[MINH HUỆ 10-05-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Tôi muốn chia sẻ một số câu chuyện về việc mọi người đã được phúc báo như thế nào sau khi hiểu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.

Một ngày năm 2006, khi đang thiền định, thông qua thiên mục, tôi nhìn thấy một người đồng nghiệp cũ. Tôi cảm nhận được rằng Sư phụ điểm hóa tôi hãy tới gặp cô và giảng chân tướng. Tôi bảo với chồng mình: “Em sẽ đi tới nhà cô ấy và giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho cô.” Chồng tôi, cũng là một học viên, cảm thấy lo lắng và nói: “Chồng cô ấy làm việc cho Phòng 610. Có lẽ em hãy khoan đã, tới thăm cô ấy sau.” Tôi hiểu được nỗi lo của anh. Cuộc bức hại khốc liệt nhưng tôi vẫn quyết tâm đi. Tôi nói: “Em đi mua một ít đậu phụ.”

Tôi mua đậu phụ rồi tới nhà cô ấy. Hai vợ chồng cô mời tôi vào nhà. Tôi giải thích lý do vì sao tôi tới. Tôi nói với họ rằng mọi người trên toàn thế giới biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và môn tu luyện đã được thực hành rộng rãi bởi hơn 100 triệu người trên khắp thế giới. Tôi cũng giải thích “Vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn” là được dàn dựng để lừa dối người Trung Quốc như thế nào. Họ đã chăm chú lắng nghe.

Chồng cô đột nhiên nói: “Hôm qua, tôi nhận được một tin nhắn trên máy tính. Tôi mở ra và đó là về Pháp Luân Đại Pháp.” Tôi nói: “Anh hẳn là có mối nhân duyên tiền định sâu sắc với Đại Pháp. Anh có thắc mắc gì không?” Anh nói: “Tôi đọc nó rồi. Bây giờ sau khi nghe chị nói, tôi đã minh bạch hơn. Ngày mai, tôi sẽ đi tới chính quyền để thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi sẽ không là con dê thế tội của nó.” Tôi nói: “Không cần phải đi tới chính quyền để thoái. Tôi có thể giúp hai người thoái Đảng.” Họ liền vui vẻ đồng ý.

Sau đó, tôi khuyên họ thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, và bảo họ rằng nhiều người cảm nhận được họ đã đắc phúc báo khi niệm chín chữ này.

Khi tôi chuẩn bị rời đi, tôi nhận thấy người chồng bị khó thở. Anh trông gầy guộc và sắc mặt tái xanh. Bụng anh trông như đang trướng lên. Tôi ngồi xuống và nói với anh: “Gieo nhân nào thì gặp quả nấy. Hôm nay, anh đã được biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và anh biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Nếu cấp trên của anh có bảo anh bức hại học viên thì anh đừng làm! Anh nên dùng chức tước của mình để bảo vệ các học viên!” Anh nói: “Tôi biết. Công việc của tôi là bức hại họ nhưng tôi thấy các học viên đều là những người tốt. Nếu Pháp Luân Đại Pháp không tốt, vậy tại sao có rất nhiều người tu luyện thế chứ? Tôi đã bí mật giấu một số sách Pháp Luân Đại Pháp ở nhà mà chúng tôi đã tịch thu và định đem hủy. Tôi đã giấu chúng.” Anh liền dẫn tôi tới căn phòng sau nhà và mang ra một số sách mà anh giấu. Tôi nghẹn ngào khi trông thấy chúng và không thể nói gì một lúc. Rồi tôi nói: “Cảm ơn anh nhiều lắm!” Anh đã đưa chúng cho tôi.

Mấy ngày sau, tôi tới thăm họ lần nữa. Người vợ trông hạnh phúc và người chồng tràn đầy năng lượng. Người vợ nói với tôi: “Từ khi bạn đi, chồng tôi ngày nào cũng niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Hãy nhìn anh ấy kìa. Anh đã khỏi chứng xơ gan cổ trướng! Năm nào anh cũng thường phải nhập viện hai lần. Anh sắp sửa nhập viện tiếp, nhưng giờ anh không còn bệnh nữa. Pháp Luân Đại Pháp thật uy lực, thật thần kỳ! Hoàn toàn không giống những gì tuyên truyền của ĐCSTQ trên truyền hình. Chúng tôi sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi nghỉ hưu!” Tôi nói: “Sao không bắt đầu ngay bây giờ chứ?” Cô nói: “Chúng tôi làm việc cho chính quyền và ngày nào chúng tôi cũng phải nói dối. Nếu không, chúng tôi sẽ không thể làm việc của mình.”

Năm 2012, họ đã có được cuốn Chuyển Pháp Luân và bước vào tu luyện Đại Pháp.

“Tôi khấu tạ Sư phụ của các bạn”

Một cặp vợ chồng cao tuổi là hàng xóm của tôi tính tình dễ chịu và tốt bụng. Nhưng họ thường không để chúng tôi nói gì với họ về Đại Pháp. Họ biết Đại Pháp đã bị vu oan, nhưng họ lại sợ ĐCSTQ vì đã trải qua nhiều chiến dịch chính trị của nó.

Người chồng mắc bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối. Con trai ông đã đưa ông tới nhiều bệnh viện. Họ bảo rằng không có cách chữa trị và ông chỉ còn đường về nhà rồi chờ chết. Từ khi ông trở về nhà, ông không còn cười nổi nữa. Ông liên tục sốt và ngày nào cũng phải tiêm thuốc để giảm đau. Con ông làm việc cả ngày và thi thoảng mới có thể tới thăm ông.

Hai vợ chồng tôi đã chăm sóc cho họ, và hai ông bà cảm thấy biết ơn. Một hôm, tôi nói: “Cô chú tin cháu chứ ạ?” Họ đều nói: “Tin chứ, tất nhiên rồi. Cháu đã chăm sóc cô chú mấy năm qua mà. Nếu không có cháu giúp đỡ thì….” Người vợ không thể nói tiếp. Tôi nói: “Không có gì đâu ạ, vậy cô chú hãy thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Sư phụ của cháu sẽ giúp cô chú!” Họ nhìn nhau rồi người vợ nói với người chồng: “Bệnh viện đã phán ông án tử. Chúng ta không còn gì để mất. Chúng ta hãy thử xem.”

Chồng tôi hài hước nói: “Chú à, mấy ngày nữa, chú có thể đi lại trước mặt cháu và có thể cháu sẽ hỏi chú: ‘Chú ơi, chú đang đi đâu thế?’” Ông lão gượng cười và gật đầu: “Không thể nào đâu cháu!” Ông nói ông đã mất cảm giác thèm ăn, bị sốt đã hơn 10 ngày, và tiêm thuốc là nguồn sống chính.

Ngày hôm sau, người vợ tới gặp tôi, bà nói với đôi mắt ngấn lệ: “Chồng cô đã khỏe lại rồi, ông ấy thật sự khỏe rồi! Ông ấy không còn sốt nữa và ngực ông cũng không còn đau. Ông thấy đói rồi. Sư phụ của cháu thực sự đã chăm lo cho ông ấy! Tối hôm qua sau khi cháu rời đi, ông ấy nửa mơ nửa tỉnh nhưng vẫn nhẩm đi nhẩm lại ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Ông kể ông thấy một bàn tay lớn tiến tới ngực ông, và sau đó, cơn đau ngực đột nhiên ngưng lại. Ông ấy và cô đều bật khóc! Cô không biết Sư phụ của cháu sống ở đâu, nhưng cô đã khấu lạy Sư phụ ba lần.”

Tôi đã khóc và thầm nhủ: “Tạ ơn Sư phụ! Tạ ơn Sư phụ!”

“Trong tâm tôi có Pháp Luân Đại Pháp!”

Chồng cháu gái tôi làm việc trong một mỏ niken. Cháu đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và biết Pháp Luân Đại Pháp đã bị vu oan. Tôi đã cho cháu một lá bùa bình an nhỏ có thông tin về Pháp Luân Đại Pháp trên đó. Cháu luôn đeo nó theo trên cổ.

Một ngày vào năm 2008, khi cháu đang làm việc trong mỏ, một tảng đá lớn đột nhiên rơi xuống rồi đè lên cháu. Những công nhân khác hét to để cầu cứu. Công nhân trưởng chạy lại và thấy mũ bảo hộ của cháu đã văng ra. Họ cho rằng cháu đã chết. Khi bụi tản ra, chồng cháu gái tôi từ từ đứng dậy. Họ liền đặt cháu lên cáng rồi đưa cháu vào trong xe cứu thương, và chở cháu tới bệnh viện. Bác sỹ kiểm tra thấy cháu không có vấn đề gì và cảm thấy hết sức ngạc nhiên.

Sau đó, cháu kể với tôi trong suốt thời gian diễn ra vụ tai nạn, bàn tay cháu không rời lá bùa nhỏ Pháp Luân Đại Pháp đó và cháu liên tục niệm chín chữ vàng trong tâm. Sư phụ đã cứu mạng cháu!

Năm 2009, cháu đang chạy xe về nhà sau ca làm đêm. Ngay khi cháu đến góc cua, phanh xe của cháu bị hỏng. Chiếc xe đâm vào một cái cây, lộn nhào và vỡ thành nhiều mảnh. Cháu nói cháu cảm thấy thật nhẹ trong khi cháu rơi xuống đất và cháu không bị thương chút gì. Khi xe cháu được kéo đi, người thợ sửa xe buồn bã nói: “Một sinh mạng nữa đã ra đi.” Chồng cháu gái tôi có mặt ở đó và nói: “Tôi chính là người lái xe đây.” Người thợ sửa xe cảm thấy kinh ngạc và nói: “Anh ổn cả chứ? Hẳn là anh phải có phúc lớn lắm mới thoát nạn này đấy!” Cháu trả lời: “Tôi có các vị Phật bảo hộ cho tôi!”

Năm 2013, cháu mắc chứng ban xuất huyết rất khó chữa. Cháu đã liên lạc với tôi và nói: “Cháu muốn đọc Chuyển Pháp Luân.” Tôi nói: “Đây là một cuốn Thiên thư, cháu phải kính trọng nó. Hãy rửa tay trước khi chạm vào và đừng tùy tiện đặt nó lung tung.” Cháu nói: “Dĩ nhiên ạ.” Sau khi cháu đọc Chuyển Pháp Luân hai lần, cháu đã toàn toàn khỏi bệnh.

Năm nay, dịch virus corona lây lan khắp Trung Quốc. Cháu và các đồng nghiệp của cháu được lệnh làm việc vào hôm mùng ba Tết Nguyên đán. Mọi người hỏi cháu: “Sau cậu trở lại làm việc sớm vậy. Cậu không sợ virus sao?” Cháu nói: “Trong tâm tôi có Pháp Luân Đại Pháp, và Thần đang bảo hộ tôi. Tôi không sợ bị nhiễm.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/10/405005.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/21/185124.html

Đăng ngày 27-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share