Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-12-2019] Năm nay tôi 73 tuổi. Cháu trai biết tôi có hứng thú với khí công nên đã đưa cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân vào tháng 10 năm 1996. Khi mở cuốn sách ra, tôi thấy bức ảnh của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Tôi lập tức cảm nhận được Ngài thật từ bi và thiện lương. Tôi đọc hết cuốn sách một mạch trong một ngày. Tôi hiểu ra rất nhiều nghi vấn đã khiến tôi băn khoăn từ lâu, và tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Trở nên bình hòa trên con đường tu luyện

Vài ngày sau, tôi đón xe buýt đến thành phố cách nhà hơn 85km để tham dự một khóa học chín ngày. Tôi trở về nhà cùng bức ảnh của Sư phụ, các video bài giảng và hướng dẫn luyện công của Sư phụ, một cuốn Đại Viên Mãn Pháp và các tài liệu để lập một điểm luyện công gần nhà.

Ngày 25 tháng 4 năm 1999, trên quảng trường trước nhà máy của chúng tôi có hơn 100 người học Pháp và luyện các bài công pháp. Tất cả chúng tôi đều cảm thấy thật thân thiết. Vợ của giám đốc nhà máy đã tặng một máy nghe nhạc lớn để chúng tôi sử dụng khi luyện công. Cả giám đốc và trưởng phòng an ninh nhà máy đều nhận xét: “Đây là một môn tu luyện tuyệt vời!” Khi những người không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đi qua điểm luyện công, chúng tôi nghe thấy họ nói chuyện về nguồn năng lượng tốt mà họ cảm nhận được.

Một hôm, trong lúc ngồi thiền, tôi thấy một tiểu anh hài đang đùa nghịch bên cạnh tôi. Một lần khác, tôi thấy một người trông giống như tôi đang luyện công đối diện với tôi. Tôi không nghĩ gì nhiều khi thấy những điều này.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện, chồng tôi đã tạo ra hoàn cảnh đầy thử thách cho tôi. Ông khó chịu và phàn nàn về việc tôi cứ luôn bận bịu. Một đêm, ông đốt cái áo khoác của tôi làm nó thủng một lỗ lớn, rồi treo nó lên chỗ mà tôi dễ thấy, sau đó đuổi tôi ra khỏi phòng ngủ của chúng tôi.

Chồng tôi không tự nấu ăn, mà những món tôi nấu ông cũng kén chọn. Tôi phải làm cho đồ ăn thật thơm ngon, hấp dẫn. Một hôm, tôi làm bánh bao hấp. Để tiết kiệm thời gian, tôi chỉ nặn hình vuông. Chồng tôi thấy thế liền vứt chúng vào thùng rác và mắng tôi. Ông nói phải làm bánh hình tròn.

Bọn trẻ vừa bắt đầu ăn được một cái bánh thì ông đã ném hết phần còn lại đi. Lũ nhỏ vẫn đói và bắt đầu khóc. Tôi buồn và sợ mình không thể bỏ qua được chuyện này. Tôi tự nhủ mình không được cáu giận, rằng tôi phải nhẫn nhịn! Tôi bình tĩnh đề nghị ông đừng tức giận nữa, và nói từ lần sau tôi sẽ làm bánh theo ý ông.

Sư phụ giảng:

“Chư vị làm việc khác thì họ không quan tâm đến chư vị; nguyên [luyện công] là việc tốt, nhưng họ cứ không chịu để chư vị yên. Thực ra họ giúp chư vị tiêu nghiệp, nhưng tự họ không biết.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi biết chồng tôi tức giận vì ông đang tiêu trừ nghiệp lực cho tôi.

Tôi có một giấc mơ rằng tôi đang trên đường về nhà cùng với một đồng tu. Có một ngọn núi cao phía trước và chúng tôi phải leo lên để về nhà. Nó rất dốc, và tôi bám vào bất cứ chỗ nào có thể; việc này cực kỳ nguy hiểm. Khi tôi nhìn lên, ngọn núi đã biến thành chồng tôi. Ông ngồi đó, im lặng và mỉm cười. Tôi ngạc nhiên, tự hỏi tại sao tôi lại thấy ông. Tôi thức dậy và hiểu rằng Sư phụ đang điểm hóa cho tôi rằng chồng tôi đang giúp tôi tu luyện, vì vậy tôi không nên oán hận ông.

Giảng chân tướng về Đại Pháp cho mọi người

Cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp nổ ra theo lệnh của Giang Trạch Dân và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vào tháng 7 năm 1999. Tôi đã đến Bắc Kinh và thủ phủ của tỉnh để thỉnh nguyện và giảng chân tướng về Đại Pháp. Tôi đã bị giam giữ hai năm trong Trại Lao động Cưỡng bức Mã Tam Gia ở thành phố Thẩm Dương. Sau khi được thả ra, tôi lại nóng lòng muốn giảng rõ chân tướng.

Mặc dù mới học đến lớp năm, nhưng tôi muốn sản xuất tài liệu phơi bày cuộc bức hại. Các đồng tu động viên tôi, và tôi đã làm được. Chúng tôi phát tài liệu tận tay và thuyết phục được nhiều người thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Mọi thứ diễn ra tốt đẹp, nhưng tôi có hai lần gặp nguy hiểm.

Một buổi tối mùa thu năm 2017, tôi đi dán biểu ngữ. Trên hành lang, một người đàn ông tiến đến và túm lấy tay tôi, hỏi tôi một vài điều. Khi tôi nói phải, anh ấy bảo tôi rằng anh là cảnh sát. Anh ấy tìm cách đẩy tôi vào xe của anh ta và gọi bốn cảnh sát mặc thường phục khác tới hỗ trợ.

Lúc đầu, tôi hơi choáng ngợp. Sau đó, tôi bình tĩnh lại và nhớ rằng mình là một đệ tử Đại Pháp và có Sư phụ đang bảo hộ. Tôi nghĩ: “Giờ là lúc tốt nhất để chứng thực Pháp”, rồi bắt đầu hô lớn: “Cảnh sát đang bắt giữ người tốt, Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Tôi cứ thế hô lên. Nhiều người bên ngoài tòa nhà nghe thấy tôi khi cảnh sát tống tôi vào xe của họ.

Họ tra khảo tôi tại đồn cảnh sát và hỏi: “Chị có phải là người duy nhất phát tờ rơi ở khu vực đó không?” Tôi nói: “Đúng, đều là tôi làm hết.” Sau đó, họ hỏi số điện thoại của con tôi. Tôi bảo họ: “Các anh không có quyền quấy nhiễu con tôi. Là tôi tự làm thôi.”

Họ để lại một người trông chừng tôi và nói họ sẽ đi ăn. Nhưng thực ra họ đã đi lục soát nhà tôi. Họ cho con tôi đón tôi lúc 11 giờ đêm. Tôi phát hiện ra họ đã tịch thu máy in, máy tính, máy cắt giấy, ảnh của Sư Phụ và sách Đại Pháp. Đó là một tổn thất lớn!

Tôi hướng nội và thấy nhiều chấp trước như tâm hoan hỷ, luôn bận rộn, coi thường các đồng tu, oán hận và coi nhẹ sự an toàn. Vì vậy, sơ hở của tôi đã bị lợi dụng và tôi đã bị bức hại. Tôi cần phải cảnh giác và loại bỏ tất cả những chấp trước đó. Nếu không có sự bảo hộ của Sư phụ, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được.

Tháng 5 năm 2019, tôi đi đến một chợ ở nông thôn để phát tài liệu và nói với mọi người về Đại Pháp. Tôi đã giúp một người nông dân đang bán rau thoái xuất khỏi ĐCSTQ, rồi đưa anh ta một cuốn tạp chí Minh Huệ có tên Hạt giống vàng . Lúc quay lại, tôi lại thấy một người nữa, và nói: “Tôi tặng anh một cuốn tạp chí nhé?”

Với vẻ mặt lo lắng, người bán rau nói: “Anh ấy không phải là nông dân”. Người đàn ông nhìn qua tạp chí và nói: “Chị chống Đảng à!” Và tôi nhận ra tôi đã đưa cuốn tạp chí cho một cảnh sát mặc thường phục.

Khi tôi hỏi anh tại sao anh nghĩ tôi chống Đảng, anh ấy nói: “Chị vận động mọi người thoái Đảng.” Tôi nói: “Tất cả mọi điều trong cuốn tạp chí này là sự thật! Khuyên anh thoái Đảng là giúp anh từ bỏ nó trong tâm và để trời cao biết ý định của anh. Sau đó, anh có thể đi làm như bình thường và làm bất cứ việc gì anh phải làm. Nó sẽ không ảnh hưởng gì đến anh.”

Bấy giờ, anh ấy không còn đáng ngại nữa. Tôi bảo anh ấy có thể trả lại cuốn tạp chí cho tôi nếu không muốn đọc nó. Anh ấy trả lại và nhìn tôi bỏ nó vào ba lô. Anh ấy bảo tôi rằng tôi không nên phát gì nữa và hãy về nhà. Tôi nhanh chóng rời đi và phát nốt những tạp chí còn lại trước khi bắt xe buýt về nhà.

Khi về nhà an toàn, tôi nhận ra rằng chính sự bảo hộ của Sư phụ đã cứu tôi. Sư phụ luôn ở bên cạnh tôi!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/21/在大法中熔炼-讲真相救人-391375.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/3/180938.html

Đăng ngày 31-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share