Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Nga

[MINH HUỆ 03-11-2019] Chúng tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp tại một điểm du lịch ở trung tâm thành phố. Chúng sinh tới đây thuộc đủ mọi giai tầng. Chúng tôi muốn mặc trang phục thế nào cho phù hợp, như áo khoác vàng của Đại Pháp và cư xử lịch thiệp. Nhờ nỗ lực của các học viên trong nhiều năm qua, giới chủ doanh nghiệp và thương nhân của thành phố đã biết đến các học viên. Với nỗ lực của chúng tôi mà những người này đã biết đến Pháp Luân Đại Pháp. Một lần, khi tôi phát cuốn tài liệu về Đại Pháp cho chủ một phòng tập gym. Bà ấy liền nhận ra cuốn tài liệu nói về những người “mặc áo khoác màu vàng.”

Có thể tĩnh tâm luyện công là rất quan trọng, dù rằng đó là nơi phố xá ồn ào, tấp nập xe cộ đi lại, còn có nhiều chương trình biểu diễn đường phố khác. Được Sư phụ Lý (nhà sáng lập) gia trì, chúng tôi không bị sự hối hả, náo nhiệt của môi trường xung quanh tác động. Mặc dù tôi vẫn nghe thấy những âm thanh đó, nhưng dường như nó ở rất xa và không ảnh hưởng tới chúng tôi được.

Sư phụ đã giảng:

“Bão luân lưỡng tý viên
Đỉnh thiên độc tôn trạm
Thuỳ bi khán thế gian
Hoàn cầu tiểu như đạn
Tam giới tại cước hạ
Thế nhân trần trung khán
Xuất thế vi hà nan
Chấp trước tâm nan đoạn”
(“Bão Luân”, Hồng Ngâm III)

Tôi cảm thấy mình vô cùng to lớn, lớn hơn cả khu vực mà chúng tôi đang đứng, thậm chí là lớn hơn cả trái đất này.

Một lần, khi chúng tôi đang luyện bài công pháp thứ hai, có một nhân viên an ninh cũng vào luyện công. Lần khác, vào một ngày hè nóng nực, khi một người trong chúng tôi đang luyện bài công pháp thứ năm thì một người đàn ông đã tới hỏi tôi: “Người phụ nữ kia ngồi được như vậy trong bao lâu? Làm sao tôi có thể học các bài công pháp này?” Tôi bảo anh có thể học qua chúng tôi, và rằng ngồi như thế càng lâu thì càng tốt. Anh ấy nói với tôi: “Bình thường tôi không đi đường này, nhưng hôm nay tôi lại đi qua đây. Tôi đoán rằng đó là để tôi được gặp các bạn.”

Còn có nhiều câu chuyện nữa như vậy. Mọi người gặp chúng tôi, nhận một cuốn giới thiệu, có người muốn tìm hiểu thêm về Đại Pháp. Hạt giống đã được gieo vào tâm họ.

Học viên A đã tới đây giảng chân tướng về Đại Pháp bao năm qua. Bà kể rằng bà đã thấy cầu vồng đôi cách đây không lâu. Bà có nhiều câu chuyện đáng kinh ngạc để kể. Người qua đường nhìn bà mỉm cười. Có thể là họ đã nhận những cuốn thông tin mà bà tặng trước đây. Một lần, một người phụ nữ đã nói với bà rằng: “Bao năm rồi mà bà vẫn ở đây!” Chúng tôi nói với đồng tu A: “Sư phụ đang khích lệ bà đấy. Bà phải kiên định bất kể có khó khăn ra sao nhé!”

Loại trừ can nhiễu của cựu thế lực

Giảng chân tướng cho du khách Trung Quốc càng cần từ bi, trí huệ, và dũng khí hơn so với du khách đến từ các quốc gia khác.

Một hôm, khi tôi trò chuyện với một ông lão người Trung Quốc. Ông đã hỏi tôi nhiều câu hỏi. Sau khi trả lời những câu hỏi của ông, tôi chuẩn bị giúp ông thoái xuất Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Rồi ông đánh rơi vỡ chiếc phích. Ông rất bực. Tôi giúp ông nhặt những mảnh vỡ thì ông đã đẩy tôi ra. Tôi nhận ra có điều gì đó đang can nhiễu tới việc tôi đang làm. Ông ấy sắp hiểu chân tướng rồi.

Một lần khác, tôi mở băng ghi âm cho một đoàn du khách trong khi tay phải cầm một tấm bảng thông tin. Sau đó, hướng dẫn viên của đoàn đi tới, quát tôi. Tôi không để ý đến anh ta, mà tiếp tục việc mình đang làm. Lúc đó, anh ta lại dọa chụp hình tôi và tố cáo với cảnh sát ở Trung Quốc. Khi anh ta chuẩn bị chụp thì tôi dùng tấm bảng thông tin che lại. Anh ta đẩy tấm bảng ra thì tôi lại che ống kính máy ảnh của anh ta. Rồi anh ta dùng sức mạnh áp chế tôi. Nhiều người xung quanh, có cả khách du lịch đã chú ý tới sự việc này. Theo đề nghị của một cô gái ở gần tôi thì tôi đã tránh đi để tránh làm căng thẳng thêm tình hình.

Tôi thuật lại sự việc đã xảy ra. Tôi biết việc này xảy ra để du khách không nghe được chân tướng.

Tôi nhận ra ngoài phát chính niệm, tôi phải đề cao tâm tính. Tôi có chấp trước gì phải tống khứ? Khi anh ta nói xấu tôi, tôi vẫn giữ được sự điềm tĩnh, nhưng khi anh ta chuẩn bị chụp hình tôi, tôi lại thấy sợ. Tôi muốn lấy điện thoại ra chụp hình anh ta nhưng không tìm thấy trong túi. Tôi nghĩ tâm tranh đấu của tôi đã bị kích động. Sợ hãi và tranh đấu là hai chấp trước mà tôi cần phải loại bỏ trước khi giảng chân tướng cho khách du lịch. Mặc dù tôi đã cố gắng để loại bỏ chúng nhưng chúng vẫn còn đó.

Tôi nhận ra giảng chân tướng có hiệu quả thế nào phụ thuộc vào việc chúng ta tu luyện cá nhân ra sao, loại bỏ được bao nhiêu chấp trước.

Sư phụ đã giảng:

”Tôi đã giảng rằng, tâm tính cao đến đâu, công cao đến đó.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Khi chúng ta ở tuyến đầu giảng chân tướng cho khách du lịch, chấp trước và sơ hở của bản thân dễ bị phơi bày ra. Chúng ta cần phải không ngừng loại trừ chúng để có thể hoàn thành sứ mệnh của mình.

Ngày hôm đó, tôi giảng chân tướng rất tốt vì có 12 người đồng ý thoái ĐCSTQ. Khi tôi đăng tên của họ lên trang web, trong tôi có nhiều cảm xúc vì chúng sinh được cứu nhờ nỗ lực to lớn của các học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Sư phụ đã giảng:

”Tôi chính là đến để cứu người, (các đệ tử vỗ tay) ai ai cũng biết tôi đang chịu đựng vì chúng sinh, mục đích là vì để con người có thể đắc cứu. Tôi không có chỗ [truy] cầu cá nhân nào cả, tôi có thể buông bỏ bất kể điều gì, tôi cũng không có chấp trước con người.” (Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp-Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Metro Area ở Washington DC 2011)

Những khó khăn mà tôi đã trải qua không thể sánh được với những khổ nạn mà Sư phụ đã chịu thay chúng ta. Với sự từ bi thần thánh, chúng ta có thể phó xuất hết thảy để cứu người.

Loại bỏ vật chất sợ hãi

Tôi ôm giữ tâm sợ hãi và do dự trước khi ra ngoài giảng chân tướng. Tôi lo mình sẽ không được an toàn và không làm tốt được, rằng tôi sẽ bị lăng mạ, bị tổn thất lợi ích của bản thân. Làm sao để tôi có thể loại bỏ tâm sợ hãi đây?

Đầu tiên, chúng ta cần phải xác định được chúng ta lo sợ điều gì và đối mặt với chúng. Điều gì khiến chúng ta sợ hãi, rồi cố gắng tìm ra giải pháp. Chúng ta phải hiểu rằng vật chất sợ hãi không phải là một phần của chúng ta. Tôi ngộ được rằng nó thực sự là một chủng vật chất. Khi chúng ta ôm giữ tâm sợ hãi là khi chủng vật chất đó thể hiện ra bề mặt. Chủng vật chất này đã tích lũy hết năm này qua năm khác, đời này qua đời khác và được ẩn giấu rất kỹ. Khi chủng vật chất này thể hiện ra bề mặt, đây là cơ hội tốt để tống khứ nó. Chúng ta cần phải không ngừng đẩy ra và gỡ bỏ chúng.

Tôi nhận ra rằng mọi sự sợ hãi của tôi xuất phát từ sự vị tư. Tôi sợ mình bị lăng mạ, sợ bị mất mặt và sợ bị tổn thương. Nếu niệm đầu của tôi là suy nghĩ cho người khác và nếu tôi nhìn sự việc từ quan điểm của người khác, ví dụ họ cần nghe chân tướng bởi họ đang gặp nguy hiểm thì tôi sẽ không nghĩ về tâm sợ hãi của bản thân nữa. Khi tôi loại trừ tâm sợ hãi hết lớp này tới lớp khác thì tự kỷ chân chính sẽ hiển lộ ra. Tôi có thể suy nghĩ đúng đắn chiểu theo Pháp và từ quan điểm của người khác. Ví dụ, nếu tôi lo sợ rằng mình không thể nói tốt thì tôi cần phải rèn luyện thêm và đọc kỹ tài liệu giảng chân tướng. Nếu tôi không biết nên bắt đầu câu chuyện thế nào, tôi sẽ nghĩ về điều họ quan tâm là gì, và điều gì khiến họ dễ tiếp thụ thay vì tập trung vào điều tôi muốn nói.

Khi đào sâu hơn, tôi nhận ra rằng tôi sợ bị bức hại. Tôi đã đọc nhiều câu chuyện bức hại ghê rợn trên trang web Minh Huệ. Có những lúc, tôi bị tâm sợ hãi phong bế, tôi thậm chí còn không muốn đọc chúng nữa. Bức hại đâu đâu cũng có, kể cả ở bên ngoài Trung Quốc. Cựu thế lực can nhiễu nỗ lực giảng chân tướng của chúng ta, cuộc sống hàng ngày, sức khỏe và các mối quan hệ xã hội của chúng ta. Chúng tìm những sơ hở của chúng ta và dùi vào đó. Chúng ta cần phải nhớ rằng chúng ta dù có còn thiếu sót đến đâu trong tu luyện thì chúng cũng không được phép an bài con đường tu luyện cho chúng ta.

Cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc, sự tra tấn và những thống khổ mà các học viên đang phải chịu đựng đều là do cựu thế lực an bài.

Sư phụ đã giảng:

“Nói cách khác, bảo chư vị này, không một ai muốn chư vị tu thành, cũng không một ai cân nhắc xem chư vị tu như thế nào. Cựu thế lực chỉ muốn hoàn thành [điều] chúng muốn hoàn thành, chỉ thế mà thôi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc 2015)

Ý định của chúng thật ích kỷ. Mặc dù chúng là sinh mệnh cao tầng, trong quá trình chính Pháp, niệm đầu của chúng luôn là vị tư. Chúng chỉ quan tâm tới điều mà chúng chấp trước, chứ không phải là điều gì tốt cho tương lai của các sinh mệnh tại các tầng thứ khác nhau.

Là đệ tử Đại Pháp, chúng ta phải minh bạch điều này, tuyệt đối không thừa nhận an bài của cựu thế lực, không được sợ bức hại và cựu thế lực vì chúng ta được tạo ra vì Đại Pháp.

Ngoài ra, chúng ta cần kéo dài thời gian phát chính niệm, còn cần phải vô tư vô ngã. Chúng ta phải xét mọi vấn đề trong tu luyện từ cơ điểm của chính Pháp.

Kiên định ý chí

Mùa hè này, một sự kiện lớn được tổ chức tại Kostroma vào ngày thứ Bảy và Chủ nhật. Vào ngày Chủ nhật, tôi ngủ dậy mà cổ họng đau rát. Tôi thấy mệt mỏi và chóng mặt. Tôi đã chuẩn bị cho các sự kiện diễn ra trong ngày. Chúng tôi sẽ trình diễn [luyện công] và cần có diện mạo chỉnh tề. Nhưng tôi rất mệt mỏi và thậm chí là không thể cười nổi. Dù vậy, tôi vẫn tới đó đến khi sự kiện kết thúc.

Trên chuyến tàu trở về nhà, một người phụ nữ ngồi cạnh nói với tôi: “Tôi thấy những người mặc trang phục màu vàng ở trung tâm thành phố và cả màn múa rồng nữa. Màn trình diễn rất hay.” Tôi biết rằng bà ấy đã hiểu được chân tướng và tôi rất vui khi nghe điều đó. Sư phụ thật từ bi, Ngài đã an bài người phụ nữ này ngồi cạnh để khích lệ tôi.

Sáng hôm sau, về đến nhà, tôi lại cảm thấy đau họng và bị sốt. Tôi ngả mình xuống ghế. Một lúc sau, tôi ngồi dậy và mở các bài giảng Pháp của Sư phụ. Tôi bắt đầu cảm thấy khá hơn nhưng vẫn còn bị sốt. Đêm hôm đó, tôi thậm chí còn cảm thấy tệ hơn và bị ho dữ dội. Tôi bắt đầu nhẩm Luận Ngữ. Cơn ho của tôi dừng lại nhưng sau đó, tôi không thể nhớ được đoạn thứ hai của Luận Ngữ. Cơn ho quay lại và tôi lại nhẩm Luận Ngữ. Cơn ho lại dứt. Chồng tôi thức giấc vì cơn ho của tôi. Tôi nhờ anh đọc giúp tôi dòng đầu tiên của đoạn thứ hai của Luận Ngữ. Tôi đã ngủ thiếp đi trong khi nhẩm Luận Ngữ.

Sang ngày thứ hai, tôi vẫn cảm thấy rất yếu. Tôi nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ, và dịch xong một bài báo. Tôi tiếp tục ho mặc dù thân nhiệt đã hạ. Sang ngày thứ ba, mặc dù vẫn còn đau họng, nhưng tôi quyết định sẽ tới điểm giảng chân tướng. Tôi không thể nói được nhưng tôi ở đó luyện công. Suốt ngày hôm đó, tôi đã cố gắng áp chế cơn ho. Tôi có thể cảm nhận được Sư phụ gia trì. Cuối ngày hôm đó, tôi cảm thấy mình đã vượt qua khảo nghiệm.

Trong quá trình này, tôi đã tăng thời gian phát chính niệm để loại bỏ can nhiễu, mỗi lần cách nhau một hoặc nửa tiếng trong khoảng thời gian 24 giờ. Nhìn lại, nếu tôi để tình trạng của tôi như vậy, có lẽ sẽ cần thời gian lâu hơn để bình phục và sẽ lãng phí nhiều thời gian quý báu của mình.

Tương tự, chúng ta không thể đối đãi với khổ nạn trong bất kỳ hoàn cảnh nào khác như khó chịu trên thân thể, các vấn đề gia đình hay công việc là vấn đề tu luyện cá nhân. Chúng ta cần phải nhìn nhận vấn đề từ cơ điểm của chính Pháp.

Bên cạnh nỗi sợ hãi, chúng ta phải tống khứ chấp trước hơn thua với người khác. Nhiều người Trung Quốc bị truyền thông đầu độc nên đã hiểu lầm chúng ta, nhìn chúng ta bằng con mắt miệt thị, lăng mạ và ngược đãi chúng ta, hay đơn giản là lờ chúng ta đi. Chúng ta cần phải đột phá điều đó. Tôi cảm thấy khi chúng ta muốn giành phần thắng trong cuộc tranh luận, thì họ có thể lập tức cảm nhận được điều ấy. Nhưng nếu chúng ta biểu hiện thiện và dung nhẫn thì họ sẽ cảm thấy được sự tử tế của chúng ta. Đó là chúng ta đang chứng thực Đại Pháp.

Bằng những nỗ lực của chúng tôi, nhiều hướng dẫn viên du lịch đã hiểu được chân tướng và thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Một lần, tôi luyện công cùng chồng ở công viên trong khi bật băng ghi âm giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, chồng tôi bảo rằng một hướng dẫn viên du lịch đã để đoàn của anh ấy đứng trước nơi chúng tôi luyện công, vì vậy mọi người trong đoàn đều có thể nghe những đoạn giảng chân tướng này. Có lần, du khách còn bị sốc và tức giận khi thấy chúng tôi, họ còn phàn nàn với người hướng dẫn viên du lịch. Người hướng dẫn viên du lịch trả lời rằng: “Ở đây, việc này là được phép.” Và du khách đó đã không nói thêm lời nào nữa.

Có lần, chúng tôi ở trong một công viên xinh đẹp, phía sau có một hồ nước. Quả là một khung cảnh hoàn hảo để luyện công. Nhiều người Trung Quốc cũng tham gia cùng chúng tôi. Một lần, khi tôi luyện bài công pháp thứ hai “Pháp Luân Trang Pháp”, một cô gái dừng lại trước mặt tôi, và khi mở mắt ra, tôi thấy cô ấy đang chăm chú nhìn tôi. Tôi cứ nghĩ cô ấy định phàn nàn gì đó, nhưng sau đó cô ấy hỏi: “Bà có thể đứng như thế này trong bao lâu?” Tôi nhận ra rằng cô ấy quan tâm tới các bài công pháp này. Vì vậy, tôi đã giải thích rằng: “Có bốn động tác khác nhau, mỗi động tác kéo dài 7 phút.” Thực ra, nhiều người Trung Quốc đã hiểu Pháp Luân Đại Pháp rất tốt và đang bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại. Người dân không bày tỏ sự ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp bởi họ sợ ĐCSTQ. Nhiều người đã giơ ngón tay cái về phía chúng tôi tán thưởng khi xem chúng tôi luyện công.

Hễ đâu cần thì giảng chân tướng ở đó

Chúng tôi vẫn cần phải giảng chân tướng cho ban quản lý của công viên này bởi dường như họ chưa hiểu chúng tôi, mặc dù chúng tôi đã cố gắng mấy lần. Họ từ chối lắng nghe khi chúng tôi nhắc tới Pháp Luân Đại Pháp. Một quản lý đã nghe người tiền nhiệm nói về chúng tôi và sinh định kiến. Cô ấy ngăn chúng tôi gặp quản lý cấp cao. Chúng tôi vẫn còn nhiều điều cần làm để giảng chân tướng và đã trải qua nhiều can nhiễu. Người ta đã lăng mạ chúng tôi, chế nhạo chúng tôi và dọa sẽ gọi cảnh sát. Cũng có nhiều người say xỉn qua đây. Đó là những ví dụ về sự can nhiễu của tà ác tới những nỗ lực của chúng tôi.

Bởi vì các đệ tử Đại Pháp đến từ các tầng thứ cao của cựu vũ trụ, chúng ta không những phải loại bỏ những chấp trước người thường mà còn phải loại bỏ những thiếu sót vốn là một phần của cựu vũ trụ. Chúng ta phải đồng hóa với Đại Pháp để đạt tới tiêu chuẩn của tân vũ trụ.

Khi chúng ta không ngừng đột phá ý niệm mà cựu thế lực áp cho chúng ta và chính lại ý niệm của bản thân theo yêu cầu của Đại Pháp là chúng ta đang đồng hóa với Pháp và tiến vào tân vũ trụ.

Sư phụ đã giảng:

”Tu chính là tu tư tưởng của con người, từ tư tưởng mà thay đổi, tư tưởng của chư vị thuần tịnh tới mức độ nào, thì đó chính là quả vị.” (Giải đáp thắc mắc tại Giảng Pháp ở Trịnh Châu, Chuyển Pháp Luân Pháp giải)


Bản tiếng Trung: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/3/395246.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/11/181047.html

Đăng ngày 14-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share