Theo lời thuật kinh nghiệm tu luyện của một em bé chín tuổi kể cho mẹ
[MINH HUỆ 18-4-2001] Lời dẫn của biên tập viên: Sơn Sơn năm nay lên chín tuổi. Em bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp vào bốn tuổi cùng với cha mẹ. Lúc đầu, mẹ nó xem băng thâu hình và nghe băng thâu âm các bài giảng của Sư phụ tại nhà, trong khi Sơn Sơn chơi đồ chơi gần đó. Em xem như không có chú ý lắng nghe gì cả, nhưng em bắt đầu nói vài lời làm cha mẹ thật ngạc nhiên khi em lên năm tuổi. Từ đó, Sơn Sơn bắt đầu tu luyện chuyên cần. Dù nó không biết một chử Trung hoa nào, và cả không thể viết tên Trung hoa của mình, em lại có thể đọc Chuyển Pháp Luân và các sách Đại Pháp khác. Nhưng nó không thể nhìn ra những mặt chữ đó nơi khác. Trong năm vừa qua, Sơn Sơn bắt đầu kể cho mẹ nghe về những gì em đã thấy. Nội dung quan trọng, và những phần chính được diễn tả như sau.
Website tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Điều này xảy ra mỗi khi tôi đọc thuộc lòng những đoạn trong sách Đại Pháp và khi cái tâm của tôi trở nên hư không. Mỗi một câu mà tôi đọc thuộc lòng ra, cả đoạn văn sẽ tức thời xuất hiện trước Thiên mục tôi. Mỗi chữ trong đoạn văn chiếu sáng như vàng ròng. Cũng như vậy khi tôi đọc Chuyển Pháp Luân. Mỗi chữ sáng choang, và quyển sách đầy những Pháp Luân nhỏ. Anh chị tôi và tôi thường lệ nghe Sư phụ giảng thuyết trong băng thâu âm trước khi đi ngủ. Một lần, tôi nhìn thấy một số lượng lớn những Pháp Luân bay ra từ âm thanh tiếng nói của Sư phụ qua máy phóng thanh, chúng đáp lên chúng tôi và đồng thời điều chỉnh cơ thể chúng tôi.
Chúng tôi thấy Pháp Luân khắp nơi trong nhà chúng tôi, trên tấm ảnh của Sư phụ, và cũng có trên phù hiệu Pháp Luân. Kỳ thật, mọi thứ mà các đồng tu chúng ta động đến trở nên chiếu sáng. Nhiều thứ đồ trong nhà chúng tôi, kể cả ghế bàn, đều chiếu ánh sáng vàng. Những đồ dơ từ các không gian khác mà cố đi vào nhà chúng tôi tức thời bị tiêu trừ và biến mất. Một ngày kia trong khi tôi ngồi định, tôi nhìn thấy một con vật gớm guốc với hai cặp tay và chân và một con dao bén trong mỗi tay; nó xuất hiện từ dưới đất và bước chậm chạp về phía tôi. Tôi không để ý đến nó, con quái vật bị tan trong một vũng nước ngay trước khi đến nơi tôi. Một lần khác, trong khi tôi học Pháp, nhiều con giống như thú vật đến để làm phiền tôi con này kế tiếp con kia. Nhìn thấy tôi không bị động, chúng hợp đoàn nhau, trao đỗi một vài lời, và sau đó tấn công tôi vừa hú lên. Tôi tự động ngã về sau nhưng tiếp tục đọc sách. Chúng giận bỏ đi vừa cầu nhầu. Nếu chúng không bỏ đi, chúng cũng sẽ bị làm tan rả ngay.
Không cần bật máy điện tín của ba tôi lên, tôi có thể nhìn thấy xuất hiện trên màn hình của máy cả hai website Minh Huệ và Chính Kiến. Những Pháp Luân nhỏ qua lại trên khắp mặt trang của hai website. Tôi nhìn thấy một số binh lính trời, mặt áo giáp và mang bão kiếm bén, đứng canh để cản quỉ phá hoại.
Mỗi khi tôi học Pháp, có một số thiên nhân từ các không gian khác bên trên muốn cùng vào học. Một lần, trong khi tôi đang đọc trên chiếc ghế bành, cha và mẹ tôi đang nói chuyện với một vài bạn đồng tu Pháp Luân Công về thời Sư phụ mới truyền ban Pháp tại Trung Quốc, một vài vị trời và thiên nhân vây quanh họ và chú ý lắng nghe. Sau đó, khi đề tài quay sang những hoạt động của người thường, một trong các vị trời không còn chú ý nữa. Ông ta đi lấy một cái ghế, ngồi bên cạnh tôi và đọc với tôi. Sau đó, một vài vị khác cũng đến, và sau đó, có một vài vị nữa. Họ đều quy tụ quanh tôi và đọc. Một số trong họ mang chuổi và mặt áo cà sa. Để có một bản Chuyển Pháp Luân, họ chỉ cần để tay trước ngực là một quyển sách sẽ xuất hiện.
Dưới những hoàn cảnh đặc biệt nào đó, tôi có thể đôi lúc điều động nguyên thần của tôi đi đến bất cứ nơi nào trên thân tôi: đầu, chân, tay, xương, v.v. Có một lần, xuyên qua một thông đạo từ sau bộ đầu tôi, tôi đi vào bộ óc của tôi, trong đó vô cùng lớn rộng. Tôi khám phá ra rất nhiều thứ hay ho bên trong bộ óc của tôi. Có những trò chơi như những thứ trò chơi trên máy điện tín. Thông thường, cha tôi không để cho tôi đụng vào máy điện tín của ông. Tôi để ý thấy cũng có một máy điện tín trong bộ óc tôi, nhưng rắc rối hơn và tiến bộ hơn cái máy của cha tôi. Tôi nhận một cái nút trên bàn máy chữ, một vài dấu hiệu xuất hiện trên mặt kính. Vì không hiểu nghĩa của chúng, tôi bỏ đi. Trong chớp mắt, tôi đã trở về nơi tôi chỗ củ.
thiên mục rất giống như một máy truyền hình, hình ảnh sẽ xuất hiện khi tôi muốn xem. Gần đây, thầy giáo dạy chúng tôi về học thuyết tiến hóa. Tôi biết lý thuyết đó là sai. Nhưng để kiểm chứng, tôi tập trung tinh thần tôi trên những cảnh tiền sử của nhân loại trên quả đất. Tức thời, tôi có thể thấy nhiều nơi trên quả đất bao phủ bởi những rừng rậm hoang dã. Con người thời bấy giờ không khác chúng ta lắm về mặt thể chất. Nhất định họ không phải là vượn khỉ.
Một lần trong lúc dùng cơm tối, tôi khám phá ra một cộng đồng nhỏ xíu bận rộn trên bàn ăn của chúng tôi. Đồ ăn vừa bày ra trên mặt bàn, trong không gian của chúng, giống như một đống vật phẩm thình lình đến. Chúng liền bắt đầu mang đi và phân phối các vật phẩm đến nhiều nơi, tiệm hàng, và v.v.
Tôi cũng nhìn thấy một số không gian rất đẹp đẽ và lạ lùng. Chúng huy hoàng và đẹp đến độ không lời nào diễn tả được. Quan niệm không gian của chúng khác biệt với trên quả đất. Nhà của chúng cũng giống như các cổ tự phương Đông nhưng nóc nhà giống như cách biệt với cái nhà.
Đôi lúc, tôi liếc mắt đến cữa âm phủ, mà các quỉ đang canh gát. Bên trong, giống như một biển lữa, bao bọc bởi núi dao sắc bén. Đôi lúc, tôi có thể nghe được từ bên trong những tiếng rên rĩ và kêu la thống thiết…
(Câu chuyện do Sơn Sơn kể và mẹ của em ghi lại.)
Bản tiếng Hán: https://minghui.cc/mh/articles/2001/4/18/9997.html;
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2001/5/2/9205.html.
Dịch ngày 28-3-2005, đăng ngày 30-3-2005; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.