Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-11-2020] Ngày 21 tháng 10 năm 2020, một bí thư đảng ủy phường đã gọi điện thoại cho con gái tôi và hỏi: “Mẹ cô vẫn tu luyện Pháp Luân Công à?” Con gái tôi trả lời: “Đúng thế mẹ tôi vẫn luyện.” Bí thư phường tiếp tục nói: “Vậy chúng tôi sẽ đến tìm bà ấy.” Sau đó, ông ta dẫn theo hai người khác đến gõ cửa nhà tôi, nhưng gia đình tôi không có ai ở nhà.

Họ gọi điện cho cô con dâu không tu luyện của tôi và hỏi: “Mẹ chồng cô đang làm gì, ở đâu?” Cháu nói: “Tôi không biết.” Sau khi con dâu tôi đi làm về, họ lại đến nhà tôi gõ cửa, nhưng cháu và những người trong gia đình không ai ra mở cửa. Bí thư phường liền gọi điện cho một cảnh sát ở đồn công an nói: “Họ không mở cửa cho chúng tôi.”

Người cảnh sát này đã gọi điện cho chồng tôi bảo rằng: “Ông hãy mở cửa để người của phường vào, gia đình ông phải hợp tác với công việc của họ.” Sau khi những người này vào nhà, đầu tiên họ giải thích mục đích họ đến nhà tôi. Họ cũng nói rằng, chỉ cần tôi ký một chữ thôi, sau này họ sẽ không đến tìm tôi nữa, theo cách nói của họ là cho tôi một lần “cơ hội”.

Con dâu tôi nói: “Các ông gọi điện cho chúng tôi hết lần này đến lần khác, làm vậy chẳng phải là đang quấy rối chúng tôi hay sao? Cả ngày mẹ chồng tôi ngoài việc đi chợ nấu cơm thì là chăm sóc con tôi, như vậy có phải là phạm pháp không? Bao nhiêu năm nay bà ấy không phải uống một viên thuốc nào, thân thể khỏe mạnh, đó không phải là điều tốt sao!” Con dâu tôi kiên quyết nói: “Chúng tôi nhất quyết sẽ không ký bất kỳ cái gì hết!” Họ hỏi: “Cô có thể thay mặt bà ấy quyết định không?” Con dâu tôi nói: “Tôi đã quyết định rồi.” Chồng tôi nói thêm: “Nếu bà ấy ở nhà, bà ấy cũng không ký.”

Người bí thư phường nghe vậy liền nói: “Vậy thì chúng tôi sẽ không quay lại nữa.” Nói xong tất cả họ đều rời đi.

Chính niệm đối mặt với cảnh sát và đường đường chính chính trở về nhà

Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

Ngày 18 tháng 10 năm nay, một học viên Pháp Luân Công tên L ở thành phố Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc vừa phát một vài cuốn tài liệu chân tướng tại chợ Tân Đồn thì có một người đi đến nói: “Hãy đưa hết tài liệu cho tôi.” Học viên L cảm thấy người này có gì đó không ổn và muốn rời đi, nhưng không kịp vì ông ta đã đến rồi. Người này nhanh chóng gọi cho một vài cảnh sát đến bắt giữ và đưa học viên L đến đồn công an.

Sau khi đến đồn công an, học viên L liên tục phát chính niệm và giảng chân tướng cho cảnh sát. Cảnh sát muốn tải bản ghi chép lên mạng nhưng máy tính của họ không kết nối được. Họ muốn ghi hình và chụp ảnh học viên L, nhưng vừa cắm nguồn điện thì ổ điện phát tiếng “bộp bộp” và phóng ra tia lửa. Sau đó cảnh sát lại muốn xét nghiệm máu của học viên L nhưng bị L kiên quyết ngăn cản.

Sau vài giờ L liên tục phát chính niệm và giảng chân tướng, những nhân tố tà ác sau lưng cảnh sát đã bị thanh trừ. Một vài cảnh sát bị chấn nhiếp bởi sự chính trực không sợ hãi và quang minh chính đại của học viên L. Cuối cùng họ nói: “Để chúng tôi chụp ảnh anh, rồi anh có thể về nhà.” Học viên L đứng ở đó, nhanh chóng lập trưởng phát chính niệm trừ ác. Cảnh sát yêu cầu anh buông tay xuống, nhưng L nói: “Tôi không buông và sẽ giữ như thế này, các anh hãy bỏ ý định chụp hình tôi đi!”

Cảnh sát giữ lại tài liệu chân tướng và bảo L rằng: “Anh về nhà đi.” Học viên L nói với cảnh sát: “Các anh hãy xem kỹ tài liệu chân tướng, đừng hành ác thêm nữa!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/3/414584.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/4/189743.html

Đăng ngày 09-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share