Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-05-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997, và năm nay tôi đã 70 tuổi. Sau khi Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) công bố các bài viết về việc thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vào năm 2005, tôi đã lập tức thoái xuất khỏi Đảng. Cuối tháng đó, tôi bị yêu cầu phải đóng đảng phí. Trước sự kinh ngạc của các đồng nghiệp, tôi nói với họ rằng tôi đã thoái Đảng rồi.

Giảng chân tướng

Sau khi nghỉ hưu, tôi tham gia giảng chân tướng và cố gắng đánh thức lương tri của mọi người. Tôi thường tham dự các đám cưới, lễ tang, tiệc sinh nhật và các buổi họp lớp. Tôi luôn tặng cho những người cùng bàn với mình các tờ chân tướng và một thiết bị ghi âm các tài liệu chân tướng, chẳng hạn như sự thật về cuộc bức hại, cưỡng bức thu hoạch nội tạng, và sự trân quý của Pháp Luân Đại Pháp cũng như sự phát triển của Pháp Luân Đại Pháp trên toàn thế giới. Nhiều người không chỉ kinh ngạc trước hành động của tôi, mà họ còn kinh hoàng hơn trước sự tàn bạo của cuộc bức hại.

Tôi đã mất liên lạc với nhiều bạn cùng lớp từ thời tiểu học. Dù sao thì chúng tôi cũng đã tốt nghiệp từ hơn 50 năm trước. Tôi đã cố gắng hết sức để có thể liên lạc với 30 bạn học cũ. Sau đó tôi tổ chức một buổi họp lớp. Trong bữa tiệc, một số bạn hỏi tại sao trông tôi lại trẻ như vậy. Tôi nói với họ rằng đó là nhờ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều người đã bị lừa gạt bởi những tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ và họ đã bị sốc.

Tôi là người duy nhất trong lớp vượt qua kỳ thi đại học. Các bạn cùng lớp xem tôi là một học sinh giỏi, luôn tuân thủ “quy định”. Họ không thể hiểu được tại sao một người “mọt sách” như tôi lại đi ngược lại với các “nguyên tắc” của ĐCSTQ.

Những phản ứng trước việc tôi giảng chân tướng

Tại một buổi họp lớp, tôi đã tặng cho bạn bè một thiết bị phát âm. Một người bạn đã nghe bản ghi âm ngay khi cô ấy về đến nhà. Sau đó, cô ấy chỉ trích tôi trong nhóm của chúng tôi trên mạng xã hội, nói rằng tôi không nên tuyên truyền “những thứ như vậy”. Tôi đã không tranh luận với cô ấy trong nhóm trò chuyện đó. Tôi khuyên cô ấy hãy kiên nhẫn lắng nghe các bản thu âm, điều này rất có thể sẽ thay đổi suy nghĩ của cô ấy về vấn đề này. Hầu hết các thành viên trong nhóm đã chân thành cảm ơn tôi và tiếp nhận chân tướng. Một bạn cùng lớp nói với tôi rằng cô ấy và chồng rất ấn tượng với thông tin mà tôi đã chia sẻ với họ và đã lắng nghe rất chăm chú. Tôi cảm thấy hạnh phúc thay cho họ.

Những người bạn cũ của tôi từ thời trung học thường xuyên liên lạc với nhau. Chúng tôi thường tổ chức các buổi họp lớp cũng như các bữa tiệc – gần như mỗi tháng một lần. Tôi tận dụng mọi cơ hội để nói với họ về những lợi ích mà tôi đã được thụ ích từ Pháp Luân Đại Pháp.

Câu chuyện tôi thường kể là việc một người thân trong gia đình từng ép tôi đi khám sức khỏe và đã trả toàn bộ chi phí, vì vậy bất đắc dĩ tôi đã đi khám. Bác sỹ rất ngạc nhiên khi thấy các chỉ số máu của tôi quá tốt. Ông đã thảo luận về trường hợp của tôi với các bác sỹ khác. Họ đều cho rằng: “Ở độ tuổi của bà, những chỉ số này là ‘tốt phi thường’.” Sau đó, họ nói với tôi rằng tôi không cần làm quá nhiều xét nghiệm. Sau đó, tôi cũng nói với các bạn rằng tôi từng mắc nhiều bệnh, như viêm khớp, và thường xuyên bị cảm cúm. Nhưng sức khỏe của tôi đã hồi phục sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Trong mỗi bữa tiệc, tôi đều tặng cho mỗi người tham dự một số tài liệu chân tướng. Hầu hết họ đều tiếp nhận. Có một lần, một người bạn cùng lớp đã ngăn chồng [cũng là bạn cùng lớp chúng tôi] không được nhận tài liệu Đại Pháp. Tâm tôi vẫn bất động. Tôi chờ đợi một cơ hội khác để tặng tài liệu cho cả hai vợ chồng họ.

Tôi cũng giữ liên lạc với các bạn cùng lớp thời đại học. Chúng tôi đã có rất nhiều buổi họp lớp ở các thành phố khác nhau, như Trường Xuân, Bắc Kinh và các thị trấn du lịch khác. Tôi đã tặng tài liệu cho những người bạn nguyện ý lắng nghe tôi. Đối với những người chưa sẵn sàng lắng nghe, tôi đã chờ đợi mà không hề cảm thấy lo lắng. Tôi giữ một nguyên tắc cho mình là: “Luôn giữ hình ảnh tốt đẹp về Đại Pháp”.

Tôi có 10 người bạn cùng lớp từ thời đại học đã từng làm việc trong hệ thống nhà tù và công an. Bị ĐCSTQ đầu độc, họ ủng hộ Đảng và từ chối lắng nghe bất cứ điều gì khác. Thực sự rất khó để những người vô thần này thay đổi suy nghĩ của họ. Khi tôi nói chuyện với nhóm bạn này trong một bữa tiệc, một người bạn thậm chí đã thô lỗ ngắt lời tôi. Tôi không nổi giận với cậu bạn đó, bởi tôi biết cậu ấy đã bị tà Đảng tẩy não, và không thể phân biệt rõ tốt xấu. Vợ cậu ấy cũng có mặt tại bữa tiệc. Vì vậy, tôi đã nói chuyện với cô ấy – cuộc trò chuyện giữa hai người phụ nữ với nhau. Tôi nói với cô ấy những lợi ích của Đại Pháp mà tôi đã được thụ ích. Cô ấy hiểu tôi, và mong tôi bỏ qua cho chồng cô. Nếu tôi không phải là một người tu luyện, tôi đã không tha thứ cho thái độ của cậu bạn đó.

Tôi có một người bạn cùng lớp thời đại học và cũng từng là hàng xóm và đồng nghiệp của nhau. Ông bị bệnh tim, cao huyết áp và tiểu đường trong suốt 18 năm. Ông nằm liệt giường và phải nhờ vợ chăm sóc. Tôi bảo ông niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Trong nhiều năm qua, việc đầu tiên ông làm mỗi buổi sáng là cùng vợ niệm chín chữ chân ngôn này. Họ cũng đã thoái ĐCSTQ. Nhờ vậy, sức khỏe của ông đã được cải thiện.

Nhiều bạn cùng lớp và bác sỹ đều nghĩ rằng ông ấy đã qua đời, và họ đã rất ngạc nhiên khi thấy ông vẫn còn sống khỏe mạnh. Vợ chồng ông cảm tạ sâu sắc sự giúp đỡ của tôi. Tôi nói với họ nên cảm tạ Sư phụ Lý.

Trong đại dịch, gặp người hữu duyên

Khi đại dịch bất ngờ ập đến, tôi và các đồng tu đã không biết phải làm gì. Các khu dân cư đều bị phong tỏa. Người bên ngoài không thể vào được.

Vào tháng 1, tôi và một học viên khác cùng khu dân cư đã tải xuống nhiều tài liệu mới từ Minh Huệ với nội dung xoay quanh đại dịch. Chúng tôi đã phân phát những tài liệu này trong khu vực của mình. Vào tháng 2, Minh Huệ xuất bản các cuốn sách nhỏ và tờ rơi về đại dịch. Các thiết kế rất bắt mắt và đẹp. Những tài liệu này có hiệu quả trợ giúp rất lớn trong việc đánh thức lương tri mọi người. Nhiều người đã biết làm thế nào để bản thân được bình an trong đại dịch — đó là nhận ra bản chất tà ác của ĐCSTQ và từ bỏ nó.

Một vài người đã từ chối tiếp nhận chân tướng. Họ tìm kiếm người đã phân phát tài liệu và dán áp phích giảng chân tướng trong khu dân cư. Họ chụp ảnh các tấm áp phích rồi đăng chúng lên nhóm trò chuyện trên mạng xã hội của khu dân cư và hỏi xem có ai nhìn thấy chúng tôi dán các áp phích đó không.

Vì chúng tôi được Sư phụ Lý bảo hộ, và do đại dịch, mọi người đều đeo khẩu trang nên họ không bao giờ tìm được chúng tôi.

Chúng tôi cũng gửi tin nhắn điện thoại cho mọi người, nói với họ rằng việc thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” có thể cứu họ, và việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ có thể giúp tăng cường năng lượng tích cực bên trong cơ thể để chống lại virus.

Những ai tiếp nhận tài liệu giảng chân tướng sẽ đắc phúc báo và họ là những người hữu duyên với Đại Pháp, họ cũng nên được cứu độ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/1/404566.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/12/185482.html

Đăng ngày 14-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share