ thời gian của mình để chép Pháp. Tôi sẽ bắt đầu lại khi mắc lỗi và nhờ mọi người dạy cho tôi những từ tôi không thể viết. Cả gia đình đều ủng hộ tôi. Thời gian đầu tôi viết rất chậm, nhưng theo thời gian, tôi có thể viết nhanh hơn và đẹp hơn.
Tôi kiên trì trong nửa năm, và cuối cùng đã chép xong nguyên văn cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi đã rất xúc động khi cầm cuốn sách Đại Pháp mà tôi đã tự tay sao chép. Đại Pháp thật tuyệt vời và kỳ diệu, và môn tu luyện này đã biến một phụ nữ nông dân ốm yếu, mù chữ thành một người khỏe mạnh biết đọc biết viết. Tôi cảm thấy mình đã hoàn thành một sứ mệnh vô cùng thiêng liêng khi chép xong chữ cuối cùng của cuốn sách.
Cứu người
Tôi nhận ra cho dù tôi đọc, chép hay học thuộc Đại Pháp, thì mục đích là để đồng hóa với Đại Pháp và sử dụng Đại Pháp để hướng dẫn tu luyện và đề cao bản thân. Tôi luôn giữ một tâm thành kính, và các Pháp lý đã được hiển lộ cho tôi mọi lúc, giúp tôi có thể theo sát tiến trình Chính Pháp của Sư phụ.
Tôi biết rằng các đệ tử Đại Pháp có một sứ mệnh quan trọng trên thế giới này. Ngoài việc tu luyện bản thân để đạt đến viên mãn, chúng ta còn có sứ mệnh cứu người. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Chúng lừa gạt và đầu độc nhiều người Trung Quốc và khiến họ căm thù Pháp Luân Đại Pháp và các học viên Đại Pháp. Sinh mệnh của những người này đang gặp nguy hiểm. Tôi đã làm theo lời chỉ dạy của Sư phụ và tích cực giảng chân tướng cứu người.
Cách giảng chân tướng chính của tôi là phát tờ rơi. Tôi không sợ hãi, bởi vì cứu người là điều mà Sư phụ yêu cầu chúng ta thực hiện. Đó là điều chính đáng nhất. Không ai được phép bức hại chúng ta.
Các đồng tu đã mang những túi tờ rơi họ làm đến nhà tôi. Tôi luôn nhanh chóng phân phát chúng. Bình thường, tôi ra ngoài vào buổi tối. Các con tôi không tu luyện, nhưng chúng đều giúp tôi phát tờ rơi. Tôi đi bộ đến những ngôi làng lân cận, và các con chở tôi đến những nơi xa hơn. Tôi đã phát tờ rơi trong những năm qua.
Tôi cũng dán áp phích. Tôi tận dụng cơ hội để làm điều này bất cứ khi nào tôi lên núi làm việc. Tôi dán chúng trên đường phố, những nơi dễ thấy trong làng, và trên các cột điện trên đồi.
Tôi cũng ra ngoài để giảng chân tướng trực diện về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã nói chuyện với hầu hết người thân và bạn bè của mình. Phần lớn họ đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Một số người vẫn chưa nhận ra sự thật, nhưng tôi không bỏ cuộc. Chừng nào Chính Pháp còn chưa kết thúc, tôi vẫn tìm cơ hội để nói chuyện với họ.
Tôi cũng giảng chân tướng và tặng tờ rơi Đại Pháp cho hàng xóm và trưởng thôn. Các học viên khác cũng làm như vậy. Theo đó, người dân trong làng của chúng tôi tương đối dễ tiếp thu những gì chúng tôi nói. Không ai trong làng chống lại Đại Pháp. Họ đã bảo vệ chúng tôi, và rất ít học viên trong làng của chúng tôi bị bức hại.
Năm chúng tôi xây nhà, đôi khi có tới 30 người đàn ông đến giúp. Tôi đã tận dụng cơ hội để nói cho từng người về chân tướng Pháp Luân Đại Pháp. Thấy tôi có sức khỏe tốt và tâm tính tốt, tất cả họ đều tin tưởng tôi và nhanh chóng thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.
Người thợ cả trạc 60 tuổi. Ông nói với tôi rằng ông bị ung thư phổi. Năm trong số bảy người mà ông biết mắc bệnh tương tự đã chết. Ông nói ông thực sự không muốn chết. Tôi bảo ông tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và nếu ông thực sự tin tưởng, Sư phụ sẽ bảo hộ và tịnh hóa thân thể cho ông.
Hồi năm kia, tôi đã gặp lại ông ấy. Khuôn mặt ông rạng rỡ, trông trẻ hơn so với khi tôi gặp ông mười năm trước. Ông rất phấn khởi khi gặp tôi và nói: “Bà đã cứu mạng tôi. Nếu không thì tôi đã không còn tồn tại trên trái đất này. Tôi muốn cảm ơn bà.“ Tôi nói với ông rằng đừng nói như vậy; chính là Sư phụ đã cứu ông.
Với những trải nghiệm của mình, tôi có thể nói rằng tôi kiên định đức tin đối với Đại Pháp, và tâm nguyện cứu người của tôi cũng vậy. Tôi đã tinh tấn trong việc học Pháp và luyện công. Nhưng trong tu luyện của tôi vẫn còn phương diện cần đề cao hơn nữa. Đôi khi tôi có chấp trước coi thường các đồng tu có tâm sợ hãi. Đôi khi tôi không thể giữ vững tâm tính của mình và trở nên nóng giận. Tôi vẫn chưa thực sự từ bi. Từ giờ, tôi sẽ tu tốt những mặt này, buông bỏ chấp trước của mình và phối hợp tốt với các đồng tu, để hoàn thành sứ mệnh và theo Sư phụ về nhà.
Con xin tạ ơn Sư phụ!
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/7/427807.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/26/194791.html
Đăng ngày 29-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.