Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-07-2019] Một phụ nữ ở huyện Thanh Viễn, tỉnh Liêu Ninh mới được thả ra khỏi Nhà tù Nữ Liêu Ninh sau khi bị tra tấn 4 năm vì không chịu từ bỏ tín ngưỡng của mình vào Pháp Luân Công, một môn tu luyện đề cao cả tâm lẫn thân đã bị bức hại ở Trung Quốc từ năm 1999.
Bà Trương Thủ Huy bị bắt vào ngày 24 tháng 4 năm 2015 vì đã cố gắng treo một biểu ngữ về Pháp Luân Công. Bà bị kết án vào năm 2016 và được trả tự do vào ngày 23 tháng 4 năm 2019.
Đó là lần thứ năm bà Trương bị bắt kể từ khi cuộc bức hại bắt đầu. Trước lần bị cầm tù gần đây, bà đã bị giam ở các trại lao động cưỡng bức hai lần trong tổng thời gian khoảng 3 năm. Lần nào bà cũng được thả ra trước khi mãn hạn bởi bà trong tình trạng cận kề cái chết vì bị tra tấn.
Ở trại lao động cưỡng bức, bà Trương đã chứng kiến bà Vương Tú Hà bị tra tấn đến chết, và điều đó đã gần như hủy hoại tinh thần của bà. Bà Trương cũng bị còng vào một chiếc ghế sắt và bị đánh đập, bị dội nước lạnh lên người, bị phơi dưới nắng trong nhiều giờ đồng hồ, bị hành hạ trong một bệnh viện tâm thần và bị bắt phải đeo những chiếc cùm nặng. Bà đã suýt chết vài lần.
Sau đây là lời kể của bà Trương về những gì đã xảy ra với bà sau khi bà bị bắt vào tháng 4 năm 2015:
Tối ngày 24 tháng 4, bà Kim Phụng Chi, bà Từ Bình, và tôi đang chuẩn bị treo một tấm biểu ngữ về Pháp Luân Công thì bất ngờ có 8 cảnh sát xuất hiện. Cảnh sát Bàng Duyệt ở Phòng An ninh Nội địa Phủ Thuận bảo tôi rằng nếu tôi đưa anh ta một chút tiền và tôi không buộc tội anh ta thì anh ta sẽ để cho tôi đi. Nhưng tôi từ chối. Họ lấy chùm chìa khóa và tịch thu những vật dụng cá nhân của tôi.
Họ đưa tôi đến Đồn Cảnh sát Phú Dân và sau đó đến Trại tạm giam Phủ Thuận ngay trong đêm đó. Vào lúc 1 giờ sáng ngày hôm sau, tuy không có lệnh nhưng cảnh sát Bàng đã lục soát nhà tôi và tịch thu máy tính, sách Pháp Luân Công và đồ dùng cá nhân của tôi, khiến cho chồng tôi bị sốc.
Bị tra tấn trong trại tạm giam
Tôi bị bắt lao động khổ sai trong trại tạm giam Phủ Thuận. Nếu tôi không thể làm xong phần việc mà họ giao thì tôi sẽ bị bắt đứng bốn lần một đêm, mỗi lần trong 1 tiếng. Huyết áp tôi tăng vọt do bị lao lực thân thể thường xuyên. Cai tù cảnh cáo mọi người rằng nếu tôi không đứng hết một giờ thì tất cả mọi người đều phải đứng trong 2.5 giờ đồng hồ. Nên các tù nhân ép tôi rất ghê.
Khối lượng công việc ngày một tăng và tôi phải làm từ 6 giờ sáng đến 6 giờ tối. Đa số mọi người đều ốm do kiệt sức. Có hôm mọi người từ chối ăn trưa để phản đối việc ngược đãi này. Tôi không chịu xin lỗi cho những gì chúng tôi đã làm và tôi bị treo lên tường với hai tay bị còng trong 4 ngày ròng.
Minh họa cảnh tra tấn: Treo lên với hai tay bị còng
Các lính canh thường xúi giục những người bị giam khác ngược đãi các học viên Pháp Luân Công để được lĩnh thưởng hoặc giảm án. Một đêm, 6 người bị giam đã đánh và đá tôi khi tôi đang luyện các bài công pháp Pháp Luân Công để giữ cho mình khỏe mạnh. Một người trong số họ đã túm tóc tôi và đập đầu tôi xuống sàn. Sau đó, một lính canh khác đã buộc tội tôi là đã tấn công họ.
Hành hạ thể xác và sỉ nhục
Tôi bị kết án bốn năm tù vào tháng 7 năm 2016 và bị chuyển đến Nhà tù Nữ Liêu Ninh vào tháng 2 năm 2017. Khi tôi từ chối làm theo lệnh của một tù nhân, một cai tù đã xúi giục những tù nhân khác lột quần áo và quay phim tôi, đe dọa sẽ đăng đoạn video đó lên mạng. Vào mùa đông, những tù nhân đó còn mở toang cửa sổ, không cho tôi dùng chăn và nước nóng để cố bắt tôi từ bỏ Pháp Luân Công. Khi tôi từ chối ký các tuyên bố từ bỏ tu luyện hay phỉ báng Pháp Luân Công, các tù nhân này ghì tôi xuống và ấn vân tay của tôi lên những bản tuyên bố đó.
Tôi bảo ban quản lý rằng những bản tuyên bố đó là giả mạo. Cai tù bèn trả thù và bắt tôi đứng yên trong nhiều giờ đồng hồ. Sau khi tôi ngất xỉu, các tù nhân đổ nước ra sàn và kéo tôi qua lại cho đến khi sàn khô.
Họ còn trừng phạt và sỉ nhục tôi theo nhiều cách khác nữa. Tôi không được dùng nhà vệ sinh và thường bị đánh đập. Các tù nhân còn dán những từ phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp và Lý Sư phụ lên giường và quần áo tôi. Trong 4 tháng ròng, tôi không được phép thay quần áo và không được dùng giấy vệ sinh.
Tôi bị chuyển đến một khu khác, nơi mọi người đều phải lao động khổ sai từ 7 giờ sáng đến 7 giờ tối. Đêm đầu tiên tôi phải làm đến tận 9 giờ tối. Tôi không thể làm xong những việc họ giao hàng ngày và tôi thường phải làm thêm giờ. Tôi thường xuyên phải bỏ bữa ăn.
Báo cáo liên quan:
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/7/1/389418.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/15/178445.html
Đăng ngày 21-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.