Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-06-2020] Gần đây, tôi tình cờ gặp một người đồng nghiệp cũ và cô ấy rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi.

Cô ấy hỏi: “Đã nhiều năm trôi qua rồi mà sao trông chị vẫn còn trẻ vậy? Chị đã uống thần dược gì vậy?”

Kỳ thực năm nay tôi đã gần 70 tuổi rồi, nhưng mọi người luôn nói rằng tôi trông chỉ mới 40 mấy tuổi thôi vì tóc tôi vẫn còn đen, nước da sáng mịn, và tinh lực dồi dào.

“Thần dược” của tôi đã chữa lành mọi căn bệnh cho tôi, giúp tôi hồi phục sau khi bị gãy xương, và còn giúp cháu gái của tôi sống sót sau căn bệnh u não. Sau đây là câu chuyện của tôi.

Bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và nhìn thấy những điều thần kỳ

Từ khi còn trẻ, tôi đã bị nhiều căn bệnh hành hạ chẳng hạn bệnh đau nửa đầu và chảy máu cơ tử cung. Tôi đã thử cả thuốc Tây y lẫn Trung y nhưng không hiệu quả.

Sau khi kết hôn, chồng tôi thuyết phục tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp giống anh trai của anh ấy. Lúc đó tôi từ chối vì khi lớn lên, tôi được dạy rằng tu luyện là việc làm mê tín.

Chồng tôi không bỏ cuộc và liên tục thúc giục tôi mãi cho đến tháng 12 năm 1996 thì tôi miễn cưỡng đồng ý tập thử. Tôi luyện bài công pháp thứ hai trong nửa giờ đồng hồ – cảm thấy thực sự tốt. Kể từ đó, tôi tham gia nhóm luyện công mỗi ngày. Một tháng sau, tất cả các căn bệnh của tôi đều khỏi; tôi hoàn toàn khỏe mạnh trở lại.

Thêm vào đó, một chuyện thần kỳ đã xảy ra.

Đó là ngày 23 tháng 1 năm 1996. Sau khi luyện xong năm bài công pháp, tôi nằm xuống giường. Sau khi tôi tắt đèn, bức tường tôi đang nhìn đột nhiên biến mất. Bầu trời trong xanh mở ra với nhiều đám mây trắng và ở giữa là một Pháp Luân lớn, nhiều màu sắc đang xoay chuyển.

Tôi chấn động – “Ồ, tất cả những gì Sư phụ nói đều là sự thật!”

Tôi cứ nhìn Pháp Luân xoay cho đến khi chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, cảnh tượng tương tự lại xảy ra. Lần này, bầu trời rực rỡ ánh nắng ấm áp; tôi nghe thấy âm nhạc mỹ diệu và nhìn thấy Pháp thân vàng kim của Sư phụ đang nổi trên bầu trời.

Đêm thứ ba, tôi nhìn thấy Sư phụ trong bộ trang phục cổ đang đứng trên một bức tường thành và nhìn về phía xa. Các thiên nữ đang trải hoa trên bầu trời.

Trong một tháng tôi có thể nhìn thấy những cảnh tượng tráng lệ ở các không gian khác. Tôi biết Sư phụ đang khích lệ tôi và tôi trở nên tín tâm hơn đối với Sư phụ và Đại Pháp.

Giúp nhiều người minh bạch chân tướng sau tai nạn xe hơi

Tôi cũng trải nghiệm một vài điều kỳ diệu.

Một ngày vào năm 2016, khi tôi đang chạy xe đạp qua ngã tư thì một cậu thanh niên chạy xe máy điện đột nhiên quẹo gấp và tông vào bánh xe trước của tôi. Tôi ngã đập mặt xuống trước. Sau đó cổ tay phải của tôi đập xuống đất kèm âm thanh “rắc rắc”. Máu chảy đầm đìa cả mặt và tay tôi, nhưng lúc đó tôi không cảm thấy đau.

Cậu thanh niên ngay lập tức đi đến và cố gắng giải thích.

“Bà ơi, cháu đang vội vì hôm nay là sinh nhật của con cháu. Cháu thực sự xin lỗi bà.”

Nhưng tất cả những gì tôi có thể nghĩ là làm sao để giảng chân tướng cho cậu thanh niên này.

Tôi nói: “Hãy đỡ bà ngồi dậy ở bậc cầu thang kia.”

Cậu ấy muốn đưa tôi vào bệnh viện nhưng tôi nói rằng: “Bà sẽ không sao sau khi về nhà và luyện công.”

Cậu ấy gọi điện cho một vài người bạn. Họ đem một xô nước tới để lau mặt và tay cho tôi. Họ để ý thấy cổ tay phải của tôi bị trật khớp và muốn đưa tôi đến bệnh viện để kiểm tra. Đám đông đứng tụ họp chung quanh cũng cố gắng thuyết phục tôi đến bệnh viện.

Tôi bảo họ: “Đừng lo lắng, tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ không sao đâu.”

Họ không thể hiểu được.

“Học viên Pháp Luân Đại Pháp là không thể đến bệnh viện sao? Sao bà không thể uống thuốc?”

Tôi biết họ hiểu sai là vì tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

“Thực ra, Pháp Luân Đại Pháp chưa bao giờ bảo chúng tôi không được uống thuốc hay tiêm thuốc, và không được đến bệnh viện. Nhưng Pháp Luân Đại Pháp có hiệu quả kỳ diệu đối với việc chữa bệnh khỏe người. Bằng việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tất cả các chứng bệnh của tôi đều khỏi. Cho nên học viên Đại Pháp không cần phải đến bệnh viện.”

“Nếu Pháp Luân Đại Pháp tốt như vậy, tại sao chính phủ lại cấm?” một người hỏi.

Trước khi tôi trả lời thì một người đã lên tiếng: “Bởi vì có quá nhiều người tu luyện Pháp Luân Công nên chính quyền sợ hãi.”

Nhiều người càng trở nên tò mò về Pháp Luân Đại Pháp và tôi nhân cơ hội này để giải thích cho họ về vụ tự thiêu giả mạo ở Thiên An Môn. Khi họ biết được chính quyền đã lừa dối người dân, họ trở nên tức giận.

“CCTV luôn nói dối. ĐCSTQ luôn che đậy sự thật,” một người nói.

Sau đó, tôi thấy cậu thanh niên chuẩn bị rời đi.

Tôi bảo cậu: “Cháu có thể đi được rồi. Bà sẽ tự về nhà.”

“Bà ơi, cháu thực sự xin lỗi,” cậu ấy nói. “Xin hãy nhận số tiền này để mua một ít thực phẩm bổ sung dinh dưỡng cho bà.”

Tuy nhiên, tôi lịch sự từ chối.

Đám đông nhìn tôi kinh ngạc xen lẫn khâm phục.

“Thông thường, người ở trong tình huống này sẽ vòi tiền anh kia, nhưng bà này rất khác biệt,” một người nói. “Bà quả thật là một người tốt, là một người hiếm thấy trong xã hội ngày nay.”

Hồi phục xương gãy mà không cần điều trị

Tôi đi về nhà ngay sau đó. Chồng tôi là một bác sĩ, đã khám cổ tay cho tôi và bảo rằng tôi có ba vết nứt xương. Nhưng tôi không hề sợ hãi; tôi tin rằng mình sẽ không sao cả.

Sáng ngày hôm sau, tôi thức dậy như thường lệ và luyện công. Toàn bộ cánh tay phải của tôi sưng tím và tôi không thể duỗi thẳng cổ tay ra được. Tôi bắt đầu tự hỏi mình nên làm gì sau khi luyện xong hai bài công pháp đầu tiên.

Ngay lúc đó, âm lượng của nhạc luyện công đột nhiên được tăng hết sức lớn và tôi nghe giọng nói của Sư phụ: “Xung quán.” Tôi hơi sợ một chút vì cánh tay phải của tôi tự động nâng lên. Tuy bị đau, nhưng tôi có thể hoàn thành bài công pháp thứ ba.

Vài ngày sau, cánh tay của tôi không còn sưng nữa.

Một tuần sau, chị dâu đến thăm tôi. Tôi kể với chị cổ tay của tôi đã bị đau ra sao. Chị nhận ra là chị biết cậu thanh niên đã tông tôi.

Chị nói: “Cách đây vài hôm, chị đi một chuyến du lịch với một số vị hiệu trưởng trường cấp hai. Một người trong số họ nói rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp thực sự rất tốt. Thì ra là, một giáo viên của trường ông ấy tông khá mạnh vào một học viên Pháp Luân Đại Pháp, nhưng người học viên này không đòi tiền bồi thường. Bà ấy chỉ đơn giản bảo anh ấy rằng mình không sao.”

Chị dâu tôi tức giận và nói rằng chúng tôi lẽ ra không nên để anh ấy đi một cách dễ dàng như vậy được.

“Không sao đâu chị. Cậu ấy đâu có cố ý,” tôi nói. “Với lại, em chiểu theo nguyên lý của Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp mà hành xử. Em sẽ hồi phục sau khi luyện công.”

Chị dâu mỉm cười: “Chị biết rồi, em có phương pháp chữa bệnh thần kỳ mà.”

Cháu gái sống sót sau căn bệnh u não

Phương pháp chữa bệnh thần kỳ không chỉ hiệu quả đối với tôi mà với người khác cũng thế, những ai tin rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Sư phụ đã giảng:

“Tuy nhiên có một điểm, bởi vì chư vị là luyện chính Pháp, một người luyện công, người khác có lợi ích.” (Bài giảng thứ 6, Chuyển Pháp Luân)

Cách đây 10 năm, cháu gái của tôi đang trong độ tuổi 40. Một hôm, cháu xuất hiện các triệu chứng chóng mặt và liên tục ói mửa. Cháu đã đến khám tại nhiều bệnh viện hàng đầu trong tỉnh và thành phố; một vài bệnh viện đã chẩn đoán cháu mắc bệnh u não. Đó là bệnh không thể chữa khỏi.

Còn lại tia hy vọng cuối cùng, chồng của cháu đã đưa cháu đến bệnh viện 301 là bệnh viện tốt nhất ở Bắc Kinh. Bác sĩ chuyên khoa bảo họ rằng cháu phải làm phẫu thuật, nhưng kết quả chỉ có thể xảy ra một trong hai: hoặc là bại liệt hoặc là chết.

Họ quay về nhà và tinh thần cả gia đình suy sụp. Ngày hôm sau, hai vợ chồng đến thăm tôi.

Người chồng hỏi tôi: “Nếu vợ cháu mất, cả gia đình cháu cũng sẽ không còn. Dì có cách nào giúp cô ấy thoát khỏi tình huống này không ạ?”

“Không,” tôi trả lời: “Điều duy nhất mà dì có thể khuyên là thành tâm niệm cụm từ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Đây là phương pháp chữa bệnh thần kỳ của dì đó.”

Tôi đưa cháu gái đến trước Pháp tượng của Sư phụ và nói: “Đây là Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp.”

Sau đó, tôi bắt đầu nói với cháu về trải nghiệm cá nhân của tôi về việc tôi đã thụ ích từ Pháp Luân Đại Pháp ra sao. Tôi cũng kể cho cháu nghe những câu chuyện mà tôi biết từ cuốn sách Đạo đức và tâm tính được đề cao trở lại, trong đó có nhiều bệnh nhân mắc bệnh ung thư cuối cùng cũng hồi phục nhờ thành tâm niệm cụm từ trên.

Cháu gái lắng nghe một cách chăm chú.

“Dì là người cháu tin tưởng nhất và cháu tin dì,” cháu nói. “Kể từ bây giờ, cháu sẽ niệm cụm từ này mỗi ngày.”

Một tuần sau, cháu gái tôi quay lại Bệnh viện 301 và ca phẫu thuật của cháu đã diễn ra thành công.

Sau khi được xuất viện và về nhà, cháu nói rất muốn gặp tôi. Khi chúng tôi gặp nhau, cháu rất vui.

“Dì ơi, cháu muốn nói với dì là cháu đã thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ mỗi ngày. Khi cháu đang ở trong phòng bệnh, cháu nhìn thấy một đốm sáng màu đỏ xoay tròn quanh cháu. Cháu thậm chí còn thấy người trong bức hình mà dì đã cho cháu xem.”

Tôi cũng rất vui: “Đó là Sư phụ Lý. Ngài đang bảo vệ và khích lệ cháu.”

Kể từ đó, mười năm đã trôi qua và cháu gái của tôi vẫn rất khỏe mạnh. Chồng của cháu, là giám đốc đồn công an địa phương, đã âm thầm bảo vệ các học viên Pháp Luân Đại Pháp địa phương, bao gồm cả tôi.

Có lần, khi đi đến một ngôi làng để giảng chân tướng, tôi bị báo công an địa phương và bị bắt giữ. Khi cháu rể biết được, cháu đã đến đồn công an và nói với đồng nghiệp của cháu: “Dì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi kính trọng dì từ tận đáy lòng.”

Cháu rể không chỉ giải cứu tôi mà còn giúp tôi lấy lại chiếc xe đạp bị tịch thu.

Ngạn ngữ có câu: “Nhân sinh nhất niệm, thiên địa tận giai tri.” (Con người sinh một niệm, thiên địa đều biết tường tận)

Trong khi các học viên Pháp Luân Đại Pháp bị ĐCSTQ bức hại, thì cháu rể của tôi có thể phân biệt đúng sai và cố gắng giúp đỡ các học viên. Tôi tin rằng những việc làm của cháu sẽ được tưởng thưởng xứng đáng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/13/13407640.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/17/185907.html

Đăng ngày 28-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share