Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-11-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) vào năm 1994. Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) khởi xướng cuộc bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, tôi đã bị đơn vị công tác sa thải.
Để kiếm sống, tôi mở một cửa hàng tiện lợi và đó là một nơi tuyệt vời để tôi giảng chân tướng Đại Pháp cho khách hàng. Tôi điều hành cửa hàng dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công, và việc kinh doanh của tôi đã trở nên phát đạt.
Kể từ khi bán hàng, tôi đã phục vụ các khách hàng của mình một cách trung thực, chú ý đến chất lượng hàng hóa, và bán hàng với giá cả phải chăng. Điều đầu tiên tôi làm là kiểm tra những món hàng nào đã hết hạn sử dụng và hàng giả. Mặc dù khi làm như vậy thì thu nhập của tôi sẽ bị giảm đi một chút, nhưng tôi cảm thấy tốt và nhất quyết sẽ không bán hàng kém chất lượng hoặc lừa dối khách hàng chỉ vì lợi ích cá nhân của mình. Khi nhập hàng về để bán, tôi kiểm tra chất lượng, cung cấp dịch vụ hậu mãi, và cố gắng giữ giá ở mức thấp.
Đối với việc bán hàng, tôi nhiệt tình giúp đỡ khách hàng và đảm bảo chắc rằng họ mua được sản phẩm ưng ý dựa theo sở thích, quan điểm của họ. Tôi tôn trọng và tin tưởng họ. Khi một vài người không đủ tiền để mua món hàng, tôi nói: “Bạn cứ đem về nhà trước, lúc nào rảnh thì đến trả tiền cho tôi sau cũng được.” Thường thì họ sẽ thanh toán cho tôi một cách nhanh chóng.
Khi khách hàng vô tình trả dư tiền, tôi sẽ hoàn lại số tiền dư ngay lập tức. Thỉnh thoảng khi có vài đứa trẻ đến mua kem vào những hôm trời trở lạnh hoặc vào ban đêm, tôi thường khuyên chúng: “Bây giờ thì con không nên ăn kem. Trời đang lạnh và có thể làm con bị lạnh bụng.”
Có lần một bà cụ bị ngã xe đạp gần cửa hàng của tôi. Tôi đỡ bà đứng dậy và đưa ghế cho bà ngồi nghỉ mệt. Tôi cũng đưa nước cho bà uống.
Nguyên tắc kinh doanh tốt và trung thực của tôi đã nhanh chóng được lan truyền và tôi có thêm nhiều khách hàng. Kể từ khi tôi bán hàng, lượng đơn hàng đã tăng từ vài đơn lên đến hơn 40 đơn một ngày. Khách hàng nhận xét tôi chân thành, lương thiện, bán hàng chính hãng với giá cả phải chăng.
Các khách đặt hàng mang đi thường rất mong chờ nhận được thức ăn hoặc sản phẩm của họ, cho nên tôi thường tiến hành và đóng gói các đơn hàng của họ nhanh chóng và gọn gàng. Khi nhìn thấy người giao hàng đến, tôi sẽ cầm sẵn gói hàng và đứng đợi bên ngoài.
Dĩ nhiên, không thể tránh khỏi việc một số đơn hàng bị giao nhầm. Nếu khách hàng gọi điện đến trong trường hợp này, tôi sẽ chân thành xin lỗi và ngay lập tức chạy xe đạp điện đến gặp họ để đổi hàng hoặc hoàn lại tiền. Họ thường thông cảm và hài lòng.
Thái độ phục vụ của tôi đã thu hút ngày càng nhiều khách hàng trung thành đến với cửa tiệm. Một buổi tối, đã hơn 11 giờ 30 thì một khách hàng gọi điện và hỏi xem liệu tôi có thể giao cho cô ấy một dây sạc pin điện thoại được không, vì dây sạc của cô ấy đã bị hỏng. Ngay lập tức tôi khóa cửa tiệm, và lấy xe đạp điện đi giao hàng cho cô ấy. Khách hàng rất biết ơn vì điều đó. Tôi nhân cơ hội đưa cô ấy một đĩa DVD có thông tin Pháp Luân Đại Pháp.
Một khách hàng khác nói: “Chị không giống như những gì truyền thông miêu tả. Họ nói các học viên Pháp Luân Công chỉ luyện công suốt ngày và không làm việc.” Tôi nói với anh ấy về cuộc bức hại và Pháp Luân Công thực sự chỉ dạy các học viên hoàn thành công việc của họ tốt ra sao. Tôi khuyến khích anh ấy đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công. Anh ấy đã đọc cuốn sách cẩn thận và nói rằng đã lưu lại những đoạn Pháp đã truyền động lực cho anh ấy.
Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã cải biến từ một người ích kỷ thành một người biết quan tâm đến lợi ích của người khác trước và chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong hành xử bản thân. Chỉ có Đại Pháp mới có thể thực sự cải biến tâm con người và nâng cao tiêu chuẩn đạo đức của họ để họ trở thành một người tốt hơn.
Bối cảnh
Pháp Luân Công lần đầu tiên được truyền ra công chúng vào năm 1992. Không lâu sau có gần 100 triệu người dân Trung Quốc tu luyện Pháp Luân Công sau khi trải nghiệm những sự cải biến về mặt sức khỏe và tinh thần.
Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cho rằng sự phát triển nhanh chóng của môn tu luyện là một mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của ĐCSTQ và ban hành lệnh cấm Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.
Minh Huệ Net đã ghi nhận hàng ngàn cái chết của các học viên Pháp Luân Công trong cuộc bức hại diễn ra suốt 20 năm qua; con số thực tế được cho là cao hơn nhiều. Nhiều học viên đã bị cầm tù và tra tấn vì đức tin của họ.
Có bằng chứng cụ thể rằng ĐCSTQ hậu thuẫn cho việc thu hoạch nội tạng từ các học viên bị giam giữ, những người bị sát hại để cung cấp tạng cho ngành cấy ghép nội tạng.
Dưới sự chỉ đạo cá nhân của Giang Trạch Dân, ĐCSTQ đã thành lập Phòng 610, một cơ quan an ninh ngoài vòng pháp luật có quyền lực vượt quá cảnh sát và hệ thống tư pháp, và có nhiệm vụ duy nhất là tiến hành bức hại Pháp Luân Công.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/23/396107.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/11/24/180830.html
Đăng ngày 16-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.