Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-08-2020] Bà Triệu Phi Quỳnh, 50 tuổi, ở thành phố Tuyên Uy, tỉnh Vân Nam, đã bị bắt giữ nhiều lần vì đức tin vào Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp), một môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999. Bà từng bị kết án hai năm lao động cưỡng bức và ba án tù với tổng thời gian là 14,5 năm. Bà được thả vào ngày 7 tháng 6 năm 2020 sau khi mãn án tù cuối cùng 4,5 năm.

Trong khi bị giam tại Nhà tù Nữ Số 2 Vân Nam, bà Triệu đã bị còng tay và xích vào một cái giường, bị ép phải mặc một cái áo trói tay và bị xịt hơi cay khi bà kiên định luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công.

Sau đây là chi tiết lần bắt giữ và giam cầm cuối cùng của bà:

Bị bắt và bị kết án tù

Bị giam một năm trong trại tạm giam

Ngày 7 tháng 12 năm 2015, bà Triệu bị bắt tại ga xe lửa Côn Minh sau khi nhân viên an ninh phát hiện 13.800 nhân dân tệ có in nội dung Pháp Luân Công trong túi của bà. Họ đã đưa bà đến văn phòng ở ga xe lửa và còng tay bà.

Sáu cảnh sát đã đến ngay sau đó. Họ đổ đồ trong túi bà ra và lấy đi các tài liệu Pháp Luân Công và đĩa DVD. Họ cũng lấy dấu vân tay của bà mà không được bà cho phép.

Tối hôm đó, bà bị đưa đến Bệnh viện Liên kết Số 2 của Đại học Y dược Côn Minh để kiểm tra sức khoẻ. Cảnh sát đã dùng băng keo trong loại rộng để bịt miệng bà khi bà hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Bà không được tháo băng keo trong thời gian kiểm tra.

Bà bị đưa đến trại tạm giam Đường sắt tối hôm đó. Ban đầu trại tạm giam từ chối nhận bà vì một phần trong báo cáo sức khoẻ bị bỏ sót, nhưng sau đó họ đã phải nhượng bộ do áp lực từ cảnh sát.

Trưa hôm sau, bà bị đưa về nhà với hai tay bị trói và chân bị xích. Cảnh sát đã lục soát nhà bà khi không có lệnh lục soát và tịch thu các sách và tài liệu Pháp Luân Công, máy tính xách tay, máy tính bảng và điện thoại di động của bà. Khi bà từ chối ký vào danh sách các đồ vật bị tịch thu, cảnh sát đã lừa cha bà ký vào đó. Sau đó bà bị đưa về lại trại tạm giam Đường sắt và bị chuyển đến trại tạm giam Thành phố Tuyên Uy vào ngày hôm sau.

Lính canh ở trại tạm giam Thành phố Tuyên Uy đã đánh và tát vào mặt bà ba lần vì bà hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Miệng bà bắt đầu bị chảy máu.

Ngày 10 tháng 12, bà bị đưa đến Bệnh viện Nhân dân Thành phố Tuyên Uy để kiểm tra sức khoẻ trong khi vẫn bị còng. Sau đợt kiểm tra, bà bị đưa về lại trại tạm giam Thành phố Tuyên Uy. Cảnh sát đã lục soát nhà bà vào ngày 29 tháng 12 mà không thông báo cho bà biết. Việc bắt giữ bà đã được phê chuẩn vào giữa tháng 1 năm 2016.

Bà đã bị giam một năm một tháng trong trại tạm giam và bị ép phải làm đồ mã (tiền âm phủ). Cảnh sát đã thẩm vấn bà nhiều lần.

Bị kết án 4,5 năm tù

Viện Kiểm sát Thành phố Tuyên Uy đã truy tố bà Triệu. Công tố viên đã đe doạ kết án nặng bà sau khi nhìn thấy bà dùng phấn viết thông tin Pháp Luân Công lên một tấm bảng đen ở trại tạm giam. Họ đã chụp ảnh những gì bà viết và đưa nó vào làm bằng chứng để truy tố bà.

Ngày 2 tháng 8 năm 2016, bà bị đưa đến Toà án Thành phố Tuyên Uy và bị kết án 4,5 năm vào ngày 17 tháng 8. Ngày 24 tháng 8 bà kháng án nhưng Toà án Trung cấp Thành phố Khúc Tĩnh đã ra phán quyết giữ nguyên bản án ban đầu.

Bị tra tấn trong Nhà tù Nữ Số 2 Vân Nam

Ngày 10 tháng 1 năm 2017, bà Triệu bị đưa vào Nhà tù Nữ Số 2 Vân Nam, nơi bà từng thụ án tám năm và bị tra tấn không thể tưởng tượng nổi.

Bà Triệu đã từ chối mặc đồng phục nhà tù hay lao động không công. Thay vào đó, bà vẫn luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công và hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Quản lý nhà tù đã phản ứng bằng cách đưa bà Triệu vào diện “quản lý nghiêm ngặt” trong một xà lim kế bên văn phòng nhà tù. Nhiều tù nhân được giao nhiệm vụ giám sát bà. Lính canh khuyến khích họ làm nhục bà và lăng mạ Pháp Luân Công.

Vì lính canh không cho bà tự lấy thức ăn nên họ lệnh cho các tù nhân lấy cho bà. Các tù nhân đã lấy cho bà rất ít thức ăn khi có các món ăn ngon và một bát to khi các món ăn được nấu dở. Họ cũng giới hạn bà sử dụng nhà vệ sinh. Để phản đối, bà đã tuyệt thực trong năm ngày.

Bị biệt giam lần thứ nhất

Ngày 18 tháng 9 năm 2017, bà Triệu và hai học viên khác bị biệt giam vì nói chuyện về Pháp Luân Công. Phòng giam chỉ có một cái giường và một cửa sổ nhỏ để thông gió. Ba học viên bị giam riêng biệt. Họ đã đo huyết áp của bà Triệu trước đó, sau đó bà bị lính canh còng tay trái vào chân trái và tay phải vào chân phải trong một ngày.

Những người bị biệt giam chỉ được cấp gạo tẻ, không có rau hay thịt. Các lính canh quyết định thời gian cung cấp nước và lượng nước mà họ được phép sử dụng. Dù phòng biệt giam rất lạnh, nhưng lính canh không cung cấp cho bà Triệu chăn hay thêm quần áo và để bà run rẩy vì lạnh. Bà bị giam ở đó 12 ngày.

Khi ba học viên được thả khỏi phòng biệt giam cũng là thời điểm Tết Trung Thu. Để ăn mừng Tết Trung Thu, nhà tù cấp cho mỗi tù nhân một cái bánh Trung thu và một ít trái cây nhưng không cấp cho ba học viên. Sau đó, lính canh tiếp tục giữ lại thức ăn được cấp trong các ngày lễ của ba học viên.

Bị ảo giác từ thuốc

Minh Huệ Net từng báo cáo rằng Nhà tù Nữ Số 2 Vân Nam đã chuốc thuốc cho các học viên nhằm phá huỷ hệ thống thần kinh trung ương của họ.

Bắt đầu từ năm 2018, bà Triệu, vốn là một người khoẻ mạnh trước khi bị giam bắt đầu cảm thấy yếu và có triệu chứng khô họng. Bà thường xuyên cảm thấy vị thuốc trong miệng và liên tục chảy nước miếng. Những ảo giác đáng sợ cũng thường xuất hiện trong đầu bà và bà cảm thấy có một luồng điện chạy khắp cơ thể. Bà sợ nhìn vào camera giám sát vì bà nghĩ rằng nó bắn ra thứ gì đó và trúng vào mặt bà. Bà cũng cảm thấy có gì đó khoan thủng đầu mình ngay cả khi đang ngủ. Bà đau đớn đến nỗi không thể miêu tả được những gì mà bà cảm thấy.

Bị biệt giam lần hai

Ngày 13 tháng 4 năm 2018, bà Triệu lại bị biệt giam trong hai tuần. Lần này, bà bị chuyển qua lại giữa hai phòng giam. Bà không được cung cấp bữa ăn thường xuyên và thường bị đói.

Bà thường khóc một cách vô cớ và cảm thấy màng nhĩ bị thủng. Giọng của bà cũng thay đổi và những cảnh tượng đáng sợ thường xuyên xuất hiện trong đầu. Bà bắt đầu bị ảo giác và thấy nội tạng đang bị lấy ra và bị bán. Bà bị đau xương khi đang ngủ.

Bà rất yếu khi được thả khỏi xà lim vào ngày 27 tháng 4 năm 2018. Bà bị biến dạng vì các gân ở hai tay hai chân teo lại. Thậm chí bà còn không đứng nổi.

Tháng 6 năm 2018, giám đốc nhà tù, người có chứng chỉ về ngành Tâm lý học cùng với một lính canh và một người khác tự xưng là bác sỹ tâm lý đã đến nói chuyện với bà. Vị bác sỹ đã hỏi bà những câu hỏi về gia đình và kết luận rằng bà ổn. Tuy nhiên, bà nói rằng họ khiến bà sợ hãi và bà không dám ngồi gần họ.

Lính canh Tạ Linh từng mắng chửi bà khi bà tu luyện Pháp Luân Công. Tạ cũng lệnh cho một tù nhân viết xuống “những tội ác” của bà và bảo bà ký vào. Bà viết “Tôi vô tội” và một số thông tin về Pháp Luân Công. Tạ rất tức giận và đã xé tờ giấy.

Việc bị biệt giam đã khiến bà bị tổn hại nặng về thể chất và tâm lý. Bà ngừng bị ảo giác bốn tháng sau đó.

Bị tra tấn nhiều hơn

Giữa tháng 6 năm 2019, nhà tù đã chuyển hơn 1.000 trong số 3.000 tù nhân đến các nhà tù khác. Lính canh nói với bà Triệu rằng hiện họ có nhiều quyền lực hơn để bức hại bà.

91d67b57e0f83a8740290d4872d530ef.jpg

Minh họa tra tấn: Treo lên

Bà đã bị treo lên nhiều lần vì luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công. Có những lúc hai tay bà bị còng vào giường và bà phải đứng nguyên đêm. Những lần khác, hai tay bị còng vào đầu giường và chân bị còng vào cuối giường khi bà nằm. Bà từng bị còng 18 tiếng và khi được thả, cơ thể bà cứng đờ.

Lính canh cũng còng và xích bà khi bà ngồi đả toạ. Bà không đếm được số lần bị còng tay do luyện công.

Tối ngày 20 tháng 6 năm 2019, một lính canh thấy bà đang luyện công trong phòng. Lính canh lệnh cho một tù nhân tịch thu chăn của bà và bà phải dùng quần áo của mình để đắp vào ban đêm.

Khi bà tiếp tục luyện công, lính canh bảo các tù nhân lấy gối và chăn bông của bà, chỉ để lại chiếc giường trống. Bà sẽ ngủ trên chiếc giường đó sau khi luyện công xong. Thấy bà không nhượng bộ, lính canh bảo tù nhân gỡ bỏ ván giường của bà. Dù vậy, bà vẫn tiếp tục thiền và sau đó ngủ bằng cách ngồi trên sàn và dựa lưng vào khung giường. Sau đó lính canh còng tay bà và xúi giục một tù nhân đánh bà khi bà luyện công vào ban ngày. Khi bà vẫn không nhượng bộ, dép, quần áo và cái ghế nhựa của bà đều bị lấy đi.

Một ngày kia, khi bà Triệu xô xát với một tù nhân thì giường tầng trên bị lật. Nhà tù đã cố đổ lỗi cho bà vì sự cố này nhưng không thành công.

Để trừng phạt bà, lính canh chỉ cấp cho bà gạo tẻ và không có gì khác. Bà đã tuyệt thực trong ba ngày trước khi lính canh đồng ý cấp cho bà nhiều thức ăn hơn.

Họ cũng ép bà phải lao động không công trong xưởng nhà tù.

Sau sự việc đó, lính canh đã chuyển bà Triệu và tù nhân cùng phòng đến một căn phòng khác, gỡ bỏ hết giường trong phòng cũ và biến nó thành nơi để bức hại các học viên Pháp Luân Công. Các tù nhân bị quản lý nghiêm ngặt phòng đó phải ngủ trên sàn với một lớp đệm bông mỏng và tấm vải chần. Họ không được cung cấp chăn bông bất kể trời lạnh như thế nào. Họ cũng không được mang theo thứ gì ngoại trừ một cốc nước và một cái ghế nhỏ.

Bị ép phải mặc áo còng tay và bị xịt hơi cay

Từ ngày 8 tháng 7 năm 2019, bà Triệu bị lệnh phải đến xưởng của nhà tù vào ban ngày và trở về xà lim vào ban đêm. Khi bà nói là bà chỉ muốn luyện công, lính canh đã chỉ đạo các tù nhân làm một cái áo còng tay và mặc nó vào người bà. Bà không thể cử động được và phải mặc nó trong hai ngày.

Trong một lần tập trung toàn nhà tù vào ngày 9 tháng 8, bà đã hô “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Một học viên khác cũng hô theo.

Cả hai học viên nhanh chóng bị đưa trở về xà lim của họ. Bà Triệu sau đó không được phép tham gia bất kỳ hoạt động nào nữa.

Ba ngày sau, lính canh đưa bà Triệu và người học viên khác vào diện kiểm soát nghiêm ngặt để trả thù.

Bà Triệu tiếp tục luyện công trong xà lim và lại bị còng tay vào giường trong 18 giờ. Còng tay chặt đến nỗi lính canh phải dùng kìm để mở nó ra.

Vào tháng 9, bà bị xịt hơi cay, bị còng tay vào giường vào buổi tối và không được phép dùng nhà vệ sinh vì lại luyện công. Mọi người trong phòng cảm thấy ngạt vì hơi cay và thấy khét trên toàn bộ sàn nhà.

Sau khi dịch bệnh virus corona bùng phát, một tù nhân đã đo nhiệt độ của bà Triệu khi bà đang ngủ. Trong lúc ngủ, bà chạm vào người tù nhân và cô ta đã vu khống rằng bà đánh cô ta. Không cần điều tra sự việc, lính canh đã còng tay bà Triệu vào giường và xịt hơi cay vào mặt và cổ của bà.

Trong 10 tháng, từ tháng 7 năm 2019 đến tháng 5 năm 2020, cảnh sát từ chối cho bà Triệu mua nhu yếu phẩm hàng ngày. Bà phải sử dụng tiết kiệm giấy vệ sinh trong một tháng. Cuối cùng bà đã được mua một bộ quần áo vào tháng 5.

Tháng 3 năm 2020, ba tháng trước khi được thả, lính canh đã nói chuyện với bà nhằm ép bà từ bỏ Pháp Luân Công nhưng bà đã từ chối. Vào ngày trước khi bà được thả, họ lại nói chuyện với bà nhưng không có tác dụng.

Sáng ngày 7 tháng 6, ngày bà được thả, người của Phòng Tư pháp và Ủy ban cộng đồng đã đến đón bà. Một trong những người thân của bà cũng đến. Buồn thay, cha bà không có mặt vì ông đã qua đời vào năm 2018 khi bà đang thụ án tù và bà không được gặp mặt ông lần cuối.

Bài liên quan:

Bị giam giữ trong một thập kỷ, một phụ nữ tỉnh Vân Nam bị xét xử lần nữa dựa trên những bằng chứng không rõ ràng


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/20/410579.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/20/186853.html

Đăng ngày 01-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share