Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 01-09-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1994. Tôi có một công việc ổn định, nhưng tôi không nhận ra rằng tôi đã phát triển tâm chấp trước vào tư lợi và lợi ích.

Tôi đã không được tăng lương trong vài năm. Tất cả những nhân viên mới đều được trả lương cao hơn tôi. Dù không nói gì nhưng trong lòng tôi cảm thấy bất bình và khó chịu. Tôi phàn nàn với bản thân rằng sao những người khác được tăng lương mà không phải tôi.

Sư phụ giảng rằng:

“Tôi giảng [Pháp] lý này cho mọi người, [Pháp] lý mà người thường không thể nhận thức ra được: chư vị thấy rằng mình làm gì cũng được, [nhưng] mệnh của chư vị không có [nó]; anh ta làm gì cũng không nên, [nhưng] mệnh của anh ta có [nó], nên anh ta sẽ làm lãnh đạo. Bất kể người thường suy nghĩ thế nào, đó chỉ là cách nghĩ của người thường. Với sinh mệnh trên tầng cao hơn mà xét, rằng sự phát triển của xã hội nhân loại, chẳng qua chỉ là sự phát triển chiểu theo quy luật phát triển đặc định mà thôi; do đó [về việc] người ta trong đời làm gì, họ có thể không an bài cho chư vị chiểu theo bản sự của chư vị. Trong Phật giáo giảng ‘nghiệp lực luân báo’: họ chiểu theo nghiệp lực của chư vị mà an bài cho chư vị; bản sự của chư vị có lớn đến mấy, [nhưng] chư vị không có đức, thì có thể cả đời chư vị chẳng có gì. Chư vị thấy rằng vị kia làm gì cũng không nên, [nhưng] đức của vị ấy lớn, [thì] vị ấy làm đại quan, phát đại tài. Người thường không nhìn thấy điểm này, họ cứ cho rằng bản thân họ cần phải làm chính những gì bản thân cần làm.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Khi tôi suy xét lại vấn đề gặp phải, tôi nhận ra tâm tật đố của bản thân. Trên thực tế, tôi bắt đầu so sánh lương của tôi với những người khác từ ngay sau khi tôi được nhận vào làm việc. Tôi cảm thấy ổn cho đến khi được biết đồng nghiệp của tôi được tăng lương. Tôi nghĩ rằng điều này thật bất công khi đồng nghiệp của tôi, đặc biệt là những người trong nhóm của tôi được trả lương cao hơn tôi. Tôi biết đó là suy nghĩ không đúng đắn và tôi đã loại bỏ nó đi. Tôi cảm thấy khá hơn, nhưng tâm chấp trước và cảm giác bất bình mau chóng quay trở lại.

Tâm tật đố cũng đã sinh ra nhiều tâm chấp trước khác, ví dụ như mong muốn trả thù. Đôi khi tôi nghĩ lãnh đạo không tăng lương cho tôi vì ông ấy không thích tôi. Ông ấy không thích tôi vì tôi không hối lộ ông ấy, không mua đồ ăn cho ông ấy, và không nịnh bợ ông ấy. Tôi đã tưởng tượng rằng một ngày nào đó trở thành lãnh đạo của ông ấy, sau đó tôi sẽ trừng phạt ông ấy bằng cách không tăng lương cho ông và sa thải ông. Đôi khi tôi không thể ngăn được những suy nghĩ tồi tệ này. Cuối cùng tôi đã có thể phát hiện ra những chấp trước này và loại bỏ chúng. Tôi không còn bị làm phiền bởi mong muốn được tăng lương.

Công ty tôi vừa thông báo đợt tăng lương mới. Tôi tự nhủ: “Vì tôi đã làm việc rất tốt, vì vậy họ nên tăng lương cho tôi lần này.” Là một học viên, tôi ngay lập tức nhận ra mình cần phải loại bỏ suy nghĩ này. Tuy nhiên, tôi không thể không nghĩ về nó. Tôi còn băn khoăn hơn nữa khi nhận thấy một số đồng nghiệp quấn quýt lấy người phụ trách và tặng quà cho ông ấy.

Sau khi lương của chúng tôi được điều chỉnh, tôi nhận thấy lương của mình đã tăng lên khá nhiều. Tôi đã rất phấn khích. Tôi vui vẻ và không còn thấy người lãnh đạo khó chịu nữa. Tôi muốn nói với mọi người rằng: “Tôi được tăng lương!”

Tôi không nhận ra mình đang hiển thị và tôi cũng có chấp trước vào hư vinh. Tôi thậm chí còn nghĩ rằng bản thân được khen thưởng vì tôi đã loại bỏ được tâm tật đố. Tôi không nhận ra mình đang theo đuổi tư lợi. Tôi muốn làm cho cuộc sống của mình tốt hơn thông qua tu luyện và qua Đại Pháp có thể kiếm được nhiều tiền hơn.

Tôi đã thức tỉnh khi phát hiện ra những chấp trước này. Tôi biết tôi đến thế giới này để tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đánh thức lương tri của chúng sinh. Tôi không ở đây để theo đuổi những lợi ích vật chất và tận hưởng cuộc sống.

Rốt cuộc, tôi phát hiện ra rằng lần tăng lương gần đây của tôi chỉ là một khoản thưởng một lần. Mức lương cơ bản của tôi chỉ tăng một chút. Tôi bình tĩnh lại và hiểu đó là một khảo nghiệm.

Khảo nghiệm vẫn chưa kết thúc. Một ngày nọ, người giám sát của tôi nói với tôi rằng lãnh đạo nhận thấy rằng gần đây tôi đã làm việc tốt. Anh ấy nói nếu tôi làm tốt điều đó ngay từ đầu, tôi sẽ được tăng lương nhiều hơn. Anh ấy nói rằng có vẻ như tôi luôn bị tụt lại trong công việc và chỉ bắt kịp vào phút cuối, vì vậy tôi đã bỏ lỡ vài lần tăng lương.

Cảm xúc của tôi rất lẫn lộn khi nghe điều này. Tôi nghĩ rằng tôi đã loại bỏ một số quan niệm và chấp trước, nhưng không phải như vậy. Tôi nhận ra mình đã không thực sự tu luyện tinh tấn nên đã không làm tốt công việc. Rất nhiều chấp trước của tôi đã được phơi bày trong đợt điều chỉnh lương gần đây. Tôi cảm thấy xấu hổ vì tôi đã bận tâm đến được mất như một người thường.

Hôm nay, khi viết đến đây, tôi cảm thấy tâm lý rất bình tĩnh và vui vẻ. Tôi vô cùng cảm tạ Sư tôn từ bi đã cứu độ, cảm tạ Sư tôn đã nhiều lần cấp cho đệ tử cơ hội để tu luyện và làm tốt hơn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/8/在涨工资过程中的修心历程-407253.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/1/186580.html

Đăng ngày 23-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share