Bài viết của Chương Vận, phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 04-04-2020] “Xin cảm tạ Ngài, Sư phụ của Pháp Luân Công, vì đã cứu gia đình tôi!”, một người đàn ông ở Vũ Hán đã thốt lên như vậy với bà Tạ, học viên Pháp Luân Công đã gọi điện cho gia đình ông trước đó để chỉ họ cách vượt qua đại dịch virus corona.

Bà Tạ là một cư dân New York. Bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 2008, tức 9 năm sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công (còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp). Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện, bà đã gọi điện cho bằng hữu cùng thân nhân của mình ở Trung Quốc để nói cho họ biết rằng Pháp Luân Công không hề giống như những gì được mô tả trong chiến dịch tuyên truyền kích động thù hận của ĐCSTQ.

Một trong những người bạn của bà Tạ là bà Hồ, hiện đang sống ở Vũ Hán, đã không chút do dự thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Khi hai người bạn này liên lạc lại với nhau vào năm 2020 trong bối cảnh đại dịch virus corona đang bùng phát, chồng của bà Hồ cũng đã quyết định thoái Đảng. Sau đó, ông đã khỏi nhiễm virus corona và bình phục. Dưới đây là câu chuyện được bà Tạ kể lại.

“Tôi hối hận là đã không sớm thoái Đảng!”

Khoảng năm 2008, tôi đã gọi cho một người bạn của tôi ở Vũ Hán là bà Hồ. Bà ấy rất vui khi nghe tin từ tôi. Tôi đã kể cho bà ấy nghe về cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ.

Bà ấy đã vui vẻ nói với tôi: “Bạn hãy giúp mình thoái Đoàn đi, hãy dùng tên thật của mình nhé, để mình không còn dính líu gì với ĐCSTQ nữa.” “Mình biết là bạn luôn tốt với mình mà. Mình tin người bạn tốt nhất của mình chứ!” Tôi thấy rất mừng cho bà ấy.

Tôi cũng nói chuyện với chồng của bà ấy và hỏi xem ông ấy có muốn thoái Đảng không. Ông nói ông không thích ĐCSTQ và cũng thấy chán ghét nó, nhưng ông ấy lại không muốn thoái.

Đầu năm nay, khi nghe tin dịch virus corona bùng phát ở Vũ Hán, tôi đã gọi ngay cho người bạn này của mình để hỏi thăm xem gia đình họ có ổn không.

Ở đầu dây điện thoại phía bên kia, bạn tôi đã khóc lóc: “Chồng mình bị nhiễm thứ virus kinh khủng này rồi. Có rất nhiều người đã bị nhiễm, bệnh viện đã hết giường cho anh ấy rồi. Anh ấy phải cách ly tại nhà. Tình trạng của anh ấy đang ngày càng xấu đi…”

Tôi đã bảo bà ấy: “Hãy bình tĩnh, nghe mình này”, “Đó là lỗi của mình vì từ hồi năm 2008 đã không giải thích đầy đủ rõ ràng cho chồng bạn về tầm quan trọng của việc thoái Đảng. Hồi đó nếu mình giúp anh ấy thoái Đảng, thì có lẽ bây giờ anh ấy đã không rơi vào tình cảnh như hiện nay. Mình có thể nói chuyện với anh ấy được không?”

Khi chồng bà nghe máy, tôi đã giải thích kỹ lưỡng cho ông rằng tại sao mọi người lại cần phải thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi cũng giải thích cho ông về quan điểm cổ xưa về mối liên hệ nghiệp báo giữa những việc làm sai trái của con người với dịch bệnh, cũng như những câu chuyện về những trường hợp bị nhiễm đã hồi phục sau khi thoái Đảng.

Ông nói: “Cảm ơn bà! Tôi thực sự hối hận vì đã không nghe bà từ sớm. Bây giờ bà có thể giúp tôi thoái Đảng bằng tên thật của tôi luôn được không? Liệu bây giờ làm việc này thì còn kịp không? Tôi thực sự thấy hối hận…” Giọng nói của ông yếu ớt nhưng cương quyết. Sau đó, ông đã gục xuống và khóc.

Tôi hứa sẽ giúp ông ấy thoái Đảng. Cô con gái 14 tuổi của ông cũng nhờ tôi giúp thoái Đội Thiếu niên Tiền phong bằng tên thật của cháu.

“Xin cảm tạ Ngài, Sư phụ của Pháp Luân Công, vì đã cứu gia đình tôi!”

Bạn tôi nói với tôi rằng họ đang sống trong một căn hộ nhỏ chỉ có một phòng ngủ và một phòng khách. Chồng của bà ấy phải cách ly trong phòng ngủ, còn hai mẹ con bà ấy phải ở ngoài phòng khách.

“Rất nhiều gia đình sống ở những căn hộ chật hẹp như nhà mình mà nhiều người hoặc có khi là cả nhà họ đều đã bị nhiễm hoặc thậm chí là đã tử vong rồi. Thật kinh hoàng và thương tâm. Nhưng mình vẫn khỏe dù phải chăm sóc chồng hàng ngày.”

Tôi bảo bà ấy rằng nhờ đã thoái Đoàn Thanh niên nên bà đã được phù hộ.

“Mình rất vui vì trước đó đã thoái Đoàn! Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã giúp mình!”

Tôi đã khuyên bà hãy thành tâm niệm câu chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo” để được phúc báo.

Người bạn của tôi đáp lại: “Nhất định cả nhà mình sẽ làm như vậy.”

Một tuần sau, tôi đã gọi lại cho bà ấy. Bạn tôi hào hứng nói với tôi: “Thật đúng là kỳ diệu bạn ạ! Chồng mình đã hoàn toàn bình phục rồi!”

Tôi còn chưa kịp nói gì thì cả nhà bà ấy đã bắt đầu hô vang: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!”

Chồng của bạn tôi xúc động nói: “Hiện giờ tôi đã bình phục 100% rồi. Xin cảm tạ Ngài, Sư phụ của Pháp Luân Công, vì đã cứu gia đình tôi!”

Tôi cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc cho cả nhà họ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/4/403381.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/4/7/183946.html

Đăng ngày 13-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share