Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-3-2020] Ngay sau khi tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2009, tôi bắt đầu cùng với các học viên lâu năm đi giảng thanh chân tướng. Tôi không nghĩ rằng bản thân là một học viên mới, tôi chỉ cảm thấy bản thân đang thực hiện những việc mà Sư phụ yêu cầu đệ tử chân chính làm.

Với sự chỉ dẫn của Đại Pháp, sự bảo hộ thời thời khắc khắc của Sư phụ; tôi dần dần tinh tấn hơn, thuần thục hơn và tự tin hơn trong tu luyện cá nhân. Tôi đã nỗ lực giảng chân tướng cho con người thế gian trong suốt 10 năm qua.

Đứa trẻ sống trong gia đình nông dân nghèo: Sinh tồn và đối mặt với khổ cực

Tôi sinh ra vào mùa đông năm 1960, đó là khoảng thời gian Trung Quốc đang trải qua nạn đói lớn, hơn 10 triệu người đã chết đói. Chỉ với một mảnh vườn nhỏ để trồng trọt, cha mẹ tôi gần như không thể cung cấp đầy đủ thức ăn cho sáu người con. Vì thiếu chất dinh dưỡng, nên sau khi sinh tôi ra mẹ đã không có sữa. Mẹ đã nghĩ rằng tôi sẽ không thể sống sót nên đã ném tôi ra ngoài chuồng lợn. Nhưng kỳ lạ thay, những chú lợn thay vì ăn tôi thì lại thích thú đẩy rơm vào người tôi.

Chị gái tôi khi đó 12 tuổi, chị trở về nhà sau khi làm xong công việc đồng áng và chị muốn gặp mặt em gái mới được sinh ra – là tôi. Khi chị tìm thấy tôi, chị đã đưa tôi ra khỏi chuồng lợn. Tôi gần như không thở được, toàn bộ cơ thể tôi chuyển màu đen và tím đi vì lạnh. Chị tôi đã gỡ khuy áo khoác và áp nhẹ tôi vào bụng chị để sưởi ấm cho tôi. Sau đó, tôi đã bình thường trở lại tất cả đều là nhờ vào chị! Người dân trong làng nói rằng tôi không phải một đứa trẻ bình thường, tôi còn sống sót được là ý của ông Trời!

Để giúp gia đình có đồ ăn, bố tôi đã ăn cắp một bao tải gạo. Ông đã bị bắt và bị tuyên án một năm tù. Điều này đã tạo thêm gánh nặng cho mẹ khi mẹ phải lo cái ăn cái uống cho cả gia đình.

Trong suốt ba năm học cấp hai, thay vì được học thì chúng tôi lại phải làm phụ hồ cho việc xây dựng các lớp học mới. Nên đến tận khi tốt nghiệp, tôi vẫn không thể đọc lưu loát và chỉ biết đọc.

Sau đó, vào năm tôi 17 tuổi, tôi đã thoát khỏi một tai nạn mà không hề bị thương. Điều này càng khiến người dân trong làng tin rằng tôi là người đặc biệt. Tôi đã bị xe tải đâm khi đang đạp xe trên đường, người lái xe nhanh chóng đạp chân phanh nhưng đã quá muộn. Tôi đã ngã xuống xe và bị kẹt trong lốp xe tải, sau đó bị xe kéo lê hơn 20 mét trước khi xe tải dừng lại. Khi thấy tôi bò ra từ chiếc xe tải mà không bị thương, mọi người trên đường đã không thể tin vào những điều mà họ tận mắt trông thấy.

Bị mắc kẹt trong một cuộc hôn nhân bạo hành

Khi đến tuổi trưởng thành, tôi tiến đến hôn nhân nhưng chồng tôi đã đánh đập tôi chỉ sau vài ngày diễn ra hôn lễ. Ngoài đấm và đá tôi ra thì anh ấy còn đâm tôi bằng kéo. Các vết thương đôi khi sâu đến nỗi chúng nổi lên và có mủ chảy ra. Ngay cả khi tôi đang mang thai thì những cuộc bạo hành cũng không hề giảm đi.

Anh ấy chửi rủa tôi bằng nhiều cách. Tuy nhiên, vì hai con trai nên tôi vẫn ở lại với anh và hy vọng rằng anh ấy sẽ thay đổi. Tuy nhiên, mặc dù các con đã trưởng thành và đã lập gia đình, nhưng anh ấy lại trở nên tệ hại hơn. Sau 30 năm sống trong cuộc hôn nhân bạo hành, tôi quyết định không thể tiếp tục chịu đựng thêm nữa!

Tôi cố gắng tuyệt thực để tự tử, nhưng con trai lớn đã đưa tôi đến nhà cháu ở trên thành phố. Tôi đã hồi phục nhanh chóng dưới sự chăm sóc của con trai và con dâu.

Khi chồng tôi muốn đón tôi về nhà, tôi đã nói: Không! Tôi là một người ngoan cố và có cá tính mạnh mẽ. Tuổi trẻ của tôi chưa bao giờ thừa nhận thất bại trước bất kỳ ai và không sợ bất cứ điều gì, không một ai bắt nạt được tôi cho đến khi tôi lấy chồng. Tôi đã chịu đựng đủ và quyết định rời xa chồng mình.

Đắc Pháp

Tôi rời đến một hòn đảo nhỏ gần thành phố Đại Liên và tìm một việc làm trên chiếc tàu đánh cá. Kế hoạch của tôi là sẽ tự sát bằng cách nhảy xuống biển khi có cơ hội nhưng mọi thứ đã thay đổi trước khi tôi thực hiện kế hoạch này.

Khi một học viên tu luyện Pháp Luân Đại Pháp giới thiệu Đại Pháp với tôi thì tôi đã bỏ chạy. Cho dù cô ấy có giải thích tại sao cuộc vận động chống lại các môn tu luyện tín ngưỡng của chính phủ là sai và cô ấy muốn giúp tôi thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Cô ấy nói rằng có hơn 30 hộ gia đình trên hòn đảo này đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy đưa cho tôi một cuốn “Chuyển Pháp Luân” và nói với tôi: “ Đây là cuốn sách đến từ Thiên thượng, chị hãy đọc nhé!”

Tôi chưa bao giờ nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp. Đến năm 2009, môn tu luyện này đã phổ truyền khắp thế giới, và cuộc bức hại diễn ra ở Trung Quốc đã kéo dài trong một thập kỷ. Nhưng tôi vẫn bận tâm đến cuộc hôn nhân đầy sóng gió của mình, ngoài những điều xung quanh cuộc sống bé nhỏ của tôi ra thì dường như tôi bị mù và điếc với mọi thứ. Tôi đau khổ về thân xác lẫn tâm hồn, tôi đã không thoải mái khi ngồi xuống đọc cuốn sách này. Có lẽ, vào lúc ấy cái duyên của tôi với Đại Pháp vẫn chưa đến.

Tôi không có đủ dũng khí để nói “không” với người học viên thân thiện ấy. Vì vậy, tôi đã cầm cuốn sách và lật xem thử vài trang. Con gái của người học viên đó ngăn tôi và nói: “Thưa bác, đây là cuốn thiên thư; nếu bác muốn đọc thì bác hãy bắt đầu đọc từ đầu và không nên nhảy trang như vậy. Còn nếu bác không muốn đọc, thì bác có thể đặt cuốn sách xuống ạ”. Tôi nhìn cháu gái, rồi lật trở lại trang đầu tiên và bắt đầu đọc. Sau đó, tôi đã ngồi đọc xong ba bài giảng liên tiếp.

Sau khi trở về nhà, tôi đã nhận ra rằng mình đã đọc cuốn sách suốt cả buổi trưa nhưng tôi lại không biết cuốn sách tên là gì, tôi cũng không thể nhớ được tên của cuốn sách? Tôi cũng không thể nhớ lại được nội dung mà mình đã đọc. Khi cố gắng nhớ lại thì tôi cảm thấy buồn ngủ. Trong suốt một thời gian dài, tôi mới có được một giấc ngủ ngon lành đến vậy!

Ngày hôm sau là một ngày lộng gió và chúng tôi không thể ra khơi bắt cá. Tôi liền quay về nhà học viên đó và tiếp tục đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân”. Khi tôi đã thấm mệt, cháu gái nhỏ đã sửa lại cho tôi những lỗi sai tôi mắc phải mà không cần nhìn vào cuốn sách. Tôi nghĩ: “Chà, quả là một đứa trẻ thông minh”.

Tôi đã đọc xong toàn bộ cuốn sách vào ngày hôm đó. Tôi nhận ra rằng cuốn sách này dạy con người trở thành một người tốt. Tuy nhiên, tôi vẫn không thể nhớ rõ từng chi tiết. Cháu gái nhỏ nói rằng đây là cuốn sách đến từ Thiên thượng, nhưng cuốn sách đến từ Thiên thượng nghĩa là gì nhỉ? Càng không hiểu, tôi lại càng muốn tìm hiểu. Tôi quyết định mượn cuốn sách.

Vào buổi tối hôm đó khi trở về nhà, tôi mở cuốn sách ra và nhìn thấy một cảnh tượng khiến tôi vô cùng chấn động. Trong sách không có một chữ nào, những chữ ấy biến thành những con người đang bận rộn hối hả, có nguyên cả một thế giới trong cuốn sách. Tôi đóng cuốn sách và tĩnh tâm lại. Tôi dụi mắt mà mở cuốn sách một lần nữa – một cảnh tượng tương tự như vậy lại hiện ra.

Điều gì đang xảy ra vậy? Tôi tự hỏi: Rõ ràng hai hôm nay mình đọc đều là chữ mà, sao nay lại biến thành như vậy? Thật đúng là một phép màu, cháu gái nhỏ nói rằng đây là cuốn sách đến từ Thiên thượng, vì vậy những người này đều là Thần tiên ư? Tôi đã xin cuốn sách này về, cuốn sách này chắc hẳn thuộc về tôi nếu không Thần tích sẽ không triển hiện như vậy.

Tôi mang cuốn thiên thư đến nhà của học viên ấy và nói thành ý của mình. Cô ấy hỏi: “Chị muốn gửi bao nhiêu tiền?”, tôi trả lời: “Bìa sau của cuốn sách có in giá tiền, nhưng tôi biết rằng cuốn sách này mua được rất khó nên chị muốn trả bao nhiêu thì tôi sẽ gửi, thậm chí là 1.000 Nhân dân tệ thì tôi vẫn sẽ trả!” Cô ấy mỉm cười: “Chị hãy lấy đi, nếu chị trân quý cuốn sách thì hãy giữ lại để đọc, còn nếu không thì hãy đem trả lại tôi”. Cơ duyên đắc Pháp của tôi vừa may mắn lại vừa thần kỳ đã đến bằng cách như vậy đó!

Sự chỉ dẫn của Đại Pháp

Sau khi chăm chỉ đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân”, cuốn sách đã tiết lộ cho tôi rất nhiều Pháp lý mang nội hàm thâm sâu và chỉ đạo tôi vượt qua được những khó nạn.

Sau khi đắc Pháp, mỗi ngày tôi đều được trải nghiệm huyền năng của Đại Pháp. Vào ngày thứ ba, Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi. Tôi đã sử dụng nhà vệ sinh trong suốt hơn 12 tiếng nhưng thay vì cảm thấy mệt thì tôi lại thấy thư thái, thân thể nhẹ nhàng. Ngày hôm sau tôi đi làm ở trên tàu cá và không còn những triệu chứng giống ngày hôm qua nữa, mặc dù tôi không hề uống thuốc hay đi tiêm. Vị đồng tu đó nói là Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi.

Khi mới bắt đầu tu luyện, tôi không biết kính Sư kính Pháp là như thế nào, không biết về những điều liên quan đến tu luyện và cũng không biết khí công là gì? Tại sao phải tu luyện, tu luyện như thế nào? Nhưng những lời giảng trong cuốn thiên thư đã giúp tôi hiểu rõ được nhiều vấn đề. Vì vậy, tôi chiểu theo những lời giảng của Sư phụ để hành xử, tôi không suy nghĩ gì nhiều mà chỉ làm theo những điều Sư phụ dạy.

Trở về nhà với tư cách là một học viên chân chính

Chồng tôi cuối cùng cũng đã tìm thấy nơi tôi ở và nói tôi hãy về nhà. Tôi nói với anh ấy rằng tôi muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, đầu tiên anh ấy không đồng ý. Sau đó, tôi nói với anh ấy rằng tôi sẽ ly dị anh và anh ấy đã đồng ý cho tôi tu luyện.

Sau đó, tôi giao quyền kiểm soát công việc nhà cho chồng và ngừng cãi vã với anh ấy. Đây là điều mà trước giờ chưa từng xảy ra, ngày trước tôi luôn là người làm chủ gia đình và kiểm soát mọi thứ, tất cả mọi chuyện đều là do tôi quyết định thì mới được thực hiện.

Tôi giảng chân tướng và giải thích cách để mọi người có thể đề cao tâm tính. Tôi nói với họ hãy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” và giúp các thành viên trong gia đình thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Em dâu đã chọc tức tôi: “Điều duy nhất chị nói với mọi người là Pháp Luân Đại Pháp là tốt, ngoài ra chẳng có gì khác”. Tôi trả lời: “Đúng vậy, Đại Pháp đã thay đổi cuộc đời chị, thay đổi con người chị! Đại Pháp thật sự phi thường! Em chồng giải thích: “Chị dâu đã hoàn toàn thay đổi ngay sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bây giờ chị ấy trở nên tốt hơn”.

Tôi chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn không chỉ trong suy nghĩ mà trong cả hành động. Ttôi cố gắng thay đổi tâm tính và trở nên ân cần hơn. Khi tôi tiếp tục học Pháp, tôi nhận ra rằng tất cả những gì mình chịu đựng trong cuộc sống đều là vì có nghiệp lực. Tôi cần trả lại những gì tôi đã nợ. Tôi cũng sáng tỏ ra rất nhiều Pháp lý, thiên mục của tôi được khai mở. Đại Pháp cũng mở ra cho tôi rất nhiều công năng đặc dị và ngay sau khi tôi nhập định, tôi có thể nhìn thấy Pháp thân của Sư phụ.

Sư phụ đã cho tôi nhìn thấy những cảnh tượng từ không gian khác và cho tôi nhìn thấy quan hệ nhân duyên của tôi với chồng mình. Trong kiếp trước, vì tôi nên anh ấy đã bị đi tù. Thông qua thiên mục, tôi nhìn thấy đôi tay bị còng của anh ấy. Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi anh ấy đối xử hung bạo với tôi. Tôi phải trả lại những gì mình đã nợ.

Sư phụ đã cứu vớt tôi, tẩy tịnh tâm hồn và tiêu trừ nghiệp lực cho tôi. Ngài luôn thời thời khắc khắc bên cạnh và bảo hộ tôi!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/2/397950.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/24/183757.html

Đăng ngày 20-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share