Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-11-2018] Khi đọc được tin tức về cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ của Hoa Kỳ được công bố thông qua trang Dynaweb, tôi đã rất thất vọng, buồn bã và cảm thấy bất lực. Tôi đã dự đoán rằng Đảng Cộng hòa sẽ giành được cả Thượng viện và Hạ viện, nhưng đảng Dân chủ đã giành được quyền kiểm soát Hạ viện. Tôi đã rất chú ý đến cuộc bầu cử và tin rằng khi Đảng Cộng hòa không được kiểm soát, thì sự chia sẽ lưỡng đảng sẽ gây rắc rối cho chính phủ Hoa Kỳ.

Vì kỳ vọng rất lớn, nên thất vọng của tôi cũng lớn. Thậm chí, tôi đã có cách giải thích của riêng mình về một Pháp lý mà Sư phụ đã giảng:

“tôi thấy cái thế của lực lượng ‘chính’ là rất tấn mãnh” (Pháp hội Tân Đường Nhân và Đại Kỷ Nguyên năm 2018)

Tôi nghĩ: “Sao Đảng Dân chủ, với khuynh hướng xã hội chủ nghĩa, có thể kiểm soát Hạ viện được?” Tôi biết một công dân Mỹ dự đoán rằng chính quyền Trump sẽ thắng trên mọi phương diện. Nhưng tại sao mọi thứ lại thay đổi? Những ý nghĩ bất chính cứ liên tục xuất hiện trong đầu tôi.

Vì từng có nhiều trải nghiệm tương tự, nên tôi biết rằng những suy nghĩ đó không phải của mình và tôi nên loại bỏ nó. Tôi bắt đầu bài xích chúng.

Sư phụ Lý giảng:

“Nếu như cuộc bức hại này mà để con người [đứng ra] kết thúc, thì các đệ tử Đại Pháp mất mặt đến nhường nào — chúng ta đã không chứng thực Pháp, cũng không từ trong bức hại mà gây dựng uy đức, các đệ tử Đại Pháp chúng ta đã không đi theo con đường của mình — Tôi giảng rồi, con đường ấy là để lưu lại cho tương lai, đây chẳng phải một việc rất trọng đại sao? Do vậy cựu thế lực bèn dùi vào kẽ hở. Chư vị [hy] vọng vào người thường, cựu thế lực liền làm cho đề án của vị kia bị phủ quyết; chư vị vẫn [tiếp tục hy] vọng vào người thường, chúng liền làm cho đề án của chư vị không đề xuất được nữa; chư vị vẫn [tiếp tục hy] vọng vào người thường, chúng liền để cho [ghế] chủ tịch cho một chính quyền bức hại nhân quyền lên [ngồi]. Qua giáo huấn này chúng ta cần lý trí hơn nữa; chúng ta đã nếm trải quá nhiều rồi, từ bài học này chúng ta cần phải dần dần thanh tỉnh ra mới được.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền trung Mỹ quốc năm 2003)

Tôi nhận ra rằng cựu thế lực sẽ luôn lợi dụng các chấp trước của chúng ta.

Trong suốt những năm này, tôi đã dựa vào những thứ trong xã hội người thường và do đó đã nhiều lần bị rơi rớt trên con đường tu luyện. Nhân tâm của chúng ta đã cản trở Sư phụ chính Pháp.

Sư phụ còn giảng:

“Tỉnh lai vạn sự thao bất hoàn

Thiên địa nan trở Chính Pháp lộ

Chỉ thị đệ tử nhân tâm lan”

(Ma phiền, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

Phiền phức

“Tỉnh dậy thì hàng vạn sự lo mãi không hết

Trời đất khó mà cản nổi con đường Chính Pháp

Chỉ là do nhân tâm của đệ tử làm vướng víu”

Tôi đã chia sẻ cảm xúc của mình với một học viên, và cô ấy chỉ ra rằng tôi vẫn chưa buông bỏ được chấp trước này. Cô nói rằng nhiều năm trước cô thường xem tin tức mỗi ngày. Cô mong đợi lãnh đạo mới của Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ giải quyết vấn đề của Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng cha cô bảo cô đừng nuôi bất kỳ hy vọng nào vì Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vẫn sẽ tiếp tục bức hại các học viên. Trước Đại hội Đảng lần thứ 16, ĐCSTQ đã bắt giữ các học viên trên quy mô lớn và tống giam nhiều người trong số họ.

Cô khó chịu và bắt đầu hoài nghi. Sau đó, bài kinh văn “Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ quốc năm 2002” của Sư phụ được công bố. Cô đã có những nhận thức mới sau khi đọc bài kinh văn bảy lần. Cô đã hoàn toàn buông bỏ chấp trước muốn trông cậy vào người thường. Kể từ đó, không có sự việc nào ở Trung Quốc hay ngoài nước khiến cô bị động tâm.

Tuy nhiên, tâm tôi bị cuộc bầu cử này làm dao động mạnh. Tôi đã đặt hi vọng vào những người thường nhiều lần và thất vọng nhiều lần. Lần này, tôi gần như coi mình là người của Đảng Cộng hòa.

Sau khi chia sẻ với học viên này, tôi đã phát hiện ra những thiếu sót của mình.

Tôi tin chắc vào dự đoán bầu cử mà tôi đã nghe. Lý do tôi cảm thấy buồn và nghi ngờ có liên quan đến tâm lý đó. Tôi quên rằng Sư phụ đang nắm tiến trình Chính Pháp. Có bao nhiêu người có thể được cứu là sự phản ánh trực tiếp tâm tính của chúng ta. Các học viên không nên chú ý đến những biến động trong xã hội người thường.

Tôi quên rằng tất cả chúng sinh đều là thân nhân của Sư phụ. Sư phụ muốn cứu tất cả chúng sinh bất kể họ ở tầng lớp xã hội, nhóm hay đảng phái nào. Thậm chí, tôi còn coi mình là một thành viên của Đảng Cộng hòa và coi Đảng Dân chủ như “kẻ thù.” Tôi bị mắc kẹt trong các tranh chấp chính trị và mất đi tâm từ bi của một học viên Đại Pháp.

Khi chúng ta có suy nghĩ tiêu cực về bất kỳ nhóm người nào, chẳng phải chúng ta đang đẩy họ sang phía bên kia hay sao? Sao chúng ta có thể cứu họ? Chúng ta nên từ bi với họ bất kể họ là ai, bất kể phía sau họ có nhân tố gì. Chúng ta cần nói cho họ chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Chừng nào chính Pháp chưa kết thúc, thì chúng ta còn cần cấp cho chúng sinh cơ hội thoát khỏi sự khống chế của nhân tố tà ác và được cứu.

Ở Trung Quốc, nhờ sự vô tư và từ bi của các học viên, thậm chí cả những cảnh sát làm việc xấu cũng đang thay đổi, huống chi người dân ở xã hội tự do, họ cũng cần các đệ tử Đại Pháp đến giảng chân tướng.

Bây giờ, tôi đã có nhận thức sâu hơn về những gì Sư phụ đã giảng cho chúng ta:

“Đệ tử Đại Pháp là hy vọng duy nhất để nhân loại được cứu.” (Gửi Pháp hội Châu Âu [2018])

Chính các học viên Đại Pháp, chứ không phải người thường, mới đang cứu độ cho chúng sinh. Những người thường, cho dù chúng ta nghĩ họ tốt đến đâu, cũng không thể giúp chúng ta được. Khi chúng ta hoàn toàn buông bỏ chấp trước phụ thuộc vào trợ giúp từ bên ngoài, thì chúng ta sẽ cứu người hiệu quả hơn.

Trên đây là nhận thức hữu hạn của tôi. Xin hãy chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/9/376867.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/6/173531.html

Đăng ngày 21-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share