[MINH HUỆ 23-11-2019] Trong văn hoá truyền thống Trung Quốc 5.000 năm có lưu truyền rất nhiều điển cố về lòng thuỷ chung trước sau như một. Vô luận người chồng gặp cảnh nghèo khó hay bị giáng quan làm thường dân, thì người vợ cũng không trọng giàu khinh nghèo, không vin cành cao (ngụ ý tìm người khác tốt hơn). Khi người chồng dù chưa cưới nhưng đã định chung thân thì dù người đó thi đỗ trạng nguyên hay sa cảnh bần hàn xin ăn, người vợ vẫn chờ đợi chồng đến sông cạn đá mòn, lòng cũng không thay đổi.

Ngày nay, trong một xã hội mà Đảng Cộng sản Trung Quốc khởi xướng tư tưởng xem trọng tiền tài hơn tất cả, chẳng có gì là lạ khi người phụ nữ chưa lập gia đình cặp kè những người đàn ông giàu có, coi họ như người tình. Người vợ kết hôn rồi cũng không cam lòng chịu khó, trọng giàu khinh nghèo, sẵn sàng bỏ rơi con cái và gia đình để theo giàu sang phú quý, những bi kịch gia đình như thế nhiều không kể xiết.

Dưới đây là câu chuyện về vợ của một học viên Pháp Luân Công, người mỏi mắt chờ chồng mình suốt chục năm trời đã khiến tôi hết sức cảm động.

Anh Tường Vũ (bí danh), chồng của cô Nghiêm, là một học viên Pháp Luân Công. Sau khi cuộc bức hại môn tu luyện tinh thần cổ xưa này bắt đầu vào năm 1999, anh đã bị kết án 10 năm tù vì kiên định đức tin của mình.

Cô Nghiêm đã mỏi mắt chờ đợi anh suốt những năm tháng đó.

Khi gặp hai vợ chồng vào mùa hè năm nay, tôi mới biết câu chuyện của anh Tường Vũ, biết về bản án nặng nề và thống khổ mà anh phải chịu trong tù. Nhưng bất chấp những gì đã trải qua, anh vẫn bình tĩnh, hài lòng và nở nụ cười ấm áp trên khuôn mặt.

Tôi không thể không ngưỡng mộ họ vì tình yêu mà họ dành cho nhau suốt những năm tháng khó khăn nhất.

Sau khi anh Tường Vũ bị kết án tù, vợ anh cũng bị bắt giữ và đuổi việc. Lớn lên trong một gia đình khá giả, cô từng có một cuộc sống danh giá và chưa bao giờ phải chịu bất kỳ khó khăn nào lớn trước đây. Nhưng bây giờ, cô phải một mình đối mặt với thế giới và nuôi dạy con của họ.

Cô Nghiêm kiếm sống bằng cách làm đủ các công việc lặt vặt, bao gồm làm người giúp việc và trông coi nhà. Cô chăm sóc cho các con và bố mẹ chồng rất tốt.

Đôi khi cô ấy đi hàng trăm dặm đến thăm anh Tường Vũ, chỉ để bị từ chối hay bỏ mặc bên ngoài bức tường cao của nhà tù.

Trong những năm đó, một số người cố gắng tán tỉnh cô nhưng cô từ chối và khiển trách họ. Thời gian trôi qua, những người có suy nghĩ không đứng đắn về cô bắt đầu tôn trọng cô.

Trong nhà tù, anh Tường Vũ bị treo lên đánh đập. Vào mùa đông lạnh giá, lính canh đổ nước lạnh lên người anh. Anh đã nhiều lần bất tỉnh nhưng vẫn nhất quyết không nhượng bộ.

Thật khó để người khác có thể hình dung được anh đã vượt qua những năm tháng đằng đẵng đó như thế nào. Anh đã dùng sinh mệnh để chứng thực đức tin của mình và bảo vệ chân lý. Sự ngay thẳng và cao thượng của anh khiến nhiều người cảm động, trong đó có một số lính canh.

Khi anh Tường Vũ được thả, có rất nhiều người không quen biết đến cổng chính nhà tù nghênh đón anh. Gia đình, bạn bè, cũng như một số người lạ đến mở tiệc ăn mừng anh trở về nhà.

Hoàn cảnh bất hạnh mà vợ chồng anh Tường Vũ gặp phải chính là hình ảnh thu nhỏ về cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với hàng nghìn gia đình trên đất nước này.

Đối mặt với cuộc bức hại bạo ngược chưa từng thấy, vợ chồng anh Tường Vũ đã nhẫn chịu nó bằng tình yêu và đức tin. Câu chuyện của họ đã thực sự truyền cảm hứng cho tôi, cũng là một học viên Pháp Luân Công, để tiếp tục trận giao phong chính tà. Và tôi tin rằng cái thiện cuối cùng sẽ chiến thắng và mang đến cho chúng ta một kỷ nguyên mới của hy vọng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/23/396134.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/1/181708.html

Đăng ngày 17-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share