Bài viết của một học viên Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-8-2018] Năm nay tôi 55 tuổi, là một học viên Pháp Luân Công sống ở vùng nông thôn. Năm 1996, con gái 10 tuổi của tôi đột nhiên bị mắc một căn bệnh kì lạ khiến cháu bị ho và thở dốc liên tục. Mặc dù chúng tôi đã thử nhiều phương pháp điều trị, bao gồm cả các phương pháp Trung Y, Tây Y và dân gian, nhưng tất cả đều không hiệu quả.
Tình trạng của con gái tiếp tục xấu đi, cho đến khi cháu buộc phải uống thuốc liên tục cả ngày. Một lần, cháu vô tình để quên thuốc ở nhà. Giáo viên của cháu lo lắng và ngay lập tức nhờ một bạn cùng lớp chạy về nhà tôi để lấy thuốc.
Chúng tôi cũng gặp khó khăn đặc biệt trong việc xin tư vấn của các chuyên gia y tế. Vì ngay sau khi con gái tôi bước vào khuôn viên bệnh viện, các triệu chứng của cháu sẽ biến mất, khiến cháu có vẻ hoàn toàn khỏe mạnh. Tuy nhiên, khi ra khỏi bệnh viện, cơn ho và khó thở của cháu sẽ nhanh chóng trở lại.
Điều tương tự này cũng xảy ra khi chúng tôi xin tư vấn từ một chuyên gia trị bệnh tâm lý. Căn bệnh của con gái sẽ biến mất mà không có dấu vết ngay khi người đó đến. Cháu lập tức phấn chấn và có thể nhảy múa quanh nhà. Tuy nhiên, triệu chứng của cháu lại trở lại ngay sau khi người đó rời đi.
Cuối cùng, chúng tôi đã đến cầu một người có phụ thể giúp đỡ. Người đó nhìn con gái tôi và nói với chúng tôi rằng cháu thực sự là một đồng tử của Bồ Tát. Căn bệnh kỳ lạ của cháu là do vị Bồ Tát muốn bắt cháu trở về. Thông tin này khiến tôi thêm căng thẳng và hoài nghi. Tôi có thể làm gì để giải quyết tình trạng này? Có người khuyên tôi dùng một hình nhân thế mạng và đốt nó coi như một món đồ cúng dường cho Bồ Tát. Tôi vội vàng làm theo lời khuyên và tình trạng của con gái tôi sớm bắt đầu có cải thiện. Tuy nhiên, ba tháng sau, cháu lại tái phát. Tôi lặp lại nghi lễ và sức khỏe của cháu lại được cải thiện. Chu kỳ tiếp tục, và trong vòng một năm rưỡi, tôi đã đốt bốn hình nhân thế mạng mà không biết khi nào mới có thể dừng lại. Thấy con gái bệnh tình ngày càng nặng hơn sau mỗi lần tái phát, tôi cảm thấy rất đau lòng.
Vào dịp Tết Dương lịch năm 1998, chị gái chồng tôi đến thăm gia đình chúng tôi. Chị dâu tôi cũng vừa bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công và chị đã mang theo một bản ghi âm các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí tại thành phố Tế Nam. Con gái tôi lắng nghe chăm chú khi chị mở bài giảng của Sư phụ, và sau đó tôi thấy rằng các triệu chứng của cháu đã giảm đi rất nhiều. Ngày hôm sau, cháu lại gần bác và muốn mượn cuốn Chuyển Pháp Luân. Dần dần, tôi nhận ra triệu chứng ho và thở khò khè của cháu đã giảm đi. Da cháu trở nên hồng hào và cháu bắt đầu tham gia các hoạt động tích cực hơn. Chẳng mấy chốc, nhà chúng tôi tràn đầy tiếng cười vui vẻ của cháu.
Tuy nhiên, tôi vẫn không biết gì cho đến một ngày, khi chúng tôi phát hiện ra bếp gạch của gia đình tạo rất nhiều khói. Tôi dỡ các lớp ngói trên cùng để thông ống khói, và tìm thấy đống thuốc của con gái mình nhét trong đó. Tôi nhanh chóng hỏi cháu, và cháu nói rằng: “Con đã ngừng dùng thuốc ngay khi nghe bài giảng của Sư phụ. Mẹ ơi, con đã được chữa khỏi! Sư phụ đã hoàn toàn loại bỏ bệnh tật cho con.” Tôi sững sờ khi nhận ra phép màu đã xảy ra: “Con ơi! Con đã gặp được một vị chân Phật rồi! Chúng ta phải ghi nhớ ân từ bi vĩ đại của Sư phụ Lý Hồng Chí!”
Tin tức con gái tôi hồi phục một cách thần kỳ đã nhanh chóng lan khắp làng. Mọi người đều biết về tình trạng của con gái tôi, rất nhiều người đều tin tưởng sự tốt đẹp và huyền năng của Pháp Luân Công. Trong thời gian ngắn, 36 người làng tôi đã trở thành học viên Pháp Luân Công, trong đó có hai mẹ con tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/29/373052.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/17/172889.html
Đăng ngày 17-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.