Bài viết đươc viết dựa trên lời kể của một học viên từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-12-2018] Sư phụ giảng:

“Mọi người biết chăng, vì sao từ sau khi bức hại là rất ít tiến vào làm đệ tử Đại Pháp? Vì cựu thế lực đã khoá cứng lại rồi, không phải có tình huống đặc thù, không có yêu cầu đặc biệt của tôi, thì sẽ không vào được đâu, vì cái lý của cựu thế lực là khảo nghiệm đã đến lúc cuối rồi, thời kỳ khốc liệt nhất đã qua rồi, đã vào đoạn sau của thời bức hại, hoàn cảnh nguy hiểm nhất của khảo nghiệm đã qua rồi, những người xấu được an bài kia đã chết rất nhiều rồi, không còn loại hoàn cảnh kia nữa, những ai tiến vào giờ sẽ rất khó dựng lập uy đức cần phải có của đệ tử Đại Pháp, do đó chúng gắng sức khống chế.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2010)

Tôi là một người may mắn như vậy. Tháng 8 năm 2012, tôi đã bước vào tu luyện Đại Pháp. Tôi vốn là người Hồi, tổ tiên nhiều thế hệ đều là người Hồi, vậy nên sinh ra đã đặt định là mình có tín ngưỡng, có thể đắc Pháp, đối với tôi vừa gian nan mà cũng trân quý!

Trải nghiệm uy lực của Đại Pháp

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi mắc một số bệnh, nghiêm trọng nhất là cao huyết áp và bệnh tim. Vì vậy, tôi phải uống rất nhiều thuốc. Điều tệ nhất là tôi không thể làm được gì trong 3-4 năm, thậm chí không thể xuống cầu thang.

Chị dâu tôi là người dân tộc Hán. Bà là một học viên Đại Pháp lâu năm đắc Pháp trước năm 1999. Cuối cùng anh trai tôi cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Trong vài năm qua, họ liên tục giới thiệu Đại Pháp cho tôi, nhưng tôi không tin những gì họ nói.

Sức khỏe của tôi ngày một xấu đi. Đôi khi, tôi không thể ra khỏi giường. Một ngày, con gái lớn của tôi chở tôi tới nhà anh trai để thăm mẹ tôi, và để nói chuyện với anh ấy về tình trạng của tôi.

Anh tôi rất lo lắng cho tôi. Anh đặt một tấm bùa hộ mệnh Đại Pháp có dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trên bàn. Tôi cảm thấy có một nỗi sợ không giải thích được trong tâm và muốn rời đi. Tôi không muốn ở lại dù chỉ một giây.

Thấy phản ứng của tôi, anh trai tôi nói: “Em hãy cầm lá bùa hộ mệnh lên và đọc những từ trên đó.” Tôi miễn cưỡng cầm lá bùa nhưng không dám đọc những từ trên đó. Phải mất một lúc, bằng giọng run run, cuối cùng tôi đã đọc được chúng. Anh tôi lo lắng và nói với tôi: “Anh là anh trai của em và anh sẽ không làm hại em.” Tôi cầm lá bùa hộ mệnh về nhà.

Một vài ngày sau, sức khỏe của tôi xấu đi, vì vậy con gái tôi lại đưa tôi tới nhà của anh trai tôi. Anh ấy mở các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhưng tôi không thể hiểu được Sư phụ đang nói về điều gì. Sau đó, anh giúp tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tôi lơ mơ đọc một vài trang và sau đó mơ thấy có hai con rắn lớn chạy ra khỏi cơ thể mình.

Tôi kể lại cho vợ chồng anh trai tôi về giấc mơ. Họ vui mừng nói: “Em gái à! Đây là tín hiệu tốt.” Sau giấc mơ này, quả thực tôi cảm thấy tốt hơn. Dường như tất cả bệnh tật của tôi đã biến mất.

Sau đó, anh trai dạy tôi các bài công pháp và tặng tôi nhiều cuốn sách Đại Pháp để đọc. Kể từ đó, tôi bắt đầu nghiêm túc tu luyện.

Sau 20 ngày, tôi có thể đi du lịch cùng gia đình. Gia đình và bạn bè của tôi đều rất ngạc nhiên. Bây giờ, dù đã ngoài 70 tuổi, nhưng tôi có thể đi xe đạp như những người trẻ và khỏe mạnh như thanh niên. Tôi nhìn trẻ hơn ít nhất 10 tuổi so với tuổi thực của mình. Những người hàng xóm lâu năm ở độ tuổi của tôi bắt đầu bị còng lưng, mắc bệnh tật, và lương hưu của họ không thể đủ để trang trải các chi phí y tế. Họ rất ngưỡng mộ sức khỏe của tôi.

Tu tâm tính

Cuộc hôn nhân của tôi rất bất hạnh. Chồng tôi là người gắt gỏng và ích kỷ. Con cái chúng tôi lớn lên và thường xuyên nghe những cuộc cãi vã, chứng kiến những trận đánh lộn và đập phá đồ đạc. Mặc dù là trụ cột của gia đình, đặc biệt sau khi ông mở nhà máy riêng, nhưng ông không chu cấp tiền cho tôi và các con gái. Thay vào đó, ông dành phần lớn thu nhập của mình cho bố mẹ đẻ và các anh chị em của mình.

Mối quan hệ của tôi với chồng ngày một xấu đi theo thời gian. Trong nhiều năm, ông không nói một lời với tôi. Ông cũng khiến cuộc sống của tôi thống khổ và cay đắng theo nhiều cách. Do liên tục chịu căng thẳng tinh thần và bị bệnh tim nặng, tôi không thể chịu được tiếng ồn lớn và dễ bị giật mình. Ông biết tình trạng của tôi. Nhưng một lần, ông lấy một chiếc rìu và đập vỡ cửa phòng khiến tim tôi như nhảy ra khỏi lồng ngực. Thỉnh thoảng, ông ấy đột nhiên xông vào phòng và xé rèm cửa. Ông cũng làm những việc khác mà ông biết sẽ khiến tôi khó chịu.

Tôi là một bệnh nhân lâu năm ở bệnh viện. Nhiều bác sĩ biết tôi và biết rằng tim tôi không thể chịu được nỗi sợ hãi lớn. Họ biết tình huống trong gia đình tôi, vì vậy họ khuyên tôi rời bỏ chồng mình. Vì sự sống còn, tôi đã kết thúc cuộc hôn nhân của mình sau 32 năm chung sống với chồng.

Lúc ly hôn, chúng tôi đã chia tài sản chung. Chồng cũ của tôi nhanh chóng tái hôn, còn tôi sống một mình trong một căn hộ. Sáu năm sau, ông ấy lại ly hôn. Lúc đó, ông không còn lại gì – thậm chí một nơi để sống.

Ngay lúc đó, con gái lớn của tôi muốn mua một ngôi nhà gần nhà của anh trai tôi. Con gái tôi hỏi: “Nếu con mua nhà, mẹ sẽ ở cùng con chứ?” Tôi quyết định sống cùng con gái vì việc đó sẽ giúp tôi có môi trường tu luyện tốt. Tôi đã cho chồng cũ của tôi căn hộ. Nếu không học Đại Pháp, có lẽ tôi sẽ không bao giờ làm việc đó.

Không ai hiểu quyết định của tôi. Khi những người hàng xóm lâu năm của tôi biết quyết định của tôi, họ nói tôi thật khờ khạo khi cho căn hộ.

Chồng cũ của tôi sống trong căn hộ đó hơn năm năm. Nếu tôi cho thuê căn hộ, tôi có thể có thu nhập hơn 4.000 nhân dân tệ mỗi tháng, nhưng tôi thậm chí còn không cân nhắc đến việc đó. Đặc biệt bây giờ, tôi ít quan tâm và cũng không truy cầu những lợi ích mà mình sẽ có được nếu cho thuê căn hộ. Như thể tài sản đó không có liên quan gì đến tôi.

Mặc dù để chồng tôi ở đó, nhưng nỗi oán hận đối với ông mà tôi đã tích lũy nhiều thập kỷ qua vẫn còn nặng trong tâm tôi. Khi ông đến trông nom con cho con gái thứ hai của chúng tôi, tôi đã không đến thăm con gái suốt ba năm, đơn giản vì tôi không muốn gặp ông.

Trong ba năm đó, chồng cũ của tôi nói ông muốn tái hôn với tôi và nhờ nhiều người cố gắng thuyết phục tôi đồng ý. Ông cũng nhờ các con gái của chúng tôi cố gắng thuyết phục tôi. Tôi đơn giản là không muốn. Một ngày, tôi đang ở nhà con gái và nghe có tiếng gõ cửa. Khi mở cửa ra, chồng cũ của tôi xuất hiện. Tôi đã đóng sập cửa, và tức run lên. Chồng cũ của tôi gõ cửa một lúc rồi rời đi khi tôi không mở cửa.

Mối hận của tôi kéo dài như thế trong một thời gian. Sau đó, khi nói chuyện với các đồng tu, tôi nhận ra rằng đây là một chấp trước cần phải loại bỏ. Thông qua học Pháp và liên tục hướng nội, tôi dần gạt cảm xúc của mình sang một bên, nỗi oán hận ngày một yếu đi. Một lần, khi gặp lại chồng cũ đang ở cùng hai con gái, tôi rất điềm tĩnh và không cảm thấy chút bất ổn nào bên trong. Lúc đầu, con gái tôi rất sợ, cho rằng tôi sẽ lại nổi giận. Cháu không ngờ tôi có thể điềm tĩnh như vậy.

Sau khi buông bỏ oán hận, tâm từ bi của tôi đã xuất sinh. Cách đây không lâu, khi gặp lại chồng cũ của mình, tôi đột nhiên cảm thấy ông ấy thật đáng thương. Ông ấy đã già và không còn khỏe mạnh, mà lại phải chăm sóc cháu nội, việc đó khiến thể lực của ông suy yếu.

Ngay sau khi buông bỏ tâm oán hận của mình, tôi có một giấc mơ rất rõ ràng. Có một đống đất lớn mà tôi phải dùng xẻng xúc đi từng xẻng cho đến khi nó được dọn sạch. Tôi nhìn lên và thấy chồng cũ của tôi đứng ở đó. Tôi đột nhiên hiểu giấc mơ. Đống đất này là nỗi oán hận của tôi đối với chồng cũ. Tôi phải loại bỏ tâm oán hận trong quá trình tu luyện. Nếu không tu bản thân, không ai có thể giúp tôi vượt qua nó.

Sau việc này, tôi thường nói với các con của mình: “Các con phải đối xử tốt với ông ấy. Rốt cuộc thì ông ấy cũng là cha của các con.”

Sau khi thấy tôi không chỉ khỏe mạnh mà còn ngày càng khoan dung rộng lượng hơn, con gái thứ hai và thứ ba của tôi cũng ủng hộ tôi tu luyện.

Vì ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp, các cháu đã nhận được phúc báo. Con rể thứ ba của tôi bị vô sinh, nhưng con gái thứ ba của tôi lại mang thai một cách kỳ diệu và sinh hạ được một bé trai khỏe mạnh, hiện cháu đã ba tuổi. Đây quả là một phép màu của y học!

Trên đây là những trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/18/377245.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/31/174830.html

Đăng ngày 09-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share