Viết bởi Lý Duyên, một học viên Đại Pháp từ Trùng Khánh

[MINH HUỆ 15-09-2010] Lần đầu tiên tôi nghe nói về Pháp Luân Công là tháng 3 năm 1998. Tôi đã đi đến Đại học Thanh Hoa tại Bắc Kinh trong một chuyến công tác, và tôi ở lại trong ký túc trường Đại học Thanh Hoa. Bạn cùng phòng của tôi là một dược sĩ người đã đi từ Thành Đô đến để thăm con trai mình.

Tôi thấy cô ấy ngồi xếp bằng và đọc sách mỗi đêm, và mỗi sáng sớm, tôi luôn nhìn thấy cô ấy ở ngoài khi tôi quay về. Tôi nghĩ rằng cô ấy có lẽ đã đi chạy bộ. Một đêm, cô nói với chúng tôi cô ấy đang tập Pháp Luân Công. Cô nói cô đã đi ra ngoài để luyện các bài tập công mỗi buổi sáng, và cô cho biết riêng tại trường Đại học Thanh Hoa thôi đã có tới chín điểm luyện công . Nhiều sinh viên cao đẳng, sinh viên tốt nghiệp, sinh viên học bằng tiến sĩ, và các giáo sư và gia đình họ cũng tập Pháp Luân Công. Cô cũng cho biết, ở Trung Quốc, bất cứ nơi nào bạn đến, bạn cũng có thể tìm thấy điểm luyện công của Pháp Luân Công. Nói cách khác, trên cả nước nơi nào cũng có các học viên Pháp Luân Công. Cô cho biết cũng có học viên ở nước ngoài, và rằng Pháp Luân Công có thể chữa lành bệnh một cách kỳ diệu. Cô giải thích rằng tài liệu chính của Pháp Luân Công được gọi là sách Chuyển Pháp Luân, và nó đã dạy người ta làm thế nào để thành người tốt bằng cách theo các tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Cô cũng cho biết các tiêu chuẩn đạo đức trong xã hội chúng ta đã đi xuống dốc nhưng Pháp Luân Công có thể đảo ngược xu hướng và cho chúng ta một cơ thể khỏe mạnh, điều đó rất tốt.

Cô tiếp tục nói chuyện, nhưng tâm trí tôi thì nghĩ lung tung sang các việc khác, vì tôi đã cho rằng khí công chỉ dành cho những người có bệnh và đã nghỉ hưu. Làm sao cả những sinh viên cao đẳng trẻ trung, năng động, khoẻ mạnh cũng luyện tập môn này nhỉ? Tại sao tôi chưa bao giờ nghe nói về hiện tượng xảy ra trên toàn quốc to lớn như thế này? Cô quả quyết nói, “Tôi chắc rằng có những học viên nơi bạn sống.” Tôi đã không tin cô ấy. Cô đưa cho tôi một bản  Chuyển Pháp Luân và bảo tôi xem. Cô cho biết rằng cửa hàng sách trong trường bán nó. Cuốn sách được bọc bằng bìa sách trắng, và tôi hiểu rằng cô ấy thực sự trân quý cuốn sách! Cô ấy đã đồng ý cho tôi bỏ cái bọc sách ra. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy Pháp Luân trên trang bìa. Tôi không biết nó là cái gì và không nghĩ nhiều về nó. Sau đó tôi mở quyển sách ra và nhìn thấy hình ảnh của Sư Phụ. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Sư Phụ. Ấn tượng đầu tiên của tôi về Sư Phụ được rằng ông có vẻ ngoài rất anh tuấn, trẻ, tốt bụng, và đáng tin cậy. Trong tâm trí của tôi, thầy khí công thường là những người to lớn, nặng nề, đầy sức mạnh và trông rất dữ tợn. Tuy nhiên, Sư Phụ của môn Pháp Luân Công trông rất từ bi và tốt bụng, khác hẳn so với những người khác. Tôi nhìn thấy một nụ hoa trên trang bìa sau, một nụ hoa đỏ trên một thân cây màu xanh lá, và tôi tự hỏi sao cuốn sách này lại liên quan đến bông hoa này. Tại sao bông hoa này không nở? Liệu sau này nó có nở không? Tôi biết khí công đã có những quyền lực siêu nhiên, và đó là lý do tại sao tôi có những suy nghĩ ấy. Tôi đã biết về Pháp Luân Công, tôi hoàn thành công việc của mình và quay về nhà.

Tôi mua một vé cho một chuyến tàu ngủ qua đêm, và tôi nằm ở giường bên dưới. Tôi để ý thấy một ông khách khác đi ngang qua tôi tầm chừng 40 tuổi. Cha tôi luôn cảnh báo tôi phải thận trọng khi đi du lịch, vì vậy tôi không bao giờ nói chuyện với người lạ. Tôi bị tỉnh giấc vào giữa đêm và thấy ông ấy ngồi xếp bằng đối diện mình. Tôi giật mình. Sáng hôm sau, tôi thấy bên bàn mình có một vài cuốn sách, như thể chúng nằm đấy chờ tôi đọc. Tôi cầm chúng lên và thấy đó là sách Pháp Luân Công. Người đàn ông này cũng là một học viên Pháp Luân Công! Tôi lại gặp Pháp Luân Công lần nữa. Thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên!

Người đàn ông nói với tôi ông ấy đến từ Tề Tề Cáp Nhĩ và ông đang đi công tác. Cả gia đình ông đều tập Pháp Luân Công. Nơi ông sống có rất nhiều người tập Pháp Luân Công và thường là cả gia đình tập luyện. Ông nói, “Pháp Luân Công dạy chúng ta thành người tốt, để nâng cao đạo đức của chúng ta.” Ông nói rằng, sau khi ông bắt đầu tập Pháp Luân Công, ông trả lại tất cả các khoản hối lộ ông đã nhận, và rằng ông sẽ không lợi dụng người khác nữa. Ông cũng nói với tôi rằng một trong những thân nhân của ông đã được hưởng lợi từ tập Pháp Luân Công như thế nào.

Chuyến công tác của tôi chỉ kéo dài chưa đến mười ngày, điều lớn nhất mà tôi thu được trong chuyến đi này  là biết về Pháp Luân Công. Sau khi về nhà, tôi không thể ngừng suy nghĩ về nó. Tôi đã kể với các đồng nghiệp của tôi những gì tôi đã nghe về Pháp Luân Công trong suốt chuyến đi. Đó là tháng mười, tôi bị chẩn đoán cao huyết áp và được cho biết tôi sẽ phải uống thuốc trong suốt phần đời còn lại. Lúc đó tôi mới chỉ 36 tuổi. Tôi cảm thấy mình vẫn còn trẻ và không thể chấp nhận sự thật rằng tôi cần điều trị. Tôi đã hy vọng tìm một cách nào đó để kiềm chế bệnh tật của mình, và sau đó tôi nhớ đến khí công. Tôi tin rằng khí công chắc chắn có thể chữa cao huyết áp, nhưng mà tôi có thể học nó ở đâu nhỉ?

Sau đó, đến ngày đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi. Đó là đêm Giáng sinh, năm 1998. Tôi đang chơi với con tôi trong sân chung cư. Tôi thấy nhiều người nhảy múa, hầu hết là những người đồng nghiệp của tôi, và họ yêu cầu chúng tôi khiêu vũ với họ. Nhảy múa tập thể dục là tốt, tôi rất muốn tham gia với họ, nhưng tôi lại không thể nhấc chân mình lên được. Tôi nghĩ, “Đây không phải là những gì tôi đang tìm kiếm.” Một người bạn thưở nhỏ (cũng là một đồng nghiệp) nói với tôi: “Nếu bạn không muốn nhảy, bạn có thể luyện công khí công tại trung tâm vui chơi giải trí cho những người nghỉ hưu. Tối nay sẽ có nhiều người đến tập đấy.” Thật sao? Tôi ngập tràn niềm vui và hỏi cô, “Đó là loại khí công gì? Có những ai luyện tập?” Cô trả lời: “Tôi cũng không rõ đó là loại khí công gì, nhưng hầu hết những người ở đó bạn đều quen mà, cứ đến xem đi” Tôi chạy qua trung tâm vui chơi giải trí, ở đó có chừng 10 người, chắc vậy, mỗi người cầm một cuốn sách. Tôi nhìn thấy một người bạn thời thơ ấu khác, Sa Sa, với cả gia đình cô ấy ở đó. Tôi đi vào và hỏi: “Bạn đang luyện tập gì đấy?” Sa Sa nói, “Pháp Luân Công.” Trời ơi, tôi đã tìm thấy các học viên Pháp Luân Công! Đúng như một học viên tôi gặp ở Thanh Hoa đã nói: Pháp Luân Công có ở khắp mọi nơi trên Trung Quốc. Có rất nhiều người luyện tập xung quanh tôi, nhưng tôi thậm chí không biết điều đó. Tôi ngồi xuống và nói với Sa Sa, “tôi không biết cả gia đình của bạn luyện công. Tôi chỉ vừa mới nghe nói của học viên Pháp Luân Công. Tôi muốn luyện công với các bạn! ” Sa Sa ngay lập tức đã cho tôi một bản Chuyển Pháp Luân và cho biết cô sẽ rất vui khi có tôi luyện công với họ. Cô ấy đã cho cuốn sách với tôi như một món quà. Những tình huống, những cơ hội nhìn thì trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng chúng đã cho tôi cơ hội để đắc được Pháp. Tôi đến để đắc Pháp!

Tối đó, tôi đọc xong Chuyển Pháp Luân lần đầu tiên. Tôi học được rằng mục đích của cuộc sống là để trở về chân ngã của chúng ta, và tôi đã học được thế nào là “bệnh” và tu luyện là thế nào. Tôi học được rằng Chân-Thiện-Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để xác định xem một người là tốt hay xấu, và đó cũng là lần đầu tiên tôi hiểu rằng các vị thần đã kiến tạo nên vũ trụ và  con người … Tôi rất chấn động. Tôi cảm thấy đây là một cuốn sách rất tốt, và rằng Sư Phụ sử dụng những từ đơn giản nhất để giải thích những kiến thức sâu sắc nhất. Tôi cảm thấy rõ ràng những thay đổi cơ bản về quan điểm của mình về thế giới, và tôi quyết định tập luyện Pháp Luân Công.

Tôi cần tu tập và luyện công. Tôi đã tham gia vào tất cả các nhóm học Pháp, xem các buổi thuyết trình nhóm và luyện công theo nhóm. Tâm tính của tôi tăng lên rất nhanh chóng, và chứng mất ngủ mãn tính của tôi biến mất, và tôi ngừng việc uống thuốc chống cao huyết áp theo đơn thuốc. Tôi không cảm thấy chóng mặt nữa. Tôi hiểu rằng những chịu đựng khó nhọc và đau đớn có thể loại trừ nghiệp lực, và chúng ta cũng đắc được nhiều bằng những gì chúng ta tổn thất. Tôi đặt toàn tâm vào học Pháp, luyện công, và giúp nhiều người hơn nữa biết Pháp. Tôi hiểu được ý nghĩa của cuộc sống, cuộc sống hằng ngày của tôi trở nên bận rộn.

Nửa năm sau kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện, vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Công. Họ đã sử dụng truyền hình, báo chí, và tất cả công cụ có thể để chế tạo và lan truyền tin đồn và khuấy động lòng căm thù đối với Pháp Luân Công. Xu hướng toàn bộ đã bị đảo lộn. Đây có phải vẫn còn là một môn khí công tốt không? Chúng ta nên tin vào bên nào đây? Liệu chúng ta có nên tiếp tục con đường tu luyện? Vào lúc đó, nó đã là một thử nghiệm nghiêm túc đối với mỗi học viên. Tôi đã rất nghiêm túc suy ngẫm về vấn đề đó, nhưng cuối cùng, tôi vẫn tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Chân-Thiện-Nhẫn là tốt, và Sư Phụ cũng là người tốt. Không một lời đồn nào, đe doạ nào, hay sự tẩy não nào có thế thay đổi niềm tin của tôi vào Đại Pháp. Cha tôi từng nói:“Cha nuôi con lớn lên, và con luôn nghe lời cha, kính trọng cha. Làm sao bây giờ con lại đi nghe người ngoài chỉ sau khi đọc một quyến sách?” Đúng vậy, tôi tới cuộc đời này chỉ là vì Pháp. Tất nhiên là tôi sẽ theo Sư Phụ!

Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, tôi nghe từ một bạn học viên rằng nụ màu đỏ trên bìa sau của cuốn Chuyển Pháp Luân đã nở! Tôi chạy về nhà và mở  bìa sách, và tôi thấy một bông hoa sen đẹp tuyệt đã nở. Đó là huyền diệu và thánh thiện, thật sự nụ hoa có thể khai nở! Tôi nghĩ rằng đây là sự khuyến khích từ Sư Phụ. Sư Phụ đã khuyến khích chúng ta để chịu đựng những khó khăn, và nó cũng là tượng trưng cho tương lai tươi sáng.

Tới nay đã là 11 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện. Tôi biết ơn Sư Phụ đã thay đổi tôi từ một người đầy nghiệp lực, ích kỷ, đầy ý nghĩ dơ bẩn và không biết mục đích chân chính của cuộc sống thành một người tu luyện với một cơ thể khỏe mạnh, nâng cao đạo đức và tâm tính, tu luyện bản thân để đồng hoá với vũ trụ, trở về bản tính nguyên thuỷ của mình. Trong suốt quá trình, mặc dù có những trở ngại, Sư Phụ vẫn ở đây và Pháp cũng vẫn ở đây, vì vậy tôi chắc chắn sẽ vượt qua được những khó khăn, tiếp tục tu dưỡng bản thân, và để cho nhiều người hơn biết rằng: “Pháp Luân Đại Pháp Hảo!” Tôi hy vọng nhiều người hơn sẽ có một tương lai tươi đẹp.

_______________________________
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/9/29/120325.html
Bản tiếng Trung: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/9/15/229653.html
Đăng ngày:  04-10-2010; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share