Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-07-2020] Có một truyện cổ Ấn Độ kể về một con chuột suốt ngày sống trong thống khổ và sợ hãi vì nó rất sợ mèo. Một vị Thần thương tình nên đã biến nó thành một con mèo. Sau đó nó sợ chó, và vị Thần lại biến nó thành một con chó. Nhưng nó lại sợ báo, và vị Thần lại biến nó thành một con báo. Tiếp theo nó lại sợ những người thợ săn. Lần này vị Thần biến nó trở lại thành chuột và nói rằng: “Bất kể điều gì ta làm cũng đều không thể giúp con được, bởi vì con luôn trong tâm thái của một con chuột”.

Câu chuyện này phản ánh trạng thái của một số đồng tu trong cuộc bức hại. Họ đã quá quen với trạng thái sợ hãi đến mức không còn cách nào thoát ra khỏi nó.

Một trong những biểu hiện phổ biến của tâm sợ hãi là coi trọng quá mức sự an toàn của bản thân. Tất nhiên, chúng ta cần chú ý an toàn để tránh các phiền phức và tổn thất không cần thiết. Tuy nhiên, chúng ta không nên lấy lý do an toàn để che giấu tâm sợ hãi.

Làm thế nào để loại bỏ hoàn toàn tâm sợ hãi?

Có một câu châm ngôn trong văn hóa truyền thống: “Nghệ cao nhân đảm đại, đảm đại nghệ cánh cao” (Tài cao gan lớn, gan lớn tài càng cao). Đối với các đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp mà nói, khi đối diện với các chủng áp lực và bức hại nghiêm trọng, nếu muốn đạt đến “nhân đảm đại” (người có gan lớn), thì nhất định phải tu luyện đến trình độ “nghệ cao”.

Để làm được như vậy, chúng ta cần coi tu luyện là việc quan trọng và cấp bách nhất trong cuộc sống. Chúng ta cần không ngừng hướng nội và đề cao bản thân; luôn ở trong trạng thái tu luyện tinh tấn, kiên trì thường hằng; tuyệt đối không đặt tâm vào những cảm thụ thống khổ khi gặp mâu thuẫn. Chúng ta chỉ nên có duy nhất một nguyện vọng, đó là loại bỏ các chấp trước và đề cao tâm tính của mình.

Quan trọng hơn là chúng ta cần phát chính niệm khi gặp phải can nhiễu.

Hai đồng tu nọ bị bắt cóc và bị đưa đến đồn cảnh sát. Trưởng đồn không có ở đó, do đó họ bị tạm giam trong lúc chờ đợi. Cả hai đồng tu đều không sợ hãi và không chấp trước vào kết quả. Họ chỉ phát chính niệm cường đại liên tục trong hơn năm tiếng đồng hồ để phủ nhận bức hại.

Càng phát chính niệm, họ càng cảm thấy chính niệm hơn. Họ chắc chắn rằng họ sẽ được thả ra. Đúng như vậy, khi cảnh sát trưởng đến, ông ấy đã thả họ ra ngay lập tức. Các đồng tu này không nhìn thấy điều gì từ không gian khác, họ chỉ tin vào Sư phụ và Đại Pháp. Họ cũng tin rằng họ có năng lực thanh trừ tà ác.

Trong hơn 20 năm qua, ngày càng có nhiều đồng tu đạt được chính niệm ngày càng mạnh hơn. Họ phát chính niệm vài lần một ngày, tâm sợ hãi của họ ngày càng yếu đi, thậm chí hoàn toàn không còn có nữa. Giống như một người có võ công cao cường, khi chiến đấu với kẻ ác, họ tuyệt đối không có tâm lo lắng.

Đáng tiếc rằng vẫn có rất nhiều học viên còn tâm sợ hãi mạnh mẽ. Ngay cả khi các thứ bất hảo ở không gian khác gần như đã bị thanh trừ hết, và các đệ tử Đại Pháp có thể tiêu diệt tà ác ở không gian khác, họ vẫn trong tâm thái sợ hãi của một con chuột.

Trên con đường tu luyện của mình, chúng ta không nên sợ thống khổ hay ma phiền. Nếu chúng ta vững tin vào Sư phụ và Đại Pháp, chúng ta sẽ cứu được chúng sinh và viên mãn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/8/408666.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/10/186287.html

Đăng ngày 13-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share