Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Nội Mông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-06-2021] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Năm nay tôi 76 tuổi. Ngay từ nhỏ, cha mẹ tôi đã không cho tôi đi học. Đến tuổi trưởng thành, họ vội vàng gả tôi cho một người đàn ông ở làng bên. Sau khi sinh con, tôi mắc phải một số bệnh như loãng xương, đau nửa đầu, bệnh phụ khoa và gan nhiễm mỡ.

Một ngày mua thu năm 1997, tôi đến thăm em gái tôi sống cách đó gần 50 km. Vừa vào đến nhà, em gái tôi đã nắm lấy tay tôi hào hứng nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt! Chị biết không Đại Pháp có hiệu quả cải thiện sức khỏe đáng kinh ngạc”. Tôi mượn cô ấy ba cuốn sách Pháp Luân Đại Pháp. Vì không biết chữ nên chồng tôi đọc cho tôi nghe. Hai vợ chồng tôi tuân theo các bài giảng, bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và cố gắng trở thành người tốt hơn.

Một năm sau, có vài lần chồng tôi đưa tôi đến tỉnh Hà Bắc để xem băng hình các bài giảng Pháp của Sư phụ và được học các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Trong thời gian 18 tháng, tất cả các bệnh tật trên thân thể tôi đều tan biến.

Khối u biến mất

Tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ đã phát động cuộc bức hại đối với Pháp Luân Đại Pháp. Do không chịu nổi áp lực, nhiều người trong làng tôi đã từ bỏ tu luyện. Lúc đầu, tôi cũng giống họ nhưng một tháng sau, chồng tôi nói: “Pháp Luân Đại Pháp quá tuyệt vời, không thể bỏ được em ạ!”. Chồng tôi tiếp tục luyện công ở nhà nhưng tôi vì quá sợ mà không dám luyện.

Một năm trôi qua. Đến một ngày, tôi xem một chương trình ti vi về bệnh phụ khoa. Lúc đó, con dâu tôi cũng mới sinh tại trạm y tế địa phương. Khi đến thăm hai mẹ con cháu, tôi kết hợp kiểm tra luôn tình hình sức khỏe của mình. Qua soi chiếu, họ phát hiện tôi có một khối u ở tử cung. Tất cả bệnh tật trước đây tôi từng mắc đều quay trở lại. Tôi lo lắng, sợ hãi và không biết phải làm gì. Tôi thử dùng thuốc Đông y, Tây y và các bài thuốc dân gian nhưng chẳng ích gì.

Cảm thấy tuyệt vọng, tôi bắt đầu tập lại các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp cùng chồng và nghe các bài giảng của Sư phụ. Khoảng sáu tháng sau, tôi bị một cơn đau buốt khi đi vệ sinh giống như sắp sinh em bé vậy. Cơn đau ngưng lại nhưng đến sáng hôm sau nó lại xuất hiện. Tôi vội vào nhà vệ sinh. Sau đó, thì tôi hết đau. Khi nhìn vào bồn cầu, tôi thấy một cục máu ở đó. Tôi nhận ra Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã tịnh hóa thân thể và gỡ bỏ khối u giúp tôi. Tôi vô cùng chấn động trước sự việc này.

Xuất huyết não

Em gái tôi bị xuất huyết não cách đây khoảng 9 năm khiến cô ấy bị nôn mửa nhiều lần. Vì não cô ấy bị tụ máu nên tôi đến chăm sóc cho cô ấy. Con gái cô ấy đưa tôi đi mua sắm ở chợ. Khi đang đi, đột nhiên tôi thấy sa sẩm mày mặt, buồn nôn và yếu ớt. Dù bữa trưa tôi ăn rất ít nhưng vẫn nôn thốc nôn tháo. Triệu chứng này giống với bệnh của em gái tôi.

Khi biết tin, chồng tôi đến đón tôi về nhà. Tôi phát chính niệm liên tục trên đường đi và nhẩm đọc các bài thơ của Sư phụ. Khi về đến nhà, tôi nôn mửa liên tục, cảm giác cơ thể lạnh đi và không tài nào cử động nổi.

Cháu nội tôi nói với mẹ nó: “Mẹ ơi, mẹ hãy đưa bà đi bệnh viện đi, bà sắp chết rồi!”. Con trai út đến thăm tôi. Cháu khóc van nài tôi đến bệnh viện. Tôi nhớ tới một câu trong Pháp Sư phụ giảng:

“… một tâm không động, có thể [ức] chế vạn động”. (Tống khứ chấp trước cuối cùng, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Sáng hôm sau, con gái và con trai thứ hai của tôi cũng đến thăm. Con trai tôi nói với cả nhà: “Mẹ bị xuất huyết não. Tình trạng của mẹ có lẽ còn nặng hơn cả của dì”. Tất cả họ đều lo lắng, nhưng vẫn không thể thuyết phục tôi đến bệnh viện.

Đền 3 giờ chiều hôm đó, sức khỏe tôi bình phục hoàn toàn, khiến ai cũng thấy kinh ngạc. Chồng tôi nói với các con cháu: “Bà ấy ổn rồi. Là Sư phụ đã chăm sóc bảo hộ chúng ta, các học viên Pháp Luân Đại Pháp”. Gia đình tôi và hàng xóm láng giềng được tận mắt chứng kiến huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp, tất cả họ đều nói: “Đại Pháp thật kỳ diệu!”.

Bệnh “Chẩn tử” biến mất

Vào một ngày tháng tư cách đây 6 năm, khi đang trồng rau trong vườn, đột nhiên tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tôi vội vã về nhà. Đến bữa tối, tôi không ăn uống được gì. Sáng hôm sau, toàn thân tôi đau nhức và không thể đi lại được. Tôi phải sử dụng đến một cây gậy để chống.

Sau khi hỏi mọi người xung quanh, tôi mới biết ra bệnh của tôi có tên gọi là “Chẩn tử” (tên thường gọi căn bệnh này tại quê tôi, nó thường kéo dài bảy ngày)

Tôi nhớ tới Pháp Sư phụ giảng:

“Đại Pháp xem xét lòng người”. (Vô Đề, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Nên tôi hạ quyết tâm không thừa nhận căn bệnh này. Trong khi con trai và con dâu đang để mắt trông chừng tôi, thì tôi đã chống gậy bước ra ngoài. Vừa đi, tôi vừa đặt cây gậy xuống. Tôi có thể đi dạo quanh sân sau, và cảm thấy tốt dần lên. Con trai và con dâu tôi vui vẻ nói: “Mẹ khỏe mạnh lại vì mẹ tu luyện Đại Pháp. Giờ mẹ ổn rồi đúng như mẹ đã nói với chúng con”.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/27/423427.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/15/194633.html

Đăng ngày 29-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share