Bài viết của Tiểu Vũ, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Nam, Trung Quốc.

[MINH HỤÊ 17-03-2010] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi, và tôi bắt đầu tu luyện vào năm 2008. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình tại Hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện trên Internet lần thứ 6, để bày tỏ lòng biết ơn của tôi với Sư Phụ và khuyến khích các bạn đồng tu.

Đắc Pháp

Tôi sinh vào những năm 1980, và tôi đã có sự tôn kính với các vị thần khi tôi lên bốn hay năm tuổi gì đó. Sau khi tôi đi học và bị truyền thụ văn hoá Đảng, tôi càng ngày càng chìm sâu vào trong mê muội. Sau khi học xong, tôi đi đến miền Nam để làm việc. Sau một năm khi tôi trở về nhà, tin tức trên ti vi tràn đầy những báo cáo tiêu cực công kích Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi nghe thấy điều đó, tôi tự nghĩ với bản thân, “nếu tôi có cuốn sách như vậy (Chuyển Pháp Luân), tôi phải đọc nó để xem điều này là như thế nào.”

Sau đó, tôi gặp người vợ hiện tại của tôi bây giờ. Cha mẹ của cô ấy đều cùng tập Pháp Luân Công, và cô ấy cũng biết rằng nó là tốt, nhưng không tập. Năm đó, cô ấy đi học ở một nơi khác và nhờ tôi giữ gìn một quyển Chuyển Pháp Luân. Tôi đặt nó sang một bên và không ngó ngàng tới. Sau một vài năm trôi qua và cô ấy trải qua một vài vấn đề trong cuộc đời, thì vợ tôi bắt đầu đọc cuốn sách. Lúc đó, tôi bị lừa dối bởi những báo cáo tin tức sai lệch và phản đối cô ấy đọc sách một cách mạnh mẽ, nhưng tôi không nói nhiều về điều đó khi tôi thấy cô ấy quá kiên quyết học. Chúng tôi cưới nhau vào năm 2006, và sống cùng với cha mẹ cô ấy một thời gian. Chỉ cho tới khi đó thì tôi mới nhận ra Pháp Luân Đại Pháp là tuyệt vời và tôi bắt đầu tập luyện.

Một hôm, tôi bị một tai nạn xe hơi ở vùng quê. Tôi bị một vết thương nhỏ ở đầu và mặt của vợ tôi chỉ bị xây xước. Cô ấy nói, “Sư Phụ bảo vệ chúng ta,” Nhưng tôi hoài nghi. Khi chúng tôi đi tới miền Nam một lần nữa, cô ấy tu luyện tinh tấn trong khi tôi chỉ thỉnh thoảng đọc sách. Trong một thời gian dài, cô ấy liên tục khuyến khích tôi học thuộc Hồng Ngâm và đọc các bài giảng mới của Sư Phụ cùng cô ấy nhưng tôi không thật sự tu luyện Đại Pháp.

Chúng tôi từ miền Nam trở về vào năm 2008 và bắt đầu liên hệ với nhiều bạn đồng tu hơn. Căn hộ của chúng tôi trở thành một điểm học Pháp. Trường hoà ái và tốt lành của các học viên khiến tôi thực sự chân tu Đại Pháp. Tôi học Pháp và tập công tinh tấn. Tôi không thể diễn tả được niềm vui sướng khi thấy được ý nghĩa thực sự của cuộc đời. Vợ tôi bắt đầu sản xuất tài liệu giảng chân tướng, và tôi nói với những người mà tôi gặp rằng Pháp Luân Đại Pháp rất tuyệt vời.

Buông bỏ nhân tâm và tinh tấn tiến bước

Nhân tâm của tôi đã gây ra những rắc rối nghiêm trọng. Chỉ trong vòng bốn tháng từ khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, cựu thế lực bắt đầu can nhiễu. Tôi bị vu khống, bắt bớ và giam giữ. Những thiết bị sản xuất tài liệu giảng chân tướng và những thứ giá trị khác bị cảnh sát lấy cắp, và vợ tôi phải rời khỏi nhà để tránh bị bức hại nhiều hơn. Bởi vì tôi không học Pháp tốt nên tôi không giữ được chính niệm. Tôi không tin tưởng Đại Pháp và đã đi sai đường.

Sau khi được thả ra, tôi lập tức tham gia tu luyện Đại Pháp trở lại, điều chỉnh quan điểm của mình, và nhận ra tầm quan trọng của việc hướng nội. Tôi biết rằng trường hợp bức hại này phần lớn là do chấp trước sắc dục mạnh mẽ và mong muốn có con của tôi. Sau khi nhận ra điều này, tôi đối đãi nghiêm túc với nó và phát chính niệm để tiêu diệt nó. Giờ đây chấp trước sắc dục của tôi ngày càng yếu đi.

Thậm chí cho dù tôi đã không làm tốt Sư Phụ cũng không buông bỏ tôi. Người để tôi cảm thấy được Pháp Luân xoay ở bụng dưới của tôi và cảm thấy cơ thể tôi đang được nâng lên trong khi đả toạ. Những cảm giác này đã khích lệ tôi rất nhiều. Công việc mới của tôi cũng khá thư thả, và tôi có nhiều thời gian để học Pháp và phát chính niệm. Ngoài việc ăn và ngủ, tôi dành hầu hết thời gian để làm ba việc. Tôi thậm chí còn đọc nhẩm Hồng Ngâm trong khi đi bộ đi làm. Tôi hoà tan vào Pháp cả ngày lẫn đêm, và tôi thực sự hạnh phúc. Sư Phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân,

“Toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người.”

Mỗi khi tôi tìm ra những nhân tâm, tôi cố gắng hết sức để ngăn chặn và tiêu diệt chúng. Tôi hiểu ra rằng không có gì sai khi mà có những nhân tâm hay chấp trước mạnh, nhưng nó sẽ sai khi đắm chìm bản thân trong đó. Nếu chúng ta quyết tâm vượt lên trên nó, nó sẽ trở lên càng ngày càng dễ dàng hơn, bởi vì Sư Phụ sẽ giúp chúng ta. Không lâu trước đây, tôi cảm thấy tôi đang làm ba việc khá ổn, nhưng rồi chấp trước hiển thị và hoan hỷ nổi lên và tôi đã nói một số điều mà không nên nói. Thật may là một bạn đồng tu đã ân cần chỉ ra cho tôi. Với sự nhắc nhở này, tôi có thể nhanh chóng vứt bỏ chấp trước và không để chúng vượt khỏi tầm kiểm soát. Ngay sau khi tôi nhận ra vấn đề, tôi niệm “diệt” để quét sạch chúng. Giờ đây, những chấp trước này dễ dàng hơn nhiều để đối phó. Tôi thực sự cảm thấy xấu hổ khi nghĩ về việc mình chỉ làm được ít ỏi thế nào. Tôi thực sự chưa làm được bất kỳ điều gì đáng để hiển thị.

Cứu độ chúng sinh

Sau khi được thả ra khỏi trại giam, tôi có chấp trước sợ hãi mạnh mẽ. Để vứt bỏ tâm sợ hãi, tôi bắt đầu làm một vài việc đơn giản để mọi người biết sự thực về Pháp Luân Công như là dán những ký hiệu nhỏ trên tường. Sau đó không lâu, nỗi sợ hãi của tôi yếu dần và bây giờ tôi giải thích sự thật cho những người tôi gặp ở nơi làm việc. Khi khách hàng đến làm việc, tôi chủ động nói chuyện với họ. Nếu họ quan tâm, tôi thúc giục họ thoái ĐCSTQ. Nếu họ không tán thành lắm, tôi nói cho họ nhiều hơn về vẻ đẹp của Đại Pháp và nó dạy làm người tốt ra sao, và về việc ĐCSTQ bức hại người dân Trung Quốc thế nào. Tôi làm việc này để xây dựng một nền tảng cho họ thoái Đảng trong tương lai.

Bất cứ khi nào tôi có ngày cuối tuần rảnh rỗi, tôi trở về thành phố quê nhà để giảng chân tướng. Không có nhiều học viên ở vùng đó, và tài liệu thông tin về Pháp Luân Đại Pháp thì hiếm hoi. Người dân ở đó không có nhiều cơ hội biết được Đại Pháp tuyệt vời thế nào. Pháp Luân Đại Pháp đã mờ nhạt trong ký ức của họ, và họ có một cái nhìn tiêu cực về Đại Pháp do sự vu khống hiểm độc của ĐCSTQ. Do đó, nó thật cấp bách cho chúng ta nắm bắt lấy thời gian để cứu họ, và tôi coi điều đó như là trách nhiệm của mình.

Tôi làm việc với một học viên lớn tuổi và lâu năm, người mà chủ động làm công việc loại này. Ban đầu tôi thường bối rối khi nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, nhưng bà ấy nói chuyện rất tốt với một phong cách trang trọng và cởi mở, và mọi người sẵn sàng chấp nhận những tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp từ bà ấy. Với sự khích lệ và ảnh hưởng của bà, tôi dần dần cởi mở hơn và nói chuyện càng ngày càng tốt hơn. Bây giờ, tôi có thể nói chuyện với bất cứ ai mà tôi gặp mà không hề sợ hãi. Tôi đưa cho họ những tờ rơi Pháp Luân Đại Pháp và bảo họ thoái ĐCSTQ.

Ở nông thôn, người dân không bị đầu độc quá nặng bởi văn hóa của tà Đảng. Hơn 90% những người mà chúng tôi nói chuyện đều chấp nhận thông tin của chúng tôi, và trẻ con thì hân hoan vui sướng khi chúng nhận những cuốn sách nhỏ và những tấm thẻ Đại Pháp. Bất cứ nơi nào chúng tôi tới, chúng tôi có thể nghe người ta nói, “Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân Thiện Nhẫn Hảo” sau khi nói chuyện với chúng tôi. Khi chúng tôi nghe những lời cảm kích như vậy từ những người này, chúng tôi cảm thấy hạnh phúc và tràn đầy năng lượng. Thậm chí đường đi bùn đất và chân đau nhức không có nghĩa lý gì với chúng tôi.

Cho tới nay, chúng tôi đã giúp hơn 100 người ở thành phố quê nhà của chúng tôi thoái ĐCSTQ. Đây mới chỉ là bước đầu. Tôi hy vọng rằng nhiều học viên hơn có thể đi tới các làng quê xa xôi để cứu người.

Vẫn còn có nhiều người chưa biết sự thực và chưa được cứu. Tôi cảm thấy rằng tôi chưa làm đủ tốt để cứu độ con người. Hôm nay, tôi chỉ đang chia sẻ một phần nhỏ những việc tốt mà tôi đã làm được. Tôi đã để lỡ rất nhiều người có tiền duyên, và nhiều chúng sinh vẫn chưa được cứu. Mục đích của tôi chia sẻ điều này là để khuyến khích các bạn đồng tu bước ra cứu độ nhiều chúng sinh hơn, bước đi tốt trên con đường mà Sư Phụ an bài, cố gắng hết sức để làm tốt ba việc và đồng hoá với Pháp. Khi chúng ta có thể làm được việc đó, chúng ta sẽ không có điều gì phải hối tiếc trong cuộc đời.

Xin vui lòng sửa giúp những thiếu sót của tôi.
Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/3/17/219925.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/4/7/115941.html
Đăng ngày: 11-4-2010, bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share