Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-08-2021] Bà Cung Thụy Bình, một cựu giáo viên tiểu học tại Bắc Kinh đã từng bị cầm tù tổng cộng 9 năm lại bị bắt một lần nữa vì tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện tinh thần bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại kể từ năm 1999.

Ngày 20 tháng 7 năm 2021, bà Cung Thụy Bình, một cựu giáo viên trường tiểu học Thành Quang từng được khen thưởng đã bị Sở cảnh sát Ngư Dương bắt giữ. Bà bị giam tại trại giam quận Thuận Nghĩa kể từ đó. Bà bị bức thực vì đã tuyệt thực để phản đối bức hại. Lính canh đã còng tay và cùm bà khi bà cố gắng giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công.

Năm 1996, bà Cung được giới thiệu về Pháp Luân Công. Sau khi xem các bài giảng trong ba ngày, tình trạng tức ngực, khó thở, suy nhược và đau lưng sau khi sinh con của bà đều biến mất. Vì thụ hưởng quá nhiều lợi ích từ Pháp Luân Công nên bà cảm thấy cần phải chia sẻ câu chuyện của mình với mọi người sau khi ĐCSTQ phát động cuộc bức hại vào năm 1999. Tuy nhiên bà đã bị cầm tù hơn 9 năm vì nỗ lực dũng cảm của mình, bao gồm 4 năm tù giam và hơn 5 năm ở các trung tâm giam giữ, trại lao động và trung tâm tẩy não. Trong thời gian bị giam cầm, bà bị đánh đập, bị bức thực và sốc điện bằng dùi cui điện. Bà bị tiêm thuốc độc và bị ép uống nước tiểu. Bà còn bị một cảnh sát tấn công tình dục.

Bị đánh đập dã man

Ngày 2 tháng 7 năm 2001, hơn 20 cán bộ nhân viên phòng Giáo dục huyện Bình Cốc đã đến nhà và đưa bà Cung tới trại lao động cưỡng bức Tân An. Ngay khi đến nơi, bà bị lính canh và tù nhân đánh đập.

Bà Cung kể: “Họ nhét giấy vào miệng tôi, véo mũi và bịt mắt tôi. Tôi không thể thở được và gần như bất tỉnh. Sau đó tôi nghe ai đó nói, ‘Bà ấy đang nguy kịch. Chúng ta hãy dừng lại thôi.’ Tôi hít thở thật sâu và tỉnh táo lại. Tôi thấy Vương Kỳ Anh vẫn còn bịt miệng tôi. Cô ta cũng là người đã nhét giấy vào miệng tôi. Khi nhận ra tôi đang nhìn cô ấy, cô ấy đã lấy sách che mắt tôi lại. Sau đó cô ấy đã đánh tôi dữ dội hơn. Cô ấy kéo tóc tôi, liên tục đập đầu tôi vào tường và đấm vào mặt tôi. Tôi lại bất tỉnh một lần nữa.”

Sau đó bà Cung được đưa đến trung tâm tẩy não. Khi đến đó, bà mới thấy mặt bị sưng và bầm tím. Bà không thể mở mắt trái. Cả hai đầu gối bị thương và chảy máu. Áo váy rách bươm.

Ngày hôm sau, Vương Hồng Tĩnh, giám đốc Phòng 610 quận Bình Cốc, Vương Kỳ Anh, Lý Thúy Lan, và chủ nhiệm Dương (không biết tên) từ Sở cảnh sát Bắc Kinh lôi bà xuống đất và đánh đập bà, cố buộc bà từ bỏ Pháp Luân Công. Bà cảm thấy choáng váng và mất thính giác. Vương Kỳ Anh hét vào mặt bà và dội nước lạnh lên người bà.

Để phản đối bức hại, bà Cung đã tuyệt thực và bị bức thực. Lính canh nhét ống thông vào mũi bà làm cho chảy máu rất nhiều. Họ còn cho thuốc nhuận tràng vào thức ăn làm cho bà bị tiêu chảy hơn cả chục lần một ngày. Vương Hồng Tĩnh nhiều lần tấn công tình dục bà trong phòng khách sạn. Để che giấu tội ác, chính quyền không cho phép chồng bà đến thăm cho đến khi nào vết thương của bà hồi phục.

Ngày 13 tháng 7 năm 2001, bà Cung bị chuyển đến Trung tâm giam giữ Bình Cốc. Lính canh Hồ Đông Sơn đã đánh đập, đá vào bụng, chân và đầu bà. Mắt cá chân bên phải của bà bị thương nhưng họ vẫn cùm chân bà.

Sáu ngày sau, vào ngày 19 tháng 7, lính canh đưa bà đến bệnh viện Tâm thần Hàn Trang để tiếp tục bức hại. Bà Cung trốn thoát và buộc phải rời đi.

Bị ép uống nước tiểu tại Trung tâm tẩy não

Ngày 17 tháng 7 năm 2001, bà Cung bị lại bị bắt vì đã giảng rõ sự thật cho mọi người về Pháp Luân Công. Khi bà được đưa đến trung tâm tẩy não, cảnh sát đã cột tay bà bằng vải xé từ ga trải giường và treo bà lên. Bà bị mất ngủ hơn một tháng. Cảnh sát chỉ thị cho các tù nhân đánh đập bà bằng dụng cụ đập ruồi. Có lần, một tù nhân đã tát vào mặt bà 500 cái. Lính canh còn cấm bà sử dụng phòng tắm và buộc bà phải đi tiểu trong quần. Họ cũng không cho bà thay quần. Một lính canh đã bắt bà uống nước tiểu của chính mình và chỉ thị cho tù nhân Ngô Á Nhàn và Trương Kim Nga cởi quần áo của bà và mở cửa sổ cho gió lạnh thổi vào bà.

Trong một lần tra tấn khác, các tù nhân đã trói bà vào ghế rồi đẩy đổ chiếc ghế. Sau đó họ bức thực bà bằng rượu dù biết rằng bà không uống rượu. Ngô Á Nhàn nói: “Nếu bà từ chối chuyển hóa, chúng tôi sẽ làm cho bà phát điên hoặc chết.”

Bị tra tấn trong nhà tù nữ Bắc Kinh trong 4 năm

Vào dịp Tết Nguyên đán năm 2002, bà Cung bị kết án 4 năm tù giam tại nhà tù nữ Bắc Kinh. Ngay khi bà bị đưa vào trại giam, lính canh đã còng tay bà, đánh đập và sốc điện bằng dùi cui điện.

Một tù nhân khác đá và chân bà trong nhiều ngày liên tiếp. Những người khác dùng dây nịt quất vào lưng bà hoặc dùng bút bi đâm vào bàn tay bà.

Bà Cung nhớ lại: “Một ngày nọ, lính canh tên Lưu Thục Bình đã dẫn một nhóm tù nhân đưa tôi ra khỏi tòa nhà đi đến một ngôi nhà hoang đổ nát. Sợ có người vào nên họ đã khóa cửa lại. Sau đó họ trói tôi bằng dây đai và bắt tôi ngồi xuống sàn nhà. Họ ấn phần thân trên của tôi xuống hết mức, ngực tôi gần như chạm vào chân. Sau đó một tù nhân ngồi lên lưng tôi làm tôi cảm thấy như xương, gân gãy lụn. Tôi không chịu đựng nổi nên đã thét lên.”

“Khi họ cởi trói, tôi nghĩ rằng cuộc tra tấn đã xong. Tuy nhiên, lính canh Trần Tịnh đã nâng chân phải của tôi lên rồi ném mạnh xuống đất. Tôi đau đớn tột cùng và không ngừng gào thét. Phải mất nhiều tháng chân tôi mới hết đau. Nhưng từ đó, đùi và ngón chân của tôi bị tê liệt khiến tôi không thể đi lại bình thường được.”

Bà Cung cho biết có một lần bà bị giam tại một đội cải tạo cấp tốc trong tám tháng sau khi lính canh phát hiện một bài giảng Pháp Luân Công trong chiếc gối của bà. Họ đưa bà đến một căn phòng nhỏ, che camera giám sát rồi bắt đầu đánh đập bà. Một tù nhân tên Lý Thúy Văn dùng thanh gỗ đánh vào đầu bà và dùng kim châm vào tai bà.

Sau đó họ trói bà vào sau ghế, gập người bà về phía trước hết mức có thể. Bà hầu như không thể thở được. Sau đó họ đẩy bà cùng chiếc ghế vào một góc và chỉ thị cho một tù nhân khác ngồi lên ghế, khiến cho bà hoàn toàn không thể cử động được.

Bà nói: “Bởi vì tôi từ chối từ bỏ đức tin của mình nên họ thử cách khác bằng cách gập phần thân trên của tôi về phía trước. Hầu như tôi không thể thở được. Lính canh Trần Tịnh túm tóc tôi và liên tục đập đầu tôi vào tường làm đầu tôi bị thương. Mắt cá chân phải bị chảy máu. Tôi vẫn còn vết sẹo bên mắt cá phải đây.“

Tám tháng sau, bà Cung bị đưa đến một đội khác và cuộc tra tấn không dừng. Đội trưởng Huỳnh Thanh Hoa chỉ thị cho năm tù nhân tra tấn bà. Bà tuyệt thực để phản đối sự tra tấn và bà lại bị bức thực.

Bị cưỡng bức lao động lần thứ nhất

Trước Thế vận hội Olympics Bắc Kinh 2008, bà Cung bị bắt khi đang trên đường về nhà sau giờ làm việc. Bà bị kết án lao động trong hai năm rưỡi. Sau khi giam giữ bà tại một trung tâm điều phối ở Bắc Kinh trong một tháng, chính quyền đã đưa bà đến Trại Lao động Cưỡng bức nữ Vũ Hải, tỉnh Hồ Bắc để tránh sự giám sát của quốc tế trong thời gian diễn ra Thế vận hội.

Lính canh của trại lao động đã không cho bà ngủ. Bà tuyệt thực để phản đối bức hại và lại bị bức thực. Lính canh dùng một dụng cụ mở miệng bà ra, rộng đến mức bà cảm giác như hai má bị toạc ra. Răng của bà bị lung lay do những lần bị bức thực khiến cho bà rất khó nhai.

Lính canh còn sốc điện bà bằng dùi cui điện, tát vào mặt, và treo cổ tay bà lên khung cửa sổ. Cánh tay bà đau đớn tột cùng và bà đã ngất đi.

Bà Cung còn bị buộc làm việc không lương vào ban ngày và dọn vệ sinh phòng tắm hoặc đứng im hai tiếng đồng hồ vào ban đêm.

Bị cưỡng bức lao động lần thứ hai

Năm 2010, sau khi được thả ra, bà phải làm việc lặt vặt để kiếm sống. Năm 2012 bà tìm được việc làm tại trường mẫu giáo tư thục thuộc ngoại ô Bắc Kinh và tạm sống ở đó.

Ngày 29 tháng 8 năm 2021, cảnh sát thuộc Sở cảnh sát Hà Nam Trại đột nhập nơi ở của bà và bắt bà đi. Họ tịch thu sách Pháp Luân Công, tài liệu và 2 điện thoại di động. Bà bị kết án hai năm chín tháng tại Trại lao động cưỡng bức nữ Bắc Kinh. Bà bị cưỡng bức ngồi trên chiếc ghế nhỏ, không được cử động trong hơn 10 tiếng một ngày. Các tù nhân đánh đập bà, nhục mạ bà nếu bà cử động. Cuộc tra tấn khiến cho chân của bà bị tê liệt trong thời gian dài.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/8/24/429942.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/9/25/195897.html

Đăng ngày 17-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share