Bài viết của Viên Minh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 08-08-2018] Vợ tôi mắc rất nhiều loại bệnh và phải dùng đủ mọi liều thuốc hàng ngày. Sau đó, một khối u lành tính đã được phát hiện ở gan của cô ấy vào mùa Xuân năm 1996. Các bác sỹ ở cả hai bệnh viện khác nhau đều khuyên cô ấy cứ để khối u ở đó. Tôi đã nghỉ việc và cố gắng tìm cách chữa trị và thuốc men cho cô ấy.
Từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp vì sợ hãi
Một trong những người họ hàng của chúng tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho vợ tôi và nói rằng các bài công pháp rất có hiệu quả. Cô ấy đã quyết định bắt đầu tu luyện không hề do dự và trong vòng một tháng, cô ấy đã khỏi tất cả các bệnh.
Dân làng cạnh đó đã chứng kiến sự hồi phục của cô ấy, rất nhiều người trong số họ đã đến nhà tôi để học Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đã mua một đầu video, một chiếc tivi, máy ghi âm và bật băng hình các bài giảng Pháp của Sư phụ ở trong sân nhà tôi, bởi vì nhà tôi quá nhỏ cho tất cả mọi người đến học. Tôi cũng nghe các bài giảng và học các bài công pháp. Dần dần, tôi cũng trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Tuy nhiên, vào tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân, kẻ đứng đầu chế độ Cộng sản, đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Cảnh sát đã lục soát nhà tôi.
Khi vợ tôi cùng những học viên khác đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện công lý cho Pháp Luân Đại Pháp, họ đã bị giam giữ trong một sở cảnh sát hơn một tháng. Không chỉ có vậy, họ đã tống tiền chúng tôi và yêu cầu chúng tôi từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Tôi sợ rằng mình sẽ mất tất cả và đã ngừng tu luyện Đại Pháp.
Trở lại với đức tin của mình
Mặc dù không học Pháp hay luyện công, tôi đã đọc tất cả các kinh văn mới. Đó là do tò mò nhiều hơn bởi tôi không còn sống theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp nữa. Tôi đã trở thành một người thường. Vợ tôi bảo tôi hãy quay lại tu luyện Đại Pháp nhưng tôi từ chối nghe theo.
Sau đó, vào đầu năm 2016 khi tôi đang lướt Internet, tôi đã đột phá tường lửa internet của Trung Quốc. Tôi đã nghe một loạt các chương trình phát thanh của các học viên hồi tưởng về tấm lòng từ bi của Sư phụ. Điều đó đã thực sự chạm đến tâm tôi, và tôi đã bật khóc.
“Sư phụ,” tôi nói trong tâm mình, “Liệu Ngài còn coi con là đệ tử của Ngài không? Con còn đủ thời gian để quay lại với Đại Pháp không?” Trong tâm tôi nghe thấy rõ ràng rằng tôi vẫn có cơ hội miễn là Chính Pháp chưa kết thúc. Tôi quyết định quay lại tu luyện Đại Pháp.“
Nhẫn
Sau khi quay trở lại tu luyện, tôi đã gặp vấn đề với người quản lý tài liệu của chúng tôi. Anh ấy quát tôi nhưng tôi đã nhớ đến điều Sư phụ giảng,
“Đã làm người luyện công thì trước hết phải làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’, phải Nhẫn.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi nói rằng chúng ta chỉ đang nói chuyện và không đáng phải nổi giận lên như vậy. Nhưng thay vì bình tĩnh lại, anh ấy càng trở nên tức giận hơn.
Sư phụ giảng,
“Tuy nhiên thường khi mâu thuẫn đến, [nếu] chẳng làm kích động đến tâm linh người ta, [thì] không đáng kể, không tác dụng, không đề cao được.” (Chuyển Pháp Luân)
Sau đó, mâu thuẫn trầm trọng hơn và người quản lý đã xúc phạm tôi trước những người khác.
Sư phụ giảng,
“Tôi nói rằng vậy không đủ; trong tương lai có khi đang ở trước mặt người mà chư vị không muốn mất mặt nhất thì chư vị bị người ta tát cho hai cái, không cất đầu lên nổi; chư vị đối đãi vấn đề ấy như thế nào, xem chư vị có thể Nhẫn được hay không.” ( Chuyển Pháp Luân)
Tôi nhắc nhở bản thân rằng mình là một học viên và lúc nào cũng nên chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi không tranh đấu hay nói lại bất cứ điều gì. Anh ấy cứ tiếp tục tới hơn 10 phút cho đến khi anh ấy cảm thấy mệt.
Nếu tôi không phải một học viên, tôi hẳn sẽ không để anh ấy xúc phạm tôi như thế. Tôi là một quản lý dự án và là sếp của anh ấy. Trong một cuộc mâu thuẫn, tôi phải giành được thế thắng.
Sư phụ giảng,
“…chư vị đã chịu đựng thống khổ rất lớn, vậy nên nghiệp lực tự thân của chư vị cũng phải được chuyển hoá. Bởi vì chư vị đã phó xuất; chịu đựng lớn đến đâu, chuyển hoá lớn đến đó; đều biến thành đức.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi bị sỏi thận và thỉnh thoảng tôi bị đau đến mức mà tôi phải lăn lộn trên mặt đất. Tuy nhiên, sau vụ việc này, tôi cảm thấy rằng tâm tính của mình đã đề cao lên, Sư phụ đã tịnh hoá thân thể cho tôi. Dường như sỏi thận của tôi đã được loại bỏ. Tuy nhiên, người mà đã quát tôi phải nhập viện và phải phẫu thuật lấy sỏi mật.
Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn là thước đo liệu một người là tốt hay xấu. Gieo nhân nào gặp quả đấy. Tôi đã hiểu rõ hơn khi Sư phụ giảng về vấn đề “Chuyển hoá Nghiệp lực.”
Đối với một học viên, không có điều gì là ngẫu nhiên
Bạn tôi và tôi bắt đầu mở một công ty sửa chữa. Trước đấy, người nào đó đã thất hẹn trong một trong những dự án của anh ấy và anh ấy không nhận được tiền. Anh ấy quyết định đến sở lao động để nhờ trợ giúp. Họ bảo anh ấy phải cung cấp các tài liệu làm bằng chứng và cũng cần phải có sự có mặt của người phụ trách dự án. Anh ấy nói rằng anh ấy chỉ tin tôi nhưng tôi không liên quan đến dự án này. Anh ấy vẫn khăng khăng, e ngại rằng ai đó sẽ khiến cho tình hình tồi tệ hơn vì vậy tôi đã đồng ý làm những gì mà mình có thể làm.
Trong tâm mình, tôi chỉ nghĩ duy nhất một điều: “Mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, mình phải sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.” Trên đường đến sở lao động, tôi liên tục phát chính niệm. Tôi xếp hàng đợi. Khi tới lượt tôi, tôi cầu xin Sư phụ trợ giúp và biết rằng mình sẽ làm được điều ấy mà không nói dối.
Khi người viên chức hỏi tôi, tôi nói với anh ta rằng tôi không phải là người phụ trách. Họ nói với tôi rằng, theo nguyên tắc họ có thể không nhận vụ này. Tôi nói với họ rằng tất cả những gì họ cần là bằng chứng và họ có thể xác nhận bất cứ điều gì chỉ bằng một cú điện thoại. Họ nghĩ ngợi một lúc và hỏi chứng minh thư của tôi. Họ đã photo chứng minh thư, lấy ảnh của tôi và tôi đã ký như một người đại diện do ai đó cử tới. Cuối cùng họ nói với tôi rằng tất cả tài liệu đã xong và tất cả những gì tôi phải làm là chờ kết quả. Tôi hiểu rằng, đối với một học viên, không có điều gì là ngẫu nhiên cả.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/8/372110.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/4/171758.html
Đăng ngày 18-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.