Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-06-2019] Gần đây, tôi đến một công viên để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) và giúp mọi người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Một người bị những tuyên truyền phỉ báng của ĐCSTQ lừa dối đã báo tôi cho cảnh sát.

Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình về cách tôi đã từ chối hợp tác với cảnh sát, thay vào đó tôi đã nói cho họ biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ Lý Hồng Chí (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp), tôi đã không bị giam giữ.

Vị cảnh sát trưởng về hưu cảm ơn tôi

Ngày hôm đó, sau khi đến công viên, tôi đã gặp và nói chuyện với một người đàn ông lớn tuổi. Ông ấy trông giống như một quan chức chính phủ. Trong khi trò chuyện, ông ấy cho tôi biết ông là một cảnh sát trưởng mới nghỉ hưu.

Tôi nói với ông ấy rằng Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện đạo đức, đã được phổ truyền tại hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên toàn thế giới, và đã nhận được hơn 1.000 giải thưởng và bằng khen từ các quan chức chính phủ. Tôi cũng nói thêm rằng, việc ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Đại Pháp là tội ác chống nhân loại. Giang Trạch Dân, kẻ phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, đang bị khởi tố tại nhiều quốc gia về tội ác này.

Ông ấy tỏ ra ngạc nhiên và thốt lên: “Thật là hay. Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy điều này. Bà có tài liệu gì không, hãy nói cho tôi biết”.

Tôi đưa cho ông ấy một số tài liệu giảng chân tướng và phần mềm vượt tường lửa. Ông ấy cảm ơn tôi khi chúng tôi chia tay.

Bốn người chơi bài đồng ý thoái Đảng

Sau đó, tôi đi dạo quanh công viên và gặp bốn người đàn ông lớn tuổi đang ngồi chơi bài. Tôi bước tới chào họ; họ đều dừng lại để nói chuyện với tôi.

Tôi nói với họ rằng ĐCSTQ đã hủ bại đến cực độ, tiểu quan đại tham, đại quan cự tham, họ bức hại những người tốt tu luyện theo Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi giải thích thêm: “Họ chống lại Thiên lý, Trời đất sẽ không dung, Trời sẽ diệt Trung Cộng. Nếu muốn bình an vượt qua kiếp nạn, các ông hãy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó”.

Họ đều vui vẻ đồng ý làm tam thoái và nhận các tài liệu giảng chân tướng mà tôi đưa cho họ.

Khi tôi quay người để chuẩn bị ra về thì có một cậu thanh niên bước tới. Những người ngồi chơi bài biết cậu ấy và đề nghị tôi nói cho cậu ấy về Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi bắt đầu nói chuyện để làm quen với người thanh niên này. Khi tôi vừa đổi chủ đề, cậu ta lập tức chửi thề và dọa sẽ báo tôi cho cảnh sát.

Tôi nói với cậu ấy: “Cậu hãy bình tĩnh và nghĩ xem tại sao tôi lại mạo hiểm như vậy để nói cho cậu biết chân tướng. Tôi không đòi hỏi cậu một xu nào, cậu nghĩ xem tại sao lại như vậy? Thực tâm tôi muốn cậu minh bạch chân tướng và có được một tương lai tốt đẹp. Cơ duyên nan đắc, mong cậu không bỏ lỡ cơ hội này”.

Vẫn bình tĩnh khi đối diện với cảnh sát

Trong lúc tôi đang nói chuyện với cậu thanh niên thì có hai cảnh sát tuần tra đi tới. Cậu thanh niên bèn chỉ vào tôi nói: “Bà ấy là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”.

Hai viên cảnh sát vừa nghe thấy thế, họ lập tức kéo tôi lên xe ô tô của họ, nhưng tôi từ chối chấp hành. Giằng co một hồi, họ không có cách nào đẩy tôi lên xe, họ đành gọi điện tới đồn cảnh sát gần đó để báo cáo vụ việc về một học viên Pháp Luân Đại Pháp đang phát tài liệu, và yêu cầu nhiều cảnh sát tới để xử lý vụ việc. Ngay sau đó, hai viên cảnh sát thực tập đã tới.

Hai viên cảnh sát tuần tra thấy vậy thì tỏ ra vô cùng giận dữ, họ hỏi các cảnh sát thực tập: “Tại sao trưởng đồn của các cậu không tới?”. Cảnh sát thực tập trả lời rằng trưởng đồn của họ không có thời gian và đang rất bận.

Một viên cảnh sát tuần tra nói: “Không được! Phải gọi trưởng đồn của các cậu tới!” Sau đó, anh ta bấm điện thoại gọi cho trưởng đồn. Tôi nghe thấy giọng nói của trưởng đồn trong điện thoại không có chút khách khí, ông ấy nói: “Tôi không có thời gian cho chuyện này đâu. Các cậu không cần phải làm ầm ĩ lên”.

Cảnh sát tuần tra đành phải giao tôi cho hai cảnh sát thực tập.

Sau khi hai cảnh sát tuần tra rời đi, tôi hỏi hai cảnh sát thực tập: “Các anh có biết về Pháp Luân Đại Pháp không?” Họ trả lời chưa từng nghe thấy.

Tôi giải thích rằng Pháp Luân Đại Pháp dạy mọi người tu tâm hướng thiện và làm người tốt, đối với bất kỳ quốc gia hay dân tộc nào cũng chỉ có trăm điều lợi mà không có điều hại. Tôi nói tiếp: “Giang Trạch Dân đã phản đối Pháp Luân Đại Pháp vì sự đố kỵ của ông ta. Ông ta chống lại giá trị Chân – Thiện – Nhẫn, bức hại tàn khốc người tu luyện, thậm chí còn ra lệnh thu hoạch nội tạng của họ để kiếm lời. Những tội ác mà ông ta phạm phải khiến trời đất đều phẫn nộ. ĐCSTQ sẽ sụp đổ. Những người minh bạch chân tướng sẽ được bình an”.

Họ nói: “Chúng tôi chưa bao giờ nghe về việc này. Hóa ra sự việc là như vậy”. Sau khi giải thích cho họ ý nghĩa của việc làm tam thoái, tôi đề nghị họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó; họ đã đồng ý.

Tuy nhiên, họ không dám tự quyết định bắt giữ tôi hay thả tôi ra, vì vậy họ đã gọi điện để xin chỉ đạo của trưởng đồn. Trưởng đồn nói: “Không cần hỏi tôi, các cậu tự quyết là được rồi”. Nghe trưởng đồn nói vậy, hai cảnh sát thực tập nhìn nhau mỉm cười và thả tôi ra.

Tôi nói: “Trưởng đồn của các anh là người tốt, ông ấy cũng nên được biết chân tướng và đắc phúc báo”. Tôi liền đưa cho họ các tài liệu mà tôi có lúc đó, nhờ họ cầm về đồn cảnh sát cho trưởng đồn và các đồng nghiệp của họ cùng tìm hiểu chân tướng Đại Pháp. Họ đã tiếp nhận tài liệu và rời đi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/17/385216.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/11/178028.html

Đăng ngày 10-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share