Bài viết của Thuận Duyên, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-07-2020] Tôi đã khỏi bệnh ngay sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2010. Qua việc học các bài giảng Pháp và luyện công, tôi đã được cải biến cả về thể chất lẫn tinh thần. Giờ đây, tôi đã hiểu được ý nghĩa của nhân sinh và tầm quan trọng của các giá trị đạo đức. Mọi thứ xảy ra trong cuộc đời đều có tồn tại nhân quả, quan hệ giữa người với người là nhân quả báo ứng! Đây là Thiên lý!

Tôi tiếp tục đề cao các tiêu chuẩn đạo đức của mình và mong muốn có thể loại bỏ các loại quan niệm hậu thiên của mình. Tâm tôi hòa tan trong Pháp, tôi rất hạnh phúc khi có thể giúp ích cho người khác.

Sáu tháng đầu kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện, tôi ở nhà và dành hầu hết thời gian để học Pháp, luyện công và đọc trang Minh Huệ Net. Trong khoảng thời gian đó, tôi đã có thể nói rõ hầu hết các chân tướng cơ bản về Đại Pháp. Vì vậy, tôi bắt đầu giảng chân tướng cho gia đình, họ hàng, bạn cùng lớp và bạn bè khác.

Những người quen biết tôi đều đã biết được chân tướng về Đại Pháp, một trong số đó nhìn thấy chân tướng và huyền năng của Đại Pháp thông qua tôi cũng đã bắt đầu tu luyện. Con gái tôi đã chứng kiến sự thay đổi của tôi và cũng quyết định trở thành một người tu luyện. Cháu đã kiên định tu luyện kể từ đó và được nhận vào một trường đại học nổi tiếng ở Thượng Hải vào năm 2013.

Giúp đỡ tất cả thành viên trong gia đình biết chân tướng

Một ngày nọ, tôi bắt gặp một cặp đôi đi cùng con gái của họ trên đường. Họ chăm sóc con gái của họ khi người bảo mẫu vừa mới rời đi. Họ đưa cho tôi số điện thoại của văn phòng nơi họ thuê người bảo mẫu. Tôi quyết định xem liệu mình có thể tìm được việc gì để làm ở đấy không.

Khi tôi ở đó, một người phụ nữ có con nhỏ chỉ 5 ngày tuổi cần bảo mẫu khẩn cấp. Tôi nói chuyện với cô ấy và cô ấy quyết định thuê tôi. Kể từ đó, tôi chăm sóc cho cả cô ấy và con của cô.

Tôi luôn cố gắng làm việc chăm chỉ và giữ vững tâm tính, luôn nhớ rằng mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và làm việc gì cũng nghĩ cho người khác trước. Trong quá trình tu luyện không ngừng đề cao tâm tính, cách hành xử của tôi đã thay đổi những người xung quanh tôi. Người thuê tôi nghĩ rằng so với những người khác thì tôi rất khác. Họ thắc mắc rằng tại sao họ lại cảm thấy thoải mái khi ở cạnh tôi và bằng cách nào mà tôi có thể làm mọi thứ một cách hoàn hảo. Cuối cùng họ đã biết được đó là vì tôi tu luyện Đại Pháp. Ngoài việc biết chân tướng về Đại Pháp, họ còn xin tôi một cuốn “Chuyển Pháp Luân”.

Tôi làm việc vài tháng trong gia đình này. Ngay sau đó, một khách hàng đã từng sa thải tám người làm đã gọi đến văn phòng tìm một người bảo mẫu mới. Người quản lý cảm thấy đau đầu vì không biết tìm đâu ra người có thể làm hài lòng vị khách hàng kia. Khi cô ấy nhìn thấy tôi, cô ấy hỏi tôi có muốn thử không và tôi trả lời là tôi sẽ làm.

Tôi gọi cho người khách hàng đó và nói: “Tôi là bảo mẫu làm việc bán thời gian, mặc dù tôi không thể bảo đảm rằng tôi sẽ đáp ứng tất cả những yêu cầu của cô, nhưng tôi sẽ làm việc chăm chỉ và không mắc lỗi”.

Ngay sau đó, cô ấy trả lời: “Tôi muốn mời cô làm việc cho tôi, xin hãy đến giúp tôi”.

Tôi đối đãi với gia đình này giống với gia đình mà tôi đã làm trước đó. Trong giao tiếp hàng ngày với họ, tôi nhận thấy họ rất tốt. Hai cha con sở hữu một cửa hàng phụ tùng ô tô mang lại doanh thu hàng chục triệu nhân dân tệ mỗi tháng. Trong khi trò chuyện với người con dâu, tôi biết được lý do tại sao các bảo mẫu khác bị sa thải. Người đầu tiên uống rượu mỗi ngày, người thứ hai ăn quả hạch của họ, người thứ ba ăn trộm gạo và dầu mè, và người thứ tư tán tỉnh bố chồng. Mỗi một người bảo mẫu mà họ từng thuê đều có vấn đề.

Mọi người trong gia đình đều đối xử tốt với tôi, khi tôi nhận ra người mẹ chồng không ở cùng con dâu, tôi đã nói chuyện riêng với họ để giúp họ cải thiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Tôi hiểu họ có mối quan hệ từ tiền kiếp, điều quan trọng là cần phải hòa hợp. Tôi nói với người con dâu rằng chỉ có tôn trọng mẹ chồng thì cô ấy mới thuận theo Thiên lý. Nếu không, bất cứ điều gì cô ấy làm sẽ đều không suôn sẻ. Tôi chia sẻ điều tương tự với người mẹ chồng.

Người con dâu ngay sau đó đã xin lỗi bà ấy, còn người mẹ thì đã ôm cô ấy và cả hai đều khóc. Từ đó trở đi, mối quan hệ giữa họ đã trở nên hòa hợp.

Trước khi tôi rời đi, họ đã nhận một cuốn Chuyển Pháp Luân – cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói rằng tôi hy vọng họ sẽ bắt đầu tu luyện Đại Pháp để chúng tôi có thể học hỏi lẫn nhau và cùng nhau đề cao.

Sau này, bất cứ khi nào chúng tôi có tiệc ở văn phòng, các đồng nghiệp của tôi đều nói rằng trong một tiếng đồng hồ trò chuyện với tôi, họ đã học được nhiều điều hơn cả tham gia một khoá đào tạo. Vì vậy, tôi đã được thăng chức trở thành người đào tạo cho công ty. Tôi hiểu rõ rằng đó là nhờ Sư phụ Lý – nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đã đưa những người hữu duyên đến với tôi, để tôi có thể có cơ hội dùng thể ngộ cá nhân của mình để giảng chân tướng về Đại Pháp cho họ nghe. Hầu hết mọi người đều nói rằng: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời!”

Giúp mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ

Vào mùa xuân năm 2014, hiệu trưởng của trường đào tạo bảo mẫu Bắc Kinh gọi cho tôi để nói rằng họ cần gấp một người đào tạo bảo mẫu và hỏi tôi liệu tôi có nhận việc này không? Tôi nói rằng tôi sẽ làm và quay trở lại Bắc Kinh. Trong khoảng thời gian này, việc tu luyện của tôi chuyển sang một trạng thái mới.

Tôi bắt đầu với một bài giảng thử nghiệm trước, nhìn hơn 100 người ngồi trong lớp học, tôi tự nhủ: “Hãy yên tâm, tôi sẽ không làm bạn thất vọng! Tôi sẽ dùng trí huệ để cứu độ các bạn!”

Sau đó, tôi thầm nói với Sư phụ: “Sư phụ, xin hãy gia trì giúp con”. Ngay sau đó, tôi bắt đầu thuyết giảng về các kinh nghiệm mà công việc bảo mẫu cần.

Tôi dành một khoảng thời gian ngắn để giới thiệu, sau đó chuyển sang các nội dung chính về chăm sóc bà mẹ và trẻ em, bữa ăn cho các bà mẹ trẻ trong thời gian ở cữ một tháng rồi đến những căn bệnh mà mẹ và bé gặp phải. Tôi khéo léo đề cập về đạo đức nghề nghiệp. Trong suốt bài giảng của mình, tôi được khai sáng và vận dụng trí huệ mà Sư phụ ban cho tôi. Trong suốt quá trình đó, tôi đã được mọi người vỗ tay hai lần.

Trong giờ nghỉ, cả hiệu trưởng và lãnh đạo quản lý nguồn nhân lực đều cảm thấy rất thích thú. Họ nói với tôi rằng: “Làm tốt lắm! Sau khi nghe chị nói xong, chúng tôi sẽ rất khó để viết ra bất kỳ cuốn sách nào”. Sau khi nghe chị nói về đạo đức nghề nghiệp và đưa ra các ví dụ thiết thực, chúng tôi nhận ra tầm quan trọng của bảo mẫu trong ngành của chúng tôi và thậm chí đối với toàn bộ xã hội“.

Nửa tiếng sau đó là phiên hỏi đáp, tôi được hỏi rằng: “Điều gì khiến chị hiểu biết như vậy?“, “Tại sao nhìn chị trông trẻ vậy?”

Tôi chia sẻ với họ rằng bản thân mình từng như thế nào trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, miêu tả các loại bệnh mà tôi từng mắc và nỗi đau khi tôi phải chịu đựng. Tôi nói với họ rằng, khi tôi gặp Đại Pháp vào năm 2010, tôi đã khỏi bệnh và Đại Pháp đã giúp tôi trở thành người tốt như thế nào. Trong quá trình tương tác giữa chúng tôi, họ đã hiểu ra chân tướng về Đại Pháp và rất nhiều người đã quyết định thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi cũng mời những ai quan tâm và muốn biết thêm thông tin thì cùng tôi trao đổi vào thời điểm khác.

Dành sáu tháng ở trường, tôi đã rất mãn nguyện và hạnh phúc. Mỗi buổi tối trước khi buổi đào tạo kết thúc, chúng tôi dành nửa tiếng đồng hồ cho phiên hỏi đáp. Sau đó, họ đã biết chân tướng và hiểu được tầm quan trọng của việc thoái khỏi ĐCSTQ, họ đã đồng ý thoái đảng và các tổ chức liên đới của nó. Tôi cũng viết cụm từ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” trên bảng đen và nói với họ hãy thành tâm niệm 10 lần. Sau đó, tôi đề xuất họ hãy chép vào vở để nhớ được các từ này.

Quản lý một doanh nghiệp dịch vụ dọn dẹp và tìm lại các học viên tu lâu

Sáu tháng sau, chủ cửa hàng dọn nhà đã đến trường. Anh ấy nói với tôi, anh ấy muốn tham gia lớp học của tôi và thật sự yêu thích nó. Anh ấy nói rằng muốn bàn giao công ty lau dọn của anh cho tôi, vì anh ấy không thể vận hành nó lâu hơn. Anh ấy nói rằng nếu tôi từ chối, anh sẽ phải đóng cửa công ty. Quan trọng hơn cả là anh ấy không muốn thấy những nỗ lực của mình trong vài thập kỷ qua trở nên vô ích.

Anh ấy nói rằng khi thức dậy mỗi ngày vào lúc 4 giờ sáng ở quê nhà, anh đã nghe thấy tiếng nhạc từ sân chơi trước tòa nhà của mình và nhìn thấy mọi người đang xếp hàng để luyện các bài tập. Tôi hỏi anh rằng: “Anh có biết những người đó không? Anh vẫn có thể tìm thấy họ chứ?”

“Tôi biết một số người trong đó”, anh nói: “Tôi nghĩ mình vẫn có thể tìm thấy họ”.

Kể từ khi bắt đầu tu luyện, tôi có cảm giác đặc biệt về các học viên tu lâu năm và thường muốn tìm một vài người trong số họ. Cuộc bức hại ban đầu diễn ra rất nghiêm trọng, vậy mà các học viên vẫn có thể trợ Sư chính Pháp và duy trì thường hằng. Họ đã có thể buông bỏ sinh tử để chứng thực Pháp bằng nhiều cách thức khác nhau.

Từ tận sâu thẳm tâm can, tôi với với Sư phụ rằng: “Sư phụ! Khi con tình cờ nghe thấy điều gì đó thì có lẽ là con cần phải làm việc đó”. Tôi nói với người chủ công ty rằng tôi đồng ý lời đề nghị của anh ấy. Vào tháng 5 năm 2015, tôi chính thức tiếp quản công ty.

Trong cuộc sống hàng ngày, tôi thường nói với mọi người rằng tôi tu luyện Đại Pháp và giữ vững tâm tính khi nhớ rằng mình là một học viên. Bất cứ nơi nào tôi đi qua, tôi đều để lại ấn tượng tốt cho mọi người, đó cũng là đang tạo cơ sở được đắc cứu cho họ sau này. Tôi là sinh mệnh được Đại Pháp tạo ra, tôi cố gắng giữ vững chính niệm để luôn quan tâm đến người khác, buông bỏ được mất cá nhân và không quan tâm đến việc mình có phải chịu đựng gian khổ hay không? Với tâm thái như vậy, ở đâu tôi cũng bình hòa. Làm sao tôi lại có kẻ thù?

Những điều này đã minh chứng rằng, có chính niệm mạnh mẽ thì cuộc bức hại của tà ác không là gì cả. Đồng nghiệp, bạn bè và khách hàng của tôi đều tôn trọng và hiểu rằng Đại Pháp là tốt. Điều này có nghĩa rằng họ đã tự lựa chọn tương lai tốt đẹp cho bản thân.

Ngay sau khi bắt đầu công việc mới, tám người công nhân đến từ vùng quê yêu cầu hoàn lại tiền. Vài ngày trước đó, mỗi người trong số họ đã đưa 200 nhân dân tệ cho người quản lý để họ viết lại sơ yếu lý lịch và họ nhận được việc từ công ty. Nhưng khi họ thấy công việc không phù hợp nên đã xin nghỉ. Họ đến gặp chúng tôi để xin hoàn lại phí môi giới, người quản lý đã từ chối trả tiền cho họ.

Tôi nghĩ rằng mình nên giải quyết vấn đề này, sau khi người quản lý rời đi; tôi đã lấy tiền của mình và trả lại cho họ. Tôi nói với họ rằng vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và luôn nghĩ cho người khác trước nên tôi không muốn để họ phải chịu đựng bất kỳ tổn thất tài chính nào. Tôi cũng nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Khoảng 15 ngày sau, hơn 20 người đã đến gặp tôi. Khi tôi nói chuyện với họ, tôi được biết rằng mội trong số tám công nhân đến công ty khi trước đã khuyến khích 2-3 người quen của họ đến tìm việc làm tại công ty của chúng tôi. Tôi đã từng trải nghiệm khá nhiều trường hợp như vậy và tôi luôn nghĩ rằng trước bất cứ sự việc gì cũng đều nên nghĩ cho người khác trước tiên, “thiên tha hậu ngã”!

Có thời điểm, tôi nghe thấy một người phụ nữ tranh cãi với quản lý và phàn nàn rằng người quản lý đã dụ dỗ cô ấy đến công ty của chúng tôi với lý do giả tạo. Tôi mỉm cười rồi đi đến chỗ cô ấy, tôi bắt tay cô và mời cô vào văn phòng của mình. Tôi nói rằng, mặc dù có vẻ người quản lý đã lừa dối cô nhưng rất có thể cô ấy có quan hệ nhân duyên với tôi nên sự việc này đã giúp chúng tôi gặp nhau.

Sau đó, tôi hỏi cô ấy rằng cô đã từng nghe nói Pháp Luân Đại Pháp chưa. Khi cô ấy gật đầu, tôi nói: “Chị đến là để nghe chân tướng về Đại Pháp”. Khi tôi đang nói chuyện, cô ấy bỗng bật khóc. Hóa ra là cô ấy từng tu luyện. Tôi nói với cô ấy rằng: “Sư phụ đã đưa tôi đến để nói với chị rằng hãy quay trở lại tu luyện Đại Pháp!“

Đã từng có 1,2 lần phát sinh ra tình huống như vậy, trong khi giảng chân tướng tôi đã gặp các học viên không còn tu luyện hay người thân của học viên. Một người thân của họ đã nói rằng mẹ cháu hay người họ hàng đã từng tu luyện nhưng phải dừng lại vì sợ hãi khi cuộc bức hại bắt đầu. Tôi sẽ ghi lại thông tin liên hệ của họ và liên lạc với họ sau đó. Hầu hết trong số họ đều quyết định trở lại tu luyện.

Ở công ty, tôi có một căn phòng mà chỉ các học viên mới được dùng. Ngoài giờ làm việc, chúng tôi có thời gian cùng nhau học Pháp và luyện công chung. Kể từ đó, chúng tôi đã sắp xếp đọc sách cũng như nghe các băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ, xem các băng video hay luyện công.

Một người bình thường có thể nghĩ rằng cuộc sống của chúng tôi là đơn giản và tẻ nhạt. Ngoài công việc ra thì tất cả những gì chúng tôi làm là học Pháp, luyện công và giảng chân tướng. Tuy ngiên, nhìn lại chặng đường tu luyện của mình, điều khiến tôi mãn nguyện nhất chính là được đắm mình trong sự từ bi vĩ đại của Sư phụ cũng như năng lượng và vẻ đẹp của “Chân-Thiện-Nhẫn”.

Hành trình tu luyện của tôi đầy ắp nắng, gió, mưa, gian nan và khổ nạn. Đó cũng là con đường mà tôi có thể liên tục đề cao bản thân. Cho dù phải chịu đựng bao nhiêu khó khăn, miễn là tôi có thể giữ vững bản thân theo tiêu chuẩn của một người tu luyện thì tôi đều có thể cảm nhận được sự bảo hộ của Sư tôn và tôi sẽ vượt qua được mọi quan ải.

Hơn 9 năm nay, bề ngoài có vẻ như tôi đang làm việc và sống một cuộc sống như người bình thường. Tuy nhiên, tôi biết rằng đó là Sư phụ đã dẫn lối tôi vượt qua những khảo nghiệm và từng khổ nạn khác nhau. Sư phụ đã giải quyết rất nhiều món nợ trong tiền kiếp cho tôi, tôi sẽ luôn ghi nhớ lời dạy của Sư phụ và tuân theo Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn!

Trong một thế giới hỗn loạn và bại hoại như hiện nay, tôi chắc chắn rằng mình luôn thanh tỉnh ở mọi thời điểm, dùng Pháp để đo lường và chỉ dẫn hành động của mình để không bị ảnh hưởng và động tâm bởi những thứ bất hảo. Thay vì thuận theo dòng chảy, tôi sẽ ngược dòng vượt lên!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/4/406870.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/28/186963.html

Đăng ngày 03-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share