Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-09-2018] Trước khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp xảy ra vào năm 1999, một nam học viên thích tới học Pháp tại nhà một nữ học viên hơn cậu 10 tuổi. Các học viên khác nhận ra điều này và nhắc nhở họ chú ý đến vấn đề này và bảo vệ hình ảnh các học viên Đại Pháp. Nhưng nam học viên kia không quan tâm đến những lời nhắc nhở và nói: “Các bạn có quá nhiều quan niệm người thường. Tôi không có những suy nghĩ đó.”

Học viên này cũng tiếp tục hút thuốc mà không thể bỏ. Các học viên khác dừng tới học Pháp ở nhà nữ học viên kia, do đó nữ học viên và nam học viên kia tiếp tục học Pháp cùng nhau mỗi tối. Chồng của nữ học viên không tu luyện và phải đợi họ học Pháp xong rồi mới đi ngủ. Một người duy hộ điểm luyện công đã nhắc học viên nam phải nghĩ cho người khác và đề xuất một điểm học Pháp mới. Người học viên nam trả lời: “Nếu tôi không được đến học Pháp ở chỗ cô ấy, tôi sẽ bỏ tu luyện.” Sau đó, người này đã thực sự dừng tu luyện.

Đây là một tình huống nghiêm trọng. Nếu chúng ta nhìn lại lịch sử, liệu chúng ta có thể thấy ví dụ nào mà những người giác ngộ hoặc các vị Thần đạt được viên mãn trong khi vẫn nuôi dưỡng những chấp trước dục vọng đối với người khác giới hay không? Đây là chấp trước cơ bản và cần phải loại bỏ. Nếu không, thiên giới sẽ trở thành giống như xã hội loài người.

Trong Tinh tấn yếu chỉ, Sư phụ đã giảng:

“Chấp trước vào sắc, ắt không khác chi kẻ ác, miệng niệm kinh văn mà tặc nhãn đảo quanh, quá xa rời Đạo, ấy là người thường tà ác.” (Tinh tấn yếu chỉ – Người tu cần tránh)

Dưới đây là các ví dụ khác. Một nam học viên khoảng 60 tuổi đã từng tinh tấn và tới Bắc Kinh để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Vợ ông đã chết, và các con của họ đều trưởng thành và sống ở những thành phố khác. Ông sản xuất các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp tại nhà. Khi nhu cầu tài liệu tăng lên, ông tìm được một nữ học viên là một giáo viên đã nghỉ hưu cũng cùng độ tuổi như ông, tới giúp ông mỗi tối. Con trai của nam học viên này thỉnh thoảng mới trở về nhà thăm ông. Do đó để người con trai này không thấy họ đang làm các tờ rơi và sẽ không lo lắng, họ đã giấu tài liệu đi. Cậu con trai thấy bố cậu ở một mình cùng một người phụ nữ, nhưng cậu không biết việc họ đang làm và không biết phải nói gì. Nữ học viên cũng cảm thấy ngượng ngùng. Một thời gian sau, một tối nữ học viên này trở về nhà sau khi làm tài liệu và qua đời. Các con của bà không biết cho đến ngày hôm sau. Nam học viên nói rằng ông thấy rất có lỗi với người nữ học viên đã qua đời và ông cũng qua đời không lâu sau đó. Việc này đã gây ra một số tin đồn trong người thường.

Thứ suy đồi như sắc dục đã khiến nam và nữ không thể ở cùng nhau mà hành xử một cách lý trí. Việc này làm tổn hại đến người thân trong gia đình cả hai bên và góp phần vào sự suy đồi đạo đức của xã hội. Vấn đề sắc dục đã khiến biết bao gia đình tan vỡ và đẩy giá trị đạo đức nhân loại đến chỗ suy hoại. Đó là một trong những phương thức hủy hoại nhân loại của Cộng sản.

Tu luyện Đại Pháp là trực chỉ nhân tâm. Khi các học viên nam và nữ không thể làm việc cùng nhau một cách lý trí, nó là biểu hiện của sắc dục.

Trong Chuyển Pháp Luân (Quyển 2), Sư phụ đã giảng:

“Con người nếu muốn biện pháp thăng lên, thì duy nhất chính là tu luyện. Trong khổ tu vứt bỏ các chủng tâm và dục vọng, đồng hoá với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ, thì mới có thể đạt đến tầng thứ cao đến thế.” (Chuyển Pháp Luân quyển 2 – Giảng Pháp tại Đại Dữ Sơn)

Tu luyện Chính Pháp thậm chí còn nghiêm túc hơn khi lời nói và hành động của các đệ tử Đại Pháp liên quan tới việc chúng sinh có thể được cứu. Chúng ta phải thanh trừ các chấp trước ẩn sâu trong tâm mình và đồng thời tu chỉnh hành vi của bản thân. Chỉ có như vậy thì những người thường, vốn phải chịu đựng sự suy thoái về đạo đức, mới có thể thấy rằng chúng ta là người tốt cả trong lời nói và hành động. Chỉ có như vậy chúng ta mới có thể bước đi và kiến lập nên con đường nhân thành thần.

Một nam học viên biết nhiều kỹ thuật máy tính và máy in và làm một số việc để chứng thực Pháp. Do chấp trước của mình, anh đã bị bức hại và buộc phải rời khỏi nhà trong một thời gian dài. Trong nhiều năm, anh sống tại nhà một nữ học viên độc thân. Cô và các học viên địa phương khác đã cung cấp quần áo và thức ăn cho anh. Hai người họ thường đi cùng nhau, gây nên những lời đồn đại trong cư dân địa phương.

Những học viên này nói: “Chúng tôi cần giúp các học viên thiết lập và duy trì các điểm sản xuất tài liệu để cứu người. Chúng tôi không sợ ngay cả khi thanh danh chúng tôi bị tổn hại.” Họ tiếp tục làm như vậy, nói rằng họ không có những suy nghĩ đó và rằng họ đang cùng làm trong các hạng mục giảng chân tướng. Tuy nhiên, những người thường đàm tiếu về chúng ta không hiểu được chúng ta. Họ có thể nhìn chúng ta với quan điểm suy đồi của họ. Nếu là như vậy, chúng ta đang cứu người hay đang hủy hoại họ đây? Cho dù chúng ta có làm bao nhiêu tài liệu đi nữa, những gì người ta tận mắt nhìn thấy mới là thật.

Đệ tử Đại Pháp chúng ta không làm các việc thuận theo thế nhân với các giá trị đạo đức đã suy đồi. Đó có nghĩa là, chúng ta là các đệ tử Đại Pháp thời kỳ chính Pháp đang chiểu theo các tiêu chuẩn Đại Pháp của Sư phụ. Nhưng khi lời nói và hành động của chúng ta khiến người thường không thể được cứu, tổn thất là xác thực và nghiêm trọng.

Tôi hy vọng rằng ngay cả khi đang làm các việc để cứu chúng sinh, các học viên nam và nữ chưa kết hôn không nên ở cùng nhau. Đó là để cứu người, chiểu theo Pháp và để lại một con đường ngay chính cho tương lai.

Trên đây là thể ngộ cá nhân tôi. Xin chỉ ra những gì chưa phù hợp.


Bản tiếng Hán:  https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/3/373234.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/30/171703.html

Đăng ngày 16-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share