Bài viết của Hong Ensheng, một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-04-2011] Đôi khi một chấp trước có vẻ giống với một chấp trước khác. Những chấp trước cũng có thể bao phủ lẫn nhau và làm chúng ta nhầm lẫn. Từ lâu, tôi là một người chân thành và tử tế theo nhận xét của những người khác. Thỉnh thoảng, tôi có những chấp trước danh, lợi và hoan hỉ nhất định. Nhưng nhìn chung, tôi là người điềm tĩnh và những chấp trước của tôi thường không biểu hiện rõ ràng.

Tôi đã làm việc cho ông chủ của tôi hiện này được gần mười năm. Tôi có nhiều chứng chỉ, văn bằng và cũng là một trưởng phòng. Theo quy luật của người thường, tôi nên được thăng tiến sau khi làm việc lâu như vậy. Một số người trong phòng của tôi còn nói đùa tôi: “Anh đã không được thăng chức trong một thời gian lâu như vậy. Anh thật ổn định”. Thậm chí khi tôi nói chuyện với bố tôi qua điện thoại, ông luôn nói: “Em họ của con lại mới được thăng chức. Tại sao con không cố thăng tiến?”. Tôi đã nghĩ điều ông nói là để giúp tôi loại bỏ chấp trước cầu danh của tôi và là một người tu, tôi không nên làm như thế. Tôi còn nghi ngờ về việc thăng tiến trong nghề nghiệp của tôi. Tôi ngẫm nghĩ: “Tất cả những người trẻ tuổi đều đã thăng tiến, tại sao không phải là tôi?” Cứ khi nào tôi có những loại tư tưởng này, tôi luôn cần thời gian để thanh tịnh lại. Tôi đã học Pháp và học thuộc Hồng Ngâm. Qua thời gian, tâm trạng bối rối lo âu của tôi đã dần biến mất.

Tại sở làm của tôi, khi người ta đạt đến một trình độ nhất định, họ được phân một phòng riêng biệt. Tuy nhiên, những người như tôi chỉ là người đứng đầu những phòng ban bình thường, phải ngồi chung với những nhân viên khác trong một phòng lớn. Mỗi khi tôi đi qua những phòng riêng, tôi thường cảm thấy đau lòng. Nhưng nỗi đau đã sớm tan biến đi. Tôi cũng nhìn vào bên trong và tìm thấy một số chấp trước khác trong những chấp trước của tôi. Tôi đã có chấp trước về giữ thể diện và cầu danh. Tôi cũng chán nản về việc thậm chí những nhân viên trẻ đã có phòng riêng mà tôi vẫn không có ngay cả khi tôi có những văn bằng chứng chỉ và kinh nghiệm. Tôi cũng có chấp trước vào an nhàn thoải mái và một khát khao có được một phòng làm việc riêng rộng rãi, cũng như những chấp trước khác.

Ngay cả sau khi tìm thấy nhiều chấp trước như vậy, thỉnh thoảng khi tôi đi qua những phòng làm việc riêng, tôi vẫn cảm thấy bất công. Nếu tôi cần phải trao đổi với họ về việc kinh doanh, tôi cố giải quyết vấn đề với họ qua điện thoại thay vì đi vào phòng của họ. Đôi khi tôi còn nghĩ: “Tôi có trình độ cao. Nếu tôi đi vào phòng của họ, điều gì sẽ xảy ra nếu họ cảm thấy xấu hổ?” Khi họ tới bàn của tôi để thảo luận công việc, trong tâm tôi cảm thấy dễ chịu. Khi tôi phải đi tới phòng của họ để thảo luận công việc, tôi luôn cảm thấy hơi khó xử.

Cứ khi nào những tư tưởng đó xuất hiện trong đầu, tôi nghĩ: “Tôi vẫn chưa hoàn toàn buông bỏ chấp trước vào giữ thể diện”. Trong một thời gian dài, tôi có nhiều chấp trước, như là chấp trước sắc dục, danh tiếng, lợi ích, hiển thị, hoan hỉ và ăn uống. Tại những tầng cấp khác nhau trong sự tu luyện của tôi, tôi có thể buông bỏ những chấp trước này và tìm ra nguyên nhân gốc rễ. Ở mỗi tầng, nó xuất hiện trở lại nhiều lần nhưng nó trở nên ngày càng nhẹ hơn.

Nhưng bài viết trên Minh Huệ “Lời chia sẻ về ganh tị – con mắt soi mói” đăng ngày 8 tháng 4 năm 2011 (https://en.minghui.org/html/articles/2011/4/23/124584.html), đã thực sự thu hút sự chú ý của tôi. Bài viết có đoạn: “Tôi thấy một số học viên thích soi mói vào chuyện của người khác và lan truyền tin đồn, đặc biệt là những chuyện không may của các học viên khác. Họ có thể nghe được rằng ai đó nói về khổ nạn của một học viên nào đó, như là người đó đã trải qua khảo nghiệm nghiệp bệnh hoặc thậm chí qua đời. Họ thực sự muốn nghe những thứ đó và lan truyền tin đồn. Tôi nghĩ rằng đây không chỉ là chấp trước hiển thị mà còn là chấp trước ganh tị.

Bài viết này giống như một tiếng sét thức tỉnh tôi. Trong một thời gian lâu, tôi có thói quen xấu là cảm thấy bản thân mình khác thường. Khi nói chuyện với người khác, tôi luôn muốn biết chi tiết về những chuyện đã xảy ra với họ. Đôi khi người khác cũng nghĩ điều này thật kỳ lạ: “Tại sao bạn lại hỏi về điều này?” Chẳng hạn, khi tôi gặp một người bán rau, tôi muốn biết họ đã kiếm được bao nhiêu tiền. Khi ai đó ly hôn, tôi muốn biết nguyên nhân gốc rễ của vấn đề và hỏi tại sao hai người lại ly hôn. Thỉnh thoảng điều này còn làm người khác bối rối. Khi điều này xảy ra, tôi cảm thấy ngớ ngẩn, nhưng tôi không thể buông bỏ thói quen xấu này.

Đây không phải là tính tò mò, mà là “con mắt soi mói”. Cũng như vậy, chấp trước vào một phòng làm việc riêng của tôi trong sở làm của tôi nhìn có vẻ giống chấp trước giữ thể diện và truy cầu danh, nhưng thực tế đó là chấp trước ganh tị. Nhưng trước đây tôi luôn nghĩ tôi là người “có đủ loại chấp trước ngoại trừ ganh tị.”

Trước đây khi tôi bắt đầu tu luyện¸ tôi không thích đấu đá với người khác và tôi không quan tâm tới danh dự hay tiếng tăm. Làm sao tôi có thể có chấp trước ganh tị?

Sư Phụ dạy chúng ta trong Chuyển Pháp Luân”:

Bình thường chư vị thấy họ rất tốt; khi chưa có bản sự gì nơi xã hội người thường, thì tâm danh lợi của họ rất nhẹ. Rồi một khi nổi danh, thông thường họ rất dễ bị tâm danh lợi can nhiễu; họ cảm thấy năm tháng đời này còn là một chặng đường rất dài, còn cần chạy vạy này khác, [còn cần] phấn đấu một phen để đạt được một mục tiêu nào đó nơi người thường.”

Tôi hiểu rằng khi hoàn cảnh và trình độ của người ta thay đổi, chấp trước của họ cũng thay đổi theo. Một người tốt trước kia đã từng xem nhẹ danh lợi, quyền lực nhưng khi hoàn cảnh thay đổi anh ta có thể bắt đầu truy cầu những thứ này. Anh ta nhìn có vẻ vẫn tốt và điềm đạm trên bề mặt, nhưng trong tâm anh ta đã mất cân bằng và anh ta đã bắt đầu so sánh anh ta với người khác. Khi anh ta nhìn vào trong, anh ta nghĩ rằng đó là chấp trước vào danh tiếng, chấp trước vào hình thức, hoặc chấp trước cạnh tranh, nhưng anh ta không bao giờ nghĩ nó là chấp trước ganh tị.

Tôi lập tức hiểu tại sao tôi lại có thói quen kỳ lạ muốn biết gốc rễ những chuyện của người khác, cái mà tôi không thể tìm ra trước kia. Chấp trước ganh tị ẩn nấp rất sâu trong tâm trí tôi ngay lập tức tan biến, giống như tuyết tan dưới ánh nắng mặt trời.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/4 /30/挖出潜藏的妒嫉心-239883.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/5/18/125341.html
Đăng ngày 31-5-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share