Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 03-08-2019] Sáng ngày 19 tháng 9 năm 2014, trong khi băng qua đường ở gần nơi làm việc, đột nhiên tôi nghe thấy tiếng còi xe inh ỏi. Chưa kịp phản ứng gì, tôi đã bị một chiếc xe ô tô con màu trắng đâm từ phía bên trái, hất tôi ngã xuống đất. Bánh xe cũng lăn đè qua chân trái của tôi.

Ngay lúc bị đâm, tôi hét lên: “Xin Sư phụ cứu con”! Người tôi bị hất tung lên và ngã mạnh xuống đất. Tuy nhiên, đầu tôi không hề chạm đất. Ví của tôi rơi cách đó vài mét. Tôi bị choáng và chỉ biết nằm trên mặt đất và cảm thấy đau ở sườn và chân trái.

Người phụ nữ trẻ lái chiếc xe con nhìn tôi sững sờ. Tôi gượng sức ngồi dậy và nói: “Đừng sợ, tôi sẽ không bắt cô phải đền tiền đâu”. Một người đàn ông vội vã đi tới và nói với người phụ nữ đó: “Cô cần phải đưa cô ấy đến bệnh viện ngay lập tức”. Tôi cố nén đau ngồi dậy và nói: “Cảm ơn anh, tôi không cần phải đến bệnh viện. Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ là tai nạn thôi, cô ấy không cố tình đâm tôi. Tôi về nhà học Pháp luyện công rồi sẽ ổn thôi”. Người đàn ông bỏ đi. Rõ ràng ông ấy chưa hiểu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.

Người phụ nữ trẻ trấn tĩnh lại và nói: “Hãy để tôi đưa cô đến bệnh viện”. Tôi nói “Không cần đâu, cô có thể đi làm được rồi”. Cô ấy đưa cho tôi số điện thoại và bảo tôi liên lạc với cô ấy nếu tôi đổi ý. Tôi cảm ơn cô ấy và không nhận. Tôi nói với cô ấy hãy nhớ rằng: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Tôi giải thích rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp luôn nghĩ đến người khác trước, tôi sẽ không gây rắc rối cho cô ấy. Cô ấy nói: “Trong xe tôi cũng có tấm bùa hộ thân của Pháp Luân Đại Pháp”. Tôi biết rằng cô ấy hiểu chân tướng về Đại Pháp và được bảo hộ.

Giờ đây đạo đức xã hội đang trượt dốc nhanh chóng. Người ta nói dối để đạt được lợi ích, thậm chí không bị thương cũng giả bị thương.

Trên đường lúc đó xe cộ đi lại rất đông, không có người đi bộ. Tôi từ từ đứng dậy, tập tễnh bước đến ven đường. Nhân viên bảo vệ của một công ty gần đó mời tôi ngồi vào ghế của anh ấy. Anh ấy nói đã chứng kiến toàn bộ vụ tai nạn. Tôi giải thích rằng tôi là một học viên Pháp Luân Công và tại sao tôi để người phụ nữ kia đi. Tôi cũng giúp anh ấy thoái xuất khỏi Đảng sộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới. Như vậy lại có thêm một người được cứu.

Khi tôi đến chỗ làm đã quá 9 giờ. Đồng nghiệp của tôi lo lắng hỏi chuyện gì đã xảy ra. Tôi kể cho họ toàn bộ câu chuyện. Tất cả đều cho rằng tôi không nên để người phụ nữ kia đi như vậy. Họ hỏi tôi rằng lỡ đâu sau này bị di chứng do chấn thương thì làm thế nào. Tôi nói với họ rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi sẽ ổn thôi. Một đồng nghiệp nam nói rằng hôm đó là thứ sáu, nếu thứ hai tuần tới mà tôi bình phục thì anh ấy sẽ tin rằng Pháp Luân Đại Pháp tốt. Tôi nói với anh ấy rằng được thôi, thứ hai chúng ta sẽ cùng xem. Công việc của tôi hôm đó đều do đồng nghiệp giúp đỡ hoàn thành.

Khi về nhà, tôi cầu xin Sư phụ gia trì chính niệm cho tôi, tịnh hóa thân thể và đẩy bỏ mọi vật chất bất hảo để tôi có thể hồi phục nhanh chóng.

Đêm hôm đó, sườn trái và bàn chân trái của tôi đau dữ dội hơn. Từng hơi thở đều cảm giác như hàng ngàn mũi khoan xoáy vào chân trái của tôi. Bàn chân trái của tôi sưng to như một cái bánh bao. Tôi không thể nằm được. Vì không ngủ được nên tôi đã luyện công cả đêm. Tôi đau đến phát khóc. Tôi chịu đựng cơn đau và trong hai ngày tiếp theo tôi tiếp tục luyện công. Tôi đã hoàn toàn bình phục vào sáng thứ hai và đi làm bình thường. Các đồng nghiệp của tôi đều đã được chứng kiến Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào.

Tôi biết rằng Sư phụ đã chịu nhiều khổ nạn cho tôi và giúp tôi tiêu trừ đi nhiều ác nghiệp từ bao đời tích lại. Lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ không lời nào có thể diễn tả được.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/3/严重车祸两天痊愈-382704.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/22/178999.html

Đăng ngày 29-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share