Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở Vân Nam, Trung Quốc

(Tiếp theo Phần 1)

[MINH HUỆ 10-04-2020 ] Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện theo trường phái nhà Phật được Sư phụ Lý Hồng Chí lần đầu giới thiệu ra công chúng ở thành phố Trường Xuân, Trung Quốc vào ngày 13 tháng 5 năm 1992.

Tháng 8 năm 1994, Pháp Luân Đại Pháp đã truyền đến tỉnh Vân Nam khiến cho người người hồ hởi nô nức bước vào tu luyện, lấy Chân-Thiện-Nhẫn làm nguyên lý chỉ đạo khiến cho lòng người hướng thiện, tâm tính đề cao, đạo đức và văn minh xã hội cũng được hồi thăng trở lại.

Tuy nhiên, ngày 20 tháng 7 năm 1999, tập đoàn lưu manh Giang Trạch Dân vì sự đố kỵ trước sự phát triển nhanh chóng của Pháp Luân Công và sự ghen ghét cá nhân đã phát động cuộc bức hại mang tính hủy diệt nhằm vào Pháp Luân Công. Theo thống kê chưa đầy đủ của trang Minh Huệ Net, một trang chuyên theo dõi và báo cáo về sự bức hại Pháp Luân Công thì đã có 52 học viên bị bức hại đến chết. Như thị trấn Lâm An, huyện Kiến Thủy, tỉnh Vân Nam có Phó trưởng thị trấn Khổng Khánh Hoàng, bác sĩ Thẩm Dược Bình, Viện trưởng Viện chăm sóc sức khỏe Bà mẹ và Trẻ em thị trấn Ngọc Khê và nhiều học viên bị bức hại đến tàn phế. Hơn 1.971 học viên bị xét nhà, giam giữ hay bị đưa đến các trung tâm tẩy não để hãm hại, trong đó có 498 người phải nhận các hình phạt phi pháp, 473 người bị đưa vào các cơ sở giáo dưỡng và bị cướp đoạt hơn 76 vạn Nhân dân tệ.

Trong suốt hơn 20 năm của cuộc bức hại mưa máu gió tanh do tập đoàn lưu manh tà ác Giang Trạch Dân gây ra, Pháp Luân Công không những không bị tiêu diệt mà còn phát triển đến hơn 100 quốc gia và khu vực khiến cho thế nhân ngày càng thức tỉnh, biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp chân chính, là hy vọng được cứu duy nhất của chúng sinh. Hồi tưởng lại Đại Pháp được hồng truyền ở Vân Nam 26 năm qua đã để lại rất nhiều những kỳ tích cũng như những câu chuyện xúc động lòng người.

Pháp Luân Đại Pháp thật kỳ diệu

Mười ngàn người tham dự Pháp hội Pháp Luân Đại Pháp

Vào ngày 17 tháng 4 năm 1999, hơn mười ngàn người đã tham gia Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Đại Pháp và luyện công tập thể do Trung tâm phụ đạo Pháp Luân Đại Pháp ở thành phố Côn Minh, tỉnh Vân Nam tổ chức ở khu vực Hải Cánh gần Vùng hồ Dĩ An. Nó đã trở thành Pháp hội có nhiều người tham gia nhất và cũng là Pháp hội cuối cùng trước khi cuộc bức hại bắt đầu. Người lớn tuổi nhất tham gia Pháp hội là 83 tuổi, nhỏ nhất chỉ mới vài tháng tuổi. 23 học viên đã đọc bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình

Pháp hội được tổ chức ở một sân bóng đá của một trung tâm huấn luyện thể thao. Toàn bộ sân vận động được bao phủ bởi một trường năng lượng từ bi và an lành của Đại Pháp. Qua các bức ảnh do các học viên chụp lại, người ta có thể thấy được có vô số các Pháp Luân (Bánh xe Pháp) màu sắc sặc sỡ xoay chuyển giữa các học viên.

Hôm đó là một ngày nắng gắt, bầu trời không một gợn mây, mặt trời như đổ lửa xuống sân vận động nhưng không một ai bung dù để che nắng và cũng không có ai bị say nắng trong suốt buổi hội thảo kéo dài hàng giờ, mà ngược lại, họ còn cảm thấy có luồng gió mát rất thoải mái.

Sau khi Pháp hội kết thúc, mọi người trật tự ra về, trên mặt đất không có một mẩu rác. Hành vi và cử chỉ của các học viên rất ân cần, chu đáo, biết nghĩ cho người khác. Những mật vụ, cảnh sát chìm trà trộn lẫn trong các học viên và đám đông người không phải học viên khi chứng kiến cảnh này đã vô cùng ngưỡng mộ và truyền kể cho nhau nghe như một giai thoại.

692d51bfdd1f0577e2042f7635f810b9.jpg

9e00084a0851132d433c1793fe8d655c.jpg

Mười ngàn người tham dự Pháp hội ở Khu Hải Cánh tỉnh Vân Nam và tham gia luyện công tập thể vào ngày 17 tháng 4 năm 1999

Một người phụ nữ mù chữ có thể đọc được sách Chuyển Pháp Luân

Một cụ bà khoảng 70 tuổi chưa bao giờ được đi học và không biết chữ. Thế nhưng, hàng ngày cứ luyện công xong là bà lại tham gia vào nhóm học Pháp và đọc theo mọi người. Từng chút từng chút một, bà đã có thể đọc được toàn bộ cuốn Chuyển Pháp Luân. Tuy nhiên, ngoại trừ cuốn Chuyển Pháp Luân ra, bà lại không thể đọc được bất kỳ cuốn sách nào khác.

Một đêm khi bà đang đọc sách thì bị mất điện. Bà đã vô cùng kinh ngạc khi thấy mỗi chữ trong cuốn sách phát ra ánh sáng màu vàng lấp lánh và bà có thể nhìn rõ ràng từng chữ một.

Lưng bị còng đã thẳng trở lại

Một học viên khoảng 70 tuổi đến từ một điểm luyện công gần Trung tâm Văn hóa thành phố Côn Minh đã đọc bài chia sẻ của mình tại Pháp hội. Bà viết, trước khi tu luyện Đại Pháp, cái lưng của bà bị còng một góc khoảng gần 90 độ vì bị bệnh ở cột sống và khi đứng bà chỉ cao được khoảng hơn một mét.

Ngay sau khi bước vào tu luyện, Sư phụ đã điều chỉnh thân thể cho bà và bà có thể nghe được tiếng xương sống kêu suốt ba đêm liền. Sau đó, bà có thể hoàn toàn đứng thẳng được và không còn bị còng nữa.

Cơn bão cát đã tránh vườn nho của một học viên

Cô Trương là một học viên ở huyện Tân Xuyên thuộc vùng Đại Lý đã thuê vài héc-ta đất để trồng nho. Nho ở vùng này nổi tiếng về chất lượng và thường được xuất khẩu sang các nước Đông Nam Á như Thái Lan. Một năm khi nho vào vụ thu hoạch thì một cơn mưa đá lớn chưa từng có đã đổ xuống vùng trồng nho trong đêm. Mặc dù các chủ vườn nho khác đã lo lắng thức trắng đêm để bảo vệ vườn nho của mình thì cô Trương vẫn ngủ ngon lành. Sáng hôm sau, mọi người phát hiện ra rằng trong khi những vườn nho khác đã bị trận mưa đá phá tan hoang thì vườn nho nhà cô Trương vẫn bình an vô sự. Khi chứng kiến sự tương phản này, mọi người đã vô cùng kinh ngạc và ghen tị với việc tu luyện Đại Pháp của cô.

Lợn của các học viên không mắc bệnh lở mồm long móng

Vào một năm, bệnh lở mồm long móng ở lợn đã bùng phát ở huyện Tân Xuyên, vùng Đại Lý, nơi học viên tên Lý sinh sống. Mọi gia đình trong làng nuôi lợn đều bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh ngoại trừ gia đình những học viên. Lợn nhà hàng xóm của cô Lý cũng bị nhiễm bệnh trong khi lợn nhà cô Lý thì không. Sự việc này cũng xảy ra với các làng khác trong huyện. Mọi người trong thôn đều đã được chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp.

Thanh nẹp sắt và các con ốc đã biến mất

Tiểu Liên (hóa danh) là một học viên Pháp Luân Công. Năm 2010, em rể của cô lái xe tải trên một con đường đầy sỏi và đã bị một tai nạn kỳ quái khiến cho em rể cô bị liệt từ thắt lưng trở xuống. Kết quả chụp X-quang cho thấy các đốt xương sống của em rể cô đã bị gãy và bác sĩ phải thay thế nó bằng một đoạn xương đùi. Sau cuộc phẫu thuật, các bác sĩ nói với gia đình rằng em rể cô sẽ phải ngồi xe lăn trong suốt phần đời còn lại.

Khi nghe được tin dữ này, Tiểu Liên đã nói với em gái mình rằng: “Chỉ có Pháp Luân Công mới cứu được chồng em thôi.” Sau đó, Tiểu Liên liền tới bệnh viện và đọc sách Chuyển Pháp Luân cho em rể cô nghe. Sau khi đọc xong được chương đầu tiên, em rể Tiểu Liên nói: “Em muốn xoay người lại để nhìn cuốn sách.” Sau đó, em rể cô nói: “Em muốn tự mình đọc sách.” Tiểu Liên đã đưa cho em rể cuốn sách và cậu ấy đã tự đọc được hết chương thứ hai. Sau đó, em rể Tiểu Liên nói với vợ mình rằng: “Anh đói” và ăn hết một đĩa thức ăn.

Sau khi liên tục đọc sách, sang đến ngày thứ ba, em rể Tiểu Liên yêu cầu được xuất viện. Những bác sĩ và y tá biết rõ tình trạng của em rể Tiểu Liên đều đã vô cùng ngạc nhiên. Nhưng trước sự cương quyết của gia đình và đã ký toàn bộ giấy bảo lãnh trách nhiệm, em rể cô đã được xuất viện về nhà.

Mặc dù được đặt lên cáng và cần tới bốn người đàn ông khỏe mạnh để khiêng về nhà, nhưng ngày hôm sau, em rể Tiểu Liên đã có thể đứng được dậy và chập chững bước được ra sân và sau đó bám vào thành tường để trở về giường nằm. Kể từ đó, em rể cô đã có thể tự đi được.

Khi em gái Tiểu Liên kể với bác sĩ về tình trạng của chồng mình, các bác sĩ đã không tin và nói: “Ngày mai chồng cô tới đây để chúng tôi kiểm tra lại.” Trước sự kinh ngạc của các bác sĩ, kết quả chụp X-quang mới cho thấy thanh nẹp sắt và các con ốc dùng để cố định xương đã biến mất.

Sau khi biết được rằng đó là kết quả của việc tập luyện Pháp Luân Công, vị bác sĩ đã tìm một cuốn sách Pháp Luân Công để đọc.

Khỏi thọt chân sau khi bị ngã

Một thiếu niên tu luyện Pháp Luân Công ở quận Đông Xuyên, thành phố Côn Minh bị thọt một chân. Một ngày nọ, khi cậu đang khập khiễng đi về nhà từ một điểm học Pháp, bỗng một con lợn ở phía sau từ đâu chạy tới chui vào giữa hai chân cậu và nâng cậu lên. Con lợn đã cõng cậu thiếu niên trên lưng và chạy một đoạn dài trước khi cậu bị rơi xuống đất. Khi đứng dậy, cậu thiếu niên nọ đã có thể bước đi được bình thường và không còn bị khập khiễng nữa. Sự việc này đã khiến cho mọi người trong làng kinh ngạc và nhiều người sau đó đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

Thoát khỏi những thảm họa

Không bị thương sau khi bị xe buýt đâm

Năm 1999, một học viên khoảng 80 tuổi ở thành phố Côn Minh đang trên xe buýt để tới ga cuối cùng. Khi bà vừa bước xuống xe, một chiếc xe buýt khác vào bến và đâm phải bà khiến bà ngã xuống đất và bánh xe đã chèn vào chân phải và mặt phía bên phải của bà. Sự việc càng trở nên tồi tệ hơn khi người lái xe vì quá hoảng loạn nên đã cho xe tiến tới tiến lui khoảng ba lần.

Khi một người kéo bà ra khỏi gầm xe buýt, bà nói với mọi người đang đứng xung quanh: “Tôi không sao, không cần phải để ý đến tôi.” Ban quản lý công ty xe buýt và cảnh sát giao thông đã nhanh chóng đến nơi và giục bà tới bệnh viện. Bà nói: “Tôi là một học viên Pháp Luân Công, tôi không sao và cũng không cần phải đi bệnh viện. Hãy nhìn chân và tay tôi mà xem này, không làm sao. Sư phụ tôi đang chăm sóc cho tôi và tôi sẽ không làm sao cả.”

Không bị xây xát sau khi bị tàu hỏa đâm vào xe tải

Một học viên ở thành phố Côn Minh là lái xe tải cho một công ty sắt thép ở địa phương. Vào một đêm cuối năm 2018, người học viên lái xe tải trở lại xưởng và trong cabin còn có hai người bạn đi cùng. Khi đang băng qua một đường ray xe lửa, đột nhiên xe của người học viên bị chết máy. Vừa lúc đó, một đoàn tàu cũng vừa lao tới đâm phải chiếc xe và đẩy nó đi một đoạn khoảng 100 mét.

Khi đoàn tàu dừng được lại, cabin của chiếc xe tải đã hoàn toàn bị đoàn tàu xé nát. Khi cảnh sát giao thông và đại diện của công ty bảo hiểm tới hiện trường, họ nghĩ rằng mọi người trong chiếc xe tải đều đã chết từ lâu. Nhưng sau đó, họ nghe thấy một tiếng kêu từ trong chiếc xe tải vọng ra cầu cứu giúp đỡ. Họ đã cắt đôi cabin xe tải ra và thấy cả ba người vẫn còn sống. Tất cả những người có mặt chứng kiến vụ tai nạn đều vô cùng kinh ngạc.

Thoát chết trong vụ tai nạn nghiêm trọng

Thanh Liên (hóa danh) là người ở tỉnh khác tới Vân Nam làm việc. Chồng, mẹ và chị gái cô đều là học viên Pháp Luân Công. Vào một đêm năm 2018, hai vợ chồng Thanh Liên đang trên đường lái chiếc xe hơi điện từ nhà ra ngoài thị trấn.

Vì là ban đêm và lại không quen đường, họ đã bị lạc đường vào một vùng nông thôn. Khi họ đang lái xe rất chậm để tìm đường ra thì bỗng “Ầm” một tiếng, một chiếc xe hơi hiệu Ford SUV chạy từ phía sau lao tới và đâm vào cạnh xe của họ. Chiếc xe của họ bị bay ra xa khoảng 30 mét và rơi vào một ngôi nhà nhỏ ven đường. Thân và hàng ghế sau đã hoàn toàn biến mất và mui xe bị vò nát.

db7081389cac17838ff412ef221da133.jpg

8625af6baf185351d5ef01c99114f1c9.jpg

Chiếc xe bị xé nát

Lái xe của chiếc Ford SUV đã giúp hai vợ chồng Thanh Liên ra khỏi chiếc xe bị vò nát. Có một lỗ thủng lớn trên kính nơi mà đầu của Thanh Liên va vào nhưng đầu và mặt của cô lại không hề có một vết xước. Ngực của chồng cô đập vào vô lăng nhưng cũng không hề hấn gì. Tất cả các tài liệu Pháp Luân Công để ở trên xe, bao gồm cả máy tính và ổ USB có chứa các bài giảng Pháp của Sư phụ vẫn còn nguyên vẹn.

Người tài xế của chiếc Ford SUV này bị say rượu và đề nghị sẽ đền cho hai vợ chồng cô một chiếc xe mới với điều kiện là họ không được gọi cảnh sát. Vì chiếc xe đã bị hư hỏng hoàn toàn và họ cần mua một chiếc xe khác để thay thế, nhưng họ chỉ yêu cầu người tài xế chiếc xe Ford SUV bồi thường theo giá trị hiện tại của chiếc xe.

Các học viên vẫn bình an vô sự dù khí gas bị rò rỉ

Vào một buổi sáng mùa đông, một học viên ở Côn Minh dậy sớm để luyện công và ngửi thấy mùi khí ga trong phòng. Cô đã đi kiểm tra xem van khí ga đã đóng chưa và nghe thấy một tiếng nổ lớn phát ra từ phòng khách.

Người học viên phát hiện thấy người em trai đang nằm bất tỉnh trên sàn nhà và đồ đạc nằm đổ ngổn ngang bên cạnh. Cô vừa nâng đầu giúp người em trai tỉnh lại vừa niệm câu “ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” vào tai người em. Khoảng 10 phút sau, người em mở mắt ra và nói muốn đi ngủ. Lúc này, người học viên phát hiện ra em trai mình đã bị ngộ độc khí gas (carbon monoxide).

Người học viên đã nhanh chóng mở tất cả các cửa sổ và cửa ra vào để lấy không khí từ bên ngoài vào. Khi các nhân viên của công ty gas đến, họ phát hiện ra đường ống khí gas bị vỡ và khí gas đã rò rỉ ra từ đó trong khoảng bốn giờ đồng hồ. Tuy nhiên, người học viên, con gái và cháu cũng là những học viên Pháp Luân Công đã không bị ảnh hưởng bởi khí gas, trong khi người em không phải là học viên đã không bị thương nặng và đã hoàn toàn hồi phục chỉ sau vài giờ và vẫn kịp giờ đi làm.

Bác sĩ: Chỉ có Thần Phật mới có thể cứu được anh

Cháu trai của Tiểu Tuệ (con của chị gái) đã gặp phải một tai nạn xe máy kinh hoàng vào năm 2012. Khi đang lái xe máy, cháu trai của Tiểu Tuệ đã đâm vào một cái cây ngã xuống đường, đầu đập vào một hòn đá và bất tỉnh. Cậu ấy bị vỡ xương sọ, gẫy chân phải, nhiễm trùng phổi do thức ăn từ dạ dày tràn vào và mất 90% máu. Bác sĩ nói chỉ có Thần Phật mới cứu được cậu ấy.

Những lời nói đó của bác sĩ đã làm Tiểu Tuệ bừng tỉnh. Cô đã nói với chị gái mình và mọi người trong nhà: “Hãy cầu xin Sư phụ Lý giúp đỡ.” và trong khi các bác sĩ tiến hành phẫu thuật hộp sọ cho cậu ấy thì Tiểu Tuệ và mấy chị em cũng là các học viên liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo, cầu xin Sư phụ cứu giúp cho cháu trai của con.”

Sau khi cuộc phẫu thuật kết thúc, hàng ngày họ đều tận dụng quãng thời gian khoảng 20 phút được vào thăm bệnh nhân để thì thầm vào tai cậu rằng cậu nên cầu xin Sư phụ cứu giúp và cho mình một cơ hội, bởi trước đây cậu cũng đã từng theo cha mẹ tu luyện Pháp Luân Công một thời gian. Họ cũng đọc Luận Ngữ cho cậu nghe. Lúc đầu, đầu của cậu thanh niên bị sưng nặng, cậu phải thở máy và sống trong trạng thái thực vật. Sau khi hôn mê trong bảy ngày, cậu ấy đã tỉnh dậy, vết sưng giảm dần và cậu đã có thể cử động được các chi. Không lâu sau, cậu đã có thể nói chuyện được và được ra khỏi phòng cấp cứu. Ba tháng sau, cậu được xuất viện và có thể tự đi lại được. Bác sĩ chăm sóc cho cậu đã phải kinh ngạc thốt lên: “Quả đúng là một phép lạ.”

Đại Pháp cứu độ người có tiền duyên

Lời nói cuối cùng của vị đạo sĩ già khuyên hãy tu luyện Pháp Luân Công

Vào khoảng năm 1950, có một cậu bé sống ở ngôi làng nghèo khó hẻo lánh ở tỉnh Vân Nam. Cậu bé thường sử dụng những lúc rỗi rãi khi đi chăn bò để nói chuyện, chơi đùa cùng một vị đạo sĩ sống ở trong một hang đá gần đó. Vị đạo sĩ già cũng rất quý cậu bé và thường hay kể những câu chuyện về tu luyện cho cậu bé nghe.

Một ngày trước lúc lâm chung, vị đạo sĩ già nói với cậu bé “Trong tương lai, có một vị Sư phụ họ Lý sẽ xuất hiện để truyền Pháp của vũ trụ. Nếu cháu có cơ hội gặp Ngài, nhất định không được bỏ qua nhé.” Sau khi nói xong những lời đó với cậu bé, vị đạo sĩ lặng lẽ trút hơi thở cuối cùng. Cậu bé đã ghi nhớ lời của vị đạo sĩ và sau đó trở thành một thợ mộc và đã đi khắp nơi trong vùng để đóng, sửa đồ đạc với hy vọng một ngày nào đó sẽ gặp được Sư phụ họ Lý như lời vị đạo sĩ già căn dặn.

Đến năm 1996, cậu bé năm xưa đã trở thành một người đàn ông khoảng 50 tuổi. Một hôm khi đang làm việc ở một ngôi làng nọ thì đột nhiên ông nghe thấy tiếng âm nhạc du dương phát ra từ một ngôi trường tiểu học gần đó. Khi ông hỏi đó là loại nhạc gì vậy, ông được người chủ nhà cho biết, có vài người trong làng đang luyện Pháp Luân Công. Ông sững sờ và hỏi dồn “Có thầy dạy không? Họ của vị thầy đó là gì vậy?”

Người chủ nhà nói với ông rằng tên của vị Sư phụ đó là Lý Hồng Chí. Ngay lập tức, ông chắp hai tay trước ngực và nói: “Sư phụ, cuối cùng thì con cũng đã tìm được Ngài.” Và sau đó chạy vội tới ngôi trường để tham gia luyện công. Ông đã nhanh chóng học được năm bài công pháp và có được cuốn Chuyển Pháp Luân và cuốn Tinh Tấn Yếu Chỉ. Sau khi trở về nhà, ông đã giới thiệu Pháp Luân Công cho mọi người trong làng và bây giờ khoảng 70% những người trong làng ông đều là học viên Pháp Luân Công.

Đến với Pháp Luân Công nhờ sự giúp đỡ của cháu trai

Năm 1996, một cặp vợ chồng già đến thành phố Côn Minh để giúp vợ chồng con trai trông cháu. Một hôm, hai vợ chồng đưa cháu đến hiệu sách và đứa cháu nhỏ cứ cầm lấy một cuốn sách và không chịu bỏ xuống. Người ông cầm lấy cuốn sách lên xem và thấy cuốn sách ngoài có một hình ảnh ra thì còn lại toàn là chữ nhưng kỳ lạ là đứa trẻ cứ muốn cuốn sách. Nhưng hễ ông cất cuốn sách đi thì đứa trẻ lại khóc, vì thế ông đành phải mua cuốn sách về.

Hai năm sau, khi hai vợ chồng ông dẫn đứa cháu vào sở thú và nhìn thấy một tấm biểu ngữ có in đồ hình Pháp Luân ở trên đó, họ nhớ lại và thấy biểu tượng trên tấm biểu ngữ đó giống hệt với biểu tượng trong cuốn sách mà đứa cháu cứ bắt họ mua. Họ hỏi những người xung quanh và được biết đó là một điểm luyện công của Pháp Luân Công. Kể từ đó, cặp vợ chồng già đã đến điểm đó để luyện công, bất kể trời mưa hay nắng.

Pháp Luân thu hút những người có tiền duyên

Một hôm có một học viên đeo huy hiệu Pháp Luân Công bước vào một cửa hàng bán quần áo. Người chủ cửa hàng cứ đi theo và mắt thì không rời khỏi người học viên. Người học viên thấy lạ và hỏi: “Tại sao chị lại cứ nhìn tôi chằm chằm thế?” Người chủ cửa hàng nói “ Tôi thấy cái huy hiệu chị đeo nó đang quay, đẹp quá. Chị mua nó ở đâu thế?” Người học viên biết rằng người chủ cửa hàng đã được khai mở thiên mục, vì thế cô đã nói với người chủ cửa hàng về Pháp Luân Công và sau đó người chủ cửa hàng đã trở thành một học viên Pháp Luân Công.

Các tù nhân học Pháp Luân Công từ một học viên bị giam giữ

Một phạm nhân trong trại giam đã biết đến Pháp Luân Công từ một học viên bị giam trong cùng phòng. Người phạm nhân này không những không tin vào những lời tuyên truyền dối trá mà cô thấy trên Tivi mà ngược lại, cô còn mong muốn tìm hiểu về Pháp Luân Công ngay khi lần đầu tiên cô nghe đến cái tên này.

Thái độ người học viên luôn lạc quan và không hề có chút sợ hãi, trong khi các tù nhân khác thì luôn tuyệt vọng và than phiền về mọi thứ. Chính sự tương phản này đã khiến cho người tù nhân nọ chú ý đến người học viên và hỏi tại sao người học viên này lại bị giam giữ. Người học viên đã nói với tù nhân nọ về Pháp Luân Công và dạy cô ấy đọc Hồng Ngâm. Người phạm nhân đó đã hiểu ra mục đích, ý nghĩa của cuộc sống là phải tu luyện để trở về với bản ngã tiên thiên của mình và sau đó cũng đã trở thành một học viên.

Khi bản án năm năm tù giam kết thúc, người phạm nhân nọ được trả tự do và cô ấy rất tinh tấn làm ba việc cứu độ chúng sinh.

Từ nghiên cứu Phật giáo chuyển sang tu luyện Đại Pháp

Bà Văn Liên là một giáo sư rất có thành tựu chuyên nghiên cứu về Tôn giáo và Văn hóa của cộng đồng thiểu số ở tỉnh Vân Nam. Bà đã dành nhiều thời gian tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống và con đường để giải thoát khỏi những đau khổ của kiếp nhân sinh. Năm 1996, bà biết đến Đại Pháp và sau này, bà đã đọc bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình trong một Pháp hội giao lưu giữa các học viên có tiêu đề “Tôi không còn là một đứa trẻ lạc loài nữa.”

Không lâu sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu, bà đã đến chính quyền tỉnh Vân Nam vào ngày 4 tháng 4 năm 2000 để lên tiếng cho Pháp Luân Công. Bà đã bị cảnh sát bắt và bị kết án hai năm lao động cưỡng bức và những căn bệnh trước đây của bà lại tái phát do bị lạm dụng và cưỡng bức trong trại lao động, cuối cùng, bà được cho bảo lãnh tại ngoại để chữa bệnh. Tuy nhiên sau khi về nhà, bà vẫn liên tục bị nhân viên của Phòng 610, đội An ninh Nội địa, và Ủy ban dân cư nơi cư trú sách nhiễu và bà đã qua đời vào năm 2015.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/10/403453.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/11/184435.html

Đăng ngày 20-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share