Bài viết của Thanh Liên, một học viên Đại Pháp tại Bắc Kinh

[MINH HUỆ 05-07-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 6 năm 1998. Đến nay đã trải qua 20 năm. Giữa cuộc bức hại tà ác, tôi đã trải qua nhiều khảo nghiệm và khổ nạn trên con đường tu luyện. Tuy nhiên, tôi đã cảm nhận được sự bảo hộ và lòng từ bi của Sư phụ, trải nghiệm được uy lực của Đại Pháp.

Hết lần này đến lần khác, Sư phụ đã nhắc nhở chúng ta:

“….chư vị học Pháp thật nhiều”. (“Kiến nghị tại hội nghị Phụ đạo viên Pháp Luân Đại Pháp Bắc kinh” trong “Pháp Luân Đại Pháp nghĩa giải”)

và trước khi bị bức hại:

…“Đại Pháp đã truyền cho chư vị rồi, có thể dĩ Pháp vi Sư” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996]”)

Chiểu theo Pháp của Sư phụ, ngoài việc học Pháp nhóm, sau khi hoàn thành những việc cần làm ở công sở và ở nhà, tôi sẽ tự học Pháp. Ban đầu, tôi tập trung vào số lượng: Mỗi ngày tôi học ba bài giảng trong Chuyển Pháp Luân, rồi học Hồng Ngâm và các bài kinh văn khác. Sau đó, tôi quyết định học thuộc để có thể ghi nhớ Pháp, câu thúc bản thân, tránh phạm sai lầm và đi chệch hướng khi đối mặt với những thử thách và khổ nạn.

Đặc biệt là giữa cuộc bức hại, Sư phụ đã giảng:

Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (“Bài trừ can nhiễu”, Tinh tấn yếu chỉ II)

Tôi bắt đầu học thuộc Pháp, qua đó tôi đã gia tăng chính niệm và gia cường quyết tâm tu luyện. Cho dù cuộc bức hại tàn khốc và tà ác đến mức nào, tôi cũng không động tâm và vẫn làm những gì cần phải làm. Tôi muốn đưa ra ba ví dụ.

Người bảo vệ tàu không xét hỏi chứng minh thư của tôi

Năm 2009, tôi lên tàu về thăm mẹ. Tôi đã gặp một giáo viên trung học đang tới Bắc Kinh để thăm con trai. Tôi nói chuyện với cô ấy về Pháp Luân Công. Cô ấy nói rằng các học viên Pháp Luân Công tại trường của cô đã bị bức hại và một số đã mất việc. Dựa vào nội dung trong Cửu bình, tôi đã giảng chân tướng cho cô ấy về việc Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã giết chết vô số người dân qua các chiến dịch khác nhau như thế nào và chân tướng về Cuộc thảm sát Thiên An Môn năm 1989. Tôi đã cố gắng đánh thức lương tri và tinh thần chuộng nghĩa trong cô ấy. Cuối cùng cô ấy đã đồng ý thoái Đảng. Mặc dù chúng tôi nói chuyện rất nhỏ nhẹ, nhưng những người ngồi gần đó có thể nghe thấy chúng tôi khá rõ.

Khi tàu đến gần Bắc Kinh, người bảo vệ tàu hét lên: “Đề nghị các vị lấy chứng minh thư ra để kiểm tra!” Tôi nhớ tới những gì Sư phụ Lý giảng:

“Vô luận trong hoàn cảnh nào cũng không hề theo yêu cầu, mệnh lệnh hay chỉ thị của tà ác. [Nếu] mọi người đều làm như thế, [thì] hoàn cảnh đã không đến thế này.” (“Chính niệm của Đệ tử Đại Pháp có uy lực” trong Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Tôi quyết định không lấy chứng minh thư ra. Lúc này, một hành khách khác đã cãi nhau với người bảo vệ. Người bảo vệ nói: “Tôi đang thi hành mệnh lệnh. Anh cố tình chống đối”! Tôi nghĩ rằng mình sẽ không đối đầu với anh ta. Thay vào đó, tôi sẽ nói lý với anh ta một cách tử tế.

Vào thời điểm đó, bảo vệ đã ở trong khoang của chúng tôi. Anh ta yêu cầu cô giáo xuất trình chứng minh thư. Cô nói rằng nó ở trong vali của cô ở trên cao và rất khó lấy, nhưng người bảo vệ khăng khăng muốn kiểm tra. Họ bảo một thanh niên trẻ ở giường trên lấy chiếc vali xuống. Sau đó, người bảo vệ kiểm tra chứng minh thư của các chàng trai trẻ ở các khoang giường cao hơn, rồi anh ta rời đi như thể không nhìn thấy tôi. Cô giáo bối rối. “Tại sao anh ta không kiểm tra chị?” Cô ấy hỏi tôi. Tôi biết rằng đó là vì ý niệm của tôi ở trong Pháp và Sư phụ đã bảo hộ tôi. Tôi đã trải nghiệm điều đó. Con xin cảm tạ Sư phụ.

Tôi đã bước ra khỏi đồn công an trong vòng 24 giờ

Vào tháng 9 năm 2017, trước thềm Đại hội ĐCSTQ lần thứ 19, tôi đã được các đồng tu nhắc nhở rằng tà ác ra ngoài để bắt chúng tôi và tôi không nên mang theo bất kỳ tài liệu giảng chân tướng nào khi ra ngoài. Họ nói nếu giảng chân tướng cho mọi người trở nên khó khăn, thì hãy học Pháp tại nhà. Tôi không chú ý tới lời khuyên đó. Kể từ năm 2007, khi tôi bắt đầu giảng chân tướng trực diện, 10 năm đã trôi qua và tôi không gặp vấn đề gì vào “những ngày nhạy cảm”. Nhưng khi tôi đề cập đến việc thoái ĐCSTQ, mọi người liền bỏ đi. Tôi đã có chút lo lắng.

Một ngày cuối tháng 9, tôi giảng chân tướng cho một người đến từ tỉnh Liêu Ninh. Anh ấy đã không lắng nghe, nói xấu Pháp Luân Đại Pháp và ca ngợi ĐCSTQ. Tôi nói với anh ta rằng những gì anh ta nói là không tốt và rời đi. Tôi đã không biết rằng các viên công an mặc thường phục có mặt khắp nơi vì an ninh ở mức cao. Người đàn ông này đã báo công an và tôi bị một nhóm công an bao vây ngay sau đó. Họ lục soát túi của tôi, tìm thấy một vài cuốn sách nhỏ và đưa tôi đến đồn công an địa phương.

Tôi biết rằng mình cần chính niệm mạnh để ra khỏi đây. Đó là một khảo nghiệm dành cho tôi. Tôi biết rằng Sư phụ ở bên cạnh và không hề sợ. Tôi đã làm những gì cần phải làm: Tôi đã không trả lời câu hỏi của họ và chỉ giảng chân tướng. Tôi nói với họ những gì đã xảy ra với những người lãnh đạo bức hại Pháp Luân Công, bao gồm cả sự sụp đổ của các quan chức cấp cao như Chu Vĩnh Khang, Bạc Hy Lai và Lý Đông Sinh. Tôi nói với công an rằng họ sẽ phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình và cũng nên nghĩ về gia đình mình. Nếu họ đối xử tốt với các học viên Đại Pháp, họ sẽ đắc phúc báo. Tôi đã không động tâm khi giảng chân tướng, và những lời tôi nói ra dường như khởi tác dụng tốt. Một trong những lính canh đang trông chừng tôi đã đồng ý thoái Đảng.

Một trong những công an tìm thấy thẻ giao thông của tôi và cùng với đó, anh ta đã tìm thấy số chứng minh thư và nơi tôi làm việc trước khi nghỉ hưu, cũng như địa chỉ của tôi. Sau đó họ đưa tôi đi lục soát chỗ ở của tôi. Một trong những nữ công an đặc biệt hung dữ. Cô ấy rất khỏe, thô bạo và giữ tôi bằng cách nắm cổ áo; Tôi gần như không thể thở được. Họ lục tung nhà tôi lên. Cuối cùng, họ đã lấy đi bức hình của Sư phụ và tất cả cuốn kinh sách Đại Pháp. Tôi rất đau khổ. Tôi cảm thấy khủng khiếp vì đã không bảo vệ được kinh sách. Tôi không xứng là một đệ tử.

Sau đó, công an buộc tôi phải cùng họ đến một trung tâm xử án. Trên đường đi tới đó, tôi nhớ đến bài thơ của Sư phụ trong Hồng Ngâm II:

Thân ngọa lao lung biệt thương ai

Chính niệm chính hành hữu Pháp tại

Tĩnh tư kỷ đa chấp trước sự

Liễu khước nhân tâm ác tự bại

Tạm dịch

Thân trong ngục tù đừng đau buồn

Chính niệm chính hành Pháp ở đây

Tĩnh tâm suy nghĩ bao chấp trước

Dứt được nhân tâm ác tự bại

(“Biệt ai”, Hồng Ngâm II)

Sau đó tôi tình cờ nghe thấy nữ công an nói chuyện với con trai qua điện thoại. Cô ta buồn rầu vì điểm số của cháu. Vì vậy, tôi cho cô ấy biết rằng nếu cô ấy không tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công, thì điểm của con trai cô sẽ tốt hơn nhiều. Cô ấy đã rất tức giận khi nghe điều này. Cô ấy đã buộc tội tôi “phỉ báng cô ấy”, rồi tiếp tục nói xấu Đại Pháp và các đệ tử Đại Pháp. Khi cô ấy nói xong, tôi mỉm cười nói với cô ấy: “Chị hiểu lầm rồi. Tôi không có ý gì ngoài mong muốn điều tốt cho chị”. Cô ta cảm thấy nhẹ nhõm.

Tôi bị bỏ lại một mình tại trung tâm xử án. Tôi đã không ngủ. Thay vào đó, tôi phát chính niệm, nhẩm Pháp, hướng nội và tìm thấy nhiều chấp trước, đó là tự cao tự đại, vị tư, tật đố, oán hận, v.v. Tôi đã không thực sự hướng nội trong một thời gian dài. Tôi có quá nhiều chấp trước của người thường và tu luyện rất hời hợt. Tôi đã không thường xuyên hướng nội hoặc hướng nội sâu hơn để chính lại từng ý từng niệm của mình. Tôi đã không tập trung khi học hay học thuộc Pháp. Tôi cũng tự cao, nghĩ rằng mình không có tâm sợ hãi và từ chối nghe lời khuyên của người khác, cảm thấy rằng mình biết nhiều hơn. Tôi vẫn còn tàn dư của văn hóa Đảng. Tất cả những điều này đã góp phần vào việc tà ác lợi dụng sơ hở của tôi. Khổ nạn này đã gây phiền toái cho các con tôi, cũng như tổn thất cho việc cứu độ chúng sinh. Tôi cảm thấy rất có lỗi về điều đó.

Tôi đã không ngừng phát chính niệm để loại bỏ các chấp trước, quan niệm của người thường và tất cả các nhân tố tà ác đã bức hại Đại Pháp và các đệ tử Đại Pháp xung quanh trung tâm xử án. Sáng hôm sau, ba viên công an đến liệt kê tất cả những đồ họ đã lấy từ chỗ ở của tôi và bắt tôi ký, và tôi đồng ý ký vì chúng là đồ đạc của tôi. Bọn họ rất vui, và nghĩ rằng với bằng chứng này, họ sẽ có thể truy tố tôi và nhận tiền thưởng. Tuy nhiên, cuối cùng, tôi đã không qua được cuộc kiểm tra sức khỏe và trại tạm giam đã từ chối giữ tôi ở lại. Tôi đã được thả. Tôi biết rằng Sư phụ đã bảo hộ và cứu tôi. Không một lời nào có thể bày tỏ được lòng cảm ân của tôi đối với Sư phụ.

Nhưng ba viên công an không thể hiểu. Làm sao việc này có thể thất bại? Họ bị sốc vì đang mong chờ một phần tiền thưởng lớn khi bắt được tôi. Làm sao họ có thể hiểu được uy lực của Phật Pháp? Làm sao họ có thể hiểu được huyền năng vô hạn và từ bi của Sư phụ? Sư phụ không chỉ bảo hộ các đệ tử Đại Pháp mà còn cả công an để họ không phạm nhiều tội hơn và nhận quả báo.

Tôi trở về nhà 24 giờ sau khi trận chiến giữa chính và tà bắt đầu. Sau này tôi mới biết rằng ngay khi con gái tôi phát hiện ra tôi đã bị bắt giữ bất hợp pháp và đang phải đối mặt với việc bị giam giữ hoặc bị kết án, cháu đã thông báo cho các đồng tu và họ đã phát chính niệm thường xuyên và mãnh liệt. Họ tin rằng tôi sẽ vượt qua khảo nghiệm. Họ đã không thêm bất kỳ một ý niệm tiêu cực nào và chỉ đơn thuần phát chính niệm. Một điều kỳ diệu là tôi đã có thể về nhà trong vòng 24 giờ trong lúc được coi “là thời điểm nhạy cảm” ở Bắc Kinh. Điều này đã chứng minh rằng khi đối mặt với khổ nạn, điều mấu chốt là các học viên hình thành như một chỉnh thể và bảo trì chính niệm mạnh mẽ.

Sư phụ đã cứu tôi từ cõi chết

Trong lễ hội đèn lồng năm 2018, các con tôi đã về nhà ăn tối cùng gia đình. Sau khi chúng rời đi, tôi cảm thấy đau bụng và bị nôn . Sau đó tôi uống một ít sữa và nôn nhiều hơn. Tôi nôn hàng giờ, ngay cả khi tôi chỉ uống nước. Tôi lại nôn lần nữa sau khi phát chính niệm vào nửa đêm. Vào lúc 3 giờ sáng khi tôi dậy để luyện công, tôi bị ngã và bị chuột rút khắp người. Tôi đã hét lên: “Con cầu xin Sư phụ cứu con” và “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Vào lúc này, tôi bị nói nhịu, đi đại tiện và chảy nước rãi. Tôi biết rằng đó là những dấu hiệu của cái chết sắp xảy ra. Cựu thế lực đã muốn lấy đi mạng sống của tôi. Tôi phủ nhận điều này. Khi chuột rút đỡ hơn một chút, tôi cố gắng hết sức gọi cho một đồng tu phát chính niệm giúp. Ngoài ra, tôi tiếp tục hét lên: “Sư phụ, xin hãy cứu con! Sư phụ, xin hãy cứu con! Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”

Vào lúc 6:00 tối, một học viên đã gọi hỏi thăm tình hình của tôi. Tôi nói với cô ấy rằng tôi vẫn còn bị nôn và chuột rút. Cô ấy quyết định gọi những người khác để tăng cường phát chính niệm cho tôi. Thậm chí cô ấy đã tới chỗ tôi mặc cho tôi đang bị giám sát. Mặc dù trước đây tôi đã bị nôn, nhưng nó chưa bao giờ như thế này. Lần này thật tệ, nôn, tiêu chảy, chuột rút và đau, nó trông giống như những gì mẹ tôi trải qua. Đồng tu đã nhắc tôi không nên suy nghĩ theo chiều hướng đó và chỉ phát chính niệm thuần tịnh, tín tâm vào Sư phụ, vào Đại Pháp và hướng nội.

Vì vậy, tôi đã làm theo và các đồng tu cũng phát chính niệm cho tôi. Tôi có thể cảm nhận được trường năng lượng và uy lực trong khi được Sư phụ gia trì. Sư phụ đã đưa tôi từ cõi chết trở về. Tôi rất cảm ân sự cứu độ của Sư phụ và sự hỗ trợ của các đồng tu. Tôi có thể cảm nhận được sự tuyệt vời của một chỉnh thể.

Sau đó, chúng tôi phát hiện ra rằng tôi đã uống một ít sữa bị hỏng mà con gái tôi đã đặt mua trên mạng. Cháu phàn nàn với công ty và nói với họ rằng họ không nên làm bất cứ việc gì họ muốn chỉ vì lợi nhuận. Cháu cũng nói với họ rằng tôi đã không chết vì được Sư phụ bảo hộ.

Khi chồng tôi qua đời 20 năm trước, thân thể tôi lao lực và tinh thần suy sụp sau bao vất vả chăm sóc anh. Sau khi đắc Pháp, tôi đã nhận thức được mục đích của cuộc sống. Mặc dù tôi không tinh tấn, Sư phụ đã trợ giúp tôi trong mọi thử thách và khổ nạn. Tôi không thể bày tỏ hết được lòng cảm ân của mình đối với Sư phụ. Tôi phải tinh tấn và tu luyện vững vàng, tín Sư tín Pháp, làm tốt ba việc để cứu nhiều người hơn, để xứng đáng với sự cứu độ từ bi của Sư phụ.

Chúng ta hãy nhớ:

Đối Liên

Vạn Pháp Chi Tông

Chân Thiện Nhẫn tam tự thánh ngôn Pháp lực vô hạn

Pháp Luân Đại Pháp hảo chân niệm vạn kiếp tức biến

Dịch nghĩa

Câu Đối

Tông của Vạn Pháp

Ba chữ thánh ngôn “Chân Thiện Nhẫn” có vô hạn Pháp lực

Chân niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” lập tức biến đổi vạn kiếp

(Hồng Ngâm IV)

Xin vui lòng chỉ ra những điều không phù hợp với Pháp

Cảm ơn các đồng tu. Con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/7/5/376143.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/2/179145.html

Đăng ngày 03-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share