Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-03-2020] Tôi muốn chia sẻ một số khảo nghiệm tâm tính đáng nhớ mà tôi đã trải qua trong 15 năm tu luyện vừa qua của mình.

Khi tôi bước vào tu luyện năm 2004, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã và đang bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp 5 năm. Lo lắng sẽ làm bố mẹ phiền lòng, tôi đã không nói với họ về đức tin mới tìm được của mình.

Thiên mục của con gái tôi luôn mở, và cháu nghĩ mọi người đều có thể nhìn thấy những gì mà cháu thấy. Lúc đầu khi tôi bắt đầu tu luyện, tôi đã giấu quyển sách Chuyển Pháp Luân. Bằng cách nào đó mà cháu đã thấy được quyển sách, mở ra xem và thốt lên: “Con thấy Sư phụ Lý đang đả tọa!”

Con gái tôi mới 7 tuổi, nhưng tôi nhận ra rằng cháu có mối duyên tiền định với Đại Pháp. Chúng tôi đã học Pháp và luyện công cùng nhau. Không ai khác trong gia đình tôi biết việc này.

Con gái tôi sẽ kể cho tôi nghe những cảnh tượng mà cháu thấy qua thiên mục, chẳng hạn như một Pháp Luân nhiều màu sắc mà Sư phụ đã đặt vào trong cơ thể tôi cũng như những con rồng vàng và những bông hoa trong những không gian khác. Cháu cũng thấy cơ thể tôi đang thay đổi trong khi tôi ngồi tĩnh công thiền định. Những chia sẻ của cháu đã củng cố niềm tin của tôi trong tu luyện.

Chấp trước vào tình thân quyến

Sư phụ hẳn đã thấy tôi có chấp trước vào tình thân quyến, do đó Ngài đã triển hiện cho con gái tôi một cảnh tượng khác. Cháu nói với tôi: “Con thấy mẹ đang nằm trên giường phía trên những đám mây, và mẹ đang đắp một cái chăn trắng. Đây là một thế giới thiên quốc, và mọi thứ ở đó đều bằng vàng. Con xin Sư phụ đánh thức mẹ dậy, nhưng Ngài quay đi.”

Con gái tôi đã không hiểu được tại sao Sư phụ lại không đánh thức tôi dậy. Nhưng tôi thì biết. Tôi biết rằng Sư phụ muốn tôi thấy rằng thiên quốc của tôi và thần dân của tôi đang đợi tôi. Nếu tôi không buông bỏ chấp trước vào tình thân quyến, nó sẽ kìm hãm tu luyện của tôi và cuối cùng tôi sẽ chết như một người thường.

Gánh nặng trong tâm tôi bỗng chốc nhẹ bẫng. Tôi bình tĩnh nói chuyện với bố mẹ và chồng rằng tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ đã không phản đối. Thực ra, mẹ tôi cũng đã bắt đầu tu luyện.

Nói chuyện với mọi người về Đại Pháp tại nơi làm việc

Tôi làm trong lĩnh vực dịch vụ công. Công việc của tôi là xử lý các giấy tờ, do đó tôi gặp gỡ nhiều người. Tôi coi việc nói chuyện với họ về vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp là ưu tiên hàng đầu.

Một cụ ông bước tới ô cửa của tôi cùng con dâu. Ông vừa mới phẫu thuật để cắt bỏ khối u ung thư và trông yếu ớt. Tôi trò chuyện cùng họ trong khi xử lý các giấy tờ của họ. Khi họ sắp rời đi, tôi nói với ông ấy: “Xin hãy nhớ niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Làm vậy sẽ có ích cho ông.” Ông ấy cảm ơn tôi.

Vài ngày sau, ông ấy quay lại, bước thẳng đến ô cửa của tôi và nói: “Hãy xem! Tôi cảm thấy tốt hơn nhiều!” Tôi hầu như không thể nhận ra ông ấy. Tinh thần ông phấn chấn và ông ấy luôn mỉm cười.

“Sau khi chúng ta nói chuyện, tôi bắt đầu niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, ‘Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ mỗi ngày. Bây giờ tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều!” ông ấy giải thích.

Tôi nói: “Vì bác biết rằng Đại Pháp là tốt, không tin vào những lời dối trá của ĐCSTQ. Sao bác không thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó?” Ông ấy lập tức đồng ý.

Một lần khác, một cụ bà đến ô cửa của tôi và nói: “Tôi đang tìm cháu. Tôi được bảo hãy đến cửa của cháu để làm thủ tục.” Bà bị thiếu một số giấy tờ, do đó tôi nói bà hãy quay lại khi bà tìm thấy chúng.

Bà quay lại sau đó vài ngày và kiên nhẫn xếp hàng đợi. Trong khi chúng tôi trò chuyện, bà kể bà đã bị tiểu đường trong nhiều năm. Tôi nói: “Nhiều người cảm thấy họ được thụ ích sau khi niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

“Pháp Luân Đại Pháp là tốt–bà thốt lên–Tôi tin cháu. Cháu đã phục vụ rất tốt. Tôi tin cháu.” Tôi đã rất cảm động.

Miễn là tôi ước thúc mình theo Pháp, mọi người xung quanh tôi sẽ biết rằng Đại Pháp là tốt.

Gặp những người bên ngoài nơi làm việc

Hầu hết những người mà tôi gặp trong khi căn hộ của chúng tôi được cải tạo lại đều đã hiểu chân tướng cuộc bức hại Đại Pháp của ĐCSTQ. Họ cũng đã thoái tất cả các tổ chức của ĐCSTQ mà họ từng tham gia.

Hiểu được lợi nhuận của những nhà cung cấp vật liệu xây dựng là ít ỏi, tôi luôn thanh toán đầy đủ ngay khi vật tư được giao. Người chủ tiệm đã nói: “Chị thật tốt, rất khác với những người khác.”

Tôi đáp: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ của chúng tôi bảo chúng tôi hãy nghĩ cho người khác trước. Tôi biết công việc của chị cũng khó khăn.” Ngưởi chủ tiệm đã rất cảm động. Cô ấy đã thấy được sự tốt đẹp của Đại Pháp và đã đồng ý thoái các tổ chức của ĐCSTQ mà cô đã tham gia.

Một ngày nọ, chúng tôi chuẩn bị chọn màu sơn cho các bức tường, người chủ của các thợ sơn đến muộn. Các công nhân nói rằng sếp của họ cũng làm việc tại một đồn cảnh sát gần chỗ tôi. Nghe thấy vậy, tôi đã e ngại. Phản ứng đầu tiên của tôi là sợ hãi, và tôi muốn rời đi. Nhưng tôi đã tham gia, và nghĩ tại sao không đối mặt với cô ấy?

Khi người chủ xuất hiện, trông cô ấy rất quen. Khi cô nói về chủ của tôi, cô che miệng như thể đột nhiên nhớ ra điều gì đó. Khi cô ra ngoài cùng với tôi, tôi nói: “Chị biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chứ? Tôi biết vị trí của chị tại đồn cảnh sát. Sẽ tốt cho chị và công việc của chị nếu chị không tham gia vào bất cứ việc gì gây tổn hại cho các học viên. Thay vào đó sẽ rất tuyệt nếu chị có thể giúp họ.”

Cô ấy đáp: “Tôi hiểu.”

Sau khi tôi về nhà, tôi nhớ ra tại sao trông cô ấy lại quen đến thế: Cô ấy đã từng bắt tôi. Tôi hy vọng cô sẽ thay đổi và có một tương lai tươi sáng.

Giảng chân tướng trong khi bán nhà

Chúng tôi quyết định bán một căn hộ cũ của mình. Người mua có vẻ rất khó tính và liên tục thay đổi ý kiến. Sau khi chúng tôi đồng ý về giá, thì cô ấy lại đòi ít hơn. Việc này xảy ra vài lần. Cuối cùng chúng tôi đã thống nhất một mức giá, nhưng sau đó cô ấy muốn giá này bao gồm cả nội thất.

Ngày chúng tôi định ký hợp đồng, người mua thay đổi ý định lần nữa và muốn lấy lại tiền đặt cọc.

Chồng tôi đã rất giận dữ và nói: “Tiền đặt cọc là không trả lại.” Cuối cùng, chúng tôi đồng ý trả lại một nửa số tiền đặt cọc.

Sau đó tôi nghe nói rằng một số học viên khác đã trả lại tiền đặt cọc trong những tình huống tương tự. Trên bề mặt, người mua dường như vô lý. Nhưng là học viên, tôi không thể phán xét cô ấy theo các tiêu chuẩn người thường, do đó tôi quyết định trả lại toàn bộ tiền đặt cọc.

Người phụ nữ đã rất ngạc nhiên. Cô ấy thừa nhận đó là lỗi của cô ấy khi việc mua bán không thành. Cô nói: “Chị là một người rất tốt.”

Tôi nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ Lý bảo chúng tôi hãy nghĩ cho người khác. Tôi biết chị không dễ để tiết kiệm số tiền đặt cọc đó. Tôi sẽ không trả lại nếu tôi không phải là một học viên. Chị nên cảm ơn Sư phụ Lý.”

Cô ấy đáp: “Chị nói đúng. Không ai khác có thể tốt như vậy.” Tôi vui vì cô ấy đã thấy được vẻ đẹp của Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/3/27/402471.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/20/185592.html

Đăng ngày 25-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share