[Trung tâm thông tin Pháp Luân Đại Pháp]

Đó là niềm tin của chúng tôi khi sự thật về cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc hoàn toàn được phơi bày. Cuộc bức hại sẽ đi đến hồi kết, từ lúc thế giới sẽ đơn giản là không còn có thể tha thứ cho nó nữa. Các nhà lãnh đạo ĐCSTQ đã đi những bước dài để ẩn dấu và che đậy những hành động của họ từ năm 1999 để cho thấy họ cũng tin tưởng vào điều đó.

Cuối cùng, sau đây là một trong hàng loạt phóng sự được viết để phơi bày toàn bộ và ghi chép lại cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc ở mọi khía cạnh. Chúng tôi xin mời độc giả cùng chúng tôi hàng ngày soát lại dựa vào tháng này vì có nhiều bài báo có tài liệu về tội ác chống lại nhân loại của ĐCSTQ trong hơn mười một năm đàn áp Pháp Luân Công.

Các bài báo trước đó ở trong loạt phóng sự này:
“Khái quát về cuộc bức hại” (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/1/118272.html)
“Những câu hỏi thường gặp về cuộc bức hại” (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/2/118294.html)
“Mốc thời gian của cuộc bức hại”(https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/3/118302.html)
” Cuộc bức hại: Nguồn gốc” (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/4/118331.html)
” Cuộc bức hại: Sự giết chóc”: https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/5/118357.html
” Cuộc bức hại: Những cá nhân then chốt”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/5/118351.html)
“Thu hoạch nội tạng”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/6/118389.html)
“Thế Vận Hội Bắc Kinh và Pháp Luân Công (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/6/118388.html)
“Tra tấn thể xác”:(https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/7/118409.html)
“Tra tấn tinh thần”:(https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/7/118410.html)
“Hành hạ tinh thần”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/8/118438.html)
” Cưỡng bức và tấn công tình dục”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/8/118428.html )
“Bắt giam tùy tiện và lao động nặng nhọc: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/9/118464.html )
“Sự thiếu thốn”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/9/118463.html )
“Gia đình và người thân”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/10/118485.html)
“ Phòng 610″: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/10/118480.html)
“Bức hại tại chỗ làm và trường học”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/11/118502.html)
“Sự vi phạm luật pháp Trung Quốc”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/11/118495.html)
“Sự vi phạm các hiệp ước quốc tế”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/12/118523.html)
“Tội đồng lõa của tòa án Trung Quốc”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/12/118521.html)
“Kiểm soát truyền thông ở Trung Quốc”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/13/118552.html)
“Các vụ kiện trên toàn thế giới”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/13/118553.html)
“Tuyên truyền bên trong Trung Quốc”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/14/118574.html)
“Quyền kiểm duyệt”:(https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/14/118573.html)
“Hệ thống lôi kéo”: (https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/4/118326.html)

*********

Sự bùng nổ Internet của những năm 1990 được hoan nghênh như là hồi chuông báo tử của những chính phủ chỉ dựa vào việc kiểm soát thông tin để duy trì quyền lực. Nhiều người tin rằng, không giống như báo chí và truyền hình, một khối lượng lớn nội dung và nhiều điểm nhập dữ liệu có thể biến phương tiện truyền thông mới Internet thành bất khả thi trong việc kiểm duyệt.

Nhưng ĐCSTQ, dù đã thành công trong việc giảm bớt, nhưng chỉ có thể tắt nội dung không mong muốn ở phần lớn các trình duyệt web ở Trung Quốc. Nó cũng quản lý để biến Internet – một hình thức truyền thông đại chúng tự do và dân chủ nhất của quần chúng vẫn còn phát triển – vào một cái bẫy để bắt giữ những người tham gia với “nội dung khó chịu,” ví dụ như quyền con người. Ảnh khiêu dâm và tin đồn nhảm về những người nổi tiếng, tuy nhiên, lại dễ dàng truy cập được.

Mặt khác, Internet ở Trung Quốc đã chuyển thành một mạng lưới- công an. Tên chính xác của một sản phẩm gần đây nhất của CISCO, một công ty Hoa Kỳ, đã phát triển và bán cho Cục công an Trung Quốc với mục đích nắm được thông tin về Pháp Luân Công và tin tức chính trị bất đồng ý kiến. Đó là một phần của dự án Lá chắn vàng An ninh công cộng hàng tỷ đô la, được thiết kế để tạo dựng một mạng kỹ thuật số với số nhận dạng và giám sát Internet (xem thêm)

Với công nghệ mạng lưới – công an, an ninh Trung Quốc có thể chặn bất kỳ người dân nào ở trên phố, quét chứng minh thư của anh ta vào một thiết bị cầm tay, lưu giữ thông tin về hoạt động của anh ta trên mạng Internet trong 60 ngày – bao gồm việc gửi thư điện tử, và đưa anh ta đi (xem thêm.)

CISCO và các công ty ở Phương tây khác như Nortel, Intel, Yahoo, và Google đã tăng cường cho ĐCSTQ với khả năng điều khiển và giám sát không gian mạng. Trong khi cả điện thoại cố định và điện thoại di động đã không được an toàn trong nhiều năm dưới quyền ĐCSTQ, bây giờ người dân Trung Quốc bình thường có thể bị bắt vì truy cập “sai” trang thông tin (web) hoặc nói về cảm xúc của họ trong một thư điện tử “cá nhân” (xem thêm).

Năm 2005, Yahoo! đã cung cấp thông tin bảo mật của Trung Quốc, giúp cho ĐCSTQ kết án nhà báo Sư Đào (Shi Tao). Ông đã bị kết án 10 năm tù sau khi để rò rỉ một thông điệp trong nội bộ ĐCSTQ về lần kỉ niệm thứ 15 của cuộc thảm sát tại Bắc Kinh lên nhiều trang thông tin ở nước ngoài (xem thêm).

Hàng trăm, nếu không phải hàng nghìn học viên Pháp Luân Công đã bị bắt giữ theo cách như vậy vì gửi thông tin ra nước ngoài vạch trần sự bức hại mà họ đang phải đối mặt hay nói với người dân Trung Quốc về điều đó trong các bức thư điện tử cá nhân (ví dụ tiêu biểu). Phần lớn các báo cáo về cuộc đàn áp Pháp Luân Công tại Trung Quốc được đăng trên trang thông tin này, có được dù những người cung cấp thông tin ý thức được về nhiều rủi ro.

Trả tự do cho Internet ở Trung Quốc

Chính sách của ĐCSTQ về việc kiểm soát Internet, trong khi, lại công khai ngay cả việc dùng các nhân vật hoạt hình như một nam công an có tên là Cảnh Cảnh (Jingjing) và Sát Sát (Chacha) (ảnh chụp màn hình). Khi cư dân mạng truy cập vào cổng thông tin – thành phố Thâm Quyến, Cảnh Cảnh và Sát Sát xuất hiện, trả lời nhiều câu hỏi về “sử dụng Internet có lợi”. Mục đích của Cảnh Cảnh và Sát Sát, theo một viên chức phụ trách dự án ở Cục công an Thâm Quyến, là đe dọa và khuyến khích tự – điều chỉnh  (xem thêm.)

Công an Internet không dựa trên việc tự – điều chỉnh, mặc dù, như nội dung nhạy cảm thì bị chặn. Trong số mười trang thông tin bị chặn thường xuyên tại Trung Quốc, có bốn trang báo cáo rộng rãi về cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Các trang khác như Tiếng nói Hoa Kỳ (Voice of America) và Đài phát thanh tự do Châu Á (Radio Free Asia)

Theo một nghiên cức của Trung tâm Harvard Berkman về Internet và xã hội, việc tìm kiếm bằng các từ khóa như Falun Gong cũng ở trong số từ bị chặn sít sao nhất trong hệ thống lọc ở Trung Quốc (xin xem báo cáo của trung tâm Harvard Berkman).

ĐCSTQ sau đó lấp đầy các chỗ trống được tạo ra bởi chặn thông tin bên ngoài về Pháp Luân Công bằng thông tin tuyên truyền của nó. Tấn công vào nhóm tác giả bởi Tân Hoa Xã của ĐCSTQ thường được phát hiện trên Sina.com và các cổng thông tin phổ biến khác ở Trung Quốc. Nhờ có sự đồng lõa của Google, nhiều trang thông tin nói xấu Pháp Luân Công sẽ luôn ở vị trí đầu tiên khi tiến hành tìm kiếm ở Trung Quốc (xem thêm)

Tuy nhiên, điều gì mà người sử dụng Trung Quốc muốn truy cập thường xuyên vào các trang thông tin về Pháp Luân Công, Ân Xá Quốc Tế, và Ngôi Nhà Tự Do, hay thậm chí là báo Bưu Điện Washington và CNN.com?

Họ có nhiều sự lựa chọn quanh Tường Lửa Lớn (Great Firewall). Một số kỹ sư phần mềm ở nước ngoài đã có thể cung cấp các chương trình mà cho phép cho người dùng ở đại lục không thể bị phát hiện khi truy cập vào bất kỳ trang thông tin nào.

Bill Xia, ở liên hiệp Dynaweb, đã giành được sự hoan nghênh rộng rãi cho phần mềm của mình là có tên là “Đông Đài”. Chương trình cho phép người dùng sử dụng các proxy (sự ủy quyền) để bỏ qua sự kiểm duyệt Internet của Trung Quốc, và giấu địa chỉ IP của người dùng với công an Internet (xem thêm)

Các học viên Pháp Luân Công cũng thành lập một Liên doanh tự do Internet toàn cầu để kết nối một mạng công nghệ được dùng để phá vỡ mạng lưới Internet ở Trung Quốc và nhiều sự kiểm soát viễn thông khác.

Dù các chương trình của Hạ (Xia) và nhiều người khác đã có tác động với nhiều người sử dụng Trung Quốc khi tránh khỏi sự kiểm soát Internet, nhưng các kỹ sư phần mềm này đối mặt với một trận chiến khó khăn để nâng cấp liên tục các công cụ của họ nhằm đối phó với những thử thách của mang lưới giám sát Internet liên tục phát triển và có tài chính dồi dào ở Trung Quốc.

Chiến tranh ảo ở bên ngoài Trung Quốc

Vào mùa hè năm 2007, một cuộc tấn công vào nhiều máy tính ở Lầu Năm Góc và nội các của nước Anh, có nguồn gốc từ Quân giải phóng nhân dân (PRC’s People’s Liberation Army), và phần mềm gián điệp của Trung Quốc được tìm thấy khắp nơi trong hệ thống máy tính của chính phủ Đức. (xem thêm)

Chính quyền ĐCSTQ đang dùng nhiều chính sách tương tự để cố cắt đứt liên lạc về Pháp Luân Công và ăn cắp thông tin trong nhiều năm. Nó liên tục cố xâm nhập vào bên trong và đóng cửa các trang thông tin về Pháp Luân Công ở nước ngoài và gửi virus đến nhiều máy tính của các học viên Pháp Luân Công trên toàn thế giới, đây là một ví dụ của cuộc bức hại toàn cầu (https://www.faluninfo.net/displayAnArticle.asp?ID=2340 xem thêm)

Trong một trường hợp, Jeremy Howard ở trang Fastmail.fm thuộc Úc đã thông báo rằng ai đó đã dùng một công nghệ rất phức tạp và liên tục cố gắng đột nhập vào sáu tài khoản thư điện tử cá nhân. Tất cả đều thuộc về các học viên Pháp Luân Công. (xem thêm)

Để biết thêm thông tin:
Geoffrey Fowler, The Wall Street Journal “Chinese Internet censors face ‘hacktivists’ in U.S.” (link).
Ethan Gutmann, The Weekly Standard “Who Lost China’s Internet”? (link).
“Aiding the Policenet,” an interview with Ethan Gutmann (link)
Harvard Berkman Center for Internet and Society China report 2005 study (link)
OpenNet Initiative report on China (link)
The Global Online Freedom Act (link)

Bản gốc được đăng tại: https://faluninfo.net/print/253/


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/7/15/118590.html
Đăng ngày 26-08-2010: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share