Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-11-2019] (Tiếp theo Phần 1)

Một lạp tử của Đại Pháp

Là các học viên Đại Pháp, mỗi người chúng ta đều đang trợ giúp Sư phụ bằng cách làm các phần việc dựa vào khả năng của mình. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, chúng tôi cần những học viên có chuyên môn về kỹ thuật, vì thế tôi đã bắt đầu giúp đỡ mọi người trong khu vực đó.

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bắt đầu phong toả Internet ngay khi cuộc bức hại bắt đầu. Dưới sự an bài của Sư phụ, một học viên khác đã chỉ cho tôi cách dùng email để nhận các bài viết trên trang web Minh Huệ, và sau đó tôi đã dạy các học viên địa phương đang sản xuất tài liệu giảng chân tướng cách sử dụng nó. Trong giai đoạn khó khăn này, email là một phương thức liên lạc đáng tin cậy với trang web Minh Huệ.

Sau này tôi đã học được cách sử dụng phần mềm để vượt qua sự kiểm duyệt trực tuyến và chia sẻ nó với các học viên khác. Đôi khi rất khó để kết nối trực tuyến bởi chúng tôi phải sử dụng các phương thức khác nhau nhằm đột phá phong toả tường lửa của ĐCSTQ để tiếp cận trang web Minh Huệ. Chúng tôi đã làm như vậy trong những năm qua, vì thế các học viên địa phương có thể tiếp cận được các bài Kinh văn mới của Sư phụ. Thông qua Tuần báo Minh Huệ, họ có thể theo kịp tiến trình Chính Pháp và thiết lập một phương thức liên lạc riêng với Minh Huệ.

Vấn đề bảo mật máy tính là vô cùng quan trọng. Các hệ thống trước đó đã gặp vấn đề khi cài đặt, có nhiều thuật ngữ bằng tiếng Anh, và nhiều chương trình cần được cài đặt, vì thế có rất ít học viên biết cách làm. Tôi cũng không biết cách cài đặt như thế nào.

Một học viên nói: “Chị nên học cách cài đặt”. Tôi nghĩ: “Tại sao lại không chứ? Nếu tôi không học thì ai sẽ học?” Tôi đề nghị học viên đó dạy tôi và tôi ghi chép cẩn thận toàn bộ quá trình. Lần đầu tôi cài đặt một máy tính không dễ như tôi tưởng. Máy tính của học viên đã bị hỏng vì lỗi của tôi. Tôi đã mượn một chiếc máy tính xách tay để thực hành và dành cả buổi tối để lặp lại lặp lại quá trình cài đặt và gỡ cài đặt hệ thống. Sau đó, tôi đã có thể hỗ trợ cài đặt hệ thống máy tính và các biện pháp phòng ngừa an toàn cho học viên.

Nền tảng truyền thông cung cấp cho chúng tôi sự hỗ trợ kỹ thuật rất tốt, và mọi thứ trở nên dễ dàng hơn. Tôi cũng học được nhiều điều trong quá trình giúp các học viên khác cài đặt và duy trì hệ thống an toàn. Nhiều học viên sử dụng máy tính đều đã lớn tuổi, vì thế tôi cố gắng làm cho hệ thống dễ dàng sử dụng và bảo trì. Nếu có bất cứ vấn đề nào phát sinh, họ có thể xử lý được chúng. Tôi minh hoạ các hướng dẫn bằng hình ảnh đơn giản để họ có thể sử dụng dễ dàng.

Mỗi khi nền tảng truyền thông gửi lời nhắc nâng cấp, tôi giúp các học viên nâng cấp chúng. Tôi đã giúp một học viên lớn tuổi cài đặt hệ điều hành Windows 7 vài năm trước, tôi liên hệ với bà khi tôi biết hệ thống cũ bị ngừng hoạt động. Bà ấy đã rất vui. Khi nâng cấp hệ thống cho người học viên này, tôi nhận thấy bộ nhớ máy tính của bà rất thấp, khiến cho việc truyền dữ liệu bị chậm. Mỗi bước trong quá trình cài đặt đều khó khăn, và ngay cả việc khởi động ban đầu cũng không thể hoàn thành.

Tôi bình tĩnh và hướng nội để tìm những thiếu sót của bản thân. Tôi nhận ra mình còn nhiều chấp trước, chẳng hạn thiếu kiên nhẫn và muốn hiển thị bản thân. Tôi cảm thấy từ khi tôi cài đặt được các hệ điều hành trên nhiều máy tính, tôi có thể xử lý mọi loại vấn đề. Tôi cảm thấy mình rất có bản sự. Sau khi phát hiện ra chấp trước này, tôi nghĩ: “Sư phụ, con đã sai rồi. Con sẽ phóng hạ tự ngã của mình”. Sư phụ đã điểm hoá cho tôi vấn đề nằm ở đâu, và quá trình cài đặt hoàn tất mà không gặp trở ngại nào.

Khi trở về nhà, tôi đã nghĩ về những khó khăn mà một học viên sẽ gặp phải khi sử dụng máy tính tốc độ chậm như vậy. Tôi cài đặt một chiếc máy khác của mình (một mẫu máy tính cao cấp hơn mà tôi đã lắp ráp vài năm trước) và đưa nó cho bà ấy. Bà ấy đã rất vui.

Cơ hội tu luyện có ở khắp mọi nơi. Tôi đã phối hợp với một học viên trong một hạng mục giảng chân tướng. Bởi tôi có ít kinh nghiệm, nên hầu như tôi chỉ nghiên cứu tài liệu và học những kỹ thuật mà chúng tôi cần. Với sự trợ giúp của Sư phụ, tôi đã dễ dàng học chúng. Dần dần, tâm hiển thị của tôi lại nổi lên. Khi học viên khác chỉ ra vấn đề này, tôi cảm thấy rất xấu hổ. Trong quá trình này, mỗi vấn đề đều là một cơ hội tốt để khảo nghiệm bản thân. Tôi phát hiện ra nhiều chấp trước của tôi liên quan đến vị tư và tự ngã. Khi tôi có thể phóng hạ tự ngã, trí huệ tiếp tục được khai mở, và hiệu suất làm việc của tôi được cải thiện.

Khi các học viên khác gặp vấn đề và cần đến sự giúp đỡ của tôi, tôi luôn cố gắng hết sức để xử lý chúng. Đôi lúc, tôi làm việc cả đêm. Bởi vì tôi đang làm những gì được Sư phụ an bài, tôi không cảm thấy đây là khổ nạn. Một số học viên nói rằng: “Cho dù chúng tôi nhờ chị giúp việc gì, chị luôn đồng ý. Chị chưa bao giờ khiến chúng tôi thất vọng”. Tôi nói: “Đây là trách nhiệm của tôi”. Năng lực mà Sư phụ ban cho tôi đã giúp tôi mở rộng các kỹ năng kỹ thuật của mình. Tôi sẽ làm tốt trách nhiệm của mình ở bất cứ nơi nào cần đến tôi.

Giữa cuộc bức hại, tâm tôi đặt vào việc cứu độ chúng sinh

Cuộc bức hại lên tới đỉnh điểm cũng là lúc tôi được nhận vào làm công việc hiện tại. Tôi đã nói với trưởng phòng rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công. Vì họ cần tới năng lực của tôi, nên trưởng phòng đã quyết định tuyển dụng tôi bằng mọi giá. Tôi nghĩ hình tượng và hành vi của mình là cách tốt nhất để chứng thực Pháp. Tôi chưa bao giờ xem bản thân là một nạn nhân của cuộc bức hại. Tôi luôn mỉm cười, cởi mở và tính tình rộng lượng. Tôi không bao giờ cạnh tranh với người khác về lợi ích hoặc danh tiếng cá nhân, vì thế quản lý và các đồng nghiệp đều tán dương tôi.

Bởi vì tôi đã nộp đơn khởi tố cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân vì phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, cảnh sát địa phương đã tới chỗ tôi làm việc, và trưởng phòng muốn kỷ luật tôi. Tôi cảm thấy sợ hãi đến nghẹt thở. Tôi biết nỗi sợ này là một chấp trước, nhưng điều gì đã thúc đẩy nó? Tôi nhận ra mình sợ bị bắt giữ, sợ làm liên lụy tới gia đình, sợ rằng tôi sẽ mất việc, sợ các đồng nghiệp sẽ nhìn mình một cách xa lạ. Còn có rất nhiều chấp trước khác nữa, chẳng hạn như tâm an dật và tâm hiển thị. Đằng sau những chấp trước này là một chấp trước rất lớn vào vị tư và tự ngã.

Sư phụ giảng:

“Cơ điểm của quá khứ là ‘vị tư’, còn hết thảy những gì Đại Pháp tạo nên đều là không ‘chấp ngã’”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003, Giảng Pháp tại các nơi IV)

Sư phụ muốn chúng ta trở thành những sinh mệnh của tân vũ trụ, một sinh mệnh hoàn toàn vị tha. Tôi phải phóng hạ “tự ngã” của bản thân. Khi minh bạch được Pháp lý này, đầu não tôi đột nhiên trở nên thanh tỉnh, và tôi phát chính niệm để giải thể vị tư. Tôi đã quên đi việc bảo vệ bản thân. Thay vào đó, tôi cảm thấy một sự từ bi hồng đại đối với con người thế gian và mong muốn cứu độ họ.

Với mong muốn cứu vị trưởng phòng, tôi đã viết một lá thư để nói cho ông ấy biết Pháp Luân Đại Pháp tốt như thế nào và chân tướng của cuộc bức hại. Tôi cũng chỉ ra rằng con người cần phải lựa chọn giữa thiện và ác. Tôi đã kết thúc lá thư của mình bằng câu: “Nếu văn phòng vẫn muốn kỷ luật tôi, tôi có thể rời đi – nhưng không phải vì tôi muốn đi mà vì tôi không muốn anh giúp những kẻ đó làm điều xấu. Sự ủng hộ của anh sau này sẽ có thể được dùng làm bằng chứng để chứng minh anh đã giúp bức hại những người lương thiện”. Trưởng phòng đã quyết định không kỷ luật tôi. Sau này, tôi biết được rằng thành phố muốn sử dụng trường hợp của tôi để được khen ngợi từ cấp cao hơn, nhưng công ty đã bảo vệ tôi. Tôi biết rất rõ rằng Sư phụ đang bảo hộ tôi.

Sau đó, nhân viên an ninh tới tìm tôi, và tôi đã giảng chân tướng về cuộc bức hại cho họ. Phòng 610 muốn có một cuộc nói chuyện kín với tôi. Về sau tôi biết được rằng nó thực ra là một khoá tẩy não. Lúc đó, tôi thực sự không sợ hãi. Ban đầu, họ cố lừa tôi bằng cách nói: “Hãy xem ai trong số các người lợi hại hơn. Nếu chị có thể thuyết phục nhân viên Phòng 610, thì chị thực sự gây ấn tượng với chúng tôi”. Khi tôi nghe được những điều đó, tôi nghĩ rằng: “Có phải là vì tôi có tâm tranh đấu với người khác không? Tôi chợt nhớ tới lời giảng của Sư phụ:

“Tôi là người không thích đấu với người ta, tôi cũng không thèm đấu với ông lão ấy”. (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã suy nghĩ về những gì xảy ra. Tôi cần đề cao ở phương diện nào trong tu luyện? Sư phụ đã điểm hoá cho tôi rằng, để triệt để phóng hạ chấp trước vào tự ngã, tôi cần nhìn thấu được sinh tử.

Sư phụ giảng:

“Thần cũng giống thế, tuần hoàn lặp lại, họ không phải là bất tử, nhưng ‘cái chết’ của họ thì họ là biết; ‘sinh ra’ thì họ cũng là biết, nhưng họ sẽ không mang theo ký ức nguyên lai”. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2019)

Tôi ngộ ra rằng mọi sinh mệnh đều sẽ tái sinh, vì thế không cần hoan hỷ khi một sinh mệnh được sinh ra hay đau buồn khi một sinh mệnh chết đi. Niềm hạnh phúc đích thực duy chỉ có cầu đắc chính Pháp và bước đi trên một con đường ngay chính.

Khi tôi có thể buông bỏ được chấp trước sinh tử, mọi thứ đã chuyển biến.

Sư phụ giảng:

“Nhưng làm người tu luyện, điều chư vị tu là ‘vị tha’, ‘vị công’; sinh mệnh biến thành sinh mệnh chính giác chính Pháp”. (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)

Tôi cảm thấy rằng, là một học viên Đại Pháp, tôi cần cư xử một cách cởi mở và ngay thẳng. Tôi cần cứu tất cả những người có liên quan trong việc này. Các học viên địa phương cũng hỗ trợ tôi phát chính niệm.

Sư phụ cũng giúp tôi tháo gỡ nút thắt và để cho thư ký của công ty tôi được cứu. Anh ấy không phân biệt được sự khác nhau giữa lòng ái quốc với dân tộc Trung Hoa và sự trung thành đối với tà đảng Trung Cộng. Tôi đã không thực sự giảng sâu về cuộc bức hại trong lá thư tôi viết trước đó bởi tôi không muốn anh ấy có bất cứ chướng ngại nào trong tư tưởng. Bởi vì cứu người có nghĩa là phải thanh lý vấn đề từ gốc rễ, tôi biết rằng tôi cần phải giải thích cặn kẽ tình huống chân thực. Tôi đã viết cho anh ấy một lá thư rất dài và giảng chân tướng một cách rõ ràng. Tôi cũng đưa cho anh ấy một đĩa DVD cùng phần mềm vượt tường lửa trên Internet cũng như nhiều video giảng chân tướng khác. Thêm vào đó, tôi viết một lá thư gửi trưởng phòng an ninh của công ty. “Vấn đề 610” không bao giờ được đề cập lại nữa. Tôi biết Sư phụ đã giải thể tất cả các nhân tố bất hảo đó.

Thái độ của thư ký văn phòng cũng đã chuyển biến. Cậu ấy bội phục trước một người phụ nữ có thể chịu đựng được nhiều áp lực ngần ấy và không từ bỏ đức tin của mình. Tôi làm tốt công việc của mình, hành xử ngay chính, và xử lý mọi vấn đề một cách ngay thẳng và cởi mở.

Thư ký văn phòng gần đây nói với tôi rằng: “Lễ kỷ niệm 70 năm thành lập ĐCSTQ sắp đến. Cảnh sát muốn mời chị đến nói chuyện”. Tôi nói với cậu ấy rằng tôi rất bận nên sẽ thật tốt nếu cậu ấy từ chối lời mời giúp tôi. Nếu họ vẫn khăng khăng làm vậy, tôi sẽ nói chuyện với họ. Tôi nói với Sư phụ trong tâm rằng: “Con không sợ nói chuyện với cảnh sát. Nếu đó là người hữu duyên với con, hãy để cho anh ấy tới. Còn nếu không phải, thì con sẽ không gặp người đó”. Cuối cùng, người thư ký đã xin lỗi tôi.

Tôi nghĩ rằng, bởi cảnh sát đã biết về tôi, giữa chúng tôi hẳn là phải có mối nhân duyên tiền định, vì thế tôi đã viết cho họ một lá thư giảng chân tướng.

Trân quý đồng tu

Thông qua các hạng mục, chúng tôi thường xuyên giao tiếp với các học viên khác. Khi hạng mục kết thúc, hầu như khó có thể gặp lại họ lần nữa. Tôi thực sự trân quý khoảng thời gian mà tôi và các đồng tu làm việc cùng nhau. Chúng ta đều tới thế gian này để cứu độ thế nhân. Chúng ta phải khích lệ lẫn nhau và khiến cộng đồng cùng tinh tấn.

Dường như tôi có nhân duyên thâm sâu với một học viên. Khi cô ấy đang phát chính niệm, một học viên khác đã nhìn thấy cô ấy ở trong một tình thế hết sức nguy hiểm. Tôi đã đi tìm cô ấy. Tôi phát hiện ra cô ấy đang ở trong một mối quan hệ không ngay chính. Tôi đã trao đổi thể ngộ tu luyện của mình với cô ấy, và cô ấy đã cố gắng quy chính bản thân theo Pháp.

Hai năm trước sức khoẻ của cô ấy bắt đầu suy giảm. Căn bệnh u xơ cổ tử cung của cô trở nên tồi tệ hơn. Gương mặt cô trông nhợt nhạt như thể không còn chút năng lượng nào.

Một ngày nọ, cô ấy đã nói với tôi về những gì cô đã trải qua. Chỉ lúc đó, tôi mới nhận ra tình trạng của cô thực sự nguy hiểm và cô ấy có thể mất đi sinh mệnh của mình. Tôi có thể cảm nhận được sự bất lực của cô ấy và rằng cô ấy thực tâm muốn tìm kiếm sự giúp đỡ. Tôi tiếp tục phát chính niệm. Các học viên khác cũng giúp cô bằng cách phát chính niệm. Toàn thân tôi có cảm giác đau nhói và phát lạnh. Tôi biết rằng các nhân tố bất hảo đã bị giải thể.

Sau khi trở về nhà, tôi bắt đầu bị sốt cao và đau nhức toàn thân. Tôi tiếp tục phát chính niệm trong bốn ngày tiếp theo. Tôi phủ nhận tất cả an bài của cựu thế lực đối với học viên này.

Tôi chưa bao giờ suy nghĩ về những cảm giác khó chịu mà tôi đã cảm thấy. Cứ như cô ấy và tôi là nhất thể và chúng tôi đã cùng nhau tiêu diệt tà ác. Vào ngày thứ năm, cơn đau dần thuyên giảm, nhưng đầu tôi vẫn đau tới mức như thể nó đang nứt mở ra. Tôi không nản lòng và tiếp tục phát chính niệm, ngay cả trong mơ.

Sau đó, cơ thể tôi không còn đau nữa. Tôi biết tà ác đã bị giải thể hoàn toàn.

Tôi đã kể với các học viên khác về trải nghiệm của mình trong cuộc chiến chính tà này. Tôi hỏi học viên đó rằng: “Sư phụ đã thay đổi đường đời của cô. Cô vẫn tiếp tục tu luyện chứ?” Cô ấy trả lời quả quyết rằng cô vẫn sẽ tu luyện. Ngay sau khi cô ấy nói xong, cô đi vào nhà vệ sinh và thải ra hai khối u xơ.

Một năm sau đó, trạng thái tu luyện của học viên đó lên xuống thất thường. Cô ấy không thực sự tu luyện tinh tấn, vì thế khối u xơ đã phát triển trở lại, và lần này chúng trở nên to hơn trước. Vào một ngày không lâu về trước, cô ấy đã liên hệ với tôi. Giọng nói của cô nghe giống như cô sắp ra đi vậy. Khi nhìn cô ấy, tôi cảm thấy buồn. Tôi biết mỗi cá nhân phải tự bước đi trên con đường của mình, nhưng tôi vẫn tự hỏi mình có thể làm gì. Tôi cảm thấy một chút mất mát.

Sư phụ đã điểm hoá cho tôi rằng các đệ tử Đại Pháp là một chỉnh thể thống nhất. Lời chúc mừng của Sư phụ trong “Gửi Pháp hội Canada” được công bố, và câu đầu tiên đã khiến tôi chấn động sâu sắc:

“cựu thế lực dùng lửa và máu để tạo ra tà ác ấy không hề muốn để Đại Pháp vượt lên”. (Gửi Pháp hội Canada [2019])

Lần này, Sư phụ không dùng từ “Đệ tử Đại Pháp”. Sư phụ dùng từ “Đại Pháp”. Ngay lập tức tôi đã minh bạch ra điều tôi nên làm. Chúng ta đều là những sinh mệnh được Sư phụ tuyển chọn. Mỗi học viên Đại Pháp là độc nhất vô nhị. Con đường mà mỗi học viên Đại Pháp đi qua và tất cả những gì mà họ ngộ ra từ Pháp, khi tổ hợp lại, chính là một phần không thể thiếu của Đại Pháp triển hiện tại nhân gian. Tất cả chúng ta là một chỉnh thể thống nhất. cựu thế lực bức hại các học viên bằng cách ly gián họ với nhau. Sau đó chúng bức hại riêng từng người.

Tôi đi tìm học viên đó ngay lập tức. Trước khi tôi có thể nói bất cứ điều gì, cô ấy bảo tôi rằng cô ấy cảm thấy có một lực kéo cô ấy ra khỏi chỉnh thể các học viên và cô ấy ngày càng cảm thấy miễn cưỡng khi giao tiếp với bất kỳ ai. Tôi biết các nhân tố tà ác đang cố gắng phong bế và giết cô ấy.

Tôi bắt đầu phát chính niệm tại nhà cô ấy vào mỗi giờ trong ba ngày. cựu thế lực đã an bài để cô ấy vướng vào mối quan hệ đồng tính luyến ái để làm cái cớ huỷ hoại cô ấy. Chúng tôi hoàn toàn phủ nhận mọi thứ liên quan trong vấn đề này. Ba ngày sau, cô ấy đã cảm thấy thư giãn hơn. Cô ấy đã nguyện ý đọc các bài giảng Pháp và luyện công.

Bị vướng vào cảm xúc người thường

Một học viên đã tới nhà chăm sóc cháu ngoại nhưng sau đó đã trở lại sau một cuộc tranh cãi lớn với con gái của bà. Trạng thái tu luyện của bà ấy không được tốt. Khi tôi nhìn thấy bà, bà đi lại khá khó khăn. Tôi có thể thấy những khổ nạn mà bà ấy đang phải trải qua: Mê tại nhân trung, nhưng muốn tu luyện tinh tấn. Tôi đã trao đổi thể ngộ tu luyện với bà và giúp bà lấy lại tín tâm tu luyện. Tôi cũng phát chính niệm cùng bà ấy để thanh lý toàn bộ an bài của cựu thế lực đang can nhiễu tới việc tu luyện của bà.

Tôi gợi ý bà nên truy cập và đọc các bài viết trên trang web Minh Huệ. Tôi giúp bà ấy mua một chiếc máy tính, cài đặt phần mềm, và dạy bà cách sử dụng. Trong quá trình này, lưng của tôi có cảm giác như bị một chiếc rìu chặt ra. Nó đau tới mức tôi không thể lật người khi ngủ. Thậm chí tôi phải rất cố gắng mới nâng được cánh tay lên để phát chính niệm. Tôi biết rất rõ rằng cựu thế lực không muốn học viên này đề cao, vì thế tôi đã kiên trì phát chính niệm để giải thể những thứ bất hảo đang khống chế bà ấy.

Không lâu sau, bà ấy đã trở nên rất tinh tấn. Hiện tại bà học Pháp, phát chính niệm, và giảng chân tướng mỗi ngày. Một tháng trước, con gái của bà đã quay lại cùng với con của cô ấy. Dù tình huống trở nên khó khăn thế nào, bà ấy vẫn có thể duy trì trạng thái tu luyện và không phát sinh bất cứ mâu thuẫn nào với con gái bà. Bà nói rằng: “Trong những năm qua, tôi đã không biết cách hướng nội. Tôi đổ lỗi cho người khác vì mọi thứ. Giờ đây, tôi đã biết cách hướng nội. Tôi biết mọi thứ xảy ra đều là do vấn đề của tôi. Ngay khi tôi nhận ra chấp trước của mình, tôi lập tức thanh lý chúng”. Từ tận đáy lòng tôi rất mừng cho bà ấy.

Có rất nhiều học viên lớn tuổi trong nhóm học Pháp của chúng tôi. Họ làm ba việc một cách kiên định và có nhiều trải nghiệm rất cảm động. Tôi đã khích lệ họ viết ra những câu chuyện chia sẻ và gửi chúng cho trang web Minh Huệ. Tôi cũng động viên họ tham gia Pháp hội Trung Quốc trên Minh Huệ Net.

Sau khi biên tập lại bài viết của họ, tôi gửi chúng cho trang web Minh Huệ. Đôi khi tôi mất tới vài ngày để biên tập một bài viết, nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc khi giúp họ. Tôi cảm thấy rằng một câu chuyện dù ngắn cũng là kết quả tu luyện của các đồng tu, vì thế chúng rất trân quý. Một số bài viết được đăng tải nhanh chóng, và các học viên cảm thấy được khích lệ.

Mỗi bước tôi đã đi qua trong 20 năm tu luyện đều rất trân quý. Hàm chứa trong mỗi bước đi đều là sự từ bi vô lượng của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“Kỳ thực, tôi trân quý chư vị còn hơn chư vị trân quý bản thân mình, vì chư vị đồng tại với Sư phụ, chư vị là Thần vĩ đại nhất của tương lai, là hình mẫu của tân vũ trụ, là hy vọng của nhân loại tương lai”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])

Chúng ta chỉ có thể hiểu được một phần nhỏ nội hàm của Pháp khi chúng ta chân chính tu luyện bản thân. Tôi không có cách nào báo đáp được ân đức cứu độ của Sư phụ vì tất cả những gì Ngài đã làm cho tôi. Tôi chỉ có thể dành phần thời gian còn lại để trợ giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh.

Trên đây là những chia sẻ trong quá trình tu luyện của tôi. Xin các đồng tu từ bi chỉ ra những điều chưa phù hợp.

Con xin tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/6/395464.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/11/10/180670.html

Đăng ngày 10-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share