[MINH HUỆ 23-08-2019] Mẹ tôi năm nay 71 tuổi, sống ở vùng nông thôn. Bà không được đi học, vì vậy bà không thể đọc được nhiều chữ. Tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động cuộc bức hại diện rộng đối với Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ tôi, đã bị những lời xấu xa của ĐCSTQ lừa dối, và trở nên thù hận Đại Pháp. Bà xé nhãn dán giảng chân tướng và dán lên một con chó. Sau đó, bà bị quả báo vì hành động sai trái của mình. Da tay bà xuất hiện nhiều vết nứt và các bác sĩ không thể chữa khỏi vết thương trong suốt nhiều năm.
Các học viên Đại Pháp đã nhiều lần giảng chân tướng cho bà và cuối cùng bà đã thay đổi thái độ đối với Đại Pháp. Bà đã nhận ra được sự tuyệt vời của môn tu luyện
Năm 2005, tôi bị bức hại vì giữ vững tín tâm vào Đại Pháp và bị giam giữ tại một trại tạm giam. Mẹ tôi đi tàu đến trại giam để gặp tôi, nhưng lính canh đã ngăn bà ở cổng. Bà cố gắng đột nhập bằng cách chạy vào trại giam. Nhưng hai cảnh sát vũ trang đã đánh và đẩy bà ra. Sau đó, bà đã ngồi khóc trước cổng trại giam.
Bà đã khóc mãi cho đến buổi trưa. Mọi người trong và ngoài trại giam đều dõi xem. Một vài người từ bên trong nói: “Đi đi, bà sẽ không thể gặp con mình đâu.” Mẹ tôi nghĩ thầm: “Tôi sẽ xin Sư phụ Lý giúp tôi gặp con trai. Tôi cũng sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nếu tôi có thể gặp con mình.”
Một người phụ nữ khoảng 50 tuổi đi ra cổng và nói với mẹ tôi: “Đừng khóc nữa dì à, hãy theo cháu.” Mẹ tôi đi theo cô ấy một đoạn đường dài đến một nơi yên tĩnh. Sau đó cô nói: “Cháu là một nhân viên ở đây. Giám đốc đã ra ngoài. Cháu có thể cho dì số điện thoại của ông ấy và dì có thể nói chuyện. Ông ấy là một người tốt nhưng dì đừng bao giờ nói với bất cứ ai rằng cháu đã cho dì số điện thoại nhé.” Mẹ tôi nói: “Đừng lo, cháu đối xử tốt với dì và dì sẽ không kể cho bất kỳ ai đâu.”
Mẹ tôi gọi cho vị giám đốc đó và nói: “Tôi muốn gặp con trai tôi. Con tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nó không trộm cướp hay làm bất cứ điều gì xấu. Nó không làm gì đáng hổ thẹn. Tôi sẽ không nói chuyện với anh nếu nó làm điều gì đó đáng xấu hổ.” Vị giám đốc đó nói: “Bác không thể gặp được cậu ta trước khi bị kết án.” Mẹ tôi nói: “Chồng tôi đang phẫu thuật ngày hôm nay. Tôi đã già và bị say xe. Tôi đã đi một đoạn đường dài đến đây bằng tàu hỏa. Xin hãy cho tôi gặp con trai. Tôi sẽ rời đi ngay khi tôi có thể gặp nó.” Vị giám đốc nghĩ về điều đó một chút và đã đồng ý. Mẹ tôi nói với ông rằng không ai được phép vào trong. Vị giám đốc nói rằng ông ấy sẽ yêu cầu một ai đó từ trong đưa mẹ tôi vào. Sau đó, một người hướng dẫn đưa mẹ tôi vào và chúng tôi đã gặp nhau.
Từ đó trở đi, mẹ tôi không muốn làm bất cứ việc gì trong ngày trừ một số việc đơn giản. Bà lo lắng về tôi và không thể ngủ vào ban đêm. Bà giết thời gian bằng cách chơi mạt chược, và một ngày nọ, bà đột nhiên ngất xỉu tại bàn mạt chược. Bà chật vật lên giường nhưng không thể di chuyển được nữa. Bà nhớ rằng tôi đã bảo bà nhờ Sư phụ giúp đỡ mỗi khi bà gặp rắc rối. Bà cầm chiếc bùa hộ mệnh trên tay và bắt đầu nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Sư phụ Lý, xin giúp con.” Bà đã nhẩm niệm hơn một giờ đồng hồ và tự đi bộ về nhà.
Bà kể với tôi về điều này sau khi về nhà. Tôi có một chút lo lắng và đi cùng bà đến bệnh viện. Sau khi chụp CT, bác sĩ nói: “Mẹ anh bị đột quỵ, nhưng bà đã phục hồi vì một lý do nào đó. Hai mẹ con tôi nhìn nhau. Bà biết rằng Đại Pháp đã cứu bà. Sau đó, mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Sau khi tu luyện Đại Pháp, bệnh huyết áp cao và bệnh tim của mẹ tôi biến mất. Điều kỳ diệu nhất là bây giờ bà có thể uống nước lạnh, điều mà bà không thể làm được trong suốt 40 năm qua. Tôi cũng không cần thường xuyên đi đến hiệu thuốc để mua thuốc cho bà nữa.
Bà được khai mở thiên mục khi đang học Pháp, và bà có thể nhìn thấy rất nhiều các chữ trong cuốn sách là các vị Phật. Bà nhận ra rằng đây là một cuốn sách vô giá. Và Pháp này là một Pháp cao tầng.
Một lần, mẹ tôi cảm thấy tâm trí mình xáo động và bà không thể bình tĩnh lại. Bà xin Sư phụ giúp đỡ. Và ngay sau đó, bà nhìn thấy những bông hoa rất đẹp bay khắp phòng. Bà thấy mình giống như một thiếu nữ. Bà cảm thấy rất hạnh phúc và bắt đầu nhảy. Khi nhận ra tôi đang ở cạnh, bà đã dừng lại với nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt.
Một lần khác, bà bị đau dữ dội khi đang ngồi đả tọa. Nhưng bà không muốn bỏ chân xuống. Sau đó, bà nhìn thấy một bông hoa đầy màu sắc trước mắt, rất đẹp, với những cánh hoa tỏa sáng. Bà trở nên tinh tấn hơn trong tu luyện.
Mẹ tôi luôn giữ mình theo tiêu chuẩn của Đại Pháp. Bà không bao giờ lợi dụng người khác mặc dù bà sống một cuộc sống rất bình thường. Bà tự nấu ăn, giặt giũ mỗi ngày và chăm sóc em gái ốm ở một trung tâm cao cấp. Bà cũng trồng một cánh đồng rau. Nhưng không bao giờ phàn nàn về công việc vất vả và luôn nở nụ cười trên khuôn mặt.
Đại Pháp đã thay đổi mẹ tôi và cũng thay đổi cả gia đình tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/23/391368.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/4/180171.html
Đăng ngày 11-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.