Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 03-07-2020] Một lần vào năm 2018, sau khi ăn đồ ăn cay, buổi tối răng cửa bên trái của tôi bắt đầu đau. Cơn đau nhức rất khó chịu. Người thường có câu nói rằng: “Đau răng không phải là bệnh, nhưng cơn đau giống như muốn giết chết bạn.” Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 10 năm và hiểu rằng cơn đau là do việc tu luyện của tôi có vấn đề. Tôi không cho rằng đây là bệnh như suy nghĩ của người thường.

Tôi bắt đầu hướng nội để tìm ra vấn đề của bản thân từ những chấp trước đơn giản nhất, chẳng hạn như chấp trước vào đồ ăn và tu khẩu. Tôi thấy mình bị ám ảnh bởi những món ăn yêu thích và việc nấu ăn mà không nghĩ đến sở thích của gia đình và chỉ nghĩ đến bản thân. Những chấp trước này được bao bọc trong những cụm từ nghe lọt tai như: “Ăn theo cách này thật bổ dưỡng và tốt cho sức khỏe”.

Một vấn đề khác của tôi là thích tranh luận. Tôi với chồng thường xuyên cãi nhau. Trước khi kết hôn, tôi là người không thích can thiệp vào chuyện của người khác. Nhưng sau khi kết hôn, tôi thường bị kéo vào những điều nhỏ nhặt của người thường, và tôi thường quên mất rằng mình là một người tu luyện. Tôi đã không đạt được yêu cầu cơ bản của một học viên.

“… đả bất hoàn thủ mạ bất hoàn khẩu.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney 1996)

Tôi đã sốc khi nhận ra rằng mình đã đi chệch xa khỏi Pháp.

Sau đó, răng tôi đau đến mức khó ngủ. Một giọng nói nhắc nhở tôi rằng tôi cần phải xin lỗi. Tôi nhận ra rằng đó là điểm hóa của Sư phụ Lý. Bình thường tôi rất khó mở lời xin lỗi. Từ trước đến nay tôi luôn là người có nghị lực. Nhưng cơn đau răng đã quá sức chịu đựng.

Tôi chạy đến bên chồng và nói: “Em xin lỗi, lẽ ra trước đây em không nên tranh cãi với anh. Tất cả là lỗi của em, xin hãy tha thứ cho em”. Anh ấy nhìn tôi với vẻ mặt ngạc nhiên và lẩm bẩm điều gì đó. Tôi chỉ nghe thấy từ cuối cùng mà anh ấy nói: “dở hơi!”

Mặc dù vậy, cơn đau răng của tôi đã thuyên giảm ngay lập tức. Tôi lên giường và chìm vào giấc ngủ. Rõ ràng tôi đã xác định đúng vấn đề. Nhưng vấn đề không đơn giản như vậy, và ngày hôm sau cơn đau răng lại tái phát.

Sau đó, tôi nghĩ về sự đanh đá của bản thân, được hình thành trong quá trình lớn lên của tôi trong văn hóa Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi tiếp tục hướng nội và nhớ rằng tôi đã không đánh răng đầy đủ trước khi đi ngủ trong vài năm. Sau khi Cửu Bình được xuất bản năm 2004, tôi nhận ra rằng mình cần phải đánh răng đầy đủ, đây không phải là việc nhỏ, không chú ý đến vệ sinh chính là một biểu hiện của văn hóa đảng, nhưng có những lúc tôi vẫn lười và không làm tốt việc này. Sau đó, tôi có một giấc mơ, trong đó Sư phụ khiến tôi trở nên nhỏ bé để thấy thế giới của tôi như thế nào khi tôi không đánh răng.

Tôi cảm thấy rất xấu hổ. Tôi thật cẩu thả và cư xử tệ hơn một đứa trẻ. Sau đó, tôi bắt đầu đánh răng hai lần một ngày. Nhưng tôi vẫn chưa thực sự coi trọng việc giữ vệ sinh răng miệng. Có người nói với tôi rằng tôi nên đi tới nha sĩ làm sạch răng. Đó là một lời cảnh tỉnh, nhưng tôi không chú ý lắm. Tuy nhiên, cơn đau răng dường như đã dịu hơn một chút.

Vào thời điểm này, phiên bản mới của nhạc luyện công đã được đăng trên trang web Minh Huệ, trong đó bài luyện công thứ hai kéo dài một tiếng (bài Pháp Luân Trang pháp).

Tôi nghĩ rằng nguyên nhân gây ra cơn đau răng là do tôi không đạt tiêu chuẩn trong tu luyện; vì vậy tôi đã kéo dài thời gian đả tọa của mình, và cơn đau răng đã thuyên giảm đáng kể. Tuy nhiên, khi cơn đau qua đi, tôi lại quay lại trạng thái giải đãi.

Tôi ngộ ra rằng việc tăng thời gian luyện bài công pháp thứ hai là cách để Sư phụ thúc đẩy chúng ta lên. Sau khi thực hiện bài công pháp thứ hai trong một tiếng, răng của tôi hết đau và tình trạng lung lay một số răng của tôi cũng biến mất.

Răng của tôi đã trở lại bình thường, nhưng một lần nữa tôi lại giải đãi. Trong thời gian đó, tôi có đi làm sạch răng và nha sĩ nói rằng tôi bị viêm nha chu nặng, tiên lượng không tốt. Tôi nhận ra rằng tôi vẫn chưa hoàn toàn tín Sư tín Pháp.

Chúng tôi được thông báo rằng dùng ứng dụng WeChat sẽ bị nghe trộm và vì lý do an toàn, các đệ tử Đại Pháp không nên sử dụng nó. Tôi vẫn chưa xóa nó khỏi điện thoại của mình, vì vậy tôi đã nhanh chóng gỡ bỏ nó. Ngay sau đó, tôi nhìn thấy một con rắn gớm ghiếc từ không gian khác và Sư phụ đã chém nó bằng một thanh kiếm. Răng của tôi đã cải thiện đáng kể sau sự việc này.

Tuy nhiên, không phải lúc nào tôi cũng có thể luyện bài công pháp thứ hai trong một tiếng. Đôi khi, tôi luyện nửa tiếng hai lần liên tiếp. Sau đó, tôi đã cảnh báo bản thân không nên luyện theo đường tắt như vậy, và cần làm mọi việc nghiêm túc ngay từ đầu.

Cơn đau răng của tôi đã vài lần cứ biến mất rồi lại quay trở lại cho đến khi virus Trung Cộng (COVID-19) bắt đầu bùng phát. Chỉ trong thời gian này, tôi mới tĩnh tâm và xem xét lại việc tu luyện của mình. Tôi bắt đầu chú ý đến việc luyện công và kéo dài bài công pháp thứ hai từ 30 phút lên một tiếng theo yêu cầu.

Chứng viêm nha chu của tôi sau đó đã biến mất và răng của tôi không còn đau nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/3/向内找-重度牙周炎好了-408420.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/15/186360.html

Đăng ngày 19-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share