[MINH HUỆ 30-08-2019] Môn tu luyện cả tâm lẫn thân Pháp Luân Đại Pháp cổ xưa không thiếu những thần tích. Dưới đây là câu chuyện của hai học viên.

“Bố tôi hoàn toàn bình phục sau khi bị ngã từ mái nhà”

Tôi đến từ tỉnh Hà Bắc. Mùa Đông năm 1998, bố tôi khi đó mới vừa đắc Pháp chưa được một năm, đường dây điện trong làng tôi được định tuyến lại. Những người phụ trách công việc này nghĩ rằng cây hoa hòe lớn trong sân nhà chúng tôi cản trở việc thi công của họ và hỏi rằng liệu họ có thể đốn hạ nó không. Họ nói rằng họ sẽ đền cho chúng tôi 500 tệ nhưng chỉ bằng một giấy nợ.

Chúng tôi đã trồng cây này hơn 30 năm, nó rất cao lớn và xanh tốt. Hàng năm chúng tôi có thể kiếm hàng trăm tệ nhờ thu hoạch trái của nó.

Nếu không là học viên Pháp Luân Đại Pháp thì bố tôi khó lòng chấp thuận lý do không thuyết phục đó. Nhưng giờ ông đã học được rằng cần phải cân nhắc đến người khác trước. Vì thế ông đã đồng ý đốn hạ cây.

Vào ngày đốn cây, bố tôi ở tuổi hơn sáu mươi đã leo lên mái nhà để trợ giúp. Nhưng trước khi ông kịp nhận biết việc gì đang xảy ra thì ông đã đâm đầu rơi xuống đất.

Mọi người chết lặng và tất cả đều gấp rút đến giúp ông.

Khoảng sân cạnh nhà có một đống bắp cải và một cái xô. May mắn là bố tôi đã ngã xuống đống bắp cải còn đầu ông đập vào cái xô và làm nó vỡ ra nhiều mảnh.

Một vài người đỡ bố tôi dậy và hỏi: “Bác có sao không ạ?”

Bố tôi đáp: “Tôi ổn.”

Một người đàn ông nói: “Bác ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bác ấy sẽ ổn thôi. Bác ấy có Sư phụ bảo hộ.”

Họ đỡ bố tôi ngồi dậy và trông chừng bố tôi. Bố tôi đã thực sự ổn và không có chấn thương nào ở đầu, lưng, tay hoặc chân. Mọi người thở phào nhẹ nhõm và quay lại với công việc.

Tin tức lan truyền khắp làng. Ai ai cũng ấn tượng và nhiều người đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

“Chấn thương cột sống của tôi được chữa lành”

Tôi đến từ Trung Quốc. Tôi chỉ mới học Pháp Luân Đại Pháp vài tháng khi cuộc bức hại bắt đầu năm 1999. Sợ bị liên lụy nên tôi đã dừng tu luyện.

Cuối năm 1999, tôi đụng phải một tảng đá to và bị chiếc xe ba bánh đè lên người. Chụp X quang cho thấy xương sống bị gãy và bác sĩ đề nghị rằng tôi nên phẫu thuật nếu không sẽ bị tàn phế.

Nhưng làm thế nào để tôi có thể chi trả cho việc này? Gia đình tôi thì đông con và không có tiền tiết kiệm. Và nếu tôi đi phẫu thuật thì ai sẽ chăm sóc tôi?

Đêm hôm đó tôi rất lo lắng về tương lai của mình.

Tôi nhìn quanh, nhưng trong phòng không có ai cả. Tôi nhận ra rằng đó có lẽ là điểm hóa của Sư phụ Lý.

Hôm sau tôi đến nhà một đồng tu. Anh ấy đang luyện công với nhiều học viên, những người vẫn kiên định với đức tin của mình bất chấp cuộc bức hại. Tôi kể với họ về hoàn cảnh của mình và ý nghĩ rằng Sư phụ đã điểm hóa cho tôi tối hôm qua. Họ rất vui mừng vì tôi đã có mong muốn tiếp tục tu luyện.

Vì không đứng được nên tôi đã luyện tĩnh công cùng với mọi người. Ngay khi ngồi xuống, tôi cảm nhận được một luồng khí lạnh đi vào lưng tôi và cơn đau trở nên khủng khiếp hơn. Tôi nhất quyết chịu đựng mà không bỏ cuộc.

Sau đó không lâu, tôi cảm thấy một luồng khí ấm áp, nhẹ nhàng và dễ chịu ở phần lưng. Nó di chuyển tới lui bốn lần. Sau khi hoàn thành xong bài tĩnh công, cơn đau ở lưng đã biến mất. Tôi biết rằng Sư phụ đã giúp mình.

Ngày hôm sau tôi đã có thể đi làm lại. Tôi thậm chí còn kéo được vài xe đất để lấp đầy sân sau.

Lòng biết ơn của tôi không thể diễn tả bằng lời. Tôi nhất định không từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp dù có khó khăn đến đâu đi nữa. Các đồng tu đã rất xúc động khi chứng kiến huyền năng của Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/30/392038.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/18/179938.html

Đăng ngày 03-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share