Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-11-2019] Tôi năm nay ngoài 70 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm tu luyện của mình trong những năm qua.

Đại Pháp đã tái sinh tôi

Tôi từng là một đứa trẻ rất vâng lời, luôn cố gắng trở thành một học sinh giỏi, một nhân viên xuất sắc. Tôi cũng là người sống nội tâm và rụt rè. Tôi cảm thấy mình bị đẩy từ khó khăn này đến khó khăn khác dù là ở nhà hay khi ra ngoài xã hội. Việc đó ảnh hưởng đến sức khỏe của tôi. Tôi bị đau nửa đầu, gặp các vấn đề về túi mật, trầm cảm, và sau cùng là ung thư.

Sau khi phẫu thuật, tôi may mắn gặp được Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Không lâu sau, tôi bắt đầu tu luyện, tất cả các bệnh tật của tôi đều khỏi! Tôi vui mừng tận hưởng cảm giác vô bệnh. Kể từ đó, tôi luôn khỏe mạnh.

Thời điểm đó, tôi có thể phó xuất một căn phòng rộng cho các đồng tu học Pháp và luyện công cùng nhau. Tất cả chúng tôi đều trân quý khoảng thời gian đó.

Thành lập một điểm sản xuất tài liệu tại nhà

Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu vào năm 1999, tuyên truyền dối trá phô thiên cái địa. Tôi bị choáng ngợp và không biết phải làm gì. Áp lực tại nơi làm việc và từ ủy ban dân cư vô cùng lớn. Họ đe dọa và sách nhiễu tôi, cố gắng ép tôi phải từ bỏ đức tin của mình.

Tôi bảo họ: “Tôi học Đại Pháp, luyện công, và khỏi bệnh ung thư. Các anh nên mừng cho tôi vì bây giờ tôi khỏe mạnh và có thể đóng góp cho xã hội. Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Các anh đừng làm phiền tôi nữa.” Và họ không bao giờ quay lại làm phiền tôi nữa.

Một đồng tu có thể truy cập vào trang web Minh Huệ và tải các tài liệu thông tin. Tôi cũng muốn làm việc đó, vì vậy tôi đã mua một chiếc máy photo. Lúc đầu, tôi vô cùng sợ hãi, sợ rằng có người nghe được tiếng ồn của máy hoặc gia đình tôi sẽ phát hiện ra. Tôi cảm thấy có những con mắt ở khắp mọi nơi và thậm chí muốn bỏ cuộc.

Nhưng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ đã cải biến cuộc đời tôi để tôi có thể làm tròn sứ mệnh của mình. Đây chính là sứ mệnh và trách nhiệm của tôi, tôi nhất định phải làm, đồng thời còn phải làm cho tốt. Nhờ một niệm kiên định này, Sư phụ liền giúp tôi buông bỏ tâm sợ hãi.

Không lâu sau, tôi mua một chiếc máy tính và máy in, và học mọi thứ từ đầu. Tôi có thể cảm nhận được sự chỉ dẫn của Sư phụ ở mỗi bước thực hiện, gồm vào mạng Internet, tải tài liệu, biên tập tài liệu, in, ghi đĩa, v.v.. Sư phụ đã giúp tôi biến điều không thể thành có thể.

Tôi từng làm các biểu ngữ dài vài mét in dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, và “Đưa Giang Trạch Dân ra công lý”, chúng rất có uy lực chấn nhiếp tà ác.

Khi tôi mới bắt đầu làm những tài liệu này, máy móc thường bị hỏng. Việc đó làm chậm quá trình sản xuất và lãng phí thời gian của những học viên phải sửa nó.

Sau này, trước khi gửi máy cho các học viên sửa, tôi sẽ hướng nội trước, chính lại bất cứ điều gì không chính, và sau đó nói chuyện với chiếc máy. Hầu hết các lần đều có kết quả thật tuyệt vời. Và tôi cũng học cách tự sửa một số lỗi đơn giản.

Kiên định tín Sư tín Pháp trong thời điểm khó khăn nhất

Ngày 22 tháng 7 năm 2014, tôi bị bắt giữ và nhà bị lục soát. Tại đồn, cảnh sát yêu cầu tôi ký vào hồ sơ thẩm vấn, nhưng tôi từ chối. Tôi cảm thấy họ vì không minh bạch chân tướng mà đang vô tình phạm tội. Tôi đã nói với họ Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mình như thế nào và rằng nếu không nhờ Đại Pháp thì tôi đã không [còn sống mà] ở đây.

Ba cảnh sát được phân công theo dõi tôi trong đồn. Tôi đã giảng chân tướng về cuộc bức hại cho họ và lý do tại sao việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó lại quan trọng. Tất cả họ đều đã thoái và thậm chí còn muốn tôi biểu diễn các bài công pháp cho họ.

Khi ở trong trại giam, tôi đã học thuộc Pháp và phát chính niệm bất cứ khi nào có thời gian. Tôi bình tâm lại và hướng nội. Tôi thấy mình có nhiều chấp trước mà cựu thế lực đã nắm được như: tâm truy cầu thành tích, tâm hiển thị, tâm hoan hỷ, tâm xem thường người khác và tâm đố kỵ.

Khi các học viên chỉ ra các vấn đề của tôi và nhắc tôi chú ý an toàn, tôi đã không coi trọng lời nhắc nhở của họ.

Tôi đã thừa nhận sai lầm của mình với Sư phụ và quyết định tu bỏ những chấp trước người thường của mình. Biết rằng trại giam không phải là nơi mình nên ở, tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi cần ra ngoài và tiếp tục cứu người.

Nhưng vì tôi đã ở đó, nên tôi đã giảng chân tướng về Đại Pháp cho các phạm nhân và chia sẻ câu chuyện tu luyện với họ. Tôi cũng giúp họ bất cứ khi nào có thể. Lòng tốt và sự chân thành của tôi đã cảm hóa họ. Tôi cũng thuyết phục một số lính canh thoái xuất ĐCSTQ.

Sau hơn mười ngày, tôi có cảm giác rằng mình đã hoàn thành những việc cần làm ở đó và nên ra ngoài. Tôi biết Sư phụ luôn ở bên mình, vì vậy trong tâm cầu xin Sư phụ diễn hóa giả tướng nghiệp bệnh để tôi có thể thoát ra. Một ngày, tôi đột nhiên bị bất tỉnh. Huyết áp của tôi tăng cao đến 230. Từ thời điểm đó, tôi không thể ăn uống gì và luôn bị nôn mửa trong suốt hơn 20 ngày sau đó.

Một buổi sáng sau khi thức dậy, tôi bị ngã và đại tiểu tiện mất tự chủ. Nửa thân bên trái của tôi thâm tím. Một học viên và một phạm nhân được lệnh chăm sóc tôi. Phạm nhân sẽ cho tôi ăn và uống bất cứ khi nào tôi muốn. Một số phạm nhân thậm chí còn chia sẻ đồ ăn của họ cho tôi, và tôi rất biết ơn lòng tốt của họ.

Một phạm nhân nói với tôi rằng có lẽ cô đã không phải vào tù nếu gặp tôi sớm hơn. Tôi biết tất cả họ đều đã được sự từ bi vĩ đại của Đại Pháp cảm hóa.

Vào ngày thứ 37, tình trạng của tôi rất nguy nan, nhưng cảnh sát vẫn muốn dùng xe đẩy để đưa tôi đến nơi được gọi là tòa án. Khi cảnh sát phụ trách thông báo rằng lệnh bắt giữ [phi pháp] tôi đã được phê duyệt, tôi đã bị bất tỉnh, và anh ta đã lẳng lặng rời đi.

Sau đó, tôi được đưa đến bệnh viện. Các nhân viên y tế rất khó khăn mới có thể lấy máu của tôi đi xét nghiệm. Ngay sau hôm có kết quả, tôi đã được thả ra. Ngay cả gia đình tôi cũng không nghĩ rằng tôi được thả sớm như vậy vì trước đó cảnh sát đã thông báo là tôi sẽ bị kết án tù.

Tôi đã ăn một bát cháo nhỏ khi về nhà mà không bị nôn. Tôi đã học Pháp, luyện công và hồi phục nhanh chóng.

Làm những gì một học viên nên làm dù ở bất kỳ đâu

Sau khi tôi được thả ra khỏi trại tạm giam vì lý do sức khỏe, chính quyền vẫn cố gắng buộc tội tôi. Sáu tháng sau, cảnh sát gọi cho gia đình tôi và bảo họ đưa tôi tới tòa án. Tôi quyết định sống xa nhà để tránh bị bức hại.

Tháng 2 năm 2015, tôi tiếp tục làm tài liệu về Đại Pháp. Thỉnh thoảng, tôi bắt xe buýt về quê để phân phát. Một chuyến đi khứ hồi như vậy thường mất nguyên cả ngày.

Chín tháng sau, tôi trở về quê và ở nhà của một người họ hàng. Nơi đó rất thuận tiện cho tôi cứu người, nhưng nó cũng gần hơn với đồn cảnh sát chịu trách nhiệm bắt giữ tôi. Con trai tôi lo lắng cho sự an toàn của tôi. Tôi bảo cháu đừng lo lắng, rằng tôi sẽ chú ý đến an toàn của mình và rằng Sư phụ sẽ bảo hộ tôi.

Trong những năm qua, tôi đã dành phần lớn thời gian để phân phát tài liệu ở các trung tâm mua sắm lớn và siêu thị.

Tôi đã nhiều lần gặp nguy hiểm và bị cảnh sát mặc thường phục theo dõi nhưng Sư phụ đều giúp tôi hóa giải nguy hiểm. Một ngày nọ, một cảnh sát đi theo tôi lên xe buýt và chăm chăm theo sát tôi ở khoảng cách một mét. Tôi bắt đầu phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Trước khi xe buýt lăn bánh, tôi nhanh chóng xuống xe, bỏ lại viên cảnh sát đang nhìn tôi chết lặng.

Năm 2015, tôi đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo ĐCSTQ, người đã ra lệnh bức hại Pháp Luân Công, và nó đã được Viện kiểm sát Nhân dân Tối cao và Tòa án Nhân dân Tối cao chấp thuận.

Tu tốt bản thân chiểu theo Đại Pháp

Một đồng tu đã chỉ ra các thiếu sót của tôi và nói rằng việc tôi không hỗ trợ một hạng mục nào đó trước đây là sai lầm. Điều đó khiến tôi cảm thấy khó chịu và tôi đã cãi nhau với anh ấy. Nhưng tôi nhanh chóng nhớ tới Pháp của Sư phụ và cảm thấy buồn vì hành xử của mình.

Sư phụ giảng:

“Tại Thần mà nhìn một người tu luyện ở thế gian, [thì] đúng và sai của chư vị hoàn toàn không trọng yếu; mà tống khứ tâm chấp trước nhân tâm mới là trọng yếu. Trong tu luyện chư vị buông bỏ tâm chấp trước nhân tâm như thế nào mới là quan trọng.” (Giảng Pháp tại Manhattan [2006])

Tôi nhận ra rằng tôi đã bỏ qua cơ hội giúp mình đề cao. Tôi vẫn có tâm tranh đấu. Tôi đã thừa nhận sai lầm của mình và hứa với Sư phụ rằng tôi sẽ chú ý đến nó và tu bỏ chấp trước của mình.

Vào trang web Minh Huệ là thói quen hàng ngày của tôi

Vào trang web Minh Huệ và đọc bài chia sẻ của các học viên là điều tôi làm mỗi ngày.

Nếu các đồng tu không thể truy cập Minh Huệ, tôi sẽ đưa cho họ kinh văn mới của Sư phụ, chuyển cho họ các thông tin quan trọng từ trang web, tải các câu chuyện tu luyện và tập tin audio, và in các bài chia sẻ cho họ.

Những bài chia sẻ đó đã truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều. Chúng tôi thích đọc các bài chia sẻ về các học viên tu dựa trên Pháp, cải biến quan niệm, gặp vấn đề thì thế nào là chính ngộ, hướng nội như thế nào.

Qua việc đọc bài chia sẻ của các học viên, tôi nhận ra rằng mình không có nhận thức rõ ràng về cựu thế lực và luôn thụ động thừa nhận can nhiễu của chúng giữa khổ nạn, mà không chủ động thanh lý chúng.

Bất kể đi đâu, việc đầu tiên là đảm bảo tôi có thể lên mạng. Bất kể tà ác có cố gắng chặn Internet như thế nào, nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, tôi luôn có thể thuận lợi lên Internet. Tu luyện và đề cao của tôi gắn liền với Minh Huệ. Minh Huệ là một phần quan trọng trong cuộc sống hàng ngày của tôi.

Hơn 20 năm qua, Sư phụ đã từ bi bảo hộ tôi mọi thời khắc. Miễn là chúng ta kiên định tín Sư tín Pháp, con đường tu luyện của chúng ta sẽ rộng mở và suôn sẻ hơn. Sư phụ đã cứu tôi thoát khỏi địa ngục, tẩy tịnh thân tâm của tôi, và cải biến tôi thành một người hoàn toàn mới – một lạp tử của Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Đáng mừng là chư vị đều vượt qua rồi; suốt quãng đường bất kể là chư vị gặp phải mưa gió như thế nào, thực ra quay đầu lại mà xét một chút, thì chỉ bất quá là một loại ‘ma luyện’ đối với đệ tử Đại Pháp, trong quá trình khiến chư vị trưởng thành hơn lên, buông bỏ nhân tâm, cuối cùng tiến về viên mãn; đó chính là con đường mà chư vị đã đi qua. Quay đầu lại mà xem thì chính là như vậy.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2008)

Con xin cảm tạ Sư phụ vì đã chỉ dẫn con trở về nhà! Bất kể còn bao xa, con sẽ theo sát Sư phụ đến viên mãn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/11/395456.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/11/19/180779.html

Đăng ngày 29-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share