Bài viết của một phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 08-07-2021] Thống đốc bang Nebraska Pete Ricketts ấn định tháng 7 năm 2021 là “Tháng tưởng niệm nạn nhân của chủ nghĩa cộng sản” tại một buổi tưởng niệm tổ chức vào ngày 24 tháng 6 năm 2021. Anh Vương – một học viên Pháp Luân Đại Pháp tham gia sự kiện đã chia sẻ về cuộc bức hại mà mẹ anh và những người xung quanh anh đã trải qua ở Trung Quốc.

bf011431e1b34a83e3849cd836991ac9.jpg

Anh Vương (đầu tiên bên trái) và Thống đốc bang Nebraska Pete Ricketts (thứ hai từ bên phải)

Trong bài phát biểu dài ba phút, anh Vương nói, “Trong 22 năm qua, vô số học viên Pháp Luân Công đã bị bỏ tù, bị tra tấn dã man và bị giết hại. So ra, gia đình tôi còn may mắn hơn. Cuộc bức hại này vẫn tiếp diễn đến ngày nay. Tôi hy vọng câu chuyện của tôi có thể giúp mọi người nhận ra sự độc tài của chủ nghĩa cộng sản và tại sao các học viên Pháp Luân Công lại kháng cự Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).”

Trong cuộc phỏng vấn với phóng viên Minh Huệ, anh Vương tiết lộ những khó khăn mà anh trải qua khi gia đình anh bị bức hại vì đức tin và anh trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp kiên định như thế nào.

Anh Vương lớn lên ở Trung Quốc. Anh chuyển đến bang Nebraska năm 2016 để học cao học. Mẹ anh bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công từ khi anh 7 tuổi. Mẹ anh vốn bị bệnh lao nhiều năm, nhờ tu luyện, mẹ anh đã liền khỏi bệnh lao một cách thần kỳ. Bà trở nên khỏe mạnh, lạc quan và nhân hậu hơn. Gia đình anh sống hạnh phúc và hòa thuận hơn.

Mặc dù không tu luyện Pháp Luân Công, nhưng anh đã chứng kiến ​​những thay đổi của mẹ mình. Anh tin rằng nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của môn tu luyện này là chân lý phổ quát và anh tuân theo trong cuộc sống hàng ngày. Anh thường tự hào nói với các bạn cùng lớp rằng, “Mẹ mình tập Pháp Luân Công. Pháp Luân Công thật sự rất tốt!” Nhớ lại khoảng thời gian đó, anh Vương cười nói: “Mọi thứ lúc đó thật tuyệt vời. Khi tôi đi cùng mẹ đến điểm luyện công, bầu trời dường như thật trong xanh.”

Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi sau khi ĐCSTQ phát động một chiến dịch toàn diện bức hại Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Các đài truyền hình nhà nước liên tục phát các cảnh quay vu khống môn tu luyện, và cảnh các học viên bị bắt. Anh Vương nói tình hình lúc đó như vạn ma xuất thế. Các bạn của anh tin vào những lời dối trá của ĐCSTQ bịa đặt cười chê và chế nhạo anh. Mẹ anh bị bắt vì đến chính quyền tỉnh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công. Sếp của mẹ anh đưa bà đến một trại tẩy não.

Hầu như tuần nào cũng vậy, anh Vương đều nghe tin những học viên mà anh biết bị bức hại. Giáo viên vật lý ở trường cấp hai của anh bị đưa đến một trung tâm tẩy não hai lần và bị tra tấn. Một người hàng xóm 70 tuổi bị kết án giam vào trại lao động. Một học viên làm việc ở thư viện địa phương chết vì bị tra tấn tại một trung tâm tẩy não. Anh nhớ lại, vô số học viên đã bị mất việc, bị giam giữ phi pháp, bị kết án tù và tẩy não.

Khi đó, anh Vương mới 11 tuổi, anh cảm thấy ngột ngạt vì áp lực xung quanh. Anh bị bạn bè chế giễu, sợ cuộc bức hại tàn bạo và lo lắng cho mẹ, vì bà bất chấp hiểm nguy để kiên trì nói cho mọi người về môn tu luyện và cuộc bức hại. Tuy nhiên, cú sốc lớn nhất đối với anh là một môn tu luyện giúp cho mọi người xung quanh anh trở thành người tốt lại bị chính phủ bức hại tàn khốc đến như vậy.

Mặc dù con nhỏ, anh đã nghĩ, “Đây là loại chính phủ gì vậy? Nó đảo lộn phải trái, chính tà, vu oan cho rất nhiều người tốt thành kẻ thù của đất nước.” Lần đầu tiên, anh nhận ra ở Trung Quốc, người ta phải trả giá để trở thành một người tốt; mọi người đều bị tẩy não bởi những tuyên truyền dối trá và bị buộc phải làm điều sai trái.

Anh âm thầm chịu đựng những bất công và sợ hãi. Trong thâm tâm, anh tiếp tục ủng hộ đức tin của mẹ và luôn khắc sâu ba chữ Chân – Thiện – Nhẫn. Anh lặng lẽ sống theo những nguyên lý này. Lớn lên một chút, anh ghen tị với những đứa trẻ bình thường khác có thể hưởng thụ cuộc sống và không phải chịu đựng như anh. Tuy nhiên, dần dần, anh hiểu rằng tất cả những thứ hưởng thụ này chỉ là nhất thời. “Chân – Thiện – Nhẫn” như ánh mặt trời sưởi ấm trái tim anh và cho anh hy vọng. Anh không cảm thấy lạc lõng giữa cuộc đời nữa.

Anh Vương đã có những trải nghiệm phi thường với Pháp Luân Công. Năm 2008, khi đang đi bộ trên vỉa hè, anh bị một chiếc ô tô tông vào và văng lên nóc xe. Người lái xe và người qua đường nhìn không thốt nên lời, họ nghĩ anh sẽ chửi bới. Nhưng anh nhảy xuống xe, mỉm cười rồi bỏ đi. Người lái xe thở phào nhẹ nhõm và lái xe đi. Một bà cụ chứng kiến ​​vụ tai nạn đã nói anh thật ngốc, nhưng anh không bận tâm. Khi về nhà, anh thấy chân có những vết bầm tím, nhưng không đau chút nào. Anh hoàn toàn ổn. Anh biết ơn Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Công, đã bảo hộ anh.

Năm 2009, anh bị bệnh nặng ngay trước kỳ thi. Nhiều thầy cô giáo và các bạn cùng lớp cũng bị ốm như thế phải nằm viện nhiều ngày. Anh tin rằng Sư phụ sẽ bảo hộ anh, vậy nên anh đã bình phục một cách thần kỳ để kịp tham gia kỳ thi.

Năm 2014, sau 15 năm chịu đựng cuộc bức hại, anh Vương đã đọc kỹ các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp và nhận ra rằng tu luyện thực sự có ý nghĩa như thế nào. Anh biết tại sao những người tốt phải chịu đựng nhiều thống khổ như vậy. Anh hiểu tại sao những học viên như mẹ anh không từ bỏ đức tin của mình bất chấp cuộc bức hại tàn bạo, vì sao họ thôi thúc cứu những người bị lừa dối bởi những tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ. Anh quyết tâm tu luyện và tuân theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp.

Anh Vương cũng chia sẻ việc anh được khích lệ nhờ những trải nghiệm của các học viên khác đăng trên trang web Minh Huệ cũng như các bài viết của các học viên bên ngoài Trung Quốc về quá trình nâng cao nhận thức về cuộc bức hại. “Khi đọc các bài chia sẻ về việc các học viên bên ngoài Trung Quốc làm việc không mệt mỏi để mọi người biết đến sự tàn bạo, tôi được tiếp thêm sức mạnh và lòng can đảm rất lớn”, anh nói.

“Khung cảnh yên bình khi các học viên tổ chức hoạt động ở các quốc gia khác, nụ cười nhân hậu của họ có thể làm tan đi sự lạnh lùng và hiểu lầm trong lòng mọi người. Trang web Minh Huệ là nền tảng quan trọng kết nối các học viên trong và ngoài Trung Quốc, giúp chúng tôi hình thành môi trường tu luyện quý giá, vô cùng trân quý đối với các học viên ở Trung Quốc đang trong hoàn cảnh khó khăn”, anh tiếp tục.

Ngẫm về quá khứ, anh Vương tràn đầy lòng biết ơn. “Tôi cảm thấy mình rất may mắn”, anh nói. “Bởi vì mẹ tôi tu luyện từ khi tôi còn nhỏ, Pháp Luân Đại Pháp đã gieo mầm thiện lương trong tim tôi. Vì vậy, cho dù sau này tôi phải chịu đựng bao nhiêu khó khăn thì sẽ rất nhanh chóng qua đi.”

“Niềm tin vào sự thiện lương giúp tôi mạnh mẽ hơn. Sau khi trải qua vô số khổ nạn, hạt giống lương thiện trong tôi giống như hoa sen ngoi lên từ bùn lầy, nở thành một bông hoa xinh đẹp. Cuối cùng, tôi bắt đầu hành trình tu luyện của mình khi nhận ra Đại Pháp là gì, cùng với hạnh phúc và hy vọng”, anh nói.

“Trong 22 năm, hàng triệu học viên ở Trung Quốc đã bị bức hại tàn bạo. Rất nhiều người bị chết vì bị tra tấn. Tuy nhiên, họ vẫn kiên trì làm những việc mà một học viên nên làm. Họ có bạn bè và gia đình. Bao năm qua, họ vẫn luôn giữ vững sự thiện lương, dung nhẫn, và chia sẻ gánh nặng.

“Những người còn có lương tâm hẳn sẽ cảm thấy rất khó làm người tốt ở Trung Quốc. Còn những người chọn đứng về phía tà ác và tiếp tay cho ĐCSTQ bức hại người tốt sẽ gặp nguy hiểm vì ác giả ác báo là thiên lý. Vì vậy, tất cả mọi người ở Trung Quốc thực ra đều là nạn nhân của cuộc bức hại này, không ngoại trừ ai.

“Bóng tối dù có đáng sợ đến đâu không thể mãi che được mặt trời. Khi lớn lên, tôi nhận ra mặt trời thực sự ở trong tim tôi. Vì vậy, tôi muốn nói với những người có lương tâm ở Trung Quốc, bao gồm các học viên Pháp Luân Công, người thân của họ và những người đã thoái ĐCSTQ: “Xin hãy giữ vững sự thiện lương của các bạn. Đó là những hạt giống gieo mầm hạnh phúc của bạn trong tương lai, là hy vọng về một cuộc sống tươi đẹp. Những ai chọn đứng về phía tà ác, xin hãy lắng nghe sự thật mà các đệ tử Đại Pháp đang bất chất hiểm nguy để nói với các bạn. Hãy lựa chọn một cách có trách nhiệm vì tương lai của các bạn.“

Anh kết luận rằng, “Tôi đến Hoa Kỳ không lâu sau khi tôi bắt đầu tu luyện. Ở xã hội tự do này, tôi cảm thấy như được quay trở lại thời kỳ tuyệt vời trước khi bị bức hại. Bầu trời ở đây trong xanh như hồi đó. Tôi tin rằng trong tương lai không xa, người dân Trung Quốc sẽ lại được nhìn thấy bầu trời trong xanh! Mọi người xin hãy giữ vững niềm tin!”

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/8/427899.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/7/11/194040.html

Đăng ngày 16-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

 

Share