Bài viết của học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-04-2019] Tôi là một bác sĩ và là một học viên Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp). Giống như mọi người, tôi cũng phải đối mặt với những khổ nạn trong cuộc sống gia đình, công việc và kết giao xã hội. Tuy nhiên, là một đệ tử Đại Pháp, sự khác biệt trong cảnh giới và phong thái thể hiện ra khi đối mặt với những khổ nạn đó khiến thế nhân phải bội phục trước uy lực phi thường của Pháp Luân Công.

Học thuộc và ghi nhớ Pháp

Năm 2001, tôi bị đưa đến một bệnh viện tâm thần vì vẫn quyết tâm tu luyện Pháp Luân Công. Ở đó, một học viên đã bí mật mang vào cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi đã dành sáu tháng để ghi nhớ toàn bộ cuốn bảo thư. Với chính niệm mạnh mẽ, tôi đã giải thích với các nhân viên bệnh viện rằng tại sao cuộc đàn áp nhắm vào Pháp Luân Công là sai trái, cuối cùng tôi đã được thả ra mà đức tin vẫn vẹn toàn.

Sau đó, năm 2004, tôi bị giam cầm trong một trại lao động của tỉnh. Mỗi buổi tối, tôi nhẩm thuộc lại Chuyển Pháp Luân. Việc học thuộc Pháp đã giúp tôi kiên định chính niệm khi đối mặt với tra tấn thể xác và đói khát trong những ngày đó.

Suốt 7-8 năm qua, gần như mỗi ngày tôi đều kiên trì đến một nơi yên tĩnh để đọc Pháp dù mưa gió, nóng bức hay giá rét. Ở đây ít người lui tới nên tôi có thể đọc to mà không làm phiền ai cả.

Vào cuối tuần, tôi có thể ở đó suốt vài giờ. Khi đọc Pháp, tôi thường ngộ ra những thể ngộ mới trong tu luyện, nhiều khi nghĩ ra những phương cách để cứu thêm được nhiều chúng sinh hơn nữa.

Việc đọc Pháp theo trí nhớ phi thường hữu ích, điều đó đã trở thành một phần trong thói quen hàng ngày của tôi. Tôi chủ yếu đọc Chuyển Pháp Luân. Đương nhiên các bài giảng Pháp của Sư phụ tôi cũng đọc.

Càng ngày tôi đọc thuộc càng chuẩn xác hơn, lưu loát hơn, và học Pháp cũng nhập tâm hơn. Hình thức tôi học thuộc Pháp so với cách thức học tập của người thường cũng đồng dạng, nhưng tôi nhận thấy tư tưởng của bản thân trải qua sự biến hoá thoát thai hoán cốt.

Tôi đã có thể buông bỏ nhiều chấp trước ngoan cố mà bấy lâu vẫn ôm giữ không chịu buông bỏ. Ví như đến mùa hè nóng bức, phòng khách nhà tôi quay mặt về hướng tây nên bị nắng chiều rọi vào rất nóng nực, tối đến căn phòng nóng như hầm than, tôi không thể nào chịu được.

Giờ đây khi học thuộc Pháp nhiều lên, tôi không bận tâm về điều này nữa. Một ngày nọ, tôi quyết tâm đối mặt nỗi sợ hãi này. Tôi đả toạ trong phòng, lúc ngồi xuống cảm giác nóng bức đến không chịu nổi, nhưng khi nhẫn chịu vượt qua, thì cảm giác thay đổi từ nóng đến lạnh, từ xao động bứt rứt đến tĩnh chỉ, toàn bộ tư tưởng đều thanh tỉnh, an tĩnh, tường hoà. Tựa như cảnh giới “Cật khổ đương thành lạc” mà Sư phụ giảng trong bài thơ “Khổ kì tâm chí” (Hồng Ngâm).

Học thuộc Pháp nhiều hơn, khi gặp xung đột, mâu thuẫn, tôi có thể lập tức nhìn thấu gốc rễ của vấn đề và hướng nội tìm ở bản thân cần đề cao những gì. Không chấp vào biểu hiện bề mặt, cũng không đổ lỗi cho người khác.

Đối mặt với những tư tưởng bất hảo

Tôi cũng bắt đầu để tâm đến các chấp trước khác như sắc dục. Bất cứ khi nào những ý niệm như vậy xuất hiện trong tư tưởng, những lời giảng Pháp của Sư phụ lại vang lên bên tai tôi. Lúc đó, những tư tưởng sắc dục bị giải thể, tâm trí tôi kiền tịnh trở lại. Nhiều lần như vậy xảy ra, cho đến khi những tư tưởng bất hảo đó có thể bị đánh bật dễ dàng như phủi bụi vậy.

Nhiều năm trước, do học Pháp không đầy đủ, tôi gần như từ bỏ tu luyện vì chấp trước sắc dục. Nhưng giờ đây mọi thứ đã khác.

Một lợi ích khác từ việc ghi nhớ Pháp là tôi biết giúp đỡ người khác nhiều hơn, kể cả với các học viên và những người thường khác. Thông thường tôi có thể nhận ra nguồn gốc mâu thuẫn giữa các học viên.

Những người không phải là học viên cũng muốn lắng nghe lời khuyên của tôi khi họ gặp phải tình huống khó xử. Lúc đó những lời giảng của Sư phụ nhắm vào vấn đề đó của họ sẽ hiện lên trong tâm trí tôi, có lúc là lời giảng trong Chuyển Pháp Luân, có lúc lại là bài thơ trong Hồng Ngâm. Sau khi tôi đọc cho họ nghe những lời giảng của Sư phụ, họ cảm thấy đầu óc như được mở mang, vui mừng kích động không thôi, tựa ruộng lúa lâu ngày nắng hạn bỗng gặp được cơn mưa rào vậy, và tìm được lời giải cho những vấn đề của mình.

Tôi nhớ mình cùng một đồng nghiệp trẻ thường hay đàm luận với nhau. Với những vấn đề cậu ấy không hiểu, tôi thường đọc những bài thơ trong Hồng Ngâm cho cậu ấy nghe khiến cậu ấy tỉnh ngộ ra. Ví như, có lần cậu ấy thắc mắc rằng tại sao với mỗi bệnh nhân tôi đều rất tận tâm, lại thường xuyên làm thêm giờ không chút phàn nàn. Tôi liền đọc cho bài thơ Viên Minh trong Hồng Ngâm:

Tâm hoài Chân Thiện Nhẫn
Tu kỷ lợi dữ dân
Đại Pháp bất ly tâm
Tha niên định siêu nhân
(Viên MinhHồng Ngâm)

Tạm dịch:

Viên minh
Tâm mang Chân Thiện Nhẫn
Tự tu và lợi dân
Đại Pháp chẳng rời tâm
Năm ấy định siêu nhân

Tôi vừa đọc xong cậu liền kinh ngạc nói: “Anh vừa đọc cái gì vậy, đọc lại tôi nghe xem.” Dường như bài thơ đã chạm đến bản tính lương thiện trong con người anh. Anh cảm thấy thi từ thật hay và gần gũi với công việc của mình. Sau đó tôi giúp cậu học thuộc bài thơ. Một thời gian sau, có người khác lại hỏi tôi cớ gì luôn đối tốt với người khác như vậy, tôi chưa kịp nói gì cậu liền đọc bài thơ này cho họ, họ hỏi cậu: “Đại Pháp không ly tâm – Đại Pháp là cái gì?” Cậu ấy nói: “Là Pháp Luân Đại Pháp.” Một nữ y tá liền nói với cậu: “ Anh học thêm đi, môn này có vẻ tốt đấy.” Tôi quan sát thấy đồng nghiệp trẻ này làm việc chăm chỉ hơn, hiểu được đạo lý làm người và minh bạch Đại Pháp là tốt.

Thể ngộ của tôi là: Đại Pháp là cội nguồn của trí huệ, là chiếc chìa khoá vạn năng, có thể giải khai mọi vấn đề, có thể hoá giải những ký ức vùi lấp từ ngàn xưa, có thể đánh thức bản tính lương thiện của con người. Chẳng trách thế nhân đều xúc động tâm can mỗi khi lắng nghe tôi đọc Pháp.

Nhân tiện đây tôi cũng muốn nhắc nhở các đồng tu rằng, phải thật sự đặt công phu vào việc học Pháp, an bài thời gian học Pháp đầy đủ và thanh tỉnh. Buông bỏ mọi lo lắng, tập trung tinh lực học Pháp, ngày ngày đều kiên trì như vậy, bền lòng vững dạ, nhất định sẽ đột phá, các chấp trước, các trạng thái không tốt sẽ biến mất trong nháy mắt.

Không bị lay chuyển

Tôi muốn chia sẻ một sự cố đã xảy ra vài năm trước. Một ngày nọ, phòng Hành chính tại bệnh viện yêu cầu tôi ghé qua.

Ngoài Viện trưởng bệnh viện, các quan chức từ sở y tế địa phương, văn phòng thanh tra và công đoàn cũng có mặt tại cuộc họp. Mục đích của cuộc họp là để xem xét hành vi của tôi sau khi tham gia một buổi gặp gỡ được gọi là ‘tụ họp bất hợp pháp’ (của các học viên Pháp Luân Công) hai năm trước.

Chính phủ Trung Quốc coi bất kỳ hoạt động nào không theo ý muốn của họ là bất hợp pháp. Theo các quy tắc bất thành văn của chính quyền địa phương, những nhân viên không thừa nhận hành vi sai trái của họ trong suốt hai năm sau vụ việc sẽ bị chấm dứt [công việc].

Họ muốn biết tôi nghĩ gì về Pháp Luân Công, và nói một vài từ là đủ. Đó rõ ràng là một khảo nghiệm đối với tôi.

Họ đã đe dọa sinh kế của tôi. Trong cuốn sách ‘Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản’, nó đã phân tích cách cộng sản sử dụng sinh kế của một người để tiêu diệt họ.

Phần lớn những người bình thường sẽ từ bỏ đức tin và thành quả của họ. Tôi là một học viên Đại Pháp, vì vậy tôi tin rằng mục tiêu của họ là tấn công vào điểm yếu của tôi.

Sợ hãi và lợi ích cá nhân vẫn là chấp trước mà tôi đang cần phải buông bỏ. Với chính niệm mạnh mẽ, tôi đã nói: “Pháp Luân Công dạy tôi trở thành một người tốt và thay đổi tính khí và các thói quen xấu của tôi. Pháp Luân Công là tốt, và lịch sử sẽ chứng minh điều đó.”

Viện trưởng chen vào với ý cảm thông: “Anh vẫn nói như vậy trong một tình huống thế này.” Tôi đã không trả lời.

Thái độ của các viên chức từ sở y tế đã thay đổi: “Tôi thấy anh là một người trung thực và bao dung. Anh có thể tiếp tục làm tốt công việc như trước – chúng tôi sẽ cho anh biết quyết định của mình sau.”

Vài tháng sau, tôi được yêu cầu gửi lại bảng đánh giá chuyên môn của mình và tôi đã trả lời trung thực tất cả các câu hỏi. Bệnh viện đã thông qua bảng đánh giá và tôi vẫn ở lại vị trí của mình.

Giống như Sư phụ giảng:

“…một tâm không động, có thể [ức] chế vạn động.” (Tống khứ chấp trước cuối cùngTinh Tấn Yếu Chỉ II)

Sau đó, tôi được nghe từ những người khác rằng nhiều viên chức cao tầng đều rất tôn trọng các học viên Pháp Luân Công, những người vẫn kiên định với đức tin của họ.

Trong sự việc đó, người cha 80 tuổi của tôi nhận xét rằng một người nên sống theo những gì mình tin là đúng. Gia đình tôi cũng đã bày tỏ sự ủng hộ tương tự.

Chúng ta là hy vọng của chúng sinh

Nhận thức của tôi là hành xử của bản thân có thể cải biến môi trường của mình và những người trong đó. Nói cách khác, chúng ta là hy vọng duy nhất cho chúng sinh.

Sư phụ giảng:

“Do đó chư vị luyện công cần theo tiêu chuẩn cao, tiêu chuẩn cao hơn nữa mà yêu cầu bản thân.” (Bài giảng thứ tưChuyển Pháp Luân)

Mọi người xung quanh tôi nhìn thấy hy vọng khi nhận ra cách tôi sống chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn – Pháp lý chỉ đạo của Pháp Luân Công.

Tất cả đồng nghiệp đều khen ngợi chất lượng công việc của tôi. Tôi đã đọc vô số sách y khoa để nâng cao kỹ năng chăm sóc dành cho bệnh nhân của mình. Nhưng Pháp cũng đã ban cho tôi trí huệ.

Nhiều đồng nghiệp của tôi lại trở thành bệnh nhân của tôi. Trong khi tương tác với nhau, tôi sẽ nói với họ về sự tốt lành của Pháp Luân Công và sự thật đằng sau cuộc đàn áp Pháp Luân Công tại Trung Quốc.

Nhiều người đã tuyên bố cắt đứt liên hệ với Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), và một vài người trong số họ đã trở thành học viên Pháp Luân Công.

Một đồng nghiệp nói với tôi: “[Các học viên] Pháp Luân Công cũng giống như anh; điều này có nghĩa rằng Pháp Luân Công là tốt.”

Một đồng nghiệp khác đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công sau khi thoái ĐCSTQ. Anh ấy từng nói với tôi: “Tôi hoàn toàn tin tưởng anh.”

Mọi người mà tôi làm việc cùng đều nhận xét rằng những người tu luyện Pháp Luân Công rất khác biệt và đáng được tôn trọng. Họ cảm thấy đặc biệt gần gũi với các học viên và một số thậm chí bắt chước tác phong của các học viên.

Tôi thường đọc các bài viết của các học viên khác trên trang web Minh Huệ. Câu chuyện của nhiều người trong số họ vô cùng cảm động và khích lệ người đọc. Qua việc đọc các bài chia sẻ kinh nghiệm của họ, tôi có thể nhận ra những điểm mình cần đề cao, và tinh tấn hơn trên con đường tu luyện của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/28/384749.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/7/177958.html

Đăng ngày 08-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share