Bài viết của Thanh Dương

[MINH HUỆ 07-08-2020] Gần đây, do đại dịch covid nên tôi đã làm việc toàn thời gian ở nhà. Tôi đã nhân cơ hội có nhiều thời gian rảnh rỗi này để suy ngẫm về việc tu luyện của mình, như Sư phụ đã giảng:

“Thiểu tức tự tỉnh thiêm chính niệm
Minh tích bất túc tái tinh tấn.”
(Lý Trí Tỉnh Giác, Hồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

“Nghỉ ngơi một hồi tự xét mình sẽ thêm chính niệm
Phân tích rõ rệt những thiếu sót rồi tinh tấn lên”

Đột phá khi luyện công

Trước dịch bệnh, tôi chỉ luyện đả tọa và bão luân nhiều nhất là một giờ đồng hồ, và tôi chưa từng nghĩ đến việc đột phá. Tuy nhiên, vì thân thể xuất hiện giả tướng nghiệp bệnh tương đối nghiêm trọng, để vượt qua trạng thái này, sau khi giao lưu với đồng tu trong gia đình, tôi quyết định đột phá việc luyện công.

Lần đầu tiên, tôi kiên trì ngồi đả tọa trong 90 phút. Cơn đau bắt đầu xuất hiện vào khoảng phút thứ 40 và đến phút thứ 70 toàn thân tôi run lên vì đau. Sau khi ngồi khoảng 80 phút, đột nhiên tôi bắt đầu cười, và sau đó lại bắt đầu khóc.

Tôi không phải là người dễ rơi nước mắt vì đau, nhưng khi ấy tôi đã khóc. Khi kết thúc bài công pháp thứ năm, mặc dù bị tê cứng từ thắt lưng trở xuống nhưng tôi có thể cảm nhận được một khối vật chất có kích thước đáng kể đã được Sư phụ gỡ bỏ. Tôi nghĩ sự thay đổi cảm xúc của mình là do tôi đã nhìn thấy Sư phụ đang điều chỉnh cơ thể tôi ở không gian khác.

Tôi nhận ra mình có rất nhiều việc để làm vì tâm trí tôi chưa thực sự tĩnh lặng. Điều đáng nói là những trải nghiệm mà tôi đã trải qua trong giai đoạn này.

Đau đớn không phải là vấn đề quá lớn: Trước đó tôi không thể ngồi đả tọa lâu hơn một giờ đồng hồ, vì tôi không bao giờ nghĩ đến việc đột phá qua giới hạn đó. Tôi vô thức tháo chân ra bất cứ khi nào bị nghiệp tư tưởng hoặc các nhân tố khác can nhiễu. Để vượt qua, trong lúc ngồi đả tọa tôi chủ ý xoá bỏ mọi thứ trong đầu khiến tôi muốn vội vã tháo chân ra. Tôi để cho chủ ý thức của mình quyết định xem tôi nên ngồi bao lâu. Bằng cách đó, tôi có thể gia tăng đáng kể thời gian đả tọa.

Can nhiễu xuất hiện dưới nhiều dạng thức khác nhau: Lần đầu tiên khi tôi vượt qua giới hạn 90 phút, trong những phút cuối tôi đã nghĩ rằng chân tôi sẽ gãy nếu tôi không tháo ra. Một lần khác, tôi nghĩ: “Tại sao ngươi lại muốn đả toạ và chịu khổ?” Lúc đó tôi vừa bực mình vừa buồn cười, tự nhủ: “Ngươi là ai?” Đó là lần đầu tiên, trong suốt những năm tu luyện của mình, tôi thực sự cảm nhận được ảnh hưởng của nghiệp tư tưởng. Trước đây, đôi khi tôi biết những ý nghĩ của mình không đúng nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhận ra biểu hiện của nghiệp tư tưởng.

Khoảng một tuần sau khi tôi có bước đột phá lớn, can nhiễu xuất hiện dưới một hình thức khác. Những vấn đề nhỏ nhặt không quan trọng bắt đầu làm gián đoạn thời gian luyện công của tôi. Tôi đã phải mất vài ngày phát chính niệm để vượt qua nó. Hiện tại tôi đang phải nỗ lực để xây dựng thói quen dậy trước ba giờ sáng. Không phải lúc nào tôi cũng làm được, nhưng tôi phát hiện việc này không khó nếu trước khi đi ngủ tôi thanh lý mọi can nhiễu ngăn cản tôi thực hiện việc này. Tôi cố gắng dậy lúc ba giờ sáng, nhưng với thời gian ngồi đả toạ hàng ngày bị giới hạn trong một giờ đồng hồ, tôi liên tục cảm thấy mệt mỏi vào ban ngày và không thể làm được gì trừ khi chợp mắt một chút. Hiện tôi không còn gặp vấn đề đó nữa và hàng ngày tôi đều ngồi đả toạ trong hai giờ đồng hồ.

Tìm ra nguyên nhân căn bản

Bắt đầu từ khoảng 10 năm trước, mắt của tôi luôn cảm thấy mỏi, nhất là sau khi ở ngoài nắng thời gian dài. Nếu như ban ngày đi ra ngoài dưới ánh nắng rất mạnh trong vài giờ đồng hồ, mắt tôi sẽ có cảm giác bị khô, thường kèm theo đau ngực và hiện tượng sương mù não. Mỗi khi điều đó xảy ra, tôi bị can nhiễu – Tôi không thể dậy sớm vào ngày hôm sau, và lịch trình sinh hoạt bị xáo trộn. Thông thường, tôi phải dành nhiều giờ đồng hồ ngồi trước màn hình máy tính để làm cả công việc người thường và hạng mục Đại Pháp, vậy nên từ góc độ người thường thì việc tôi có thể bị khô mắt là hoàn toàn hợp lý. Nhưng là người tu luyện, tôi nên có nhận thức cao hơn. Tôi nhận ra nó không phải là trạng thái bình thường, nhưng không bao giờ phát chính niệm loại bỏ trạng thái đó. Tất nhiên, tình trạng mắt của tôi không có cải thiện gì quá lớn.

Sư phụ giảng:

“Hiện nay miễn là đệ tử Đại Pháp trong chứng thực Pháp mà [thấy có] biểu hiện không bình thường và kéo dài, thì nhất định là hắc thủ làm, khi thanh trừ nhất định thanh lý chúng một cách triệt để.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc năm 2004)

Người bình thường cảm thấy mệt mỏi sau khi phơi nắng là chuyện hiển nhiên, nhưng sẽ không giống phản ứng của tôi mãnh liệt như thế. Điều này giống hệt mô tả của Sư phụ “biểu hiện không bình thường và kéo dài.” Kể từ đó, mỗi ngày khi phát chính niệm tôi đặc biệt nhắm vào “can nhiễu của đám hắc thủ” để loại bỏ chúng đi. Từ đó tình trạng mắt của tôi có cải thiện rất đáng kể. Hiện tại tôi chỉ cảm thấy hơi mệt một chút sau khi đứng dưới nắng mà thôi. Nhờ đó tín tâm của tôi vào Đại Pháp cũng được tăng cường.

Tôi ngộ ra nguyên nhân phía sau tình trạng mắt của tôi. Tư tưởng của tôi mang theo một lối tư duy kiểu quan hệ nhân quả của người thường. Tôi cho rằng: “Do mình không chăm sóc tốt cho mắt, khiến mắt không chịu được ánh sáng mạnh, nên vừa ra khỏi cửa liền thấy vô cùng mỏi, không có cách nào?” Khi tôi thừa nhận loại trạng thái này và xem mình như người thường, hắc thủ và lạn quỷ liền lợi dụng sơ hở để can nhiễu mạnh.

Đối với người tu luyện, bị mỏi mắt không có liên quan đến việc phơi nắng. Khi hiểu rõ được điều này, tôi đã loại bỏ hoàn toàn cách suy nghĩ theo kiểu quan hệ nhân quả ở người thường và quy nó là can nhiễu của cựu thế lực và đám hắc thủ.

Bây giờ tôi đã xây dựng được thói quen phản ứng có điều kiện. Bất cứ khi nào mắt cảm thấy mỏi hay ngực bị đau, bất kể khó chịu thế nào, tôi sẽ lập tức phát chính niệm: “Giải thể, tiêu hủy đám hắc thủ lạn quỷ, giải thể mọi quan niệm bất chính.“ Đồng thời, tôi sẽ không nhận định tình huống bằng quan niệm người thường. Cách làm đó thực sự hiệu quả đối với tôi, và giờ tôi hiếm khi bị can nhiễu khi tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, ngay cả khi bị can nhiễu tôi cũng loại bỏ nó rất nhanh.

Trong quá trình này tôi còn hiểu ra được một vấn đề. Trước đây khi xuất hiện trạng thái can nhiễu, nếu không có việc gì gấp, tôi sẽ đi ngủ sớm hơn một chút. Việc này kỳ thực vẫn là xem đó như sự việc người thường, dùng phương thức của người thường để vượt qua. Tôi đã không nhận ra mình đang bị can nhiễu. Bây giờ thì tôi đã minh bạch. Khi loại trạng thái này xuất hiện, tôi nhất định phải tăng cường luyện công để đột phá can nhiễu.

Mặc dù việc này đối với tôi là bước tiến bộ rất lớn, nhưng theo vợ tôi – cũng là một học viên – tôi đã quá bị động, chỉ khi bị can nhiễu mới tìm cách bài trừ.

Chấp trước vào thành tích cá nhân

Ở trong người thường, tôi được xem là có trình độ tương đối cao, và tôi đã dưỡng thành thói quen liên tục học tập các loại kiến thức. Khi học được kiến thức mới hoặc kỹ năng mới, tôi thường cảm thấy rất vui mừng. Tôi có thể mải mê học tập hoặc làm hạng mục trong nhiều giờ đồng hồ mà không nghỉ ngơi. Tôi nghĩ thói quen chăm chỉ làm việc và tác phong chuyên nghiệp của tôi là ưu điểm lớn và chưa từng nghĩ xem có chấp trước gì phía sau.

Một ngày kia khi đang học thuộc Pháp, tôi chợt nhận ra rằng mình rất hưng phấn khi học được kiến thức mới hay vượt qua được một thử thách mới, vì vậy tôi đã truy cầu loại cảm giác này. Khi phát hiện ra vấn đề nào đó thú vị, mọi thứ khác, quan trọng hay không đều bị lãng quên, chưa kể đến việc cần nghỉ ngơi.

Sư phụ giảng:

“Người ta nói [đó là] ‘trúng độc’; tôi bảo mọi người tại sao gọi là ‘trúng độc’. Theo y học người ta nhìn nhận rằng thần kinh gây nghiện bị kích thích rồi, khi rất phát triển thì là trúng độc; kỳ thực không phải. [Vậy] là gì? Trong thân thể chư vị, qua thời gian lâu, tích lũy một ‘chư vị’ mà trông giống hệt cùng dạng với chư vị, nhưng mà là do thứ kia cấu thành, [nó] khống chế chư vị. Bởi vì nó là hình tượng chư vị do chấp trước rất mạnh mẽ cấu thành, cho nên nó có thể khống chế tâm chư vị mạnh như vậy, vì nó là do cái tâm rất mạnh hình thành.” (Giảng pháp tại Pháp hội New York năm 2019)

Tôi bị nghiện, không tệ như nghiện ma tuý nhưng cũng nghiêm trọng. Thói nghiện thành tích cá nhân của tôi là nguyên nhân đằng sau việc tôi không ngừng truy cầu kiến thức. Nó đã cho cựu thế lực một cái cớ để can nhiễu và khiến tình trạng mắt của tôi xấu đi. Sơ hở trong tu luyện cũng khiến đám hắc thủ can nhiễu đến sức khỏe của tôi. Bây giờ tôi đã minh bạch về chấp trước của mình, tôi đang mạnh mẽ tiến hành bài trừ chấp trước.

Trên đây là chút thể hội của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2020/8/7/410089.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/29/186551.html

Đăng ngày 18-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share