Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-06-2008]Tất cả chúng ta đều biết rằng điều quan trọng nhất lúc này là cứu độ chúng sinh. Tuy nhiên, nhiều học viên vẫn không thể bước ra để làm sáng tỏ sự thật và khuyến khích mọi người thoái ĐCSTQ trên diện rộng. Qua kinh nghiệm chia sẻ với các bạn đồng tu, tôi biết được một vài lý do tại sao lại như vậy. Họ nói rằng họ quá già hay quá trẻ, không có đủ thời gian, có quá nhiều việc phải làm, vân vân… Lý do căn bản cho tất cả những lời biện hộ đó là chúng ta không thể buông bỏ bản thân và tâm tính của chúng ta không đạt tiêu chuẩn. Như thế một lời biện hộ mới đã xuất hiện: “Hơn tất cả những điều khác, học Pháp là ưu tiên hàng đầu và quan trọng nhất; chỉ khi tâm tính của tôi đề cao tôi mới có thể bước ra làm sáng tỏ sự thật. Nếu tâm tính của tôi không đạt tiêu chuẩn, thì hiệu quả làm sáng tỏ sự thật và cứu độ chúng sinh sẽ không được tốt”. Nghe có vẻ rất có căn cứ. Nhưng nếu bạn nghĩ xa hơn nữa, nó lại không ở trong Pháp.

Trong “Giảng Pháp ở Canada 2006” Sư Phụ giảng:
“Chư vị phải làm mọi việc tốt, nhưng chư vị không thể đi thái quá; khi chư vị đi thái quá nó lại là một chấp trước khác. Do vậy, chư vị cần phải có một thái độ đúng đắn đối với Đại Pháp và thực sự xem bản thân là một người tu luyện. Chư vị cố gắng tinh tấn như thế nào, chư vị nhìn nhận Pháp ra sao, và chư vị tu luyện bản thân như thế nào–bao gồm cả thời lượng và sự ưu tiên của việc học Pháp của chư vị–chư vị không thể lơ là những điều này, và trên thực tế nó là quan trọng hơn, vì đây là con đường của chư vị, con đường mà chư vị đi. Chư vị tu luyện ngay trong xã hội người thường, và chư vị chính là đồng tại với Chính Pháp khi nó đang diễn ra và phải có trách nhiệm với chúng sinh. Đó là tại sao chư vị tu luyện theo cách này.”

Sư Phụ đã nêu ra “thời lượng và sự ưu tiên của việc học Pháp của chư vị”. Nhận thức của cá nhân tôi là Sư Phụ đang nhắc nhở chúng ta. Mặc dù nhiều lần Sư Phụ nhấn mạnh sự quan trọng của việc học Pháp, đó không phải để nói rằng học Pháp có thể là một lời biện hộ cho việc chúng ta không làm những việc khác. Là một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, mục tiêu của việc học Pháp và tu tâm của chúng ta là để cứu độ chúng sinh. Đó là hồng thệ đại nguyện tiền sử của chúng ta. Đó là sứ mệnh mà chúng ta phải hoàn thành. Chính Pháp đã gần đến kết thúc, và thời gian để chúng ta cứu độ chúng sinh ngày càng trở nên ngắn hơn. Chỉ khi chúng ta cố gắng hết mình để bước ra gặp mặt mọi người chúng ta mới có thể gặp những người có tiền duyên mà Sư Phụ đã an bài cho chúng ta và do vậy cứu độ họ.

Thời gian hiện nay quý giá đến mức nó còn giá trị hơn cả vàng. Nó giống như 72 giờ sau một trận động đất. Mặc dù đó là những dư chấn, nhưng nó là cơ hội tốt nhất để cứu người–Trong khi họ vẫn còn sống. Khi chúng ta bỏ lỡ thời gian này, chúng ta sẽ không thể bù đắp lại nữa. Chính Pháp đang tiến tới. Mỗi một đệ tử Đại Pháp trong chúng ta đều xuống đây để cứu độ chúng sinh. Nó vẫn là một thành công ngay cả khi chỉ một người duy nhất chấp nhận sự thật sau khi chúng ta làm sáng tỏ sự thật cả một ngày. Nếu hàng ngày mười triệu đệ tử đều bước ra, như vậy mười triệu người sẽ được cứu.

Qúa trình làm sáng tỏ sự thật là một quá trình tu luyện và một cơ hội tốt để tu luyện bản thân. Khi bạn làm sáng tỏ sự thật nhiều hơn, bạn sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn và nhiều chủ đề để nói hơn với mọi người. Bạn sẽ nói với mọi người tự nhiên hơn và chính niệm của bạn sẽ trở nên mạnh hơn. Tại sao? Bởi vì khi bạn buông bỏ bản thân nhiều hơn nữa, bạn sẽ có thể giao tiếp với người khác tốt hơn, bạn sẽ cân nhắc tới người khác nhiều hơn, và bạn sẽ làm sáng tỏ sự thật với họ theo tâm thái và chấp trước của họ và sau đó cứu họ. Như vậy nó có phải là một cơ hội tốt để tu luyện bản thân không?.

Trang Minh Huệ (Hán ngữ) đã đăng nhiều bài về việc làm sao để sắp xếp tốt thời gian của chúng ta. Tôi đã học được nhiều điều từ những bài đó. Nhiều học viên đã nói rằng họ học Pháp vào buổi tối và ban ngày họ có thể ra ngoài phân phát tài liệu và làm sáng tỏ sự thật với mọi người mặt đối mặt. Bây giờ là mùa hè và nhiều người đi bộ sau bữa tối. Đó cũng là một cơ hội tốt cho chúng ta làm sáng tỏ sự thật.

Tôi sẽ nói rằng tôi đã không làm tốt trong việc làm sáng tỏ sự thật. Tôi đã quyết định bước ra làm sáng tỏ sự thật với những người mà tôi không biết chỉ mới mùa hè trước, sau khi tôi đã thuyết phục những người thân, họ hàng, bạn bè và đồng nghiệp của tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Lúc đầu, tôi phải tự khích lệ bản thân để nói với những người lạ. Nhưng khi tôi đã có thể nói chuyện với họ, cả ngày tôi luôn cảm thấy vui vẻ. Thỉnh thoảng tôi có thể nói chuyện với họ rất thoải mái và tôi cảm thấy mình thăng tiến nhiều. Sau khi tôi học cách nói chuyện với người lạ, tôi bắt đầu từ từ làm sáng tỏ sự thật với họ. Nhưng tôi vẫn không làm được tốt vì tâm sợ “mất mặt” của tôi. Tôi đã cố gắng học Pháp nhiều hơn để giúp tôi loại bỏ những quan niệm con người trong tâm tôi mà đã ngăn cản tôi làm sáng tỏ sự thật. Nhưng kết quả đạt được thì ít. Một vài người thoái xuất khỏi ĐCSTQ sau một năm cố gắng. Động đất ở Tứ Xuyên đã làm tôi thức tỉnh hoàn toàn.

Kế hoạch của tôi rất hoàn hảo: đầu tiên, tôi phải học Pháp. Sau khi tôi tu luyện tốt bản thân, thì tôi mới ra ngoài làm sáng tỏ sự thật. Nhưng một kế hoạch như vậy có thể được thực hiện không? Cựu thế lực chúng muốn huỷ hoại chúng sinh, liệu chúng có đợi bạn không? Có phải là bạn đang chú ý tới việc bảo vệ và tu luyện bản thân hơn là việc cứu độ chúng sinh không? Làm sao mà bạn quyết định được đây là sự phân biệt giữa người và Thần. Sau khi nhận ra điểm tu luyện này, tôi đã sử dụng toàn bộ thời gian nghỉ trưa của mình và khi đi trên đường và trong công việc để làm sáng tỏ sự thật. Tôi có thể thuyết phục vài người thoái xuất ĐCSTQ trong một ngày.

Thật lạ là sau khi tôi nhận ra sự ưu tiên hàng đầu của việc cứu độ chúng sinh, tôi cảm thấy thật dễ dàng khi làm sáng tỏ sự thật với những người mà tôi không biết và khuyên họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi cảm thấy cứ như thể một quyền lực cao cấp nào đó đang giúp đỡ tôi. Hơn nữa, ma buồn ngủ không còn can nhiễu tới việc học Pháp và tập công của tôi nữa. Tôi thức dậy lúc 5h sáng mà không cần đặt báo thức. Sau đó tôi phát chính niệm trong một tiếng. Tất nhiên, so với nhiều học viên khác, tôi cũng vẫn không làm tốt. Nhưng bây giờ tôi đang làm hết khả năng của mình. Trong quá trình tôi thực sự đã kinh nghiệm được lòng từ bi của một đấng Giác Ngộ cứu độ chúng sinh.

Từ kinh nghiệm của bản thân tôi nhận ra rằng nhiều học viên mà không thể bước ra khỏi khổ nạn hay không thể trừ sạch can nhiễu hoặc sự bức hại của ma quỷ, chính là vì họ đang nghĩ rằng tâm tính của họ không đạt tiêu chuẩn nên họ không thể làm điều gì cả. Có phải họ đang nghĩ rằng: “Tâm tính của tôi quá tồi đến mức tôi thậm trí không thể cải thiện sức khoẻ của mình, vậy thì làm sao tôi có thể bước ra làm sáng tỏ sự thật cho mọi người được?” Nhưng nó có phải là chấp trước không khi bạn nghĩ: “Tôi không thể bước ra làm sáng tỏ sự thật với sức khoẻ yếu?”. Đây có phải là chấp trước mà bạn nên buông bỏ không? Khi bạn thực sự loại bỏ được sự lo lắng của bạn về sức khoẻ và bước ra cứu độ chúng sinh, thì biểu hiện giả của bệnh sẽ tự nhiên biến mất tức thì.

Cứu độ chúng sinh là trước tiên và quan trọng hàng đầu. ” Tâm tính của tôi không đạt tiêu chuẩn” không được cản trở bạn cứu độ chúng sinh. Nhận thức của tôi là nếu chúng ta có thể sử dụng toàn bộ thời gian và năng lực của chúng ta để bước ra làm sáng tỏ sự thật và cứu độ chúng sinh, thì tâm tính của chúng ta đã rất cao rồi. Trái lại, nếu bạn dành nhiều thời gian học Pháp và tập công ở nhà, cho dù bạn học và tập bao nhiêu đi nữa, bạn vẫn chưa buông bỏ được tâm ích kỷ của bạn. Các bạn đồng tu, xin hãy bước ra. Ngay khi các bạn bước ra, các bạn sẽ thấy rằng bất kỳ chấp trước, nghiệp bệnh, danh, lợi và tình nào tất cả chúng đều quá nhỏ bé đến mức không xứng đáng để nhắc đến. Chỉ sinh mệnh của chúng sinh là quý nhất và chúng ta nên trân quý họ nhất. Sau khi bạn bước ra, bạn sẽ thấy rằng không gì có thể cản trở bạn cứu độ chúng sinh. Đó là “Phật Pháp phi thường tái hiện nơi thế giới nhân loại” (từ “Lời Cảnh Tỉnh” trong Tinh Tấn Yếu Chỉ).


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/6/4/179605.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/6/18/98245.html
Đăng ngày 23-6-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share