Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 01-11-2019] Vào tháng 5 năm 1996, vợ chồng tôi đã gặp em dâu tôi. Cô ấy mời chúng tôi tới nhà vào tối hôm đó: Gia đình cô sẽ nghe một video bài giảng Pháp Luân Công của Sư phụ Lý Hồng Chí. Ban đầu chúng tôi không quan tâm, nhưng vì lịch sự nên đã đồng ý đi.

Mỗi chữ trong sách Chuyển Pháp Luân hiển hiện ra hình tượng một vị Phật

Khi chúng tôi tới nhà em dâu, trong phòng đã khá đông người. Tôi nhìn thấy có cái gì đó đầy màu sắc đang quay trên tường, lúc đó chúng tôi không biết đó là Pháp Luân. Tôi hỏi một số người khác xem chính xác là gì, nhưng tất cả đều nói rằng họ không nhìn thấy gì cả. Một người nghe được những gì tôi nói và bảo rằng: “Ôi! Chị có căn cơ thật tốt. Thiên mục của chị đã được khai mở. Chị đã thấy được Pháp Luân!” Tôi không biết căn cơ là gì, nên tại thời điểm đó tôi không nghĩ nhiều. Tối hôm đó, tôi cùng những người khác nghe Sư phụ Lý giảng Pháp. Không hiểu sao tôi lại thấy buồn ngủ. Tôi tỉnh ngay khi bài giảng kết thúc.

Trên đường về nhà, tôi tự trách mình vì đã ngủ thiếp đi trong khi nghe giảng. Chúng tôi sớm mua một cuốn Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc sách, tôi nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là Pháp tu Phật và ngày hôm đó Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi.

“Có một số vị cá biệt thì ngủ, tôi giảng xong thì vị ấy cũng tỉnh giấc. Tại sao vậy? Bởi vì trong sọ não vị ấy có bệnh, cần phải điều chỉnh. Hễ điều chỉnh bộ não, thì họ không thể chịu được; do đó cần cho họ vào trạng thái mê man bất tỉnh, để họ không hay biết.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Sư phụ Lý thường triển hiện cho tôi điều thần kỳ ngay khi tôi mở cuốn Chuyển Pháp Luân ra: Thỉnh thoảng tất cả những dòng chữ trong sách đều biến thành màu vàng. Những lần khác, mỗi chữ đều triển hiện ra hình tượng một vị Phật. Đôi khi các chữ rời khỏi cuốn sách và còn có thể di chuyển trên không trung. Thật sự tuyệt diệu.

Bệnh tật của tôi không cánh mà bay

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, sức khỏe của tôi thực sự không tốt. Tôi bị bệnh loét tá tràng, viêm dạ dày, chứng đau đầu, hội chứng Meniere, bệnh phụ khoa, tăng sản tuyến vú, hạ đường huyết và chứng rối loạn thần kinh. Khi hội chứng Meniere xuất hiện, tôi thấy chóng mặt đến mức không thể nghe thấy gì và còn bị nôn. Sức khỏe kém thường khiến tôi cảm thấy cuộc sống thật khổ.

Ngay khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, Sư phụ bắt đầu tịnh hóa thân thể cho tôi. Một ngày, tôi phải liên tục vào nhà vệ sinh, giống như bị kiết lỵ. Thế nhưng tôi có trạng thái tinh thần rất tốt. Hai ngày sau, tất cả các vấn đề về dạ dày của tôi đều biến mất.

Một lần khác, tôi đang nằm trên giường, ý thức vô cùng thanh tỉnh nhưng tôi không thể nhúc nhích được. Tôi thấy một cái gì đó thoát ra từ lỗ tai trái và những cụm vật chất đen thoát ra từ đỉnh đầu.

Sư phụ không chỉ tịnh hóa thân thể và chữa lành tất cả bệnh tật cho tôi, mà Ngài còn ban cho tôi trí huệ và năng lực. Trước đây, tôi không giỏi nói trước đám đông. Nhưng một lần, tại một hội nghị toàn khu vực về đào tạo giáo viên, tôi được yêu cầu phát biểu tại chỗ. Tôi nghĩ đây là một cơ hội tuyệt vời mà Sư phụ ban cho tôi, vì vậy tôi bắt đầu nói về nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công. Dòng suy nghĩ tự động đến và tôi nói trong khoảng 40 phút mà không cần chuẩn bị trước. Một số giáo viên xúc động rơi lệ và những người khác sau đó gửi tin nhắn cho tôi nói rằng họ rất cảm động trước những gì tôi nói.

Một tai nạn giao thông

Một buổi sáng vào năm 2013, vợ chồng tôi đi xe đạp điện tới nhà con gái để đón cháu trai. Đường đến đó là một con đường mới có rất ít phương tiện giao thông. Đột nhiên, một chiếc ô tô từ phía sau lao nhanh đâm vào chúng tôi. Chúng tôi bay hơn 10 mét trên không và bị văng ra từ xe đạp. Đầu tôi đập vào cửa sau xe ô tô. Tôi cảm thấy có cái gì đó chụp lên đầu mình. Tôi cảm thấy đầu nặng và không ngẩng lên được. Tôi gọi lớn: “Xin Sư phụ cứu con!” Đầu tôi nhẹ hơn và tôi có thể đứng dậy được.

Người lái xe ô tô đứng đó, không nói lên lời và run lẩy bẩy. Tôi trấn an anh: “Đừng sợ, chúng tôi ổn mà. Chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi sẽ không đòi tiền anh đâu.” Sau đó tôi khuyên anh ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo,” vì vậy không khí giữa chúng tôi trở nên tốt hơn. Anh ấy đã đồng ý.

Sau khi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, đầu óc tôi trở nên thanh tỉnh. Lúc này, tôi mới chợt nhớ tới chồng mình và nhìn quanh. Ông bị xe ô tô đẩy tới một đống đất ven đường tại công trường thi công và bị xe đạp đè lên. Người lái xe giúp lôi chiếc xe đạp ra, và tôi nâng đầu ông dậy. Trán, mũi, khóe mắt và miệng chồng tôi bị chảy máu. Tôi gọi tên ông và xin Sư phụ cứu ông. Ông đã mở mắt ra. Người lái xe ô tô muốn đưa chồng tôi tới bệnh viện. Chồng tôi nói: “Chúng tôi không sao đâu. Chúng tôi có Sư phụ bảo hộ.” Có nhiều người vây xem. Tôi bảo họ đọc “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cùng với tôi, và một số người đã làm vậy.

Thêm một lần nữa, người lái xe ô tô khuyên chúng tôi vào bệnh viện. Chúng tôi nói với anh ấy rằng chúng tôi không sao. Anh ấy cố gắng đưa chúng tôi 200 nhân dân tệ để bồi thường thiệt hại của xe đạp. Tôi tận dụng cơ hội này để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho người lái xe, giúp anh ấy làm tam thoái.

Chồng tôi lái xe đèo tôi ngồi ở phía sau [đi tiếp]. Trên đường, chúng tôi liên tục phát chính niệm. Khi chúng tôi tới nhà con gái, vợ chồng cháu sợ hãi khi thấy máu trên mặt chồng tôi. Chúng cố thuyết phục ông tới bệnh viện, nhưng chúng tôi khăng khăng rằng chúng tôi phải về nhà. Con rể đưa chúng tôi về. Chồng tôi rất khó khăn khi leo lên cầu thang, nhưng ông ấy nhất quyết tự mình làm.

Biết tin chúng tôi bị tai nạn, một vài học viên địa phương đã nhanh chóng tới nhà tôi. Chúng tôi cùng nhau xem các video bài giảng Pháp của Sư phụ, phát chính niệm và luyện công. Chồng tôi không thể đứng được. Ông ấy ngồi trên ghế băng và dựa vào tường để luyện công. Dù đau, nhưng chồng tôi học Pháp, phát chính niệm và luyện công hàng ngày. Đến ngày thứ năm, ông đã có thể tự mình đứng được và luyện tất cả năm bài công pháp. Tất cả đau đớn của ông ấy đều biến mất.

Mụn nhọt của cháu trai tôi biến mất ngay lập tức

Một buổi sáng, trên người và mặt cháu trai Đại Nguyên của tôi mọc đầy mụn nhọt. Mặt cháu sưng lên. Con rể tôi hỏi một bác sĩ địa phương, nhưng vị bác sĩ này không biết triệu chứng đó là [bệnh] gì, nên con rể tôi liên hệ với một người bạn làm việc ở Bệnh viện Nhi Bắc Kinh.

Vợ chồng con gái tôi lái xe đưa Đại Nguyên tới Bắc Kinh. Khi chúng đang đi qua quảng trường Thiên An Môn, Đại Nguyên nhìn qua cửa xe và cháu rất vui vẻ: “Mẹ, nhìn kìa! Thiên An Môn!” Sau đó cháu hô to “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Cha cháu quá sợ hãi đến nỗi ngay lập tức đóng cửa xe ô tô lại: “Con trai, đừng hô to như thế. Cảnh sát ở đó đấy.” Đại Nguyên cười: “Họ không nghe thấy con hô đâu.” Con rể tôi nhanh chóng lái xe rời khỏi Quảng trường Thiên An Môn.

Bất ngờ, con gái tôi bảo chồng cháu dừng xe lại. Con rể tôi không biết tại sao nhưng cũng dừng xe. Con gái tôi nói: “Nhìn con trai chúng ta xem!” Con rể tôi quay lại nhìn: “Ôi, tốt quá! Đại Nguyên được chữa lành rồi! Thật thần kỳ!”

Mụn nhọt của Đại Nguyên đã biến mất ngay khi cháu hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Chúng quay lại và lái xe về nhà, thậm chí không cần đến bệnh viện.

Con rể tôi cứ nhắc đi nhắc lại chuyện khi về đến nhà: “Không thể tin được! Thật thần kỳ!”. Con gái tôi kể cho chúng tôi chuyện này. Tôi hỏi Đại Nguyên có sợ cảnh sát không, cháu nói: “Họ không nghe thấy cháu hô đâu.”

Từ khi Đại Nguyên còn bé, vợ chồng tôi thường bảo cháu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Cháu đã xem đĩa DVD Shen Yun, nhớ một số bài thơ Hồng Ngâm của Sư phụ và thỉnh thoảng nghe video các bài giảng Pháp của Sư phụ. Thỉnh thoảng cháu bị sốt, nhưng cháu sẽ chỉ cần nghe các bải giảng của Sư phụ và luôn vượt qua trong một hoặc hai ngày. Trong tâm của Đại Nguyên luôn có Đại Pháp.

Trên đây là chút trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, có điểm nào chưa đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/1/380746.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/11/22/180809.html

Đăng ngày 04-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share