Bài của một học viên ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-03-2011] Tôi là đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Vân Nam. Năm 1997 tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và những trải nghiệm tôi có được từ Pháp là rất kỳ diệu. Mặc dù tính mạng của tôi không phải là dễ cứu, Sư Phụ đã cứu sống tôi và Đại Pháp đã cho tôi một cuộc đời mới.
Cuộc sống của tôi trước khi tu luyện
Năm 1997, cổ của tôi đột nhiên xuất hiện một khối u ác tính có kích thước cỡ đầu ngón tay. Ngay sau một cuộc xét nghiệm, một khối u ác tính đã được tìm thấy đúng ngay ở tuyến giáp của tôi. Chồng tôi biết tin và rất lo lắng. Anh đã khóc suốt ngày bởi vì con chúng tôi còn rất nhỏ và lúc đó tôi chỉ mới 27 tuổi. Tôi đã nằm lại bệnh viện một thời gian dài và sau đó biết rằng tôi đã được hóa trị liệu kể từ khi đến bệnh viện. Bố tôi và bố chồng tôi làm việc trong cùng một công ty giống vợ chồng tôi, và họ đều đã chết vì bệnh ung thư phổi. Ý nghĩ của việc mắc bệnh ung thư khiến tôi không còn tỉnh táo. Gia đình tôi nghèo và tôi không muốn chồng phải gặp khó khăn về tài chính vì mình. Tôi đã cố tự tử nhiều lần và mỗi lần như thế tôi lại được người chồng tốt bụng cứu sống. Chúng tôi đã ôm lấy nhau và khóc rất nhiều. Anh ấy nói rằng con chúng tôi còn nhỏ và mẹ anh đã già, vì vậy gia đình không thể sống thiếu tôi. Vì chồng con, tôi bắt đầu một cuộc sống khó khăn hàng ngày với những cơn đau đớn qua liệu pháp hóa trị.
Càng lúc bệnh của tôi càng trở nên tồi tệ hơn. Để có được nguồn thu nhập tốt hơn và để giúp đỡ gia đình, chồng tôi đã tìm một công việc mới ở bên ngoài thành phố. Trong thời gian hóa trị, con tôi được gửi tới một trường mầm non tư nhân. Vào thời gian đó tôi nôn mửa cả ngày và còn sống được là nhờ truyền dịch. Khi con tôi trở về nhà vào buổi tối nó phải tự tìm mì ăn liền để ăn. Bởi vì hóa trị liệu nên tôi không thể năn được bất cứ thứ gì. Sau đó tôi không thể tự đi lại và phải cần sự giúp đỡ của con tôi. Tóc của tôi rụng nhiều và tôi nặng chỉ hơn 24kg.
Vì chồng tôi thường xuyên về nhà chăm sóc tôi, nên tiền lương cũng không có nhiều. Cuối cùng anh không thể nộp học phí cho con. Sau đó thầy giáo đã nghe về tình trạng của gia đình tôi, và đã không nói gì về học phí, ông ấy đến bệnh viện để thăm tôi. Ông đã giới thiệu rằng Pháp Luân Công rất kỳ diệu và khuyên tôi nên tập thử xem. Vào lúc đó tâm trạng tôi không được tốt, vì thế tôi đã không chấp nhận những gì ông ấy nói mà còn nói những lời khó nghe.
Trải nghiệm của việc học Pháp Luân Công
Tôi cảm thấy cuộc sống của mình tồi tệ hơn là chết. Trong lúc đau khổ đó, tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nghĩ lại thật không dễ dàng gì. Tôi cảm kích người thầy giáo của con tôi đã giúp tôi đắc Pháp. Ba lần ông ấy giới thiệu Đại Pháp cho tôi và mãi đến lần thứ ba tôi mới chấp nhận. Khi người thầy giáo ấy đến thăm tôi lần thứ hai, ông đã nói rất nhiều với tôi, nhưng tôi không thể chấp nhận và lại nói những lời khó nghe. Khi ông ấy đến thăm tôi lần thứ ba, tình trạng của tôi đã tệ hơn, các tế bào ung thư đã lan rộng và thuốc không còn tác dụng. Ông ấy đưa cho tôi sách Chuyển Pháp Luân và nói với tôi rằng tôi sẽ hiểu vì sao ông kiên nhẫn khuyến khích tôi tu luyện Đại Pháp như thế sau khi đọc nó. Tôi mang theo thuốc tiêm ở bệnh viện và trở về nhà. Sau khi nôn mửa tại nhà, tôi đã bình tâm suy nghĩ lại tại sao người học viên Pháp Luân Công này lại kiễn nhẫn và độ lượng như thế? Sau khi bị từ chối nhiều lần ông ấy vẫn đưa sách cho tôi. Tôi cảm thấy mình đã cư xử không đúng, vì thế tôi nên đọc cuốn sách này.
Tôi mở cuốn sách ra và ngay lập tức nhìn thấy Sư Phụ Lý Hồng Chí nhìn tôi mỉm cười. Không hiểu sao lúc đó nước mắt tôi cứ chảy ra ướt hết cả khuôn mặt. Tôi không còn những cảm giác đau đớn. Tôi đã khóc và không biết tôi đã khóc bao lâu. Sau khi khóc, tâm tôi cảm thấy sáng suốt hơn và tôi cảm giác tất cả những sự đau đớn đã biến mất trong một giây. Do thường xuyên hóa trị liệu và thường xuyên khóc không ngừng, thị lực của tôi trở nên tồi tệ và nhìn gì cũng thấy mờ mờ. Nhưng tôi đã quên tất cả những điều đó. Tôi đã giở sách ra và bắt đầu đọc. Trong khi đọc tôi không ngừng khóc. Tôi sợ rằng thời gian không còn đủ và tôi muốn ghi nhớ mỗi một từ trong tâm của mình.
Sau khi đọc xong cuốn sách một lượt, tôi đã không nhớ được gì. Nhưng trong khi đọc tôi biết rất rõ và không hiểu vì sao tôi lại quên hết. Vì thế, tôi đã đọc lại. Sau khi đọc xong lần thứ hai, tôi vẫn cảm thấy rằng mình đã bỏ mất điều gì đó. Do đó tôi đã nói với con trai đưa tôi đến gặp người thầy giáo. Đến đó, tôi đã xem đĩa DVD các bài giảng của Sư Phụ. Tôi cũng mượn thêm một số cuốn sách khác của Sư Phụ. Trong khi trở về nhà, vì lo sợ rằng không thể nhớ được ý nghĩa của các cuốn sách này, nên tôi đã cẩn thận sao chép lại các cuốn sách bằng tay và cảm thấy không còn thời gian để đi đến bệnh viện. Tôi theo cách đó một khoảng thời gian và thực sự đã không còn đi tới bệnh viện để hóa trị nữa. Tuy nhiên, thân thể tôi cảm thấy tốt hơn trước, đặc biệt khi tôi bận rộn sao chép các cuốn sách, tôi đã quên đi sự đau đớn. Suy nghĩ duy nhất trong đầu là tôi không còn sống được bao lâu nữa, vì thế tôi phải tận dụng thời gian để nhanh chóng sao chép và đọc sách. Nếu tôi có thể đọc hết một cuốn sách tốt như thế, thậm chí nếu chết thì vẫn không uổng phí.
Trong cùng thời gian này, tôi đã học 5 bài công pháp của Pháp Luân Công. Lúc bắt đầu, tôi phải ngồi để tập, nhưng dần dần, tôi có thể tập được chính xác tất cả. Trở về nhà, tôi đã tự mình tập các bài tập vì tôi muốn nhớ cách tập nhanh chóng. Sau nữa năm tôi trông khỏe hơn và cân nặng tăng lên. Không gì có thể tốt hơn điều đó. Các đồng nghiệp nhìn tôi và bảo tôi đi đến bệnh viện để kiểm tra lại. Tôi đã tới bệnh viện, các bác sĩ đã làm tất cả các xét nghiệp và kết quả là tất cả đều tốt. Họ không tìm thấy bất kỳ tế bào ung thư nào còn lại trong tôi. Vị bác sĩ đã tiến hành xét nghiệm nói rằng đây là điều không thể tưởng tượng. Ông ấy hỏi tôi đã sử dụng loại thuốc gì. Tôi nói rằng tôi đã tập luyện Pháp Luân Công và đã quên uống thuốc trong 6 tháng qua bởi vì tôi không cảm thấy bất kỳ đau đớn nào. Bây giờ tôi khỏe mạnh và đó là Pháp Luân Công đã chữa khỏi bệnh của tôi. Từ bây giờ, không ai trong gia đình tôi khóc nữa. Mỗi ngày chúng tôi rất vui vẻ, rất hạnh phúc.
Tôi cảm thấy rất vinh dự trở thành một đệ tử Đại Pháp và tôi sẽ sử dụng mỗi giây mỗi phút quý giá để giảng rõ sự thật.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/3/17/读《转法轮》-甲状腺癌痊愈-237686.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/4/29/124724.html
Đăng ngày 08-05-2011: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.