Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-07-2021] Tôi là đệ tử Đại Pháp đắc Pháp từ năm 1996. Tu luyện hơn 20 năm, nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư tôn mà bình ổn bước đi đến ngày hôm nay. Tôi viết ra trải nghiệm quá trình phối hợp với đồng tu giảng chân tướng cứu người và phản bức hại, để báo cáo với Sư phụ và chia sẻ với đồng tu, cũng là thúc đẩy bản thân tinh tấn hơn trên con đường tu luyện cuối cùng này, bước đi tốt hơn trên con đường tu luyện cuối cùng này.

1. Buông bỏ tâm lợi ích

Tôi vốn là một giáo viên mầm non, sau khi bị bức hại thì mất công việc, nên tôi đã mở một trường mẫu giáo. Trong 10 năm qua, tôi dùng lý niệm Chân-Thiện-Nhẫn để giáo dục và dạy dỗ các trẻ, các bé rời khỏi trường mẫu giáo của tôi đều hiểu lễ nghĩa, không mắng bạn, không đánh bạn. Không lâu sau, các phụ huynh đều muốn gửi con đến trường của tôi. Giáo viên ở trường tiểu học cũng muốn nhận các trẻ từ trường mầm non của tôi.

Mấy năm nay tận dụng sự thuận tiện trong công việc, tôi đều giảng chân tướng cho phụ huynh của các bé trong trường mẫu giáo, sau khi họ hiểu chân tướng thì làm “tam thoái” (thoái khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung Cộng). Tôi từng bị phụ huynh không hiểu chân tướng báo cáo ba lần. Nhưng nhờ sự bảo hộ của Sư tôn, tôi đều vượt qua được, và chính niệm phá trừ bức hại.

Về sau, tôi hợp tác với một đồng tu cũ quay lại tu luyện Đại Pháp, chúng tôi cùng mở trường mầm non và kiếm được rất nhiều tiền. Không ngờ trước sự cám dỗ của đồng tiền, tâm lợi ích của tôi bành trướng lên, căn bản không có nhiều thời gian học Pháp. Đồng tu hợp tác thấy trạng thái của tôi như vậy thì lo lắng thay tôi, nhiều lần nói với tôi, bảo tôi buông bỏ tâm lợi ích, nắm chắc thời gian hoàn thành thệ ước của bản thân, giảng chân tướng cứu người. Tôi biết đây là Sư phụ mượn lời cô ấy để điểm hóa tôi tinh tấn. Vị đồng tu này mới quay lại tu luyện, thông qua học Pháp lượng lớn nên hiểu Pháp lý rõ ràng, đề cao rất nhanh, rất tinh tấn. Tôi thấy bản thân đúng là nên buông bỏ tâm lợi ích, đây là lúc tập trung toàn thân tâm trợ Sư chính Pháp. Sau khi tôi chia sẻ suy nghĩ của mình với đồng tu, đồng tu lập tức nói rằng cô ấy cũng không muốn làm nữa, vì đã bỏ lỡ quá nhiều rồi. Vậy là chúng tôi quy chính lại cơ điểm, và sang nhượng lại trường mầm non một cách thuận lợi.

Vị đồng tu này có thời gian học Pháp lượng lớn, đã học thuộc lòng bảy, tám lần quyển “Chuyển Pháp Luân”, và làm ba việc đều rất tốt.

Sư phụ giảng:

“Chúng sinh đều đang đợi được đắc cứu; điểm này là tôi có thể bảo chư vị một các minh xác phi thường; các đệ tử Đại Pháp mà không đi cứu họ, bất kể họ là ở ngõ ngách nào trên thế giới, chư vị mà không đi cứu họ, thì họ sẽ không còn hy vọng nữa.” (Giảng Pháp tại hội thảo luận Đài truyền hình Tân Đường Nhân [2009], Giảng Pháp tại các nơi IX)

Trước đây, tài liệu chân tướng mà chúng tôi cần đều do một đồng tu lâu năm lấy từ điểm tài liệu của địa phương khác về. Từ khi không làm trường mẫu giáo nữa, tôi muốn mở điểm tài liệu tại nhà của mình. Nhờ sự giúp đỡ của đồng tu, tôi đã mua tất cả máy móc và vật tư mà điểm tài liệu cần, tôi cũng khắc phục đủ mọi khó khăn, học cách tải tài liệu, in ấn v.v., và các kỹ năng cơ bản khác.

Khi lần đầu tiên nhìn thấy tài liệu chân tướng do mình in ra thì rất vui!

Nhờ sự phối hợp của đồng tu, chúng tôi đã phát một lượt tại các tầng trong tòa nhà ở khu vực chúng tôi sống.

Chúng tôi có nhiều nhóm học Pháp, xen kẽ với các học viên lớn tuổi và trẻ, như vậy, các đồng tu trước đây không tham gia học Pháp tập thể thì nay đã quay lại. Trong nhóm, sau khi mọi người học Pháp tập thể xong thì chia sẻ, mọi người nói chung đều thăng hoa rất nhanh, đều có thể nhận thức được thời gian giảng chân tướng cứu người đang rất cấp bách, vì vậy mỗi người tận dụng điều kiện và mong muốn của mình, chọn dùng những phương cách khác nhau để giảng chân tướng cứu người: Một số sử dụng vài điện thoại để phát các đoạn ghi âm giảng chân tướng cùng một lúc; một số phát tài liệu chân tướng; một số giảng chân tướng trực tiếp; mọi người đều chủ động làm ba việc.

Có một đồng tu lớn tuổi bất cẩn bị té ngã gãy chân, các con của bà muốn đưa bà đến bệnh viện, nhưng bà kiên trì không đi. Sau khi chúng tôi biết chuyện, đã tạm thời chuyển nhóm học Pháp sang nhà bà. Học Pháp tập thể gia cường chính niệm của bà, phủ định bức hại của cựu thế lực, không lâu sau bà có thể đi bộ trở lại bình thường. Các con của bà đều nói: “Quá kỳ diệu!” và thay đổi thái độ đối với Đại Pháp.

2. Chính niệm thanh trừ tà ác, giải cứu đồng tu

Một ngày vào năm 2007, một đồng tu phát tài liệu chân tướng trong làng và bị bắt cóc, sau khi biết tin, tôi lập tức đến nhà mẹ đồng tu để hỏi rõ tình hình. Rồi tìm vợ con của đồng tu và các đệ tử Đại Pháp khác để bàn bạc về việc đến sở cảnh sát yêu cầu thả người. Khi chúng tôi đến sở cảnh sát, thì đồng tu đã bị ép chuyển đến đơn vị xử án tại địa phương.

Hôm sau, tôi gặp gia đình của đồng tu gồm mẹ, vợ, con trai và con dâu, ngoài ra còn có hơn 10 đồng tu khác, tất cả cùng đi đến đơn vị xử án. Hoàn cảnh lúc đó rất căng thẳng, một số đồng tu phát chính niệm ở cự ly gần, một số chúng tôi phối hợp với người nhà tìm cảnh sát xử án để giảng chân tướng, vừa nói vài câu, cảnh sát đó liền nhấc điện thoại gọi nhiều cảnh sát nữa đến, nói rằng chúng tôi đều là người luyện Pháp Luân Công, yêu cầu đến bắt chúng tôi.

Đồng tu chúng tôi nhìn nhau, trong tâm cầu Sư phụ gia trì, và xuất ra chính niệm mạnh mẽ: Anh không là gì cả, không động đến chúng tôi được. Chúng tôi không bị dẫn động, vẫn tiếp tục giảng chân tướng cho cảnh sát xử án. Anh ấy đập mạnh xuống bàn hét lớn: “Nói nữa là tôi gọi họ ra tay đấy!” Đồng tu mỉm cười từ bi và giảng chân tướng cho anh ấy, một lát sau, sự hung hăng của người cảnh sát đó biến mất.

Trong tâm tôi cảm tạ Sư phụ gia trì. Chính niệm của đồng tu đã ức chế nhân tố tà ác đằng sau cảnh sát. Anh ấy bình tĩnh hơn nhiều, và nói: “Đưa người già về nhà nhé, lớn tuổi như vậy thật vất vả”. Mẹ của đồng tu bèn nói với anh ấy về sự thay đổi trước và sau khi con trai mình học Đại Pháp, nói rằng bản thân tuy lớn tuổi nhưng sức khỏe đặc biệt tốt… Người cảnh sát nói: “Đừng nói nữa, sau này có chuyện gì thì đến tìm tôi, tôi sẽ giải quyết cho các vị, có gì cứ liên hệ với tôi”.

Qua một thời gian, nghe nói đồng tu phải ra tòa, tòa án đe dọa vợ của đồng tu bị bức hại: “Không được để các học viên Pháp Luân Công vào trong tòa, nếu đến người nào sẽ bắt người đó”. Vợ của đồng tu không chính niệm, cô ấy nói với tôi rằng: “Nhất định đừng đi nhé!” Tôi biết đây là một khảo nghiệm của tôi và đồng tu. Trong tâm nghĩ: Trước hết không nói chuyện này với đồng tu, chỉ nghe theo an bài của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“Một ‘bất động’ có thể [ức] chế vạn động!” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada 2005, Giảng Pháp tại các nơi V)

Một ngày trước phiên tòa, tôi đã chuẩn bị xe chở hơn 10 người, để sáng hôm sau chở các đồng tu và người nhà đến tòa.

Tối đó tôi không ngủ được, tư duy phụ diện không ngừng xuất hiện trong não: Tà ác tiết lộ muốn bắt người, một số thành viên trong chuyến xe này không biết gì cả, nếu việc này thực sự xảy ra thì làm sao đây? Còn có… cứ nghĩ, cứ nghĩ, tôi lập tức thanh tỉnh, vào thời khắc then chốt này sao lại có niệm đầu không đúng như thế, đây không phải mình. Mình chỉ cần có chính niệm, không nên có nhân tâm, việc mình làm là chân chính nhất, ai cũng không xứng để can nhiễu.

Hôm sau, trước giờ mở phiên tòa, rất nhiều đồng tu đến, và khá đông cảnh sát. Các đồng tu đều giao tiếp bằng mắt, bầu không khí rất căng thẳng. Phiên tòa bắt đầu, có bốn, năm vị đệ tử Đại Pháp trí huệ bước vào trước để phát chính niệm cho đồng tu. Một lát sau, dưới sự giám sát của cảnh sát, lại có hơn 10 đồng tu nữa vào. Cảnh sát được trang bị đầy đủ vũ trang và quan sát xung quanh. Tôi ngồi ở hàng ghế thứ hai phía trước, trong phiên tòa lặng im như tờ.

Ngay sau đó họ dẫn đồng tu vào. Đồng tu bị tà ác bức hại đến nỗi tóc bạc, lưng cong, tay và chân bị cùm nên đi từng bước, từng bước vào trong. Anh ấy ngẩng đầu lên nhìn quanh thính phòng. Tôi nhìn đồng tu không rời mắt, đồng tu lập tức thẳng lưng, có vẻ như chính niệm của đồng tu đã khởi lên.

Trong phiên tòa, đồng tu đường đường chính chính biện hộ vô tội cho mình, chính khí của đồng tu cảm động tất cả mọi người, tôi thấy rất nhiều người có mặt đã khóc. Tôi lau nước mắt và chăm chú lắng nghe, ghi nhớ tên của kẻ ác đã tố cáo đồng tu.

Sau khi trở về, chúng tôi điều chỉnh tâm thái, mọi người cùng chia sẻ để tăng thêm chính niệm cho đồng tu trong tù, phơi bày kẻ ác. Chúng tôi phát thư khuyến thiện và cuốn chân tướng nhỏ một lần nữa tại ngôi làng mà đồng tu bị bắt, để nhiều người hơn nữa minh bạch chân tướng, và không phạm tội với Đại Pháp thì mới có cơ hội được cứu.

Kể từ “ngày 20 tháng 7” đệ tử Đại Pháp bị tà đảng bức hại, thì đây là lần đầu tiên các đồng tu trong khu vực của chúng tôi ra tòa để giải cứu đồng tu.

Lần nọ, một đồng tu lớn tuổi trong khu vực chúng tôi phát tài liệu chân tướng ở chợ thì bị cảnh sát bắt cóc đến đồn cảnh sát. Sau khi nghe tin, tôi và đồng tu chia nhau thông báo cho mọi người phát chính niệm, tìm người nhà đồng tu cùng đến sở cảnh sát giảng chân tướng và yêu cầu thả người. Tôi cũng bàn bạc với đồng tu đi đến sở cảnh sát giảng chân tướng. Tôi chạy xe máy và liên tục phát chính niệm, thỉnh cầu Sư phụ gia trì, trong tâm thầm niệm:

“Từ bi năng dung thiên địa Xuân Chính niệm khả cứu thế trung nhân” (Pháp Chính Càn Khôn, Hồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

“Từ bi có thể hòa tan trời đất thành mùa Xuân Chính niệm có thể cứu con người ở thế gian” (Pháp Chính Càn Khôn, Hồng Ngâm II)

Pháp của Sư phụ đã tăng chính niệm mạnh mẽ cho tôi, cảm thấy bản thân rất cao lớn. Tôi và một đồng tu khác bình tĩnh bước vào đồn cảnh sát.

Một cảnh sát mặc thường phục trông như một cán bộ đang ngồi trên ghế (sau này mới biết ông ấy là cảnh sát trưởng). Ông ấy hỏi chúng tôi đến làm gì? Tôi nói vừa rồi có một đệ tử Đại Pháp cao tuổi bị các ông bắt cóc. Người cảnh sát đó nói bà ấy phát tài liệu Pháp Luân Công.

Tôi mỉm cười nói: “Cuốn tài liệu nhỏ Pháp Luân Công là cứu người, những gì nói trong đó là sự thật, hơn nữa cũng đâu phạm pháp! Người già lớn tuổi như vậy, bắt bà ấy làm gì?”

Người cảnh sát trưởng cũng cười nói: “Không phạm pháp, sao cô không đi phát?”

Một cảnh sát khác bên cạnh xen vô nói gì là hàng xóm của anh ấy luyện Pháp Luân Công không uống thuốc và chết rồi, các chị vẫn luyện à? Tôi nói: “Nếu luyện Pháp Luân Công là bất tử, thì các anh đều đến luyện nhỉ, nhưng bệnh viện vẫn có người chết kia mà!” Anh ấy không nói gì. Tôi lại giảng chân tướng một chút.

Cảnh sát trưởng nói: “Được rồi, các chị về đi, lát nữa sẽ cho bà ấy về nhà”.

Tôi nói: “Anh tốt như vậy nhất định sẽ gặp phúc báo”.

Ông ấy lại nói: “Được rồi, các chị về đi nhé”.

Đồng tu vẫn phát chính niệm. Chúng tôi cảm ơn cảnh sát trưởng và thuận lợi ra về.

Chúng tôi lại giảng chân tướng cho con trai của đồng tu cao tuổi ấy, để anh ấy nắm bắt thời gian đến sở cảnh sát yêu cầu thả người. Và anh ấy đã đến sở cảnh sát. Sau bốn giờ đồng hồ, nhờ sự gia trì của Sư phụ từ bi vĩ đại và chính niệm phối hợp của chỉnh thể đồng tu, lão đồng tu đã đường đường chính chính rời khỏi sở cảnh sát. Lão đồng tu còn làm tam thoái cho ba người cảnh sát trong đồn. Bà ấy vui mừng cảm tạ Sư phụ, cảm ơn đồng tu.

Sự việc này khiến tôi cảm nhận được sức mạnh của thiện.

3. Cảnh sát đã thay đổi sau khi minh chân tướng

Một ngày vào tháng 7 năm 2019, một đồng tu ở khu vực tôi đã bị bắt cóc trong khi phát tài liệu chân tướng ở làng khác. Ngay trong đêm, đồng tu và người nhà vội đến đồn cảnh sát yêu cầu thả người. Một cảnh sát trực ban nói, người học Pháp Luân Công bị bắt vào đây rồi thì không được gặp, nói con trai bà quay lại vào ngày mai, nói rồi liền đóng cửa. Chúng tôi đành ra về.

Chúng tôi cân nhắc, con trai của đồng tu không hiểu nhiều chân tướng, nên ngày mai không để cậu ấy đi. Nhưng mẹ của đồng tu này lại là đệ tử Đại Pháp, chúng tôi sẽ cùng mẹ đồng tu đến sở cảnh sát. Một cảnh sát nói với chúng tôi: “Hiện nay đảng cộng sản bắt những người học Pháp Luân Công, các vị còn dám giảng ư”. Chúng tôi không bị dẫn động bởi anh ấy, vẫn tiếp tục giảng chân tướng.

Thông qua giảng chân tướng, xem ra nhận thức ban đầu của anh ấy về Đại Pháp đã có thay đổi, cũng không nói gì nữa.

Lúc này, các cảnh sát lần lượt đến văn phòng làm việc, tư duy phụ diện của tôi nổi lên: Nhiều người như vậy có thể giảng không, tôi lập tức thanh trừ, không để bị can nhiễu, nhanh chóng phát chính nhiệm trong tâm.

Một đại đội trưởng đến và nói: “Các vị là gì với bà ấy?”

Tôi chỉ mẹ của đồng tu nói: “Bà là dì của tôi”.

Một đồng tu khác cũng nói mình là chị của đồng tu. Đại đội trưởng nhìn đồng tu và nói: “Vậy bà đi với tôi”.

Tôi nói: “Tôi cũng đi”. Nhưng anh ấy nói một người thôi.

Khi đồng tu lên lầu, chúng tôi thoáng nhìn nhau và lập tức phát chính niệm. Khoảng 10 phút sau, đồng tu bước xuống và nói: Cảnh sát hỏi dì ấy chuyện thế nào, dì giảng chân tướng cho họ. Cảnh sát liền nói: “Bà cũng là người luyện Pháp Luân Công à, mau đi đi”.

Chúng tôi thảo luận tình hình với nhau, vừa bước ra khỏi đồn cảnh sát, thì thấy người đại đội trưởng ấy lái xe đến. Tôi lập tức giảng cho anh ấy, nhưng giảng chưa được mấy câu thì anh ấy nói: “Đừng nói với tôi mấy điều này, mau đi đi, nếu không tôi nhốt các vị vào lồng đấy. Các vị đều là người học Pháp Luân Công, mau tránh đi”.

Vì tay tôi đang vịn cửa xe, anh ấy lái xe đi, nên tôi hơi bị dẫn động, không muốn giảng nữa. Đồng tu nói: “Làm sao bây giờ, chúng ta không thể rời đi như vậy, đồng tu vẫn còn bên trong”.

Chúng tôi phát chính niệm một chút, trong tâm thỉnh cầu Sư phụ gia trì. Sau đó tôi và mẹ của đồng tu lại bước vào trong đồn cảnh sát.

Vừa vào nhìn một cái, không biết đại đội trưởng ấy quay lại lúc nào và đang ngồi bên trong. Trong tâm tôi bất ngờ và vui mừng, quả là Sư phụ an bài rồi, Sư phụ ở bên chúng ta mọi thời khắc. Lúc này trong đầu tôi bình tĩnh lại, và không có chút tư duy phụ diện nào, tôi bước đến chào anh ấy. Vừa mở miệng chào, anh ấy dường như muốn nhảy dựng lên, ánh mắt lộ vẻ hung hăng, và lớn tiếng: “Sao vẫn chưa đi, mau đi đi, mau đi đi!”, nói rồi đóng cửa sổ lại.

Lão đồng tu nói: “Hãy để tôi thăm con gái nhé!”

Anh ấy nói không cho gặp, muốn chúng tôi mau rời đi. Lúc này đồng tu vừa đến bên ngoài và âm thầm phát chính niệm. Tôi dùng giọng điệu bình hòa và mỉm cười nói với anh ấy: “Cậu thanh niên, cậu không nên đối xử với người già như vậy, dì ấy lớn tuổi ngần ấy, muốn gặp con gái cũng là chuyện thường tình, phải không? Hơn nữa con gái của dì ấy là người tốt, không có phạm pháp, cậu an ủi người già một chút, nếu không dì ấy cũng không rời đi, và chúng tôi cũng không đi. Nhà ai mà không có người cao tuổi? Cậu hãy nói với dì ấy một chút về tình hình con gái của dì, đây cũng là trách nhiệm của cậu”.

Nghe tôi nói như vậy, dường như anh ấy hạ hỏa và nhẹ nhàng nói: “Dì bao nhiêu tuổi?” Dì ấy nói mình hơn 80 tuổi rồi.

Anh ấy hỏi: “Sức khỏe của dì vẫn tốt chứ!”

Dì ấy nói: “Trước đây thân thể đầy bệnh, sau khi học Pháp Luân Công thì khỏe hẳn. Con gái tôi vốn mắc bệnh tim rất nặng, sau khi học Đại Pháp cũng khỏe mạnh”.

Đại đội trưởng không nghe rõ lời của dì ấy, và quay sang nhìn tôi. Tôi nói: “Dì ấy là người Sơn Đông nên chắc anh nghe không hiểu”. Bấy giờ tôi bắt đầu giảng chân tướng: Pháp Luân Công hồng truyền khắp thế giới, theo “Văn bản số 50 của Cục Xuất bản và Báo chí”, và quy định Điều 36 của “hiến pháp”, công dân có tự do tín ngưỡng. Tôi nhắc anh ấy rằng, theo luật, anh ấy sẽ phải chịu trách nhiệm suốt đời về các vụ án mà anh ấy từng phụ trách và chính phủ Hoa Kỳ đã công bố cảnh cáo các quan chức Trung Quốc liên quan đến cuộc đàn áp Pháp Luân Công, điều này không những hạn chế bản thân mà còn liên lụy đến vợ con, ngay cả con cái cũng bị ảnh hưởng.

Tôi nói: “Trong hiến pháp không có quy định bức hại Pháp Luân Công, không có văn kiện chính thức, chỉ là truyền đạt khẩu lệnh. Nhưng các anh xử án phải có chữ ký. Do đó nên chú ý một chút, giữ vững lương tri, cũng là giữ cho tương lai của chính mình, tất cả hành vi vi phạm hiến pháp và pháp luật đều phải tự chịu trách nhiệm, trong quyền hạn của mình, hãy giơ súng qua đầu, đừng trở thành vật tế thần cho Giang Trạch Dân và băng đảng của hắn”.

Anh ấy đã sử dụng điện thoại di động để quay video tôi. Đồng tu nói: “Anh ấy đang quay video chị đấy!”

Tôi nói: “Giảng cho anh nhiều như vậy, anh đừng làm điều xấu, tôi chỉ muốn tốt cho anh”.

Một đồng tu khác cũng đến giảng chân tướng cho anh ấy, và biểu hiện của anh ấy không ngừng thay đổi, trở nên hòa nhã và thiện hơn.

Anh ấy nói: “Tôi không quay nữa, tôi đang xóa cho các vị. Chị nhìn đây là nút ‘xóa’ và xác nhận”.

Tôi nói vẫn còn, anh ấy lại xóa tiếp. Cuối cùng còn một đoạn không xóa, anh ấy mỉm cười nói: “Đoạn này tôi lưu lại để nghe. Không có chuyện gì đâu, các vị yên tâm, ba hoặc bốn ngày nữa sẽ để bà ấy về nhà”.

Cậu ấy thay đổi rất nhiều sau khi minh bạch chân tướng. Mẹ của đồng tu cũng trí huệ làm “tam thoái” cho anh ấy. Anh ấy rất vui vẻ nói cảm ơn, và bảo chúng tôi hãy yên tâm.

Sư phụ giảng:

“Tôi nghe nói có những nơi, đã ra luyện công rồi, có học viên giảng chân tướng đến giảng ở đồn công an, cục công an cũng giảng, tới giảng ở các cơ quan chính phủ, thậm chí thực thi rất là tốt. Có những nơi mà tà ác quả thực không dám tiếp tục bức hại đệ tử Đại Pháp một cách nghiêm trọng nữa. Hình thế này đang biến đổi, tà ác cũng càng ngày càng ít, dù thế nào đi nữa, kể cả những kẻ đi bức hại, có những [người] đang đợi chư vị cứu độ. Tất nhiên có [kẻ] phạm tội quá lớn, thì có thể chư vị giảng chân tướng họ cũng không nghe. Không phải là họ không nghe, mà là Thần không cho họ nghe. Nhưng dù thế nào đi nữa, các đệ tử Đại Pháp là không có lựa chọn, chư vị đối diện chúng sinh thì đều cần cứu độ.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016)

Tôi ngộ rằng tiến trình chính Pháp đã đến bước này.

4. Giúp đỡ đồng tu, tu bản thân

Cuối năm 2017, một đồng tu bị khấu trừ lương hưu, tôi và đồng tu ấy tận dụng cơ hội này để đi khiếu nại lương hưu, đi từ trên xuống dưới mười mấy đơn vị, tôi phối hợp với đồng tu giảng chân tướng trực tiếp, và phát cuốn tài liệu nhỏ. Trong quá trình này, hễ gặp người hữu duyên thì giảng. Trong khi giảng chân tướng đã gặp rất nhiều chuyện cảm động. Có một đôi vợ chồng nọ sau khi minh bạch chân tướng thì luôn giúp chúng tôi đến những nơi mà chúng tôi muốn đi.

Dĩ nhiên cũng có người mắng chửi và xua đuổi chúng tôi. Chúng tôi sắp xếp đúng lại mối quan hệ với đối phương, thấy họ bị đầu độc bởi những lời dối trá, và cảm thấy tiếc cho họ. Đồng tu thản đãng, không lo sợ, trong cảnh giới không có tư duy phụ diện, thực sự khiến tôi cảm phục: Đường đường chính chính vui vẻ chào hỏi đối phương, tặng họ một cuốn chân tướng nhỏ, nhanh nhảu khuyên họ “tam thoái” bảo bình an; đó là tâm chân thành vì muốn thế nhân được cứu, mà quên đi bức hại, chỉ một lòng vui mừng cho thế nhân được cứu, mỗi khi giảng và tam thoái được một người thì đều khen ngợi đối phương một câu: “Anh chị thật tốt!”

Trong quá trình khiếu nại tiền trợ cấp suốt hơn hai năm, tôi nhìn thấy được rất nhiều thiếu sót của chính mình, thúc giục tôi không ngừng quy chính bản thân, thực tu bản thân. Cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại ban cho đệ tử một cơ hội rèn luyện bản thân. Giúp đỡ đồng tu cũng chính là đề cao bản thân.

5. Những đóa hoa sen nở

Ba năm trước, nhà tôi chuyển đến khu vực khác cách khoảng 5km, tôi và đồng tu nhanh chóng lập một điểm học Pháp nhóm. Trong nhóm học Pháp của chúng tôi, người lớn tuổi nhất là hơn 70 tuổi, người tuổi nhỏ nhất cũng gần 50. Mỗi người đều nghiêm khắc yêu cầu bản thân, lúc học Pháp đều song bàn nghiêm túc để không bị phân tâm, dẫu song bàn đau đến toát cả mồ hôi cũng đều kiên trì cho đến khi học xong. Đồng tu trong nhóm học Pháp chúng tôi đều yêu cầu mọi người học thuộc Pháp, mỗi tuần học thuộc một bài trong “Hồng Ngâm V”, và ôn lại một bài “Hồng Ngâm” đã học thuộc tuần trước. Hơn nữa, mỗi người đều chủ động giảng chân tướng cứu người.

Ban đầu tôi chỉ có thể ngồi song bàn trong một giờ đồng hồ, đến bây giờ đã ngồi song bàn được hai giờ đồng hồ; có chị đồng tu lớn tuổi vì học thuộc Pháp khó khăn, không thể nhớ nên đã vỗ thẳng vào trán mình, đến nay đã có thể học thuộc Pháp lưu loát; một vị nam đồng tu tính cách hướng nội, lúc mới đến nhóm học Pháp của chúng tôi thì chẳng nói một câu nào, học Pháp xong liền rời đi, nhờ các đồng tu thúc đẩy lẫn nhau nên anh ấy đã thay đổi rất nhiều, và muốn chia sẻ trao đổi cùng các đồng tu, anh ấy thường một mình chạy xe máy đi giảng chân tướng cứu người; một đồng tu nọ lúc tu lúc không nhiều năm qua, nay trở nên đặc biệt tinh tấn trong bầu không khí chỉnh thể của chúng tôi; có đồng tu trước đây không dám giảng chân tướng trực tiếp, bây giờ cũng có đột phá; các đồng tu trẻ tuổi có ô tô, bất cứ khi nào Đại Pháp cần liền hợp tác vô điều kiện; chồng của một đồng tu trẻ đột ngột qua đời, sau khi cô ấy trải qua trường ma nạn này thì kiên cường bước ra khỏi cái bóng u ám, trở nên dũng mãnh tinh tấn…

Mỗi người trong nhóm học Pháp đều phối hợp cùng nhau trợ Sư chính Pháp, dũng mãnh tinh tấn!

Đồng tu có điều kiện đều chủ động bước ra giảng chân tướng cứu người. Trước khi đi, chúng tôi đều phát chính niệm để thanh trừ tất cả nhân tố can nhiễu từ không gian khác. Chúng tôi phối hợp thực hiện với nhau một cách lý trí, trí huệ, không cầu số lượng, chú ý an toàn. Một số sẽ dán tấm dán chân tướng, một số tặng tài liệu chân tướng, một số khác giảng chân tướng trực tiếp v.v.. Chúng tôi không thường xuyên cứu người ở một khu vực, mà thường thay đổi lộ trình. Nhờ sự gia trì của Sư phụ, mỗi lần hoàn thành xong công việc, chúng tôi đều thuận lợi trở về, mang theo niềm hạnh phúc của chúng sinh được cứu, và ngân nga bài hát do đệ tử Đại Pháp sáng tác.

Mỗi đồng tu trong nhóm học Pháp đều tựa như những đóa hoa sen đua nở, thánh khiết diễm lệ. Giống như Sư phụ giảng:

“Ngã môn thị Đại Pháp đồ Đái trước mỹ hảo dữ chúc phúc Triển hiện chân tướng hòa cứu độ” (Minh Thị, Hồng Ngâm V)

Diễn nghĩa:

“Chúng tôi là đồ đệ Đại Pháp
Mang theo điều tốt đẹp cùng chúc phúc
Triển hiện chân tướng và cứu độ” (Minh thị)

Nhìn kỹ lại toàn bộ quá trình tu luyện của bản thân, mỗi lần thay đổi như thấu tim khoan xương, mỗi lần đều là đại chiến chính tà, đều nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư phụ mà vượt qua nguy hiểm và bước đi đến ngày hôm nay. Bản thân cố gắng hết sức cũng làm được những việc mà một đệ tử Đại Pháp nên làm, nhưng vẫn còn rất nhiều phương diện thiếu sót. Thời gian chính Pháp ngày càng cấp bách, thời gian chúng ta có thể cứu chúng sinh cũng ngày càng ít, trong những ngày này, tôi phải nắm chắc thời gian tu tốt bản thân, cứu nhiều người hơn, để không cô phụ sứ mệnh.

Cảm tạ Sư phụ!

Cảm ơn đồng tu!

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/24/坚定正念反迫害-整体配合救人不怠-428611.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/9/10/195004.html

Đăng ngày 13-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share