Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp phương Tây

[MINH HUỆ 23-02-2021] Vào ngày tân Tổng thống Hoa Kỳ nhậm chức, phải nói rằng tôi đã rất buồn và thất vọng. Mặc dù tôi cố gắng giữ tinh thần phấn chấn nhưng càng về tối thì tôi lại rơi vào trạng thái suy sụp. Tôi đã cố gắng kéo bản thân ra khỏi tình trạng đó khi đọc được một bình luận rằng “hãy duy trì năng lượng tích cực của chính mình”. Chồng tôi cũng nhận xét rằng năng lượng của tôi đã thay đổi như thế nào và điều này cũng đã thức tỉnh tôi.

Tôi nhận ra mình đã không bảo trì được chính niệm và không bất động tâm trước những sự kiện của người thường. Tôi đã có một trải nghiệm tương tự trước buổi nhậm chức, vào lúc đó dường như Tổng thống Trump sẽ không tiếp tục là tổng thống của chúng tôi nữa. Tôi luôn hy vọng ông sẽ có một kế hoạch ở phút chót để xoay chuyển tình thế, vì vậy tôi đã đặt kỳ vọng. Tôi còn đặt kỳ vọng vào điều này, điều kia, và vào mọi thứ chứ không phải là tin tưởng tuyệt đối vào an bài của Sư phụ. Từ sâu trong tâm tôi luôn biết rằng mình chỉ nên đặt tín tâm vào an bài của Sư phụ, nhưng khi chứng kiến những vở kịch đang diễn ra, không phải lúc nào tôi cũng làm được điều đó.

Mãi cho tới khi tôi đọc được bình luận phía trên và nhìn thấy phản ứng của chồng mình, tôi mới để tâm đến việc này. Sau đó tôi lại đọc được một đoạn Pháp trong cuốn “Chuyển Pháp Luân”.

Sư phụ giảng:

“Như mọi người đã biết, [khi đã] đạt đến tầng La Hán, [thì] gặp sự việc gì cũng không để trong tâm, hết thảy những sự việc nơi người thường đều hoàn toàn không để tâm, đều là vui vẻ thoải mái; chịu thiệt thòi lớn đến mấy, vẫn cứ vui vẻ thoải mái”. (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Tôi cũng từng coi thường chính quyền mới và không muốn nhìn vào ai trong số những người này. Nhưng kể từ khi chuyển biến tư tưởng, tôi đã thay đổi và giờ tôi không còn tâm coi thường hoặc không ưa thích họ; thay vào đó tôi không ôm giữ bất kỳ quan niệm nào về họ. Hiện tại tôi có thể nhìn và xem họ như đang xem một vở kịch: họ đang diễn vai diễn mà bản thân họ muốn và đó không phải là mối bận tâm của tôi. Khi nghĩ tới tương lai của những sinh mệnh đi lạc đường này, tâm tôi bỗng trở nên từ bi hơn.

Tôi nhận ra việc giữ tâm trí thanh tỉnh và tâm bất động là điều rất quan trọng.

Sư phụ đã giảng trong cuốn “Chuyển Pháp Luân” rằng:

“Tu luyện trên cao tầng hoàn toàn không có hoạt động ý niệm; bởi vì chư vị ở nơi người thường gây cơ sở trên tầng này, bộ cơ sở ấy đã được lập xong. Đến tu luyện tại cao tầng, đặc biệt là công pháp của chúng tôi [nó] là tự động, hoàn toàn là tu luyện tự động”. (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Tôi cũng nhận ra tính trọng yếu của việc quy chính bản thân ngay khi có bất kỳ tư tưởng bất hảo nào, bởi những tư tưởng bất hảo đó sẽ khiến tôi có lỗ hổng khi tôi không ở trong “Phật quang”, và không tập trung vào những vấn đề thực sự quan trọng – đó là đồng hoá với tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn trong mọi tình huống. Sau rất nhiều can nhiễu, tôi nhận ra điều quan trọng hơn cả là không để bị động tâm bởi bất cứ phương tiện truyền thông nào, mà hãy luôn nhớ rằng mọi an bài của Sư phụ luôn là tốt đẹp nhất!

Khi mọi thứ trở nên tiêu trầm, tôi chỉ có thể tìm lời giải đáp trong Pháp để đưa bản thân quay về với chân ngã của chính mình!

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/2/23/191087.html

Đăng ngày 30-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share